Chương 24: Nhốt vào nhà lao
Tô Chuyết liếc mắt nhìn sang đám người trên công đường. Ánh mắt mọi người nhìn về phía y đều lộ ra một nỗi thù hận. Chuyện cho tới bây giờ , mặc cho y nhanh mồm nhanh miệng, trường tụ thiện vũ (*), nhưng cũng khó có thể thay đổi càn khôn lật lại thiên địa được nữa rồi. Y bỗng nhiên thở dài một hơi, lẩm bẩm:
- Cuỗi cùng con vẫn không đấu lại người, sư phụ!
(*)Trường Tụ Thiện Vũ, Đa Tiền Thiện Giả (Ống tay áo dài khéo múa, nhiều tiền khéo đầu tư) Sách "Hàn Phi Tử - Ngũ Xuẩn" có nói "Bỉ Ngạn nói: - Ống tay áo dài khéo múa, nhiều tiền khéo đầu tư" ở đây nhấn mạnh chữ Thiện, thiện là khéo xử dụng, như người múa mà tay áo rất dài phải khéo lắm mới không rối, còn người có nhiều tiền phải khéo đầu tư, phân bổ mới không lầm lẫn mà mất tiền.
Người ngoài đều không hiểu ra sao, chẳng biết y nói lời đó là có ý gì.
Vạn Chương quát:
- Tô Chuyết, mỗi một tội ác ngươi làm đều đủ để phanh thây xé xác! Còn không quỳ xuống chịu trói, chờ nghe trách phạt?
Đột nhiên Tô Chuyết ngẩng đầu cười lạnh, cười đến mức trong lòng Vạn Chương phát hoảng. Đám người còn chưa kịp phản ứng, Tô Chuyết đã phóng người lên lướt ra phía ngoài. Y thay đổi tâm niệm thật nhanh, người ở đây chỉ có Vương Định Biên và Giả Toàn Trung là võ tướng, người khác đều là quan văn không biết võ công. Vương Định Biên lớn tuổi rồi, nhất định không cản được mình. Mà Giả Toàn Trung là một cái bao cỏ, công phu tầm thường. Chỉ cần mình muốn đi, e rằng không ai có thể ngăn được.
Quả nhiên, Giả Toàn Trung vừa thấy Tô Chuyết muốn chạy, vội vươn tay chụp lấy, đáng tiếc ngay cả cái bóng cũng không bắt được. Hắn cách Tô Chuyết không quá một thước, lại trơ mắt nhìn xem Tô Chuyết chạy trốn, trên mặt không khỏi đỏ tới mang tai, xấu hổ vô cùng. Ngay vào thời khắc hắn đang suy nghĩ lung tung, Tô Chuyết đã nhảy vào trong viện. Liền nghe một tiếng hô quát, xung quanh đã có một đội sĩ binh mặc giáp vây quanh, chừng năm mươi, sáu mươi người. Có người cầm trường mâu, có người cầm cung tiễn, còn có người nâng đoản đao, kéo theo dây thừng. Bọn họ phân công hợp tác, tiến lùi có thứ tự, trận hình nghiêm cẩn, hiển nhiên đã trải qua huấn luyện đặc biệt.
Tô Chuyết quát to:
- Nguyên lai sớm có mai phục!
Hô xong, nhấc chân đạp lên một tên giáp sĩ đang cầm trường mâu đâm tới, thân hình đột ngột vụt lên từ mặt đất, muốn phóng qua hết trở ngại. Ai biết thân thể nhảy đến giữa không trung, cung tiễn thủ đằng sau người cầm thương đã giương cung cài tên, mũi tên chĩa thẳng vào thân mình ở giữa không trung.
Chỉ nghe một người quát lớn:
- Bắn!
Tô Chuyết vội vàng dùng ra thân pháp thiên cân trụy, thân thể bỗng chốc hướng xuống dưới. Mười mấy mũi tên bay sát qua da đầu, chỉ cần lệch một ly thì sẽ bị bắn thành con nhím. Y thầm hô nguy hiểm thật, thân thể vừa rớt xuống đất. Một hàng người đằng sau lăn một vòng trên đất, áp sát đến gần, dây thừng trên tay lồng lên chân Tô Chuyết.
Chân trái chân phải Tô Chuyết lần lượt bắn lên, đá ngã mấy người. Đồng thời bảy tám người phía trước và đằng sau nâng trường mâu đâm tới, y nghiêng thân tránh qua một mâu, chợt lại cúi đầu, tránh thoát một đao đối diện. Mấy vòng biến hóa, thật sự là tuyệt nghệ sau cùng của cả đời Tô Chuyết. Đến bây giờ y mới có chút hối hận. Trước đây khi học võ, Tô Chuyết vẫn không cho là đúng, chưa bao giờ nghiêm túc luyện tập. Học không ít công phu, toàn là ứng phó cho xong việc, hữu hình không thực. Nếu như lúc trước chăm chỉ một chút, luyện công phu vững chắc, có lẽ hôm nay cũng sẽ không quẫn bách đến thế.
Chẳng qua Tô Chuyết rốt cục còn chút nội tình, ở Thiếu Lâm lại tình cờ có duyên học được nội công trong Địa ngục đạo. Lúc này lâm vào cảnh ngộ nguy hiểm, càng kích thích ra tiềm lực vô hạn. Đám người Vạn Chương hiện ở trước cửa công đường, ngóng nhìn năm mươi, sáu mươi người trong viện qua một lúc rồi mà còn chưa bắt được một gã Tô Chuyết, không nhịn được có chút nôn nóng.
Dù sao Vương Định Biên đã chinh chiến nhiều năm, liếc mắt nhìn ra những người này tuy tiến lùi có mức độ, nhưng lại thiếu người chỉ huy chính, bởi vậy không đủ ứng biến. Ông ta hét lớn một tiếng, tiếng kêu như chuông đồng, từ trong tay thủ hạ tiếp nhận một cây cờ lệnh, trái vung lên phải vẫy lên. Những giáp sĩ kia nhận được chỉ huy, bầu không khí lập tức biến đổi. Tô Chuyết chỉ cảm thấy trước mắt chập chờn ánh đao, bốn phương tám hướng toàn là bóng người, liên tục nối liền không dứt. Y luống cuống tay chân, dần dần đỡ trái hở phải, không chống đỡ nổi nữa.
Vừa tránh thoát một lượt tên của cung tiễn thủ, Tô Chuyết thừa dịp trong lúc cung tiễn thủ cài tên, đột nhiên nhảy lên một cái. Vốn cho rằng như vậy sẽ chạy thoát, bỗng nhiên đỉnh đầu tối đen, một tấm võng lớn mở ra, bao trùm y lại, lôi kéo lên trên đất. Tô Chuyết bị lưới đánh cá vây lại, hành động bị ngăn trở. Chợt có hai cây trường mâu đâm tới, một trúng chân trái, một trúng vai phải. Tức khắc máu chảy ồ ạt, Tô Chuyết kêu to một tiếng, tuy rằng cực kỳ không cam lòng, nhưng đã không còn đứng vững được nữa, té ngã ngay tại chỗ.
Đao phủ thuận thế tiến lên, mấy cây cương đao gác lên thân Tô Chuyết.
Cừu Tấn vội vàng hô:
- Đao hạ lưu người!
Vạn Chương khó hiểu nói:
- Đại nhân, chứng cớ phạm tội của ác tặc Tô Chuyết vô cùng xác thực, lại còn muốn chống cự chạy trốn, kẻ này còn giữ làm gì? Một đao giết đi, miễn cho đêm dài lắm mộng!
Cừu Tấn lắc đầu nói:
- Chuyện này quá lớn, ta nhất định phải bẩm báo cho Hoàng thượng, để Hoàng Thượng quyết đoán! Người tới, áp giải Tô Chuyết vào đại lao Hình bộ cho ta, trông chừng nghiêm ngặt, không cho phép ai đến gần!
Nha sai theo tiếng tiến lên, xiềng xích tay chân Tô Chuyết kể cả tấm lưới đánh cá kia lại, đồng thời kéo xuống. Vạn Chương oán hận liếc mắt nhìn, tuy rằng không cam lòng, nhưng cũng không thể làm gì được.
Cừu Tấn trở lại công đường, đột nhiên sững sờ, nói:
- Tên áo đen vừa nãy đứng đây đâu rồi?
Người bên cạnh đưa mắt nhìn nhau, vừa rồi chỉ lo ra ngoài xem xét tình huống Tô Chuyết, đâu rảnh chú ý đến Phục Bộ Thiên Chiến chứ? Nguyên lai Tô Chuyết tuy dùng thủ pháp lợi hại nhất điểm huyệt đạo toàn thân Phục Bộ Thiên Chiến. Nhưng vừa qua mười hai canh giờ thì huyệt đạo sẽ tự động giải khai. Hiện tại mặc dù còn chưa tới mười hai canh giờ, nhưng Phục Bộ Thiên Chiến vẫn không ngừng vận công xông huyệt một khắc nào, cuối cùng đã có hiệu quả. Thừa dịp lực chú ý của mọi người bị Tô Chuyết hấp dẫn, hắn lặng lẽ ẩn giấu thân hình, sớm đã trốn ra bên ngoài rồi.
Tô Chuyết bị thương ở đùi, không tiện hành tẩu. Hai tên nha sai liền cầm cánh tay y kéo lê trên mặt đất. Lôi kéo như vậy làm động tới vết thương nơi bả vai. Máu chảy ồ ạt, đau đớn ray rứt khiến Tô Chuyết như muốn hôn mê. Trong lúc hốt hoảng, chỉ nghe được tiếng động mở khóa thép của từng cánh cửa sắt. Mấy người một đường đi sâu vào bên trong đại lao, càng đi càng thêm âm u, mặc dù bây giờ còn đang giữa hè, nhưng nơi đây lại có một luồng hàn ý âm lãnh.
Đại lao Hình bộ cũng chẳng giam giữ bao nhiêu phạm nhân, nhưng khi đi qua mấy phòng giam trống thì lại không có ý định dừng chân. Cừu Tấn đã phân phó, Tô Chuyết là trọng phạm trọng điểm, không thể có một tia chủ quan, nhất định phải dùng thủ vệ chặt chẽ nhất! Nha sai kéo theo Tô Chuyết đi loanh quanh mấy vòng, thẳng đến một căn phòng giam ở chỗ sâu nhất đại lao. Tô Chuyết cưỡng ép mở to mắt, lờ mờ nhìn thấy lối vào. Đi vào phòng giam, chỉ thấy sắc trời không chiếu sáng đến nơi đây, ở cửa nhà lao chỉ châm mấy cây nến, chiếu xuống tia sáng mờ tối.
Nha sai hao tổn không ít sức lực, đã rất không kiên nhẫn rồi, mở cửa nhà lao ra, ném Tô Chuyết xuống đất, rồi khóa cửa rời đi. Trong phòng giam lâm vào tĩnh mịch như chết, không có một người, chỉ nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề của Tô Chuyết. Y nằm trên mặt đất một hồi, vết thương ở đầu vai và trên đùi đau nhức âm ỉ. Đành phải giãy dụa ngồi dậy, dùng tay cởi ra lưới đánh cá đang quấn trên thân.
Tấm lưới được cài đặt gai ngược, liên tục móc quẹt trên thân, đâm sâu vào thịt, lưu lại vô số vết thương. Một loạt động tác này, cơ hồ khiến y muốn ngất thêm lần nữa. Cuối cùng xé được tấm lưới ra, Tô Chuyết kéo xuống miếng vải từ trên quần áo, băng bó lại vết thương trên đùi và vai. Phí hết một phen công phu băng bó xong xuôi, tâm thần Tô Chuyết buông lỏng, lại còn mất máu quá nhiều, khó mà chống đỡ được nữa, lập tức mất đi tri giác.
Trong lao không thấy sắc trời, cũng không biết bên ngoài đang là giờ nào. Tô Chuyết vừa tỉnh lại, miệng đắng lưỡi khô, nói không ra lời, chỉ có thể khàn cuống họng khẽ kêu vài tiếng:
- Nước. . . Nước. . .
Bỗng nhiên, một giọt sương ngọt mát lạnh nhỏ lên miệng y. Tô Chuyết vội vàng vươn đầu lưỡi liếm lấy, nước trong mát không ngừng chảy xuống, Tô Chuyết hé miệng, giống như điên mà hứng lấy nước uống. Nước lạnh vào bụng, y mới thoáng thanh tỉnh một chút, ngẩng đầu trông thấy Quỷ Ẩn đang đứng bên cạnh, bưng một cái chén đựng nước trống không!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

04 Tháng mười, 2021 01:23
Đọc đến quyển 7 thấy có mùi nhảy qua đọc đoạn kết thì thấy 2 trong 3 đại ác nhân đầu truyện còn sống nhăn nha quí dzị

19 Tháng mười một, 2020 17:51
Lố bịch. NVC thông minh nhưng không biết nhìn nhận đúng sai. Đứng với Vệ Tú trong khi con đó lại làm ác trong phần đầu, nhưng lại xem như không có gì. Thật là trò cười. Vậy mà cứ tự đắc như mình đi bảo vệ công lý.

15 Tháng mười một, 2020 10:02
Truyện hay nhưng 1 số chỗ tình tiết hơi nhanh chậm lại kéo dãn ra 2-3 chương chi tiết hơn là ổn

28 Tháng chín, 2020 11:43
ccced. yg don't k

01 Tháng sáu, 2019 16:58
tác chịu khó liên kết các quyển lại chút nữa là ngon... rời rạc quá mất hay

28 Tháng hai, 2019 13:19
Mình đọc cũng được 4 phần rồi. Hiu hiu sao tự nhiên cảm thấy Hoa Bình khả nghi quá từ lúc gặp nhau rồi đi chung với Tô Chuyết. Cảm giác thế giới thiệt là đáng sợ. Chắc có lẽ Tô Chuyết là người đầu tiên và cuối cùng trong truyện này nên tin tưởng.

04 Tháng mười hai, 2018 21:36
. cái cho con đầu số, hồi đọc :029:

29 Tháng mười một, 2018 08:06
bộ xuyên qua quy tắc full rồi đó bác xem thử xem

29 Tháng mười một, 2018 00:40
Hehe, mình chỉ làm theo sở thích thôi. Với lại chỉ chọn truyện full mới làm.

29 Tháng mười một, 2018 00:21
nhầm lẫn, bộ kia là xuyên việt từ hiện đại về cổ đại, ko phải đô thị, lỗi lỗi.

29 Tháng mười một, 2018 00:10
tg còn 2 bộ: xuyên qua quy tắc hơn 500c đã kết. hàn dạ thích
khách hơn 300c đang viết. bộ kia đô thị nên ko thích lắm, hy vọng có bác nào làm bộ hàn dạ thích khách cũng bối cảnh võ hiệp cổ đại

29 Tháng mười một, 2018 00:04
tg này có 2 bộ nữa mong bác làm tiếp, convert cũng dc

28 Tháng mười một, 2018 23:47
thank ad nhìu nhé, khi nào có truyện mới báo mọi người với nha

28 Tháng mười một, 2018 12:22
Mãi cũng kết thúc, tuyệt vời

27 Tháng mười một, 2018 21:41
Cuối cùng cũng xong, mất một năm rưỡi cần mẫn gõ chữ.
Cảm tưởng đoạn cuối tác giả đẩy tình tiết hơi nhanh. Nhưng cái kết như vậy cũng trọn vẹn.
Có thể nói đây là truyện mình edit lần đầu, tất nhiên khó tránh khỏi sơ suất.
Cảm ơn các bạn theo dõi cùng minh suốt cả bộ truyện.

26 Tháng mười một, 2018 14:31
tuyệt vời ad ơi, cố lên...

24 Tháng mười một, 2018 14:26
Cố lên ad ơi

08 Tháng mười một, 2018 10:16
sắp hết rồi, cố lên ad ơi

05 Tháng mười một, 2018 12:57
truyện lấy các tình tiết vụ án trong các bộ thiếu niên bao công, địch nhân kiệt. hầu như bê y nguyên mà tình tiết viết ra ko kịch tính. đọc mà cảm giác như một bộ truyện được chuyển thể Từ Phim. quá tệ.

02 Tháng mười một, 2018 10:39
Còn quyển cuối cùng nhá.

01 Tháng mười một, 2018 16:54
tối làm xong 2 chương cuối của quyển.

01 Tháng mười một, 2018 15:58
tuyệt vời, tiếp nào ad ơi

29 Tháng mười, 2018 09:20
tiếp nào ad ơi

25 Tháng mười, 2018 16:59
càng lúc càng hay...

23 Tháng mười, 2018 11:03
tiếp ad ơi
BÌNH LUẬN FACEBOOK