Mục lục
[Dịch] Kiếm Đạo Độc Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạch Vô Tuyết rất rõ ràng, hắn có thể trở thành người đừng đầu thanh niên ngũ cự đầu, không phải vì thiên phú hay ngộ tính cao, những người khác cũng không chênh lệch với hắn lắm, nhưng về mặt thực lực tuyệt đối, thì hắn so với người khác cao hơn một bậc, dù là Độc Cô Tuyệt, hắn cũng có thể nhìn ra ít nhược điểm. Nhưng là Diệp Trần, khiến hắn lần đầu tiên nhận thức rõ ràng, thực lực tuyệt đối của Diệp Trần so với hắn chỉ cao hơn chứ không thấp.

Đương nhiên, người cũng phải tiến về phía trước, thực lực tuyệt đối hắn không thấp, cùng Diệp Trần không sai biệt lắm, nhưng luận tiềm lực hắn đã nhanh chấm dứt, đời này hy vọng tiến vào Sinh Tử Cảnh không lớn lắm, trái lại Độc Cô Tuyệt lại rất có thể tiến vào Sinh Tử Cảnh, cái này gọi là chênh lệch tiềm lực.

So với người đồng cấp, đó chính là thực lực tuyệt đối.

Cả đời, so chính là tiềm lực.

Tiềm lực càng cao, thực lực tăng tiến càng nhanh.

- Cái này quá mất mặt rồi, chúng ta đi chôi!

Địa Kiếm Tông Từ Nguyên nói với vẻ mặt xấu hổ.

Lúc trước thanh âm nói chuyện giữa hắn và Tạ Bách Đình không phải lớn nhưng cũng không có lén lút, người phụ cận luôn nghe được, hôm nay Diệp Trần thắng một cách lưu loát dứt khoát, da mặt hắn dù dày nhưng cũng có chút nóng lên.

Vèo! Vèo!

Hai lão tiền bối dẫn đầu ly khai Cửu Long sơn.

Từ Nguyên và Tạ Bách Đính ly khai cũng không khiến quá nhiều người chú ý, tất cả đều tập trung lên hai người Độc Cô Tuyệt và Diệp Trần.

Đút vào miệng một viên thuốc, vận công liền luyện hóa được một phần dược lực, Độc Cô Tuyệt gian nan đứng dậy, cả người lung lay như sắp đổ.

- Diệp Trần, ta Độc Cô Tuyệt cả đời chưa từng chiến bại, ngươi là người thứ nhất đánh bại ta.

Độc Cô Tuyệt hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói.

Nghe vậy, chúng nhân quan chiến càng khiếp sợ trong lòng..

Lúc trước bởi vì quá kích động nên không để ý đến, giờ nghe Độc Cô Tuyệt nói, nguyên một đám nhớ lại sự tích của hắn. Độc Cô Tuyệt từ nhỏ đã hiển lộ thiên phú yêu nghiệt, thân kinh qua ngàn trận chiến lớn nhỏ đều bất bại, duy có mấy lần ngang tay, đối thủ đều là yêu nghiệt Đạm Đài Minh Nghiệt, ngoại trừ Đạm Đài Minh Nguyệt, Độc Cô Tuyệt cho đến giờ vẫn là người cười đến cuối cùng..

Diệp Trần phá vỡ thành tích bất bại của hắn, cũng là người đầu tiên chính thức đánh bại hắn, quan trọng nhất là, hai người đều là yêu nghiệt, phân tranh càng khốc liệt nên khi một người ngã xuống thì người kia càng thêm huy hoàng.

Lần đầu tiên quyết đấu, người thắng là Diệp Trần.

Trên bầu trời, Diệp Trần nói:

- Trong những người cùng thời, ta chưa từng gặp được địch thủ.

Một câu vô cùng đơn giản nhưng khiến không ít người lộ vẻ kinh hãi. Nói cách khác, Diệp Trần hắn chưa bao lần thất bại một lần nào cả, dù đối thủ có là Độc Cô Tuyệt.

Trên một ngọn núi nhỏ không ngờ tới, Lý Đạo Hiên ca thán:

- Hắn bất bại, trước kia có vài phần vận khí, hiện tại hắn dựa vào thực lực chính mình, cùng thời không có người nào có thể chiến thắng hắn.

Lúc yếu nhược mà bất bại thì là dựa vào vận khí, ví dụ như lúc tu vi Diệp Trần lúc chỉ là Ngưng Chân Cảnh hoặc là Bão Nguyên Cảnh, đi vào Thiên Võ Vực hơn phân nửa sẽ gặp thất bại, nhưng theo hắn càng ngày càng lớn mạnh, thành phận vận khí dần dần tiêu trừ, không cần vận khí, cùng thời không ai có thể đánh với hắn một trận cả.

- Bất bại gặp bất bại, chắc chắn sẽ có một thất bại. nhưng đáng tiếc, ta thua.

Trên mặt Độc Cô Tuyệt lộ ra vẻ đắng chát, lần đầu tiên gặp thất bại, nói không có cảm xúc là không thể nào, bất quá lần bại này cũng giống như giúp hắn mở gông xiềng nào đó, toàn thân nhẹ nhõm hẳn đi. Từ nay về sau, hắn càng có động lực để phấn đấu, trước kia là vì bất bại, hiện tại hắn vì đánh bại Diệp Trần. Trước kia là vì mình, nay cũng vì mình nhưng ý nghĩa lại hoàn toàn bất đồng.

- Ai cũng phải một lần thất bại, ngươi cứ chờ ta đi!

Thân thể đứng thẳng tắp, vẻ uể oải lập tức tan biến đi, một cỗ ý chí tràn ngập đâng lên trong lòng.

Mọi người sợ hãi thán phục, trong mắt bọn hắn, Độc Cô Tuyệt tựa hồ cường đại hơn so với trước, chẳng lẽ tiềm lực của hắn không có cực hạn sao? ”

- Tốt, tốt một Độc Cô Tuyệt, tốt một Diệp Trần.

Tri Mạc Vấn trưởng lão Cao Trường Thiên cười ha ha.

Tông Sư Bảng một năm một lần tháng sau phải chính thức đổi bảng, Cao Trường Thiên chính là phụ trách một đời thanh niên, nhưng lần náo động này cũng không phải một đời thanh niên nữa, mà là hai người một đời tuổi trẻ, đương nhiên, một đời trẻ tuổi cũng bao hàm một đời thanh niên vào trong đó, cũng là do Cao Trường Thiên phụ trách cả.

- Độc Cô Tuyệt, ngươi tuy bại trước Diệp Trần, nhưng luận thực lực, ngươi có tư cách tiến nhập Top 5, thậm chí còn cao hơn nữa.

Cao Trường Thiên nói.

- Ân? Độc Cô Tuyệt tiến vào Top 5, chẳng phải là muốn đẩy Tạ Bách Đình xuống phía dưới?

Có người lộ ra vẻ nghi hoặc.

Cao Trường Thiên nhìn vẻ nghi hoặc của mọi người, nói:

- Tông sư bảng một năm đổi một lần, Độc Cô Tuyệt trải qua lần tẩy lễ này càng mạnh hơn nữa, cho nên xếp nhập Top 5 cũng không có nhiều tranh luận lắm.

Nói xong, Cao Trường Thiên quay đầu nhìn về phía Diệp Trần, nói:

- Diệp Trần, nếu như ta đoán không sai, trong tông sư bảng lần này, ngươi là người đứng thứ hai, không phải thứ nhất”

- Cái gì?

Cao Trường Thiên nói lời này, chấn nhiếp tất cả mọi người.

Đứng thứ hai tông sư bảng còn còn được, đệ nhất chính là đại trưởng lão của Hư Không Môn đứng đầu trong thiên hạ cửu môn, được ngươi xưng là Phủ Tông, có thể dùng hai chữ làm danh xưng, thực lực nghĩ có thể biết được, dưới tình huống bình thường, có bao nhiêu người hy vọng có được danh xưng hai chữ chứ. Ví dụ như Đao Tông, Thương Tông v…v…Nhưng tiếc là có thể dùng hai chứ làm danh hiệu, rải rác không có mấy, bởi vì ý nghĩa trong đó không giống bình thường, đại biểu cho tuyệt đối đệ nhất trên một đạo, Phủ Tông, chính là người đứng đầu trong số Tông sư dùng phủ, không ai có thể siêu việt được.

- Tiểu huynh đệ, ta có một danh xưng, không biết ngươi có dám nhận hay không?

Cao Trường Thiên bỏ qua biểu lộ của những người khác, cười tủm tỉm nói.

- A, danh xưng gì?

Diệp Trần hỏi.

- Kiếm Tông.

Lời của Cao Trường Thiên không khiến người khác sợ hãi đến chết thì không thôi, hai chữ Kiếm Tông cơ hồ khiến tất cả mọi người giật nẩy mình, mà ngay cả bọn người Yến Phượng Phượng, Hải Vô Nhai cũng nhíu mày, danh xưng Kiếm Tông này cũng không phải dễ có như vậy.

- Kiếm Tông?

Diệp Trần có chút động dung.

Thiên hạ tông sư nhiều không kể xiết, có tông sư dùng vũ khí, ví dụ như đao thương kiếm kích tiên giản chùy côn búa v... v, có tông sư tay không tấc sắt, am hiểu dụng chưởng, quyền hoặc là cước, người đứng đầu mỗi lĩnh vực, thì có tư cách vấn đỉnh, ví dụ như Đao tông, Thương Tông, Phủ Tông, lại ví dụ như Chưởng Tông, Quyền Tông, Cước Tông, nhưng không thể phủ nhận chính là, trong lúc này, lấy Kiếm Tông và Đao tông là khó đạt được nhất, bởi vì người sử dụng kiếm hoặc đao là nhiều nhất, những thứ khác thì cạnh tranh ít hơn một chút, mặc dù thế, có thể dùng hai chữ làm danh hiệu, cũng không có nhiều lắm, Chân Linh đại lục cộng lại cũng chưa đủ một bàn tay, mà Kiếm Tông và Đao Tông thì đã rất nhiều năm không xuất hiện rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK