Mục lục
[Edit] Giang Hồ Thám Án Truyền Kỳ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tú bà thấy Tần Lôi không mặc quan phục, còn cho là ông ta đến tầm hoan tác nhạc. Tần Lôi tức giận nói:

- Ít lải nhải đi, mau nói Ngô Thanh Lưu ở nơi nào?

Bà ta ra vẻ mờ mịt, cười đáp:

- Ngô Thanh Lưu gì mà Tống Thanh Lưu, tiện thiếp đâu có nhận biết!

Tần Lôi cả giận nói:

- Hiện tại quan phủ phá án! Tử, nếu ngươi cố tình giấu diếm, đừng trách ta không khách khí!

Tiếng ông ta như tiếng sấm lớn, chẳng những khiến tù bà giật nảy mình, những người khác qua lại trong đại sảnh cũng trợn mắt há mồm, hai mặt nhìn nhau. Tú bà khẽ run rẩy, run giọng đáp:

- Đúng đúng đúng, tiện thiếp, để tiện thiếp dẫn các vị đi...

Nói xong bước về phía hậu viện.

Tô Chuyết mỉm cười đi theo. Hậu viện của Túy Tiên lâu có vài gian tiểu viện độc lập, thanh u lịch sự tao nhã. Tú bà dẫn thẳng đến một gian gần nhất bên trong, run giọng nói:

- Ngay ở chỗ này...

Một cô gái bộ dáng thị nữ bưng một cái khay có bầu rượu, bước chậm từ trong viện ra. Tú bà hỏi:

- Ngô chưởng quỹ nghỉ ngơi hay chưa?

Thị nữ kia quay lưng về phía ánh sáng, đáp:

- Vừa rồi tiểu nữ đưa trà cho Ngô chưởng quỹ, ông ta vẫn chưa đi nghỉ!

Lý Hoành cười nói:

- Gã Ngô Thanh Lưu này chẳng những biết tìm chỗ trốn, lại còn biết hưởng thụ. Loại địa phương này thật sự là chỗ thần tiên! Chúng ta nhanh vào xem.

Tú bà dẫn theo mấy người xuyên qua vườn hoa, đi đến trước lầu các. Phòng cửa đóng kín, cửa sổ chiếu ra ánh sáng. Tú bà nhẹ nhàng đập vang cửa phòng, kêu:

- Ngô chưởng quỹ, Ngô chưởng quỹ! Quan phủ bộ đầu đến tìm ngài!

Hô nửa ngày lại không nghe thấy có người đáp tiếng. Tô Chuyết nhướng mày, nói:

- Ngô chưởng quỹ thật sự ở nơi này ư?

Tú bà vội vàng gật đầu:

- Đúng vậy đúng vậy, chạng vạng tối hôm nay hắn đặc biệt muốn có gian viện tử này...

Suy nghĩ chẳng lành trong lòng Tô Chuyết dần dần dày, đưa tay dùng sức đẩy. Cửa phòng theo tay mở ra, mà tình cảnh bên trong phòng thì khiến mấy người kinh hãi đến biến sắc. Chỉ thấy trong phòng khách có ba người đang nằm sấp, một đôi vợ chồng và một đứa bé bảy tám tuổi.

Tô Chuyết bước nhanh về phía trước, nhìn thấy người đàn ông nằm trên đất chính là Ngô Thanh Lưu mà ban ngày nhìn thấy ở tiền trang. Ông ta trừng mắt hai mắt, bờ môi và ngón tay còn đang run rẩy, nhưng mà đã không phát ra được thanh âm nào. Mà vợ con của ông ta đã ngừng thở, trên thân vẫn còn ấm.

Tô Chuyết cả kinh nói:

- Người mới vừa tắt thở!

Trong nháy mắt Lý Hoành kịp phản ứng, hoảng sợ nói:

- Hung thủ còn chưa đi xa! Để ta đuổi theo!

Thanh âm vừa xuống, người đã ra khỏi phòng.

Tần Lôi cũng cả giận nói:

- Dám giết người dưới mí mắt ta, thật không để Tần Lôi ta vào mắt sao!

Nói xong kêu gọi thủ hạ bộ khoái phong tỏa Túy Tiên lâu, phân tán điều tra.

Tú bà kia sớm đã sợ đến xụi lơ trên mặt đất, lời gì cũng nói không ra. Sắc mặt Tô Chuyết lạnh lùng, nhìn một nhà ba người trên mặt đất, trái tim càng lúc càng băng giá. Ngô Thanh Lưu liều một hơi sức lực cuối cùng, ngón tay run rẩy, dường như muốn nói điều gì, bắt đầu viết trên mặt đất. Trên mặt đất là đá cẩm thạch bóng loáng như gương, Ngô Thanh Lưu tự nhiên không cách nào viết chữ được.

Đôi lông mày Tô Chuyết nhíu lại, trông thấy Ngô Thanh Lưu trước tiên gặt ngang. Nhưng mà dường như hắn nhìn thấy không cách nào để lại vết tích trên mặt đất, cứ vẽ ngang qua lại nhiều lần. Vẽ ba bốn lượt rốt cục từ bỏ, lại vẽ đường dọc. Đến lúc này, Ngô Thanh Lưu đã dầu hết đèn tắt, nhưng cũng khó có thể tiếp tục viết. Ngón tay hắn run rẩy, lại vẽ nhếch lên, rốt cục khí lực không đủ, ngừng ở nửa đường.

Tô Chuyết thở dài, đưa tay nhẹ nhàng khép lại hai mắt mở to của Ngô Thanh Lưu. Mấy đường vẽ trên mặt đất mặc dù không có để lại vết tích, nhưng đã in dấu thật sâu trong lòng Tô Chuyết.

Đúng lúc này, Tần Lôi và Lý Hoành lần lượt trở về. Tần Lôi ảo não nói:

- Túy Tiên lâu đã phong tỏa, thế nhưng người ở bên trong có vẻ cũng không có gì hiềm nghi!

Lý Hoành cũng thở một hơi nói:

- Thuộc hạ mãi đuổi đến trên đường lớn, thế nhưng bên ngoài dòng người rất nhiều, xem ra cũng rất khó tìm được tung tích của hung thủ.

Tô Chuyết thở dài nói:

- Trên con đường này có đủ loại người tam giáo cửu lưu. Nếu hung thủ muốn trốn e rằng chúng ta vĩnh viễn không tìm tới hắn được!

Y nhìn xem ba bộ thi thể, nói:

- Phần gáy ba người này đều có một vết máu bầm màu đỏ, xem ra là vết thương trí mạng!

Lý Hoành nói:

- Bọn họ là bị đánh gãy cổ mà chết. Tình hình này hình như có chút tương tự với tử trạng của Vương Vĩnh Phúc! Xem ra có thể kết luận hung thủ chính là cùng một người. Hơn nữa người này nhất định là cao thủ công phu chỉ lực!

Tô Chuyết trầm ngâm nói:

- Hung thủ là cùng một người, điểm này có thể khẳng định. Bất quá là cao thủ công phu chỉ lực à, lại không nhất định!

- Vì sao?

Tần Lôi hỏi.

Tô Chuyết chỉ vào vết thương, đáp:

- Dấu vết này không tròn không vuông, không giống như là dấu ngón tay. Hơn nữa luyện Kim Cương chỉ, Đoạn Cốt thủ cùng Tượng Xà quyền đều có một điểm giống nhau. Người luyện tập vì gia tăng chỉ lực, rèn luyện lâu dài tất nhiên tạo thành đốt ngón tay thô to. Mà hai nơi vết tích trên thân Vương Vĩnh Phúc và vết thương của ba người này tương đương với kích cỡ đốt ngón tay của người bình thường.

Tần Lôi nói:

- Nếu không phải mấy loại công phu đó thì là công phu gì tạo thành chứ?

Tô Chuyết lẩm bẩm nói:

- Có lẽ chúng ta đều nghĩ sai...

Tần Lôi bỗng nhiên trừng mắt nhìn tú bà đã sợ đến ngốc ở bên, nói:

- Mặc kệ như thế nào, Túy Tiên lâu nhất định có vấn đề! Chuyện Ngô Thanh Lưu trốn ở Túy Tiên lâu chỉ có bà ta biết trước hết. Nếu như không phải bà ta mật báo cho hung thủ, hung thủ làm sao biết được? Thậm chí có thể bà ta chính là hung thủ!

Tú bà đã sợ choáng váng, bình thường nhanh mồm nhanh miệng, lúc này ngay cả một câu cũng nói không nên lời. Tô Chuyết cau mày nói:

- Nếu quả thật là tú bà báo tin, hung thủ đã sớm chạy đến giết người rồi. Cũng sẽ dời thi thể đi, xóa bỏ hiềm nghi cho mình. Mà tình hình vừa rồi hung thủ cũng chỉ sớm hơn chúng ta một bước! Về phần bà ta là hung thủ, vậy thì càng không thể. Vừa rồi Ngô Thanh Lưu gắng chút sức lực cuối cùng muốn viết xuống manh mối hung thủ trên mặt đất. Nếu như bà ta là hung thủ, Ngô Thanh Lưu làm gì phí nhiều sức như vậy? Trực tiếp chỉ ra là được rồi.

Tần Lôi và Lý Hoành đều lấy làm kinh hãi, Lý Hoành vội hỏi:

- Ông ta viết xuống tên của hung thủ ư? Ở đâu?

Tô Chuyết thở dài, vươn tay viết ra mấy nét gạch vừa nãy, đáp:

- Trên đất không có cách nào lưu lại vết tích, ta đã nhìn thấy hắn vẽ lên ba nét này.

Tần Lôi mờ mịt nói:

- Ngang, dọc, rồi lại cong lên, đây là chữ gì?

Đôi lông mày Lý Hoành nhíu lại, nói:

- Đây không phải là chữ Tài (才) sao? Chẳng lẽ Ngô Thanh Lưu muốn nhắc nhở chúng ta, bên trong tên của hung thủ có một chữ Tài (才)?

Tô Chuyết lắc đầu nói:

- Không đơn giản như vậy. Lúc ấy Ngô Thanh Lưu đã không còn bao nhiêu khí lực, một chữ đó có thể chưa viết xong!

Tần Lôi trầm tư nửa ngày, nói:

- Chưa viết xong... Vậy khả năng có thêm... Có thể là chữ Mộc (木), cũng có thể là chữ Lâm (林), còn có thể là chữ Lý (李)!

Hắn đột nhiên nhìn về phía Lý Hoành, dường như phát hiện được manh mối trọng đại.

Lý Hoành giật mình, nói:

- Tần Bộ đầu, ngài nhìn thuộc hạ như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ ngài cho rằng ta là hung thủ ư?

Tần Lôi không nói gì, ánh mắt lại có chút hoài nghi. Tô Chuyết khoát khoát tay, nói:

- Lý Bộ đầu một mực ở cùng chúng ta, đâu có thời gian đến nơi này giết người?

Tần Lôi cũng sẽ không thật sự hoài nghi đến trên đầu Lý Hoành, ủ rũ nói:

- Bằng vào ba nét vẽ này làm sao có thể xác định đến cùng là chữ gì? Ngô Thanh Lưu cũng đã chết, manh mối quả thật là muốn đoạn tuyệt rồi sao!

Đúng lúc này, chợt nghe được bên ngoài có người kêu gọi:

- Tô Chuyết! Tô Chuyết!

Một nam một nữ bước vào trong phòng, chính là Hoa Bình và Yến Linh Lung.

Tô Chuyết trông thấy hai người, ánh mắt sáng lên. Yến Linh Lung vào cửa liền nói:

- Tô Chuyết, ngươi ngược lại tiêu dao, thế mà trốn ở trong thanh lâu...

Nàng nói được phân nửa, chợt thấy xác chết trên mặt đất, lập tức im miệng. Hoa Bình nói:

- Ngày mai Trình Hàm sẽ vào thành!

Tô Chuyết hơi kinh hãi, nói:

- Nhanh như vậy?

Yến Linh Lung nói tiếp:

- Nhanh hơn nhiều so với ngươi tưởng tượng! Hai đội người của Trình Minh Độ, căn bản chính là tiền vệ mở đường cho Trình Hàm, hôm qua đã vào trong thành. Trình Minh Độ cũng đã phát hiện ở Ô Y Hạng vốn không có gia đình nào họ Tiêu!

(chưa xong còn tiếp. )

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
hihihehe
04 Tháng mười, 2021 01:23
Đọc đến quyển 7 thấy có mùi nhảy qua đọc đoạn kết thì thấy 2 trong 3 đại ác nhân đầu truyện còn sống nhăn nha quí dzị
namcao1999
19 Tháng mười một, 2020 17:51
Lố bịch. NVC thông minh nhưng không biết nhìn nhận đúng sai. Đứng với Vệ Tú trong khi con đó lại làm ác trong phần đầu, nhưng lại xem như không có gì. Thật là trò cười. Vậy mà cứ tự đắc như mình đi bảo vệ công lý.
Nguyễn Quang Trung
15 Tháng mười một, 2020 10:02
Truyện hay nhưng 1 số chỗ tình tiết hơi nhanh chậm lại kéo dãn ra 2-3 chương chi tiết hơn là ổn
Nguyễn Phạm Bảo Duy
28 Tháng chín, 2020 11:43
ccced. yg don't k
Hieu Le
01 Tháng sáu, 2019 16:58
tác chịu khó liên kết các quyển lại chút nữa là ngon... rời rạc quá mất hay
Nguyễn Thị
28 Tháng hai, 2019 13:19
Mình đọc cũng được 4 phần rồi. Hiu hiu sao tự nhiên cảm thấy Hoa Bình khả nghi quá từ lúc gặp nhau rồi đi chung với Tô Chuyết. Cảm giác thế giới thiệt là đáng sợ. Chắc có lẽ Tô Chuyết là người đầu tiên và cuối cùng trong truyện này nên tin tưởng.
fatelod
04 Tháng mười hai, 2018 21:36
. cái cho con đầu số, hồi đọc :029:
độc xà
29 Tháng mười một, 2018 08:06
bộ xuyên qua quy tắc full rồi đó bác xem thử xem
21302766
29 Tháng mười một, 2018 00:40
Hehe, mình chỉ làm theo sở thích thôi. Với lại chỉ chọn truyện full mới làm.
độc xà
29 Tháng mười một, 2018 00:21
nhầm lẫn, bộ kia là xuyên việt từ hiện đại về cổ đại, ko phải đô thị, lỗi lỗi.
độc xà
29 Tháng mười một, 2018 00:10
tg còn 2 bộ: xuyên qua quy tắc hơn 500c đã kết. hàn dạ thích khách hơn 300c đang viết. bộ kia đô thị nên ko thích lắm, hy vọng có bác nào làm bộ hàn dạ thích khách cũng bối cảnh võ hiệp cổ đại
độc xà
29 Tháng mười một, 2018 00:04
tg này có 2 bộ nữa mong bác làm tiếp, convert cũng dc
ronaldo4000
28 Tháng mười một, 2018 23:47
thank ad nhìu nhé, khi nào có truyện mới báo mọi người với nha
Điệp Lương
28 Tháng mười một, 2018 12:22
Mãi cũng kết thúc, tuyệt vời
21302766
27 Tháng mười một, 2018 21:41
Cuối cùng cũng xong, mất một năm rưỡi cần mẫn gõ chữ. Cảm tưởng đoạn cuối tác giả đẩy tình tiết hơi nhanh. Nhưng cái kết như vậy cũng trọn vẹn. Có thể nói đây là truyện mình edit lần đầu, tất nhiên khó tránh khỏi sơ suất. Cảm ơn các bạn theo dõi cùng minh suốt cả bộ truyện.
ronaldo4000
26 Tháng mười một, 2018 14:31
tuyệt vời ad ơi, cố lên...
ronaldo4000
24 Tháng mười một, 2018 14:26
Cố lên ad ơi
ronaldo4000
08 Tháng mười một, 2018 10:16
sắp hết rồi, cố lên ad ơi
Trần Hữu Long
05 Tháng mười một, 2018 12:57
truyện lấy các tình tiết vụ án trong các bộ thiếu niên bao công, địch nhân kiệt. hầu như bê y nguyên mà tình tiết viết ra ko kịch tính. đọc mà cảm giác như một bộ truyện được chuyển thể Từ Phim. quá tệ.
21302766
02 Tháng mười một, 2018 10:39
Còn quyển cuối cùng nhá.
21302766
01 Tháng mười một, 2018 16:54
tối làm xong 2 chương cuối của quyển.
ronaldo4000
01 Tháng mười một, 2018 15:58
tuyệt vời, tiếp nào ad ơi
ronaldo4000
29 Tháng mười, 2018 09:20
tiếp nào ad ơi
ronaldo4000
25 Tháng mười, 2018 16:59
càng lúc càng hay...
ronaldo4000
23 Tháng mười, 2018 11:03
tiếp ad ơi
BÌNH LUẬN FACEBOOK