Mục lục
[Dịch] Kiếm Đạo Độc Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cờ-rắc, cờ-rắc. . .

Thanh âm vật bị nghiền nát vang lên, khiến cho ba người chú ý.

- Không tốt, phong ấn vỡ tan cùng với động tĩnh lúc chúng ta chiến đấu quá lớn làm cho phiến vị diện chiến trường tồn tại mấy chục vạn năm này không chịu được nữa, sắp sụp đổ rồi.

Ba người cũng không nghĩ nhiều, phá toái hư không, tiến vào vị diện chiến trường.

Ba người bọn họ đều có môn nhân đang ở trong đó, thậm chí còn có hi vọng tương lai của bổn môn, không có khả năng cứ trơ mắt nhìn những người này chết mà không quản được.

. . .

Bầu trời có một cái cổng không gian, trong cổng không gian là một mảnh quang màng, nơi đó là địa phương để vào nhưng cũng là nơi để ra.

Diệp Trần cùng Mộ Dung Khuynh Thành xuyên qua quang màng, đi vào thông đạo trong cổng không gian.

Thông đạo trong suốt đã có khe hỡ rất nhỏ, nói rõ vị diện chiến trường quả thật sắp phải sụp đổ, một cái vị diện sụp đổ, không gian phong bạo sẽ xé nát bất cứ kẻ nào dưới Sinh Tử Cảnh, thậm chí Vương giả Sinh Tử Cảnh bình thường bị phải bị trọng thương, thậm chí sắp chết.

Lúc ra khỏi thông đạo, cổng không gian sau lưng hai ngươi tan mở, mảnh vỡ không gian lớn chừng cái đầu bắn ra bốn phía, trong đó có một khối bắn về phía Diệp Trần.

- Toái!

Diệp Trần cũng không phải chưa thấy không gian chi lực, khối không gian mảnh vỡ này là do không gian chi lực ngưng kết mà thành, bản chất không khác gì không gian chi lực cả

Phá Hư Chỉ được xuất ra, không gian mảnh vỡ nổ tung, tan rả vào hư vô.

Đáp xuống trên một ngọn núi, hai người ngẩng đầu nhìn về phía cổng không gian không ngừng sụp đổ.

Vèo! Vèo! Vèo! "

Từng đạo nhân ảnh bay ra, không thể nào đếm xuể.

Rất nhanh, bọn người Tĩnh Ngạo Huyên Lý Tiêu Vân cùng với Sở Trung Thiên cũng đi ra, Diệp Trần nhìn ra được, khí tức của ba người đều có chút cường đại, xem ra đối phương và hắn đều giống nhau, đạt được không ít Linh Năng Tinh Thạch ở bên trong.

Người bay ra ngày cả nhiều, đầy khắp núi đồi, thẳng đến sau khi Hắc Lôi Vương, Thiểm Linh Vương vàNgự Thú Vương đi ra, cổng không gian mạnh mẽ nổ tung, trực tiếp tạo thành không gian loạn lưu mà không phải là không gian mảnh vỡ, một số người không kịp chạy ra nhanh chóng bị chôn vùi, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp truyền ra.

- Chúng ta liên thủ bịt kín lỗ hổng.

Ba người mặt sắc ngưng trọng, không gian cũng không phải là chuyện giỡn chơi, một khi lao ra khỏi từ lỗ hông, người ở đây ngoại trừ bọn họ ra không ai sống được cả, mà bản thân bọn họ tu vi chắc cũng sẽ hao tổn nhiều, vài năm thậm chí vài chục năm cũng không thể khôi phục được.

Không thi triển ra áo nghĩa võ học, ba người toàn lực thúc dục Chân Nguyên, hình thành một mảnh Chân Nguyên bình chướng, chặn ở trước cổng không ian, giờ đã là vết nứt không gian.

Lốp bốp ba ba!

Không gian loạn lưu không ngừng trùng kích Chân Nguyên bình chướng, kích phát ra một chút quang hoa.

Thời gian dần trôi qua, không gian loạn lưu càng ngày càng yếu, vết nứt không gian cũng dần dần thu lại, như là tấm gương bị nghiền nát lại lần nữa được khôi phục lại, không có một tia vết rách.

- Chúng ta đi thôi!

Vị diện chiến trường, Diệp Trần kiếm được rất nhiều thu hoạch, Linh Khu cũng ngưng tụ được một nửa, thực lực mặc dù không trực tiếp tăng lên, nhưng gián tiếp tăng lên không ít, có đôi khi, phòng ngự cao đã có thể phá vỡ được chiến cuộc rồi, bất quá hắn cảm giác Linh Năng trong cơ thể còn chưa hoàn toàn củng cố, phải bế quan một lần mới được.

- Ân!

Mộ Dung Khuynh Thành cũng cần bế quan, thu hoạch của nàng so với Diệp Trần còn lớn hơn.

Lôi Đô diện tích cực lớn, mỗi ngày đều có người bán đi nhà cửa, đương nhiên, cũng có người thu mua vào, Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành chính là loại thứ hai, dù sao quán rượu cũng quá mức ầm ĩ, cũng quá nhỏ, thật sự không phải là nơi bế quan tốt, mua một toà viện tử đối với họ mà nói cũng không phải là gánh nặng gì quá khó thừa nhận.

Căn cứ vào viện tử loại xa hoa có thể ngộ nhưng không thể cầu ở Lôi Đô, hai người đành phải tách ra, mỗi người mua một tòa viện tử hơi nhỏ một chút.

Trong mật thất của viện tử.

Diệp Trần xếp bằng trên bệ đá sạch sẽ.

- Bên ngoài Chân Linh đại lục là vô tận hải dương, thiên đính thiên là một mảnh bị bao trong tinh không, ngoài thiên đính thiên chính là Hắc Ám vũ trụ không ai biết đến, toàn bộ thế giới quá lớn, ta vẫn còn quá nhỏ yếu, ngay cả nắm giữ vận mệnh của mình cũng không làm được, bất quá cơm phải ăn từng miếng, trụ cột phải xây dựng lên từng chút một, xây dựng trụ cột không tốt, sẽ ảnh hưởng đến thành tựu sau này, hi vọng kế hoạch kia một khi tiến thành thành công, ngày khác ta thành tựu Sinh Tử Cảnh, tất có thể ngạo lập thiên hạ, nhất kiếm độc hành.

Khí huyết đang sôi trào, quyết tâm của Diệp Trần không thể nào dao động.

Hô!

Thở hắt ra một hơi, Diệp Trần tiến vào Không Linh cảnh giới, chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Ba ngày sau.

Diệp Trần tỉnh lại.

- Bán Linh Khu chính là bán Linh Khu, lực lượng tuy rằng không tăng lên bao nhiêu, nhưng lực phòng ngự của thân thể không chỉ tăng lên gấp đôi, dưới tình huống Chân Nguyên vận chuyển, người từ Linh Hải Cảnh trở xuống muốn gây tổn thương cho ta cũng khó khắn, bất quá cái này không kể đến bọn người Tĩnh Ngạo Huyên, tu vi của bọn hắn là ở cấp độ Tinh Cực Cảnh nhưng chiến lực đã đạt đến cấp độ Linh Hải Cảnh, không thể quơ đũa cả nắm được.

Đứng người lên, Diệp Trần đưa tay nhìn nhìn, da thịt trên cánh tay như ngọc như thép, ẩn ẩn hiện ra hồng sắc sáng bóng, tinh tế quan sát, lại phát hiện hoa văn của toàn bộ da thịt có chút cải biến, phảng phất như ẩn chứa huyền ảo gì đó, không giống với phàm nhân.

Phanh!

Đánh ra một quyền, lưu lại trong hư không một dấu quyền.

Dấu quyền đang giảm đi trong mắt, Diệp Trần tự nhủ: Lực đạo có tăng lên một chút, nhưng lực lượng bạo phát ra lại không giống trước, là tăng lên về mặt bản chất sao? "

- Được rồi, mặc kệ những thứ này, Linh Khu đã có mở đầu, ngày sau sẽ chậm rãi tăng lên, kế tiếp, chính là thời điểm tiếp tục tu luyện Bất Tử Chi Thân rồi.

Từ khi đạt được cách tu luyện Bất Tử Chi Thân đến nay, ngoại trừ việc không cách nào phân tâm thì Diệp Trần vẫn một mực chưa từng đình chỉ tu luyện, nhưng tiến là tiến triển lại rất nhỏ, đến giờ cũng mới chỉ lưu lại được lạc ấn tinh thần ấn kí lên tim và gan, những bộ vị khác thì không có gì tiến triển cả.

Tinh thần ấn kí không được lạc ấn khắp toàn thân, vậy thì không cách nào tồn tại trong thời gian dài được, sẽ nhanh chóng tiêu tán trong khoảng thời gian ngắn, nếu không trái tim và gan có được công năng Bất Tử Chi Thân cũng là một lựa chọn không tệ rồi.

Đương nhiên, thời gian ngắn ngủi, Diệp Trần cũng không trông cậy gì vào việc có thể một lần là xong, dù sao lấy cảnh giới trước mắt của hắn, tu luyện Bất Tử Chi Thân vẫn hơi sớm một chút.

- Người có ngũ tạng, trái tim và gan đã thành công, nên tiếp tục ở những bộ vị khác rồi.

Thời gian qua đi từng ngày, Diệp Trần ở Bất Tử Chi Thân đạt được thành tựu ngày càng cao, ngày thứ ba vào một tháng sau, toàn bộ ngũ tạng của Diệp Trần đã được lạc ấn tinh thần ấn kí, thời gian tồn tại cũng vượt qua một phút đồng hồ, nói cách khác trong vòng một phút đồng hồ, ngũ tạng của Diệp Trần cho dù có bị thương thì cũng có thể khôi phục ngay lập tức, trừ phi thương thế quá nghiêm trọng, vượt qua năng tự tu bổ của "Huyết nhục dũ hợp"

Đông đông đông!

Bên ngoài viện tử truyền ra tiếng đập cửa.

Diệp Trần từ trong trạng thái tu luyện thanh tỉnh lại, trầm ngâm nói:

- Người biết rõ chỗ của ta chỉ có bọn người Tĩnh Ngạo Huyên Lý Tiêu Vân, chẳng lẽ có chuyện gì sao?!

Đẩy cửa mật thất, Diệp Trần đi vào trong sân, vung tay lên, cái chốt trên đại môn của viện tử bị hút ra, tự động mở ra.

Lý Tiêu Vân cười mỉm đi tới, trong một sát na lúc nhìn thấy Diệp Trần, có chút ngơ ngẩn, hơn một tháng không thấy, trên người đối phương tựa hồ có biến hóa rất nhỏ, hắn không biết sự biến hóa này đại biểu cho cái gì, nhưng không thể nghi ngờ là đã khiến hắn không thể tưởng tượng nổi, từ lúc đi ra khỏi vị diện chiến trường, Diệp Trần đã tiến bộ qua một lần, lần kia là Chân Nguyên trở nên tinh thuần hơn, phỏng chừng là công pháp tăng lên một trọng, hiện giờ lại có tiến bộ, quả thật khiến người khác sợ hãi thán phục.

Cười khổ một tiếng, Lý Tiêu Vân nói:

- Diệp huynh, không quấy rầy người đấy chứ ?!

Diệp Trần nói:

- Bế quan hơn một tháng, ta cũng phải buông lòng một chút chứ, không biết Lý huynh tìm ta có chuyện gì?

- Là thế này, sau giờ ngọ, Lôi Đô sẽ cử hành một đấu giá hội cỡ lớn, ta thấy ngươi vẫn một mực không ra ngoài nên khẳng định không biết đến chuyện này.

Nghe vậy, Diệp Trần gật gật đầu.

- Ta quả thực không biết, đa tạ nhắc nhở.

Tìm hiểu Kim chi ý cảnh, tốt nhất là trước tiên nên tu luyện một môn kiếm pháp Kim hệ Địa cấp đỉnh giai, Lôi Đô được xưng là đệ nhất thành thị ở Lôi Vực, một trong mười đại thành của Chân Linh đại lục, trong đấu giá hội tất nhiên phải có đấu giá bí tịch Địa cấp đỉnh giai rồi, về phần có bí tịch kiếm pháp Kim hệ Địa cấp đỉnh giai hay không thì phải xem thời vận rồi.

Nói xong chính sự, Lý Tiêu Vân cảm khái nói:

- Vốn ta còn sợ rằng hai năm sau người không cách nào ổn định được cục diện của Vũ Đạo Trà Hội, hiện giờ xem ra là ta nhiều chuyện rồi, ngươi có thể tịnh tiến hai lần trong một tháng, chỉ sợ Vũ Đạo Trà Hội lần sau, ta hoàn toàn không phải là đối thủ của ngươi nữa.

Diệp Trần như có điều suy nghĩ, sau khi tu luyện Bất Tử Chi Thân, trên người tất sẽ có một cổ Bất Tử khí tức lượn lờ, tuy rằng cổ khí tức này sẽ tiêu tán theo tinh thần ấn kí, như có như không, nhưng vẫn bị Lý Tiêu Vân cảm ứng được, cũng khó trách đối phương cho rằng mình có tiến bộ.

Hàn huyên một hồi, Lý Tiêu Vân liền cáo từ ly khai.

Mặt trời đã lên cao giữa trời, thời gian sau giờ ngọ.

Vốn lúc này hẳn là thời gian nghỉ trưa uống trà, nhưng vì sự bắt đầu của đấu giá hội nên Lôi Đô dần trở nên sôi động... dòng người như nước lũ đổ về phòng đấu giá khu Đông Thành.

Ở trong phòng khách quý xa hoa, Diệp Trần Tĩnh Ngạo Huyên cùng với Lý Tiêu Vân đều ở trong đó, Sở Trung Thiên không tới, còn Mộ Dung Khuynh Thành vẫn còn đang bế quan.

- Lôi Đô không hổ là một trong mười đại thành của Chân Linh đại lục, Đại năng Linh Hải Cảnh chỗ nào cũng có.

Từng trãi như Lý Tiêu Vân, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều Đại năng Linh Hải Cảnh như vậy.

Tĩnh Ngạo Huyên nói:

- Lôi Đô là một trong mười đại thành cũng không sai, bất quá có thể hấp dẫn nhiều người đến đây như vậy, cũng là vì vật phẩm đấu giá đủ hiếm thấy, thượng phẩm Bảo Khí, hài cốt của Vương giả Sinh Tử Cảnh, ngọc giản chứa áo nghĩa võ học, tất cả những thứ đó đều đã từng được đấu giá qua không chỉ một lần.

- Ngọc giản chứa áo nghĩa võ học?

Diệp Trần có chút động dung.

Tĩnh Ngạo Huyên gật gật đầu.

- Có một số người không đạt được áo nghĩa võ học thích hợp với mình, trên cơ bản sẽ phong ấn nó lại vào trong ngọc giản, sau đó mang đến đấu giá hội để đấu giá, ta thấy Diệp huynh còn chưa có được một môn áo nghĩa kiếm pháp, nói không chừng lần này sẽ đạt được đấy.

Diệp Trần cười khổ nói:

- Lấy linh thạch dự trữ của ta, cho dù có áo nghĩa kiếm pháp xuất hiện thì chỉ sợ cũng không giành được đến tay.

Áo nghĩa võ học là Thiên cấp võ học, trung phẩm linh thạch tất nhiên không đủ tư cách để đấu giá rồi, chỉ có thượng phẩm linh thạch mới được, mà trung phẩm linh thạch của Diệp Trần không ít, thượng phẩm linh thạch cũng có hơn năm vạn khối, đây là vì đánh chết nhiều tên Đại năng Linh Hải Cảnh mà có được.

Tĩnh Ngạo Huyên nói:

- Diệp huynh có lẽ có không ít trung phẩm linh thạch phải không!

- Đúng vậy, tại hạ có rất nhiều trung phẩm linh thạch.

Trong hơn một tháng này, Diệp Trần đã kiểm kê qua trung phẩm linh thạch bên trong Trữ Vật Linh Giới, khoảng chừng hơn bảy trăm vạn khối, đại đa số là có được do đánh chết Đại năng Linh Hải Cảnh.

- Vậy thì không cần phải lo rồi, đấu giá hội của Lôi Đô có thể dùng trung phẩm linh thạch để đổi lấy thượng phẩm linh thạch, tỉ lệ là 100: 1

Diệp Trần ngạc nhiên nói:

- Trung phẩm linh thạch còn có thể đổi ra Thượng phẩm linh thạch sao?

- Đúng vậy, linh thạch nguyên khí trong trung phẩm linh thạch tuy rằng không tinh thuần bằng thượng phẩm linh thạch, nhưng đối với tất cả các đại tông môn mà nói, trung phẩm linh thạch cũng không thể nào thiếu được, không ai vừa bắt đầu đã phải tiêu hao thượng phẩm linh thạch cả, nhất là Ngũ phẩm tông môn, môn nhân có cảnh giới thấp hơn Linh Hải Cảnh nhiều vô số kể, dữ trự trung phẩm linh thạch nhiều hơn một chút cũng không phải là chuyện xấu, huống chi, lượng nguyên khí của thượng phẩm linh thạch gấp 30 lần trung phẩm linh thạch, cho dù tinh thuần hơn một chút, tối đa cũng chỉ tương đương với 50~60 khối trung phẩm linh thạch, 100 khối trung phẩm linh thạch đổi 1 khối thượng phẩm linh thạch, cả hai bên đều không có gì thua lỗ cả.

- Nói vậy thì có lẽ ta có tư cách tranh một chuyến rồi!

Kiếm khách từ trước đến nay đều rất thưa thớt, kiếm khách đạt đến Linh Hải Cảnh lại càng hiếm thấy hơn, mà kiếm khách Linh Hải Cảnh giàu có hơn Diệp Trần phỏng chừng không có bao nhiêu cả.

Trong lúc nói chuyện, đấu giá hội chính thức bắt đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK