Mục lục
[Dịch]Vũ Tôn - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Phù, hù chết ta. Cứ tưởng lần này không xong rồi.” Cún vỗ vỗ ngực, tay phải quệt mồ hôi lẫn máu than thở.

Tiếng thở hồng hộc vang lên khắp nơi. Toàn bộ đội ngũ, từ Đạo sư đến học viên không ai không có vết thương. Cũng may vết thương không quá nặng, chỉ là ngoài da chứ không đụng chạm đến căn cốt.

Nhìn mặt nhau kèm nhèm vì máu lẫn bụi đất mọi người phát ra tiếng cười vui vẻ. Nhiều kẻ đã nghĩ đến kết cục thê thảm nhất trước đó nhưng giờ phút này lại bình an ngồi đây thì có ai không vui cho được.

“Mọi người tranh thủ phục dụng đan dược khôi phục chút ít thể lực rồi mau chóng ra khỏi đây. Dù không biết có chuyện gì khiến Hắc ma lang đột nhiên tập sát chúng ta nhưng tin chắc toàn bộ Ma thú sâm lâm không nơi nào yên bình. Cả ba đội ngũ kia hi vọng không có việc gì.” A Đạt vội vã phân phó, sau đó phát cho từng tên tân sinh một viên đan dược bù đắp thể lực.

Nghe A Đạt nói vậy bọn chúng vội vàng im tiếng. Đúng vậy, ai biết được còn nguy hiểm gì nữa không. Ngoại vi mà đã xuất hiện lang vương năm mươi cấp vậy thì một đám yêu thú bốn mươi cấp kéo ra chỉ có để mạng bản thân lại đây mà thôi.

Nhanh chóng nuốt đan dược vào bụng, vội vã hấp thu nhanh nhất có thể sau đó toàn đội đứng dậy theo hướng trở ra chạy như bay. Khoảng cách chỉ hơn năm dặm, nếu cố gắng thì không tới nửa canh giờ là có thể rời khỏi.

Đang di chuyển đột nhiên có tiếng xé gió vang tới làm bọn chúng tóc tai dựng ngược. May mắn thay đấy chính là hai vị Võ Vương đã giải quyết xong hai nơi khác đang cấp tốc phi hành tìm bọn chúng. Lúc này gánh nặng trong lòng mới được gỡ bỏ.

Khi toàn bộ đội ngũ của A Đạt bước chân ra khỏi Ma Thú Sâm Lâm thì đã có ba đội ngũ khác chờ sẵn. Nhìn qua mấy vị Đạo sư kia không có vết thương quá trầm trọng A Đạt cũng vui vẻ mỉm cười. Bốn người tiến tới trao cho nhau những cái ôm hạnh phúc. Dù sao cũng là Đạo sư của Hồn hoàn phân viện suốt hàng chục năm rồi, không khác gì huynh muội trong gia đình.

“Mọi người nhanh chóng rời khỏi đây.” Hai vị Võ vương nhắc nhở.

A Phong gật đầu, lấy ra phi hành pháp bảo lâu thuyền chở bọn chúng tới đây. Hắn cùng hai vị Võ vương lấy ra mấy viên tinh thạch đặt vào một vài vị trí trên phi thuyền. Chiếc thuyền lớn dần lên, mọi người như trước nối đuôi nhau tiến vào. Chẳng qua đoạn hậu là các Đạo sư.

Trong giây lát, lâu thuyền bắt đầu rung chuyển cách xa mặt đất dần rồi lấy một tốc độ chóng mặt hướng về Nam Thiên Học Viện lao vút đi.

Trên thuyền đám tân sinh túm tụm lại một chỗ chứ không phân nhóm nọ, nhóm kia nữa bàn luận đủ thứ chuyện. Từ lí do yêu thú đồng loạt xuất hiện, các Đạo sư uy võ bảo vệ chúng ra sao … đến khoe những viên Hồn hoàn mới có được. Không ai bảo ai, mọi người nhìn các vị Đạo sư ánh mắt tràn đầy kính trọng. Họ là người sẵn sàng đứng ra bảo vệ chúng mà không màng mạng sống của mình. Thử hỏi mấy phân viện kia liệu có làm được như vậy?

Có lẽ lựa chọn chính xác nhất cuộc đời của chúng chính là gia nhập Hồn hoàn phân viện. Cho dù bị gia tộc, người thân tức giận thì thế nào? Có được các Đạo sư tốt, đồng đội vui vẻ, sẵn sàng chia gian khổ với nhau thì cần gì hơn nữa? Hãy đợi đấy, đợi lúc ta mạnh mẽ mọi người sẽ thấy lựa chọn của ta chính xác tới mức nào. Trong đầu bọn chúng thầm nghĩ.

Trong Hồn hoàn phân viện, rõ ràng có không ít tên mang theo hi vọng của gia tộc tiến vào một trong hai phân viện kia. Rõ ràng trước kia bọn chúng chưa bao giờ nghe nói tới Hồn hoàn phân viện. Nhưng khi Hồn Thiên Đế thi triển uy lực khủng bố thì chúng như bị mê hoặc, không ngần ngại gia nhập một phân viện mà không biết chút gì. Đã có không ít tên sau đó lo lắng, hối hận khi trở về gia tộc đối mặt thế nào với các thành viên khác? Nhưng điều đó bây giờ đã trở thành dĩ vãng. Được học trong một phân viện như thế này, có các đạo sư tận tình như thế này thì không có gì nuối tiếc nữa.

Về phía các Đạo sư thì chỉ chăm chú quan tâm đến việc tại sao lại có Yêu thú cấp cao xuất hiện tại ven sâm lâm. Thà như chỉ có một nhóm bị thì còn giải thích là do nó ngẫu nhiên đi qua, đằng này bốn nhóm đều bị tập kích. Rút cục cả bốn người có chung quan điểm: Bên trong Ma Thú Sâm Lâm có chuyện xảy ra.

Nhưng không ai nghĩ tới tên đầu sỏ gây ra chuyện đó đang nằm trong lồng ngực Cún tận hưởng cảm giác êm ái. Chính là con tiểu hầu – tức Thú đế. Khi hắn bạo phát khí tức để nhanh chóng ôm Vũ Tôn từ trung tâm sâm lâm đi ra đã làm khiếp đảm yêu thú thấp hơn. Bọn chúng bị dọa sợ phải bỏ địa bàn của mình, ra ngoài thì đương nhiên phải chiếm địa bàn của yêu thú thấp hơn nữa. Vì thế dẫn đến tình trạng hỗn loạn xảy ra.

A Đạt cũng tranh thủ khoe thành tích của tổ đội. Dĩ nhiên trong đội ngũ của hắn Vũ Tôn cùng Bảo Nhi thăng tiến thần tốc, đã tới trên hai mươi cấp khiến ba vị Đạo sư kia ganh tị liên hồi. Hơn nữa hắc Hồn hoàn của Vũ Tôn cũng được đem ra thảo luận. Đọc đi đọc lại bao nhiêu điển tịch, tâm pháp cua Hồn hoàn giới cũng không có ai nhắc tới Hồn hoàn màu đen. Nhưng mà rõ ràng khí tức nó tỏa ra là của Hồn hoàn không thể sai lệch được. Chung quy lại thì Vũ Tôn được liệt vào danh sách học viên bí ẩn.

Còn Bảo Nhi hai mươi cấp, sở hữu hai ngân sắc Hồn hoàn quả thật khủng bố. Nên nhớ rằng đỉnh cao của Hồn giới – tức Hồn Thiên Đế bây giờ cũng có một Kim sắc Hồn hoàn. Hơn ai hết, bốn vị Đạo sư biết việc chưa tới ba mươi cấp mà có thể hấp thu Hồn hoàn năm trăm năm là việc khủng khiếp và gian khổ đến mức nào.

Như vậy, cứ tiếp tục phát triển thì Bảo Nhi tuyệt đối có thể thay mặt cho Hồn hoàn phân viện xưng bá Tân sinh Đại Tái năm tháng sau. Còn về Vũ Tôn thì đương nhiên hi vọng không cao lắm. Phàm thể đỉnh chỉ là thể chất bình thường, thua xa rất nhiều người khác nên cho dù hắn có tới hai mươi cấp thì đa phần người ta sẽ nghĩ do hắn ăn được Thiên địa linh quả, dược lực vẫn chưa tiêu tán hết mà thôi.

Chẳng mấy chốc, một ngày đã trôi qua. Lâu thuyền đem toàn bộ tân sinh kì này của Hồn hoàn phân viện cũng đã trở lại Nam Thiên Học Viện. Ngay lập tức đám tân sinh được các Đạo sư cho phép nghỉ ngơi vài ngày để bù lại thể lực một tuần qua. Còn các vị Đạo sư thì vội vã đem những chuyện xảy ra thông báo khẩn cấp cho Hồn Thiên Đế. Hồn Thiên Đế nghe được chỉ khẽ trầm ngâm, sau đó tuyên bố một câu làm ba người cực kì sung sướng :

“Đúng một tuần nữa, ta sẽ tự thân xuất hiện làm đạo sư cho tân sinh kì này trong ba ngày. Đương nhiên nếu các ngươi muốn cũng có thể ngồi ở vị trí học viên. Ta sẽ cố hết sức giải đáp những gì mà các ngươi cũng như tân sinh còn chưa giải quyết được.”

Đây là gì chứ? Là một Hồn Đế cường giả hơn chín mươi cấp đích thân chỉ bảo nha. Có thể với đám tân sinh thì hiệu quả không đáng kể, nhưng với những đạo sư như bọn họ lại khác. Từng vấn đề nan giải khó khăn gấp trăm lần học viên.

Sau khi tin này phát ra, đám tân sinh hò hét rung trời chuyển đất. Còn những học viên lâu năm thì đôi mắt đầy ganh tị, thèm thuồng. Hồn Thiên Đế là ai? Hỏi cả học viện ai chẳng biết. Hồn Đế - tồn tại cao cấp nhất của tu luyện giới, thần thoại, truyền kì của Hồn hoàn phân viện. Cho dù chỉ được diện kiến đã là vinh dự lớn lao chứ đừng nói là trực tiếp nghe người ta giảng bài.

Không chỉ Hồn hoàn phân viện như bùng nổ, các phân viện khác tân sinh cũng có chút gì đó ao ước nhưng không điên cuồng như Hồn hoàn phân viện. Cuộc chiến với Độ Kiền tuy chúng nghe ngóng được từ người khác nhưng hầu như chỉ nghĩ là mọi người đồn thổi quá độ, còn Hồn Thiên Đế có thể thắng Độ Kiền bởi vì Hồn Thiên Đế là Hồn Đế, còn Độ Kiền chỉ là Võ Thánh. Đế mà thua Thánh đi đâm đầu mà chết đi.

-

Về phần bản tôn của Vũ Tôn lúc này, suốt gần một tháng rưỡi hắn không ngừng nghỉ lĩnh ngộ Lực lượng pháp tắc. Thậm chí không cần hắn tìm hiểu, chỉ cần hắn kêu gọi là Lực lượng pháp tắc tự động tìm tới, dung nhập vào cơ thể hắn. Cho nên lúc này hắn đã hoàn thành hấp thu một trăm lẻ một điều Lực lượng pháp tắc, chỉ cần trôi qua một thời gian ngắn là sẽ lĩnh ngộ thấu triệt ảo diệu của nó. Lúc đó hắn đột phá Võ Hoàng tấn thăng cấp cao hơn sẽ hết sức dễ dàng.

Sở dĩ lẻ ra hai điều Lực lượng pháp tắc bởi vì thể chất đặc thù của hắn sau khi được cải tạo. Người khác, không trừ ai khi muốn viên mãn cảnh giới chỉ cần chín mươi chín điều. Hai điều mà Vũ Tôn nhiều hơn là “dị số” : Không gian pháp tắc và Thời gian pháp tắc. Đây là hai pháp tắc cực kì thâm ảo, cho dù có ở cảnh giới cao hơn nhiều cũng không phải ai cũng lĩnh ngộ được.

Nhờ có Thể chất đặc biệt mà hắn có cơ hội tiếp cận hai pháp tắc này sớm. Hơn nữa, trong Đế Hoàng Quyết còn có những chỉ dẫn cực kì rõ ràng về Không gian lực cho nên thành tựu Không gian pháp tắc của hắn trong thời gian này đã đạt đến đỉnh tiêm hiện tại, muốn tiếp tục phát triển phải tới cảnh giới cao hơn mới được. Giống như một cái ly, chỉ chứa được một lượng nước nhất định, muốn chứa nhiều hơn thì phải có cái ly khác lớn hơn vậy.

Còn phân thân đầu tiên thì trong bảy ngày kia cũng đã đột phá Tiên Thiên cảnh, bước chân vào Trúc Cơ cảnh giới. Cơ thể hắn phát sinh lột xác, Nguyên lực chuyển hóa thành Nguyên khí cho nên mạnh hơn Tiên Thiên đỉnh không chỉ mười lần. Kinh nghiệm chiến đấu trong suốt thời gian qua được mài giũa rất nhiều.

Còn khắp nơi, các Môn phái - Học viện âm thầm cạnh tranh gay gắt với nhau để phát triển. Nhưng tổng quan chung thì Tiềm Long Đại Lục đang trong một giai đoạn hết sức yên bình.

Không ai biết rằng hiện tại yên bình là vậy nhưng chỉ vài tháng sau, Tiềm Long Đại Lục sẽ rung chuyển dữ dội bởi một trận chiến kinh thiên.

Cảm tạ [email protected] đạo hữu đã ủng hộ nguyệt phiếu. Rất mong tiếp tục nhận thêm được phiếu đề cử từ các đạo hữu khác. Ta xin chúc mọi người luôn vui vẻ cùng Vũ Tôn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK