• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Sau khi sinh ý từ Nhà nước kéo đến, công ty Kỹ thuật mạng Internet Thiên Tinh rốt cuộc cũng đi vào quỹ đạo phát triển.

Bởi vì Vương Siêu tại bửa tiệc đại hội mừng công biểu hiện mối quan hệ thân mật với vị Thư ký Thị ủy, cho nên các dự án hết sức thuận lợi và thông suốt. Không thể ngờ tới là chính quyền tự nhiên ứng trước cho hắn ba mươi vạn đồng trong dự án.

Có được ba mươi vạn đồng này, Diêu Hiểu Tuyết cùng với các nhân viên nam nữ sinh viên đều cao hứng đến độ vài đêm không ngủ được, mắt đỏ ngầu. Nhưng Vương Siêu vẫn bảo trì sự bình thản, không hề bị tác động, điều này làm Diêu Hiểu Tuyết càng thêm khẳng định hắn đang che dấu thân thế và địa vị chắc chắn rất lớn của mình.

Tiếp sau đó, Diêu Hiểu Tuyết thông báo tuyển dụng nhân sự, và đã tuyển được một số cán bộ kỷ thuật có năng lực, dựa theo yêu cầu viết lên một kế hoạch thực hiện dự án, sau đó đưa tới phê duyệt và công trình lập tức được bắt đầu.

Công trình này nói đến có vẻ như rất lớn, thực chất cũng chẳng có gì, chỉ là đem các hệ thống mạng lưới, máy chủ cũ và các thiết bị phần cứng thay thế một chút, sau đó thiết kế một trang web, các nhân viên kỹ thuật bình thường cũng có thể làm tốt.

Không đến hai tháng, công trình đã hoàn thành, lúc này chính quyền cũng đã thanh toán đầy đủ tiền bạc, công trình Internet này tổng cộng chi ra hết tám mươi vạn, trừ ra một ít tiền hoa hồng cho môi giới, kể cả tiền lương nhân viên và tiền thuế, vị chi công ty kiếm được chừng năm mươi vạn đồng.

Ngoại trừ lần đó, công ty cũng đã ký kết với chính quyền hợp đồng duy tu bảo dưỡng mạng lưới internet trong năm năm, chi phí mỗi ngày là ba mươi vạn. Đương nhiên trong ba mươi vạn chính quyền được hưởng lợi phần trăm là số tiền mười vạn.

Tuy nhiên trong lòng Vương Siêu và Diêu Hiểu Tuyết cũng biết rõ ràng, nói là duy tu bảo dưỡng, kỳ thật cũng chẳng làm gì to tát cả, chỉ là theo định kỳ đến kiểm tra một chút. Lúc này công ty trên danh nghĩa đã cùng chính quyền thiết lập mối quan hệ đối tác, sau đó lấy ngân sách chi trả cho công ty, dĩ nhiên công ty internet cùng với chính quyền hai bên đều có lợi.

“Tiền đến như vậy, không phải là kinh doanh rất tốt ư?” Diêu Hiểu Tuyết trong lòng sinh ra cảm khái rạt rào.

Bởi vì sang năm toàn bộ địa giới của tỉnh kể cả thành phố và nông thôn đều thiết kế và lắp đặt hệ thống internet, được chi tổng cộng mấy ngàn vạn, đây là một công trình rất lớn, Diêu Hiểu Tuyết cùng Vương Siêu nhận được tiền lập tức mở một hội nghị nhằm tái phân chia cổ phần, sẳn sàng để đi vào làm việc vào năm tới.

Ban đầu công ty vốn rất yếu kém, muốn suy sụp tới nơi rồi, thế nhưng nhờ có những mối quan hệ của Vương Siêu với chính quyền mới tạo nên công ăn việc làm, lúc này mới khởi tử hồi sinh. Vương Siêu chính mình cũng cảm thấy rỏ ràng, mọi người lại càng rành mạch hơn.

Huống hồ hai năm qua Vương Siêu đã trải qua rất nhiều chuyện, vô luận là ánh mắt hay khí thế, so với mấy anh sinh viên mới tốt nghiệp cao hơn rất nhiều, chỉ cần biểu lộ một ánh mắt hay một động tác, trong hội nghị tức thì sinh ra áp bức tới những người phía dưới.

Hội nghị kết thúc, Vương Siêu nguyên là lúc đầu có sáu mươi hai phẩy năm phần trăm cổ phần tăng lên đến tám mươi tám phần trăm, điều này là do hắn cố ý vì lười nhác không muốn rước lấy phiền toái vào người, chứ thật sự bằng vào những mối quan hệ của hắn hiện tại thì thừa sức nắm trong tay một trăm phần trăm cổ phần, hoàn toàn có thể đem mấy tên sinh viên này quẳng ra ngoài rìa.

Lần này nhận được năm mươi vạn, Vương Siêu chi ra hai mươi vạn tệ cho những công việc phía sau, còn ba mươi vạn làm tài chính khởi động. Mở rộng kinh doanh, tuyển dụng nhân viên, Diêu Hiểu Tuyết từ những công ty khác mời gọi nhân tài với mức lương cao đến đây làm việc và phổ biến nghiệp vụ cho các nhân viên.

Vì vậy cho đến tháng Mười, lợi nhuận cao làm cho công ty phát triển nhanh chóng phất lên. Mỗi tháng không bị lỗ nữa, ngược lại còn kiếm được mấy vạn đồng.

Sinh ý lớn, tất nhiên cũng mang tới không ít phiền toái, may mắn trước đó Vương Siêu đã có dự mưu thành lập một đội bảo vệ an ninh do Triệu Tinh Long dẫn theo mấy tên đệ tử từ Tán Đả xã đoàn tới, vài tên lưu manh đến sinh sự đều bị đánh cho phải mang vào bệnh viện cấp cứu.

Thời gian cứ thế trôi qua, công ty Internet Thiên Tinh ngày càng có danh tiếng lừng lẫy.

Công việc làm ăn thuận lợi, thành viên lại có đầu óc ý nghĩ linh hoạt, đa tài sáng giá, Diêu Hiểu Tuyết sau đó còn mở rộng doanh nghiệp, ngoài việc thiết kế web, duy tu bảo dưỡng mạng lưới internet, còn bắt đầu kinh doanh các sản phẩm phần cứng.

Đồng thời, Diêu Hiểu Tuyết cùng ba nữ nhân viên vẫn duy trì và phát huy mối quan hệ với các quan chức chính quyền, sử dụng mối quan hệ thân mật giữa Vương Siêu và Chu Giai, thiết lập quan hệ làm ăn với hơn mười cơ quan đơn vị khác.

Có thể nói, chỉ cần có người thân quen làm trong cơ quan nhà nước là có thể tìm được sinh ý.

Đến tháng Mười hai, khi tuyết bắt đầu rơi, công ty Thiên Tinh của Vương Siêu đã có khoảng một trăm khách hàng cố định, trong số khách hàng này phần lớn là các cơ quan đơn vị lớn của thành phố, qua những mối quan hệ làm ăn này còn giới thiệu thêm một bộ phận khách hàng trên địa bàn của tỉnh S.

Trong thời gian này, lợi tức từng tháng của công ty đã đạt tới con số hai mươi vạn, tổng số tiền tích lũy kim ngạch cũng lên tới hai trăm vạn.

Mặc dù số tiền này trong mắt một ông chủ lớn cũng chẳng đáng là bao, chẳng qua chỉ là con số trên tấm chi phiếu nho nhỏ được đặt ở các sòng bạc ở Macao. Nhưng đối với những người mới bắt đầu sự nghiệp kinh doanh mà nói đó thật sự là một tài sản lớn.

Việc làm ăn ngày càng phát đạt và thuận lợi, Diêu Hiểu Tuyết cùng mọi người cũng xắn tay áo lên chuẩn bị kế hoạch cho năm tới. Lúc này chuyển trụ sở chính của công ty tới khu Công nghệ tin học lớn nhất tỉnh, ở đó thuê một văn phòng rộng hơn hai trăm mét vuông cùng một kho hàng lớn, đổi mới và lắp đặt các thiết bị tạo nên một văn phòng hiện đại.

Sáu sinh viên đại học gồm bốn nữ hai nam đi qua muôn ngàn khó khăn gian khó, vượt qua suy sụp vươn tới thành công, hiển nhiên trở thành những nhân vật tinh anh chủ chốt của công ty.

Lúc này, Vương Siêu cũng đã tốt nghiệp cấp ba, thi vào một trường cao đẳng, không cần phải nói cũng biết thành tích tự nhiên là rối tinh rối mù. Tào Tinh Tinh thì rất xuất sắc, thi đậu vào trường đại học Bắc Kinh, tất cả bạn học đều đã phân tán khắp nơi, tuy nhiên điều đó cũng không làm cho tâm tình Vương Siêu cảm khái.

Đối với cha mẹ của mình, Vương Siêu chỉ nói mình ở trên tỉnh thành làm ăn buôn bán có lời một ít tiền, hiện nay đang cùng vài người đầu tư và kết hợp kinh doanh, sinh ý tốt, buôn bán có được một ít tiền.

Vương Siêu trong miệng nói ra một chút kiến thức kỹ thuật học được từ các công trình xây dựng mạng lưới internet, cha mẹ hắn nghe đến nửa điểm cũng không hiểu, nhưng mà nhìn thấy hắn mang về cho mình năm vạn đồng tiền mặt, họ rất vui mừng và hạnh phúc, cũng nghĩ được con trai của họ đang có một công việc tốt.

Đối với công tác ở đạo quán Đài Quyền Đạo Tae Kwon Do, hắn vẫn như trước đang kiêm nhiệm tại đây trong một thời gian. Trong thời gian này cũng có một vài cao thủ các đạo quán như Tán Đả (quyền Anh), Võ Vật (Wrestling), Không thủ đạo (Karate), quyền Thái (Muay Thái), Nhu đạo (Judo) đến đây “hữu hảo” giao lưu võ thuật.

Nhưng mà tất cả đều bị Vương Siêu đánh cho không thể hoàn thủ, chẳng thể nào đòi được công đạo. Việc này đã để cho một số người trong tỉnh và phụ cận biết trong đạo quán Đài Quyền Đạo có cao thủ tọa trấn, không dám tới quấy phá nữa.

Điều này làm cho Hội trưởng Lý Vạn Cơ hết sức cao hứng, trong đại hội cuối năm phá lệ thưởng cho hắn một hồng bao mười vạn đồng nguyên.

Lúc này trong tài khoản cá nhân của Vương Siêu tại ngân hàng đã vượt qua năm mươi vạn đồng tiền gởi, cái này cũng chưa tính đến tám mươi phần trăm cổ phần của hắn tại công ty Internet Thiên Tinh, tính ra thì hắn cũng là một triệu phú nho nhỏ rồi.

Tiếc nuối duy nhất của hắn là trong nửa năm này mặc dù vẫn gian khổ tập luyện, quyền thuật đã ngày càng thành thục nhưng không thể tiến bộ nhanh như trước, đã có chướng ngại xuất hiện trong giai đoạn này làm quá trình tu luyện của hắn chậm lại.

Đêm tới, tuyết rơi xuống nhẹ nhàng mông lung trong bóng đêm, Vương Siêu từ đạo quán Đài Quyền Đạo đi ra, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời, bước đi trên mặt tuyết tạo nên những âm thanh xào xạo.

Khí trời bây giờ rất lạnh, trên đường xe cộ và người đi đường đều rất ít.

Không gian đầy tuyết rơi không một tiếng động tự nhiên tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp.

Vương Siêu đi bộ trên tuyết về nhà, mỗi bước đều rất chuẩn xác, tự động xuất ra những bước dài hai thước tạo nên một đường thẳng trên một chặng đường dài. Hiện tại công phu dưới chân của hắn đã luyện tới thượng tầng công phu rồi.

Hư! Thở dài ra một hơi, dưới ánh sáng màu vàng nhạt của đèn đường, luồng khí này tạo thành một vòng xoáy vô thanh vô tức tan vào không khí.

“Ngày hôm nay giống như ngày đó hai năm trước, ta cũng đi trong tuyết gặp được Trần tỷ đang luyện quyền, tỷ ấy thở ra luồng khí như mũi tên, làm ta phải chú ý và bị hấp dẫn.”

Vương Siêu đột nhiên nghĩ tới cái ngày mà vào sáng sớm lần đầu nhìn thấy Đường Tử Trần. Từ sâu trong đáy lòng không thể kìm nén nổi nỗi niềm tưởng nhớ đến nàng.

“Nàng có dạy ta quyền thuật, ta mới có ngày hôm nay. Nếu như không phải do nàng, ta hiện tại có thể là một học sinh thi Đại học không đậu, đang lưu lạc kiếm sống nơi đất khách quê người, là một người làm thuê trên người không một xu dính túi. Chính nàng đã thay đổi vận mệnh của ta.”

“Hai năm trôi qua thật là nhanh a, giống như chỉ là một cái chớp mắt.”

“Bây giờ không biết Trần tỷ đang ở nơi nào, nàng đang làm gì?”

Vương Siêu không tự chủ được ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm, nhưng trước mắt là một khoảng tối đen kịt âm u trầm lắng, một chút cũng không thấy gì.

Đi mãi về phía trước, cước bộ tới một đầu ngõ, con ngõ này dài hơn một dặm, cũng không có đèn đường, chẳng khác nào một khu dân cư nghèo trong một tỉnh thành.

Ban ngày cái ngõ nhỏ này rất chật chội, một vài gia đình mang quần áo phơi lên các cần trúc được giăng lên ở hai bên con đường hẻm. Đến đêm thì con đường này trở nên đen kịt.

Có điều Vương Siêu rất thích nơi này bởi vì nó yên tĩnh, thường thường khi buổi tối về nhà đều không đi đường lớn, tình nguyện đi vài bước xuyên qua các con hẻm nhỏ, cảm nhận không gian yên bình và an tĩnh.

Hiện tại đã về đêm, càng thêm có ý cảnh.

Ngay khi Vương Siêu bước vào con hẻm nhỏ đi được vài chục bước, đột nhiên lỗ tai chợt động, truyền đến những âm thanh sột soạt. Âm thanh vang lên rất nhiều và hỗn tạp.

Nhìn lại, chỉ thấy bên ngoài đường lớn dưới bóng tuyết và ánh đèn đường mờ mờ xuất hiện mười mấy bóng người.

Mười mấy bóng người này mỗi người đều cầm một thanh vũ khí, thỉnh thoảng phản xạ chút ánh sáng, Vương Siêu nhìn rõ ràng không ngờ là những thanh dao bài sáng trắng như tuyết dài chừng hai thước.

Cùng lúc đó phía trước cũng truyền tới thanh âm, Vương Siêu nhìn về phía đó rốt cuộc cũng thấy xuất hiện hơn mười cái bóng người, trên tay đều cầm dao bài.

Đầu và cuối con hẻm đều bị bọn người kia chặn kín.

“Các ngươi là ai?” Vương Siêu trong lòng cả kinh, đúng lúc này hơn mười cái bóng người ở phía sau gần hắn nhất chợt phóng lên.

Những người này khi đến cách Vương Siêu bảy tám bước thì đồng loạt dừng lại, đồng thời ném vù vù vào người hắn một lượng lớn bột màu trắng.

Khi đám bột bay tới, Vương Siêu thấy một mùi cay xè và nồng nặc bay vào mũi.

“Bột vôi sống!”

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK