Biên: Amon Luo Luo
***
Pằng!
Viên đạn nâu đồng xuyên qua nửa quán bar, bắn về phía cơ thể ‘Kẻ Xảo Ngôn’ Misol Kim.
Nhưng ngay khoảnh khắc nó sắp trúng đích, con ngươi màu nâu nhạt của Misol đột nhiên hóa đen.
Viên đạn hơi ngoặt đi, khẽ hướng lên trên, bắn trúng vào một chiếc cốc thủy tinh đổ đầy bia vàng.
Giữa tiếng vang đinh tai, chiếc cốc kia vỡ tan tành, bia văng tung tóe ra xung quanh.
Cùng lúc, Misol bắt lấy một cái cốc khác từ vị khách bên cạnh, vung tay ném thẳng nó về phía Klein.
Thế là để làm gì? Klein chỉ hơi nghiêng người là tránh được chiếc cốc thủy tinh kia, mặc cho nó đập vào tường, vỡ loảng xoảng rơi xuống đất.
Ngay khi ấy, ‘Kẻ Xảo Ngôn’ Misol vừa lăn lộn vừa chạy về phía lối vào khu vực ngầm, hòng tìm kiếm trợ thủ hoặc trốn ra từ một lối đi bí mật khác.
Gã đã xác nhận sơ bộ rằng nhà thám hiểm vừa xa lạ vừa điên cuồng kia chính là kẻ tập kích đã giả trang làm Elaine, leo lên Tàu Cái Chết Đen hòng ám sát ‘Trung Tướng Bệnh Tật’ Tracy.
Mà dưới tình huống một chọi một khi đối phương suýt thành công kéo gã vào sau hàng loạt hành động vừa rồi, gã đã nhận ra mình không phải đối thủ của hắn!
Đây chính là một cường giả cấp tướng quân hải tặc!
Bịch! Bịch! Bịch! Klein nhanh chân đuổi theo ‘Kẻ Xảo Ngôn’ Misol.
Bóng hình hắn vừa nhanh nhẹn vừa linh hoạt, dù ngay giữa quán bar hỗn loạn cũng không giẫm lên ai.
Trông thấy mấy tay bảo vệ canh giữ khu vực ngầm cầm súng lục chạy tới, trông thấy Misol Kim sắp băng qua cửa vào, trông thấy bảo kê quán bar từ mấy hướng khác đổ về đây, Klein không chút do dự, đột ngột nắm chặt bàn tay trái.
Chiếc găng tay màu đen lập tức phủ kín một lớp vảy vàng sẫm, con ngươi nâu sậm của hắn cũng nhạt đi, đồng tử như dựng thẳng lên.
Ngay sau đó, lấy xuất phát điểm từ hắn, một làn sóng vô hình trào ra khắp tứ phía.
Ở những nơi làn sóng này quét qua, khách uống rượu ngồi xổm xuống xụi lơ hoặc run lẩy bẩy. Nhân viên liên lạc quân đội Oz Kent kia cũng mất sạch lý trí, như thể vừa đối mặt với một chuyện kinh khủng và đáng sợ nhất thế giới, chỉ muốn chạy ra khỏi đây.
Mấy tên bảo kê quán bar đang lại gần cũng chẳng khá khẩm hơn. Nỗi hoảng sợ chiếm trọn tâm trí khiến chúng chạy toán loạn khắp nơi, dẫn đến tình hình càng hỗn độn hơn.
Cạch! Cạch! Cạch! Đám bảo vệ khu vực ngầm cũng ném sạch súng trên tay mình, không chạy vào mấy cái góc xó thì cũng đứng run lẩy bẩy tại chỗ, đũng quần nhanh chóng ướt đẫm.
‘Kẻ Xảo Ngôn’ Misol cũng như bị sét đánh, cứ sợ hãi loanh quanh mãi ở lối vào.
Đây chính là “Kinh hoàng” của “Bác Sĩ Tâm Lý”, còn có tên gọi “Long uy” hay “Hỗn loạn hàng loạt”!
Đây chính là năng lực phi phàm duy nhất có thể khống chế một phạm vi lớn mà Klein hiện có!
Bấy giờ, bóng dáng mau lẹ của Klein cũng không đình trệ, chỉ đạp vài bước chân đã vọt tới bên cạnh Misol.
Trong tích tắc, một cảnh tượng bất ngờ nổi lên giữa tâm trí hắn: Misol trông như đang sa vào hoảng sợ đột nhiên ngẩng đầu, xoay người vung nắm tay phải đấm thẳng vào đầu hắn.
Klein không nghĩ gì, tin tưởng trọn vẹn vào dự cảm nguy hiểm của “Tên Hề”, lập tức khom lưng nghiêng người qua một bên.
Gần như cùng lúc, ‘Kẻ Xảo Ngôn’ Misol bỗng ngẩng đầu, đôi mắt nâu u ám và tỉnh táo, không hề ẩn chứa một tia hỗn loạn.
Không biết gã đã thoát khỏi ảnh hưởng của “Long uy” từ bao giờ!
Đây chính là điều nằm ngoài dự tính của Klein.
Bang!
Cơ bắp Misol căng phồng lên, gã xoay lưng vặn hông một cái, tung ra một cú đấm khủng khiếp như đạn đại bác, song lại không đánh trúng mục tiêu mà đấm thẳng vào vách tường cạnh lối ra.
Ầm!
Gã vừa đấm vào mặt tường, gạch đá đã nát bấy, quanh lỗ thủng khổng lồ nhanh chóng nứt ra như mạng nhện. Toàn bộ quán bar hơi lắc lư.
Uy lực của cú đấm vừa rồi mạnh không biết bao nhiêu lần súng ngắn ổ xoay!
Nhưng ngay khi ấy, Klein đã vọt về sau cơ thể gã. Hắn đứng thẳng người dậy, còn găng tay thì như thể bao trùm trong lớp vàng.
Đôi con ngươi nâu sậm sáng lên hai tia chớp, giống hệt đạn bắn ra ngoài.
“Người Thẩm Vấn”, “Đâm xuyên tinh thần”!
“Á!”
Misol Kim tức thì kêu lên thảm thiết, song lại không ngã xuống đất lăn lộn trong đau đớn mà chỉ giơ hai tay lên để bảo vệ đầu.
Gã nhanh chóng khôi phục sau cơn thống khổ khi tinh thần bị đâm xuyên này một cách thần kỳ, nhưng rồi lại cảm thấy cơn lạnh băng từ cái ống kim loại đang kề ngay trước trán mình. Gã trông thấy nhà thám hiểm lạnh lùng hao gầy đứng đối diện bóp cò súng.
Dưới tình huống cả hai đã rút ngắn khoảng cách như vậy, kể cả hiệu quả của “Đâm xuyên tinh thần” chỉ kéo dài đúng một giây, cũng đủ để Klein giơ tay phải lên, kề sát họng súng vào đầu ‘Kẻ Xảo Ngôn’ Misol Kim!
Pằng!
Lời cầu xin tha thứ chỉ chực thốt ra trên cái miệng nửa hé của của Misol Kim bị trôi ngược về cổ họng. Vách tường sau đầu gã xuất hiện hình ảnh một vết máu đỏ chót điểm chút sắc trắng, vừa tiêu điều, vừa rõ ràng, vừa lộn xộn.
Thần thái trong mắt mất đi, Misol đổ ra sau, dựa vào vách tường, từ từ trượt xuống đất.
Giữa trưa ngày mùng 1 tháng 2 năm 1350, ‘Kẻ Xảo Ngôn’ Misol đã bị săn.
Klein liếc quanh quán bar vẫn còn đang hỗn loạn, chợt đóng cửa lối vào khu vực ngầm lại, quấn mấy sợi xích đã có sẵn từ trước vào, cố thắt nút.
Hắn khom lưng lôi Misol Kim về trước nơi đó mấy bước, nhưng chưa trực tiếp tiến vào lối đi ngầm ngay.
Hắn vừa đề phòng kẻ địch có thể bất ngờ xông ra, vừa xòe bàn tay trái nhắm vào thi thể ‘Kẻ Xảo Ngôn’ Misol.
Đối với việc “Chăn thả” tên phó tam của Tàu Cái Chết Đen này, Klein hoàn toàn dửng dưng. Hắn tin chắc đối phương mang tội ác sâu nặng, vì một là gã từng làm cấp dưới của ‘Trung Tướng Gió Lốc’ Qilangos. Tên tướng quân hải tặc đã chết này từng đồ sát cả một con thuyền, là một kẻ cực kỳ máu lạnh, chỉ từ chuyện mà vị Găng Tay Đỏ “Ác Mộng” trong Đói Khát Ngọ Nguậy kia đụng độ cũng có thể thấy rõ. Hai là hiện giờ Misol đang làm việc dưới trướng ‘Trung Tướng Bệnh Tật’, cũng tương đương với gián tiếp làm việc cho Giáo phái Ma Nữ, không biết đã tham dự bao nhiêu vụ buôn người.
Đói Khát Ngọ Nguậy khôi phục lại hình dạng lớp da người mỏng manh, vị trí lòng bàn tay nứt ra, xuất hiện hai con mắt đỏ tươi.
Trong chớp mắt, lối vào khu vực ngầm nổi lên một cơn gió lạnh thấu xương, liên tục xoay chuyển quanh thi thể ‘Kẻ Xảo Ngôn’ Misol, từ từ phác ra một bóng người mơ hồ với cặp mày cực ngắn và đôi mắt hõm sâu.
Những điểm sáng màu đen nhưng không mờ mịt nhanh chóng tuôn ra từ thi thể, kết hợp với linh thể của Misol, đều chui vào trong Đói Khát Ngọ Nguậy ở nơi một ngón tay trống rỗng, phát sinh liên hệ với hoàn cảnh chung quanh ở một mức độ nhất định.
Đói Khát Ngọ Nguậy thoạt biến thành màu đen sâu thẳm, vừa tà dị vừa quý phái, rồi sau mới trở về hình dạng ban đầu, tỏa ra chút ham muốn máu thịt.
Klein lặng lẽ cảm ứng vài giây, ngạc nhiên phát hiện ra lần này lại lấy được năng lực khá hữu dụng. Dù chỉ có hai loại, nhưng còn tốt hơn nhiều so với ba loại của “Xác Sống” trước đó.
Đến tận giờ phút này, hắn mới biết Misol là Danh sách 6 “Nam Tước Sa Ngã” của đường tắt ‘Luật Sư’. Một năng lực hắn rút trúng bắt nguồn từ “Nam Tước Sa Ngã”, còn lại đối ứng với Danh sách 7 “Kẻ Hối Lộ”.
Năng lực trước là “Bóp méo”. Bằng cách bóp méo lời nói, hành động và ý định của mục tiêu, có thể tạo dựng trật tự nhất định để mang lại lợi ích cho bản thân, từ đó đạt được kết quả hạn chế hoặc ảnh hưởng tới đối thủ.
Năng lực sau là “Hối lộ”, là một trong các khả năng của “Kẻ Hối Lộ”, chính xác được chia nhỏ thành “Hối lộ - Suy yếu”.
Điều kiện tiên quyết để sử dụng năng lực này là phải cho mục tiêu một sự vật nhất định, rồi trong một khoảng thời gian nhất định sẽ khiến mức độ công kích, phòng thủ và khống chế của mục tiêu bị suy yếu đi kha khá.
Phải cho mục tiêu một sự vật nhất định à? Gã ném cốc bia kia cho mình đã tính là “Hối lộ” rồi? Không hổ là đường tắt ‘Hắc Hoàng Đế’, vừa tìm sơ hở trong trật tự, vừa có vẻ ngang ngược… Bảo sao “Long uy” và “Đâm xuyên tinh thần” của mình không hiệu quả với Misol, ngay cả uy lực đạn cũng bị giảm đi. Mình còn tưởng chỉ cần một phát súng cũng đủ trực tiếp thổi bay xương sọ gã rồi… Klein chợt bừng tỉnh.
Cùng lúc, hắn hiểu ra tại sao lần nọ mình lại bay thẳng về phía Tàu Hắc Hoàng Đế, bay thẳng về phía ‘Ngũ Hải Vương’ Nast một cách không thể tự chủ. Đó là vì đối phương đã bóp méo ý định tiến lên của hắn, khiến hắn không cách nào ngừng lại.
Khá phết đấy… Klein cúi đầu liếc nhìn thi thể ‘Kẻ Xảo Ngôn’ rồi bước xuống khu vực ngầm.
Hắn phải tìm chút đồ ăn cho Đói Khát Ngọ Nguậy.
Không biết có phải do liên tục bị ném lên phía trên sương xám không, hiện giờ Đói Khát Ngọ Nguậy không quá điên cuồng nữa, có vẻ vẫn chịu đựng được thêm. Do vậy Klein cũng không vội mà chậm rãi đi tiếp, cẩn thận đề phòng tai nạn.
Chưa được mấy bước, hắn đã trông thấy ‘Lực Sĩ Khổng Lồ’ Ozil dẫn đám cấp dưới đi ra, trong đó có Người Phi Phàm, có kẻ cầm súng, số lượng khá đáng kể.
Klein không đổi sắc mặt, chiếc găng tay đen lại một lần nữa phủ kín lớp vảy vàng sậm.
Đôi mắt hắn trở nên nhạt màu, dường như dựng thẳng lên. Trong nháy mắt, những gợn sóng vô hình dũng mãnh lao thẳng về phía trước.
“Bác Sĩ Tâm Lý”, “Long uy”!
______
Lời tác giả: Chương này hơi ít từ, hơn nữa còn chưa biên, vì hôm qua tôi lười quá, giờ chẳng còn một bản thảo tích trữ nào cả. Đêm nay phải bổ sung thêm một bản thảo tích trữ nữa mới được. Thật đáng cười quá đi mà.