Tuấn Hoa ngồi xuống bên cạnh, đọc lại bức thư cẩn thận, bức thư rất dài, không biết nội dung thư thế nào, nhưng là sắc mặt hắn càng xem càng ngưng trọng
Vương Siêu cũng không tiện quấy rầy, chỉ là nhớ lại mấy ngày nay cùng với hai người Tuấn Hoa, Đái Quân thử tay nghề, luận bàn về bộ pháp cùng thân pháp
Hai người đều là đệ tử danh môn, căn cơ vững chắc, hơn nữa luyện tâm ý Lục hợp quyền và hình ý quyền cùng nguồn gốc mà ra, tương hỗ trao đổi, ích lợi vô cùng lớn
Liêu Tuấn Hoa am hiểu nhất chính là Hầu hình biến hóa, cả người ngồi như con khỉ, co thân, bế khí. Người một thước tám trong nháy mắt như trở thành một đứa trẻ, thật giống như “Súc cốt thần công” trong tiểu thuyết võ hiệp
Hầu hình thi triển ra, đấu pháp mạnh mẽ, ngoan động, thân thể đang co rụt nhỏ bé rồi lại bành trướng. Từ co rụt rồi bành trướng ra, động tác này sát chiêu lực cực lớn, tính bí mật cao, hết sức lợi hại
Làm Vương Siêu bội phục hơn nữa là Liêu Tuấn Hoa ẩn giấu trong Hầu hình một đòn sát thủ sắc bén và lợi hại nhất là ám thối “Chó vàng đi tiểu”
“Hoàng cẩu đi tiểu” Tên này mặc dù nghe rất không lịch sự, tư thế cũng khó xem, nhưng tính thực dụng cực lớn.
Một khi người ngồi chồm hỗm, “Lạch cạch”, chân không hề có dấu hiệu liền đạp ra ngoài, tiểu phúc thắt lưng phát kình, lực thông suốt đến vai, nhìn giống như là con chó lớn tự nhiên giơ chân đi tiểu. Lực lượng rất nhanh chóng mạnh liệt nhưng không hề có dấu hiệu báo trước, cơ hồ là bách phát bách trúng
Con chó đi tiểu bởi vì sợ nước tiểu trúng vào chân nên tự nhiên giơ một chân lên, động tác này làm qua cả ngàn lần, tự nhiên mà vậy
“Động tác đối phương mà thay đổi, hạ bàn chỉ cần xuất hiện một tí khe hở, chân ta liền sẽ đá ra ngoài, căn bản không cần suy nghĩ. Nếu ngươi không có khe hở, ta cũng không phát động, hoàn toàn là do động tác của ngươi kéo theo chân ta, còn ta thì mặc kệ mọi sự.” Liêu Tuấn Hoa giải thích “ám thối” với hắn như thế
Năm đó Liêu Tuấn Hoa dùng chính một chiêu này ở Mĩ quốc đem lại danh tiếng vang dội cho người Trung Hoa, hắn chỉ một chiêu ám thối
“Chó vàng đi tiểu”, mặc kệ ngươi cường tráng ra sao, bắp chân liền bị gẫy xương đứt đoạn, không cần phải bàn cãi
Bởi vì hắn luyện ám thối, lực chân rất mạnh, cơ hồ vượt qua một nghìn năm trăm cân lực. Cho dù là một cây cọc gỗ bự, đạp một cái là gãy đôi, còn nếu đạp lên một cây đại thụ, ít ra vỏ cây cũng phải tróc một mảng lớn
Hiện tại quyền thuật của VS, mặc dù tinh thông ba môn Hình ý, bát quái, Thái Cực, nhưng chiêu sở trường luyện tới cảnh giới đại sư chỉ có “Hổ hình phách kình” và “Xà hình toản kình”.
Một chiêu xuất ra, ăn cả trăm nghìn chiêu.
Không sợ ngàn biến chiêu, chỉ sợ một chiêu tinh luyện
Vương Siêu tinh luyện “Hổ hình phách kình” có thể biến hóa thành ưng trảo, động tác đơn giản, chính là đập một trảo, nhưng chuyện đơn giản như thế này, cũng phải đóng cửa tập luyện đủ nửa năm, rồi còn phải phối hợp đạo lí hàng ngày luyện dưỡng sinh, chỉ như thế cuối cùng mới có thành tựu.
“Hổ phách” xong rồi đến “Ưng trảo”, “Ưng trảo” sau biến hóa thành “Tê xả”. Chim ưng tấn công con mồi từ phía sau, hai trảo cường tráng chụp vào con mồi, xé con mồi ra từng mảnh.
Vương Siêu sau khi luyện hổ hình ưng hình, vừa bắt được kẻ địch , sau đó là phải xé. Động tác này đơn giản nhưng lại cực kì độc ác
Trên cơ bản, khi cao thủ bổ trảo bắt được kẻ địch, lập tức bộc phát “Ưng tê ưng xá”, phải xé cánh tay ra khỏi thân người, còn không ít nhất phải xé được một mảng da thịt, hết sức máu me và tàn nhẫn
Trong giới động bật, cá lớn nuốt cá bé, nếu không phải ngươi chết thì ta chết, trong chiến đấu cũng là như vậy. Nhưng như vậy thì đã lệch khỏi tinh túy của võ đạo
Trung Quốc quyền thuật, quan trọng nhất không phải là đánh nhau, mà là dưỡng sinh. Nguyên nhân chính là vì có dưỡng sinh, mới có thể gọi là võ, nếu không chính là bác kích tàn sát.
Vương siêu bây giờ, cả ngày đầu óc luyện quyền, tâm ý dưỡng sinh. Thân thể tố chất cải thiện cực lớn võ công cũng bởi vậy đột nhiên tăng mạnh. Hổ phác, hổ phách, ưng trảo, ưng tê ưng xả, hai hình động tác sớm đã tu luyện trình độ tiếng vừa đến là tay đã ra.
Nhưng là bởi vì phía sau Tê xà quá mức ngoan độc tàn ác, hắn bình thường chỉ dùng đến ưng trảo mà không biến hóa tiếp
Hổ hình phác kích, khí thế nâng cao, chuyển sang ưng hình, như từ ngàn trượng lăng không hạ trảo, khí thế lại càng cao, lên tới đỉnh điểm. Nhưng nếu như cả hai hình này đều không trúng thì tất nhiên phải chuyển thành linh hoạt nhanh nhẹn, âm độc.
Không có độc nhất, chỉ có càng độc hơn.
Không có âm hiểm nhất chỉ có càng âm hiểm hơn.
Liêu Tuấn Hoa luyện hầu hình đến cảnh giới đại sư, hiện này đang chỉ cho Vương Siêu những biến hóa ở trong, giống như một người chỉ dẫn, cùng hắn thử tay trao đổi. Vương Siêu dần dần lĩnh ngộ thấu triệt hầu hình, nâng cao cảnh giới
Lúc này, ám kình của hắn đã luyện đến thắt lưng, trước ngực, phía sau lưng, hai chân, hai tay.
Từ minh kình đến ám kình như một cái cổ chai, mà từ đỉnh cao của minh kình đến ….
Mỗi một cái chướng ngại, chỉ cần có thể vượt qua, nhất định phía sau con đường sẽ rộng mở thênh thang
Vương Siêu liên tiếp vượt qua hai chướng ngại, hiện tại chính là đang đi trên con đường rộng rãi, võ công đột nhiên tăng mạnh cũng là một hiện tượng tất yếu
“Mới vừa rồi ngăn cản ám thối ‘chó vàng đi tiểu’ của Liêu Tuấn Hoa, ta hình như là biết trước , cho nên so với hắn nhanh hơn một bước, liệu địch tiên cơ. Gân cốt thả lỏng, da lông dựng đứng, tâm ý trống rỗng......... Nhưng đây là luyện tập, tình huống song phương không có địch ý , ta mới có thể thả lỏng tâm ý,nếu là chính thức đấu sinh tử , làm sao có thể phóng không tâm ý.”
Cao thủ đã đấu, tự nhiên người sẽ bị địch ý kích thích.
Nếu như trong là chân chính chiến đấu sinh tử , chỉ cần cùng đối thủ có địch ý, Vương Viêu tâm cùng ý, ánh mắt, lập tức sẽ như bóng với hình, tự nhiên sẽ nhìn chăm chú đến thân đối phương.
Đây hoàn toàn là một loại phản xạ, trong tay có địch, trong lòng cũng có địch.
Nhưng là nếu tâm ý trống rỗng, nhưng là trong lòng vô địch, không chút nào để ý tới địch ý của đối phương . Tâm ý một mảnh hư không, bởi vậy có thể tiên tri trước giác. Gió thu còn không có động, ngồi thiền đã biết trước hết rồi.
“Xem ra chỉ có khi luyện tập, luận bàn, tình huống thoải mái, ta mới có thể thả lỏng tâm ý, khi chính thức vật lộn , vẫn không làm được điểm này, duyên cớ hiển nhiên là cảnh giới chưa đủ. Tâm ý là nguồn suối của ám kình, có thể phóng không tâm ý, như vậy tự nhiên có thể bộc phát ám kình, đó là cấp độ hóa kính rồi .”
Vương siêu suy nghĩ cẩn thận điểm này, lập tức hiểu. Mới vừa rồi chính mình trong tay cảm giác được cấp độ hóa kính , đó là tình huống song phương đều không có địch ý , mới có thể trong lòng vô địch.
Nhưng khi chính thức vật lộn, lại không thể sử dụng, cảnh giới không đủ, mạnh mẽ cưỡng ép phóng không tâm ý. Chẳng may không được rất có thể đã bị người ta đánh chết.
-Này? Vương sư phụ? Vương sư phụ?
Liêu Tuấn Hoa xem hết thư, đem thư giao cho Đái Quân theo sau xem,. Hắn nhìn thấy vương siêu hai mắt híp lại, ngồi ở trên ghế, chân hơi hơi nhếch lên, rung rung, hợp thành nhịp điệu rất nhỏ. Tựa hồ như nhập thần ngủ gật.
Hắn kêu vài tiếng, vương siêu một điểm phản ứng đều không có, tựa hồ đã ngủ thiếp đi, vừa lại tựa hồ đang suy nghĩ vấn đề gì, trầm mê vào hải dương ý thức.
Nhìn thấy bộ dạng này của Vương Siêu, Liêu Tuấn Hoa nhìn Đái Quân trao đổi ánh mắt, sau đó cười cười, gật đầu.
Liêu Tuấn Hoa nheo mắt lại, thân thể rút nhỏ lại, làm như muốn tấn công Vương Siêu. hắn trong lòng cũng bừng bừng phấn chấn mùi vị công kích .
Ngay trongmột tích tắc, Vương siêu đột nhiên bừng tỉnh. Phục hồi tinh thần lại, tóc dài hai ba tấc dựng đứng lên. Nổi giận đùng đùng, giống như gà chọi.
Trên cổ của hắn , trên tay da dẻ trong phút chốc lông tóc dựng như con nhím. Toàn thân vừa động, cái ghế lạch cạch rung động.
Cùng lúc đó, hai mắt hắn sắc bén, ánh mắt nhìn mặt Liêu Tuấn Hoa một chút
Phản ứng trong tích tắc này , thật giống như dã thú nấp ở chỗ sâu trong bụi cỏ , đột nhiên cảm giác được gió thổi cỏ lay địa nguy hiểm, mà tự nhiên bộc phát xuất ra động tác nhanh nhẹn.
Lúc trước không có cảm giác được địch ý của Liêu Tuấn Hoa , Vương Siêu đang trầm mê tự hỏi võ học, gọi hắn như thế nào đều khó có thể đem hắn tỉnh lại.
Nhưng ngoại giới chỉ cần có địch ý, lập tức đã bị Vương Siêu cảm giác được, vừa động đã như sét đánh rơi xuống đất, gió thổi cỏ lay trong lúc đó búng người dựng lên, giết kẻ địch ngoài bốn năm thước quanh thân.
Cảnh giới quyền thuật bậc này, đúng là xứng đáng phong phạm đại sư.
Vương Siêu hiển nhiên là hiểu được ảo diệu trong đó, thưởng thức tam muội*, chỉ có thể hiểu ngầm , khó truyền lại thành lời.
Ha ha, ha ha ha ha”, thấy tình huống như vậy, Liêu Tuấn Hoa lập tự thả lỏng duỗi người ra, ha ha cười to với Đái Quân.
“Tùy thời nhập thần, tùy thời có thể cảm giác gió thổi cỏ lay, búng người phác nhân. Tâm ý của ngươi đạt tới tình trạng như vậy rồi ? Hết sức khen ngợi. Chúng ta còn vướng nhiều chuyện thường tục, miễn cưỡng bằng vào căn cơ trước kia để bảo trì cấp độ hiện tại,
muốn học ngươi tùy thời đều có thể nhập thần thì thật là tốt , có thể thấy được ngươi trong lòng một điểm gánh nặng cùng tạp niệm đều không có, thật sự làm sư huynh đệ chúng ta hâm mộ.”
Vừa nói , Liêu Tuấn Hoa ngừng cười, khẽ cau mày, tựa hồ có chút khó hiểu.
Bởi vì hắn cảm thấy có chút nghi hoặc:“ Tên Vương Siêu này, hiển nhiên là bối cảnh phía sau rất không bình thường, tám chín phần mười là gián điệp của Âu Minh, sao lại có thể không có một điểm gánh nặng tạp niệm trong lòng, tùy thời có thể buông tâm ý nhập thần chứ ?”
Điểm này, dù là biết nhiều hiểu rộng, trí tuệ xuất chúng như Liêu Tuấn Joa nghĩ kiểu gì, đều không ra được:“Chẳng lẽ hắn không phải gián điệp? Cho dù không phải, sau lưng hắn quan hệ sự tình những người đó cũng đủ phiền lòng . Khó có khả năng một điểm tạp niệm đều không có. Hắn như vậy tùy thời đều có thể nhập thần , giống như đạo sĩ hòa thượng nhàn rỗi, trẻ con vô ưu vô lự, hay lão nhân gần đất xa trời mới có thể .
Tâm như trẻ sơ sinh, trong veo thuần khiết. Tùy thời nhập thần, đầu óc thân thể đều tẩu quyền ý hành quyền thần.
Xã hội hiện tại rối loại , việc đời phức tạp , thời đại như sóng lớn đánh xuống, có thề thủy chung bảo trì điểm này, quả thực là kỳ tích, càng huống chi phía sau Vương Siêu còn có bối cảnh thần bí .
Vương Siêu mới vừa rồi là đang trầm tư suy ngẫm tâm ý lục hợp quyền của Liêu Tuấn Hoa, cùng với trong lòng vô địch hư cảnh hóa kình. Đột nhiên cảm giác được nguy hiểm, lập tức nhảy dựng lên.
Tuy nhiên thấy được nụ cười Liêu Tuấn Hoa , Vương Siêu cũng lập tức tán đi kình lực toàn thân, cũng ha ha cười theo.
Đối phương là chỉ đùa một chút, đương nhiên không có lý do gì tiếp tục nghiêm trọng cả.
-Đã xảy ra chuyện gì hả? Có phải hay không gần đây giới võ thuật Nhật Bản có động tĩnh gì không?
-Cũng không chuyện gì, chỉ là giới võ thuật Nhật Bản gần đây sắp xếp một người thiên tài tuổi trẻ xuất sắc , đi tới đông bắc cùng Nga Quốc ma luyện công phu. Chính là nội một tháng, tại địa hạ quyền đài Tây Siberia, người tuổi trẻ Nhật Bản đã chiến thắng liên tiếp, không ngừng lấy tiền, còn đánh chết không ít quyền thủ Nga Quốc. Mấy năm nay, người kia đã tiến nhập vào trong biên giới đông bắc, bắt đầu tàn sát tất cả địa hạ quyền đài nơi này. Chẳng những địa hạ quyền đài , thậm chí một số ít võ quán công khai, đều bị bọn họ lấy danh nghĩa trao đổi luận bàn rồi đả thương không ít người.
Liêu Tuấn Hoa ngữ khí mặc dù bình tĩnh, nhưng lại để lộ ra sầu lo rất nặng .
Đái Quân đem thư đưa tới, Vương Siêu tiếp nhận vừa nhìn, phát hiện mặt trên thiếp toàn bộ ảnh chụp là một đám người tuổi trẻ , có nam có nữ, cùng với một ít giới thiệu đơn giản .
Đám người này lớn nhất cũng chỉ là hai mươi lăm, ít nhất chỉ có mười lăm mười sáu tuổi, tổng cộng có hơn ba mươi người
-Giới võ thuật Nhật Bản có ý gì đây? Nếu mấy năm nay mấy người thiên tài tới nơi này đánh hắc quyền, ma luyện võ thuật, nhất định có tử vong thiên tài chết đi , chẳng lẽ không đáng tiếc sao?
Vương siêu kì quái đích hỏi.
-Thiên tài phải được qua ma luyện, mới có thể thành tựu, nếu như tại ma luyện mà chết, như vậy nói rõ ngươi không phải thiên tài, cũng không có cái gì đáng tiếc . Võ thuật Nhật Bản rất quyết liệt, huấn luyện rất tàn khốc. Không tàn khốc, cũng không có thể kích thích xuất ra tiềm lực . Điểm này, so với chúng ta mạnh hơn nhiều lắm. Lần này không biết giới võ thuật Nhật Bản là ý gì? Chẳng lẽ chỉ là điềm báo trước, sau này giới võ thuật sẽ có sóng to gió lớn ư?
-Vùng của ta cũng bị quét qua một lượt rồi, chính là do bọn người tuổi trẻ Nhật Bản này.
Liêu Tuấn Hoa chỉ vào trang thứ nhất hé ra ảnh chụp nói :
-Diệp Huyền, người Nhật gốc Hoa. Từ nhỏ học tập kiếm đạo, quyền thuật, từng được hoàng thất huấn luyện chỉ điểm, từng tới Iraq tu luyện ba năm, vừa rồi mới tới Bắc Hải băng tuyết thâm sơn ma luyện, điển hình dạng thiên tài khổ hành tu luyện. Là một trong những thanh niên kiệt xuất nhất trong giới võ thuật Nhật Bản, hiện tại mới mười chín tuổi, nghe nói lúc mười bảy tuổi, cũng đã bước chân vào cấp độ ám kình. Đã sớm đạt tới cấp độ này thì thật là không dễ dàng gì.
Đích xác, đối phương là có kế hoạch mà đến, sau lưng tất có thế lực to lớn, nếu một cao thủ không có thế lực, tùy tiện có thể dùng súng bắn chết. Có thế lực bối cảnh sẽ không dễ xử lý . Mười bảy tuổi đã luyện được ám kình? Thật đúng là thiên tài.
Vương siêu gật gật đầu, nhớ tới Cung Bổn Phản Thần bị mình phá hủy thận.
-Hiện tại Diệp Huyền này đã tới Cát Lâm, không biết ngày mai ngươi có hứng thú đi xem một chút không?
-Đương nhiên là có hứng thú.
Buổi tối, Lâm Nhã Nam nói với Vương Siêu :
-Kế hoạch mới của Tổ chức , muốn anh tốt nhất cùng tên Diệp Huyền so võ một hồi rồi đánh chết hắn ta. Đó là một thiên tài, trên tổ chức muốn anh bóp chết hắn từ trứng nước.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK