“Tư thế và quyền pháp của Hình Ý quyền là đơn giản nhất, nhưng năm loại phương thức phát kình, vận lực cùng với mười hai loại thân pháp, tư thế mặc dù đơn giản, nhưng đạo lý lại rất thâm ảo, cũng chia ra thành hai loại Đả pháp và Luyện pháp, nhưng khác biệt với Bát Quái chưởng chính là, Bát Quái chủ yếu là thân thể chuyển động uốn lượn, tấn công mặt bên người ta, đâm vào xương sường cùng thận của địch thủ. Còn Hình Ý quyền thì đả thương người ngay phần giữa, đánh ngực và mặt, tấn nhanh đánh mạnh, trong lúc đột phá thì ra tay giết địch.”
Đường Tử Trần giảng giải khác biệt căn bản giữa Hình Ý quyền và Bát Quái quyền. Sau đó mới diễn lại chiêu quyền này.
“Xem cho kỹ năm chiêu quyền này nhé. Thứ nhất là Phách quyền: vận kình tương tự như khi quất và chặt trong Bát Quái chưởng, giống như vung búa đập vào gỗ. Thứ nhì là Băng quyền: vận kình đâm tới giống như lưỡi lê và đầu thương thọc ra. Thứ ba là Toản quyền: khi vận kình thì cần phải lắc lư quyền đầu như rắn độc, đột nhiên phóng tới lắc lư đầu cắn người. Thứ tư là Pháo quyền: cần có lực bùng nổ, khi vận kình thì các khớp toàn thân cần phải kịch liệt phát động, giống như đại bác khai pháo lăng không phóng xuống. Thứ năm là Hoành quyền: cái này thì giống như Thiếp Thân chưởng với Hồi Thân chưởng, đều là dùng lực để quăng. Toàn thân trên dưới đều quăng. Người ta chỉ cần áp vào mình, liền bị đệ quăng ra, trong này có ẩn chứa phép đánh của đô vật.”
Đường Tử Trần đem năm chiêu quyền này diễn luyện từng cái cho đến hết. Sau đó chỉ điểm Vương Siêu phương pháp thu phát lực cho mỗi đường quyền. Vương Siêu sau khi học được cách tập luyện, quả nhiên cảm thấy chiêu thức của nó mười phần đơn giản.
“Phách quyền vốn được biến hóa từ đao pháp. Bát Quái cũng là đao. Vì đệ có căn cơ của Bát Quái chưởng, luyện tập thật không khó. Chỉ có bốn loại quyền pháp còn lại, đệ cần phải ngẫm ra được cách phát kình cho đúng. Trước tiên xem tỷ diễn luyện một lần.”
Nói xong, Đường Tử Trần nhẹ nhàng đạp chân đứng trên vại nước cao bằng nửa thân người, cước bộ nhẹ nhàng chuyển động, quyền đầu thu xuống dưới xương sườn, lật hổ khẩu ra ngoài rồi đột nhiên đâm tới một quyền.
Roạt! Cả cái bao bát bị Đường Tử Trần đâm một cú, đột nhiên thủng một lỗ, cát bên trong nháy mắt đổ rào rào xuống dưới.
Vật liệu chế tạo bao cát rất là dầy bằng lớp vải bố nhúng dầu, bị dao chém phải cũng khó mà rách. Nhưng Vương Siêu lại cảm thấy cái này cũng chẳng là gì.
Nếu Đường Tử Trần ngay cả bao cát cũng đâm không lủng, cái đó Vương Siêu mới thật sự cảm thấy kỳ quái.
“Đây là do Băng quyền phát kình. Băng quyền như mũi tên, như đầu thương, như lưỡi lê.” Đường Tử Trần nói: “Lại xem tỷ phát kình Pháo quyền đây.”
Trong lúc nói, bàn chân Đường Tử Trần điểm một cái, cả người như cao hơn hẳn. Một quyền phóng ầm ra, lăng không kích xuống dưới, một đòn oanh kích nặng nề ngay trên bao cát.
Ầm! Cả cái bao cát như chứa đầy thuốc nổ bên trong. Nổ mạnh một cái rồi vô số cát sỏi bay ra bốn phía. Vương Siêu vội vàng nhắm mắt nhưng miệng thì lại há hốc ra, khiến không ít hạt cát rơi vào bên trong.
Đợi khi bụi cát lắng đọng trở lại, Vương Siêu không ngừng phun ra phì phèo.
“Toản quyền thuộc thủy, còn gọi là Phiên Lãng kình (kình sóng vỗ). Khi rắn độc muốn cắn người, cái đầu lắc qua lắc lại đợi ngươi sơ suất một chút, rập một cái là cắn một phát chết ngươi ngay. Cho nên khi luyện, cần phải luyện ra kình lắc lư như vậy.”
Đường Tử Trần lại diễn luyện ra một lần, đột nhiên xuất quyền. Quyền đầu như rắn vào hang ổ. Vương Siêu còn chưa nhìn rõ thì cả cánh tay của Đường Tử Trần đã cắm vào bao cát. Quyền đầu xuyên thẳng qua bên kia bao cát. Không ngờ xuyên thấu qua cả bao cát như thế, nhưng cả một hạt cát cũng không bị rơi ra.
“Về phần Hoành quyền, ta đã cho đệ biết rồi. Chính là lay động trái cầu kia, toàn thân trên dưới đều lay. Hoành quyền là kiểu mẫu cho năm đòn quyền Hình Ý. Đệ tự mình cần nhận thức cho kỹ kình lay động này.”
Sau khi Đường Tử Trần diễn luyện ra năm loại quyền pháp này, liền để Vương Siêu tự mình diễn luyện ra từng bước một.
Vì vậy bài vở mỗi ngày của Vương Siêu lại thêm một môn. Sáng sớm lyện năm chiêu quyền Hình Ý, vẫn phải dung nạp vào Tam Thể Thức, chậm rãi dưỡng sinh, đến tối thì mãnh liệt phát kình đánh bao cát.
Nhưng lần này đánh bao cát lại không phải đứng trên vại nước, mà là đứng trên mặt đất bằng phẳng.
Quả nhiên, khi mỗi ngày diễn luyện mấy chiêu quyền, Vương Siêu cảm thấy cách phát kình của quyền thuật Hình Ý cương mãnh vô cùng, mỗi quyền phóng ra, khí lực phát xuất từ thân thể so với Bát Quái thì nhiều hơn nhiều.
Nếu không có căn bản từ trước của Bát Quái, luyện ra được lực lượng khép kín lỗ chân lông cường đại như vậy, thì Vương Siêu căn bản không có bế trụ lại được.
Cứ như thế, không phân biệt ngày đêm mà luyện tập cả nửa tháng, Vương Siêu cảm thấy được, khi gồng tiểu phúc lên thì lại cứng cáp như một khối sắt vậy.
Đặc biệt biến đổi chủ yếu nhất chính là khi bị kích động dến đốt xương cụt, lông măng cả người dựng thẳng tắp, da gà nổi lên như từng hạt sắt.
Xương nắm tay cũng dần dần ổn định lại, trên quyền đầu toàn bộ nổi vết chai vì đánh bao cát.
Cùng lúc đó, dây chằng dưới chân của Vương Siêu cũng đã có lực vô cùng. Tùy tiện nhấc lên là có thể để tới đầu.
Nhưng công phu chân này, lợi ích là do đi nửa năm trên vại nước, luyện ra được từ trong nổi thống khổ vì té gần chết. Cốt cách của chân và hông, vì bị té nên cũng đã trở thành rắn chắc.
Nhưng Vương Siêu có thể có được công phu thế này, quá nửa đều là công của Đường Tử Trần. Nếu không có Đường Tử Trần ở bên xem chừng, sợ rằng ngày thứ nhất trên vại nước là Vương Siêu đã té chết hay vào thẳng bệnh viện rồi.
(Tại đây ta muốn đề tỉnh mọi người một câu. Luyện quyền cần phải có sư phụ xem chừng, tùy thời có thể giúp bạn chỉnh sửa tư thế. Khi dạy cho bạn biết những điều gì mới thì sẽ giúp bạn thử kình. Quyền thuật không phải là đọc một quyển bí kiếp, xem một đĩa CD là có thể luyện thành, trừ phi bạn đã có căn cơ nhất định, có được sách vở trong tay, đọc từ đó ra được một số ý niệm có thể làm sáng tỏ vấn đề cho bản thân bạn. Thật giống như đánh cờ vậy. Ngay cả một số thuật ngữ mà bạn cũng không thông thì xem sách dạy đánh cờ cũng như lọt vào mây mù thôi. Tóm lại, không có sư phụ mà chỉ dựa vào tự học thì vạn vạn lần sẽ học không thành đâu. Mộng Nhập Thần Cơ)
Nửa tháng sau, Đường Tử Trần lại dạy Vương Siêu mười hai loại thân pháp của Hình Ý môn: Long, Hổ, Hầu, Mã, Kê (gà), Diêu (diều hâu), Én, Ưng, Đà (cá sấu), Đài, Ưng, Hùng (gấu) (Giới thiệu hết từng món thì thật rườm rà lắm. Sau này nhân vật chính đánh nhau sẽ vận dụng trong đó.)
“Hình Ý môn chỉ dùng hai bộ quyền thuật, một bộ phát kình, một bộ thân pháp. Sau này trong các trường chiến đấu, kết hợp với thực chiến, từ lĩnh ngộ của từng người, tự lập thành môn trường phái riêng.”
Đường Tử Trần lại huấn luyện Vương Siêu chăm chú luyện tập thêm một tháng về mười hai loại hình này. Đem các loại tư thế biến hóa, các yếu điểm biến đổi, cách điều chỉnh lực lượng giảng giải hết thảy.
Sau khi Vương Siêu học hết mười hai loại hình này, mới cảm giác được biến hóa của quyền thuật dần dần bắt đầu phức tạp.
Nhưng Đường Tử Trần lại không để Vương Siêu tiếp tục luyện tập sau đó một tháng, lúc này nhân tiện nói: “Mười hai loại hình này ngươi tự mình về sau luyện tập và lĩnh ngộ. Tỷ hiện giờ dạy đệ Thái Cực quyền.”
Đường Tử Trần đi tới trước giá binh khí. Đưa tay lấy ra một cây đại thương.
Cây đại thương này rất thô, rất dài, so với người thì còn cao hơn hai cái đầu. “Trong chiến trận thời cổ đại, trường thương thuật được phối hợp với ngựa để truy sát địch. Có thể dùng một chọi trăm, còn quyền thuật thì vô luận là Hình Ý môn, hay Thái Cực môn, hay Bát Cực môn, thì vung cây đại thương là trọng yếu nhất. Mỗi vị tông sư của Hình Ý quyền đều tự kiến lập môn phái của mình. Thấy được gì? Thấy được chính là đòn sát thủ hợp kích tối hậu. Đạt được đòn hợp kích đó, chính là đạt được chân truyền nhất mạch.”
“Năm đó, đòn sát thủ Hình Ý của nhà họ Thượng của Thượng Vân Tường chính là Hùng Ưng hợp kích. Quyền thuật nhất mạch của ta đây chính là Long Xà hợp kích. Long là ngựa, Xà là thương. Trong truyền thuyết thần thoại thời xưa, ngựa là hóa thân của rồng. Dùng ngựa phối hợp với thương, Long Xà sát nhập, giết trăm người như phạt cỏ mà thôi.”
“Thái Cực quyền là môn võ học đơn giản nhất của thiên hạ. Chỉ có hai chiêu mà thôi. Một chiêu là công phu ám kình trên bãi cọc. Chiêu thứ hai là nghe được kình của người khác, mượn lực đả lực. Cái chữ ‘nghe’ này, không phải ngươi nghe bằng tai, mà là nghe bằng lỗ chân lông! Mấy chiêu Lam Tước Vĩ, Ngọc Nữ Xuyên Thoa gì đó, đều là do Dương Lộ Thiền đem ra hý lộng đám cao quan quyền quý trong kinh thành thôi.”
Đường Tử Trần nói: “Hiện giờ đệ cần xem cho kỹ. Tất cả tinh hoa của tỷ đều ở trong một chiêu Long Xà hợp kích này.”
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK