Ánh trăng ngoài cửa chiếu rọi gian nhà vắng vẻ, cung nữ cùng một nữ tử mặc váy đỏ đi tới. Tiểu cung nữ nhắm mắt theo đuôi, đối lập rõ ràng với nữ tử váy đỏ bình thản ung dung đi phía trước.
Hai người vào phòng, nữ tử váy đỏ nhìn thoáng qua yến vịt hoàn hảo không chút tổn hại trên bàn, lại ngửi mùi thơm của rượu hoa quế, 'Ân' một tiếng, thản nhiên nói: "Còn chưa hỏng." Ngoài ra cũng không phát hiện gì khác.
Ta thở dài một hơi, may mà không phải vận dụng hàng long thập bát mô.
Giờ phút này ta, ẩn thân ở xà ngang trên nóc nhà. Phòng ốc hoàng cung không ăn bớt nguyên vật liệu, căn phòng này tuy nhỏ, vẫn dùng xà nhà lớn. Trên này đủ cho một người bình thường dung thân. Chẳng qua là ta hơi cao, bả vai cũng hơi rộng, không đúng tiêu chuẩn để làm hái hoa tặc. . . Tóm lại ta trốn trên xà nhà chỉ hơi miễn cưỡng. Nếu không phải trong gian phòng chỉ có ánh nến nhàn nhạt, đến nóc nhà đã không sáng mấy. Trên người ta lại không có thứ gì có thể phản quang, thì đã là thời điểm tốt để hàng long thập bát mô của ta tái hiện nhân gian. Trước mắt mà nói, chỉ cần các nàng không nhìn lên, vẫn có thể trốn thoát.
Nữ tử váy đỏ nói: "Con vịt này phải để như thế mới được. May mà ngươi nghĩ ra biện pháp này. Tuy là lâm thời khởi ý, vẫn có thể xem như biện pháp tốt."
Lúc này ta mới chú ý tới, cạnh bàn nhỏ còn có một thùng gỗ lớn, bốc lên từng tia từng tia nhiệt khí. Căn phòng này không thông gió, nhưng cũng không thể bảo trì nhiệt độ, thùng nước kia chính là bí quyết để giữ ấm, bên trong chắc chứa đầy nước nóng. Dùng để bảo trì nhiệt độ trong phòng.
Nữ tử váy đỏ đến gần thùng gỗ lớn, mở nắp, một luồng hơi nóng bay ra. Nàng lấy tay thử nhiệt độ nước, dường như đang suy nghĩ gì đó.
Lúc này, ta mới có cơ hội nhìn rõ dung mạo nữ tử này.
Nữ tử váy đỏ rất trẻ, tương tự với thanh âm của nàng, khoảng chừng mười tám mười chín tuổi.
Nữ tử váy đỏ này có mái tóc đen dài, bắt đầu từ vầng trán tóc rẽ sang hai bên, lại buộc thành một đám thả ra sau lưng, như thác nước nghiêng mây. Trên vầng trán mềm mại trắng như tuyết, có thể thấy rõ ràng một ấn ký hoa mai sáu cánh đỏ tươi.....
Nàng có khuôn mặt thanh lệ xinh xắn, lông mày như núi xa, mũi cao thẳng, anh khí uy nghiêm tự sinh. Tuy cùng có tư thế hiên ngang, nàng lại không hoàn toàn giống Thẩm lão đại. Anh khí của Thẩm lão đại đến từ tác phong làm việc lôi lệ phong hành cùng tính cách dũng mãnh.
Chỉ lấy dung mạo mà nói, khuôn mặt nho nhỏ của Thẩm lão đại, chính là một khuôn mặt trứng ngỗng tinh xảo. Cho nên, chỉ cần nàng thay đổi cách nói chuyện, lập tức trở thành một thiếu nữ thanh tú xinh đẹp dễ thương.
Nữ tử váy đỏ này lại có một khuôn mặt trái xoan thanh tú, dung mạo đoan chính, không cần nghe ngữ khí lạnh nhạt của nàng, chỉ nhìn tướng mạo, đã mơ hồ cảm thấy khí khái hào hùng.
Trong nữ tử, chiều cao của Thẩm lão đại tính là tỉ lệ thon dài, nữ tử này lại có dáng người cao ráo. Cao hơn Thẩm lão đại không ít, gần bằng nam tử. Cộng thêm thế đứng lưng eo thẳng tắp cùng cặp chân thon dài cân xứng, chỉ sợ ở trước mặt nàng không ít nam tử không ngẩng đầu lên được.
Thấy vậy, ta tấm tắc lấy làm kỳ lạ, không biết nữ tử mỹ lệ này chạy từ đâu ra mà có điệu bộ như thế, vào hậu cung còn muốn mời khách. Phải biết, đám nương nương ở hậu cung, mỗi người đều có lai lịch không nhỏ, như hoàng hậu nương nương, hậu gia chính là một trong Bạch Vương thất quan. Cô nương này không biết là thân thích của nương nương nào.
Bàn tay trắng như tuyết của nữ tử váy đỏ vẽ vẽ trong làn nước nóng, hơi cảm thấy hài lòng nói: "Ta một mạch bôn ba, còn chưa kịp tắm. Bây giờ, các nương nương cũng đang trên đường, ta không tiện đi xa. Ngươi ra ngoài canh chừng cho ta."
Tiểu cung nữ do dự nói: "Nhưng, nhưng nơi này chỉ là một gian nhà bỏ hoang, không có người hầu hạ ngài. . ."
"Người trong giang hồ, nào có lằng nhằng như thế. Lúc ta ở bên ngoài, thời điểm ăn gió nằm sương còn ít sao?"
"Nhưng nơi này thật sự là. . ."
"Còn lo lắng cái gì." Nữ tử váy đỏ cười nhạt: "Trong hậu cung toàn là nữ tử cùng thái giám, chỉ cần ngươi hảo hảo trông chừng, không ai có thể biết. Trong phòng này cũng không còn ai khác, ngươi nói ta phải lo lắng có người nhìn sao?"
Ta ở đây! Ta ở đây! Báo cáo nơi này có người a!
Tỷ tỷ, ngươi không lo lắng nhưng ta lo lắng a! !
Tiểu cung nữ kia gật gật đầu đi ra. Chỉ còn lại ta cùng nữ tử váy đỏ trong phòng, nàng còn đang cởi quần áo, chuyện này là sao! !
Ta lập tức hoảng hốt.
Uy uy uy này! ! ! Nếu tràng diện này truyền đi, mỹ danh của lão giang hồ ta sẽ mất sạch a! !
Nữ tử váy đỏ đưa tay cởi đai lưng. Thân thể nàng tinh tế cao ráo, nhất là đôi chân thon dài. Lưng của nàng cũng dài hơn thường nhân nhiều. Nàng vừa cởi đai lưng, váy lập tức rộng ra không ít. Nàng lại kéo cổ áo, vạt áo trước vừa được thả lỏng dường như không chịu nổi gánh nặng, một đôi thỏ ngọc tinh nghịch nhảy ra như ảo thuật, khẽ run lên làm cho người ta nhìn mà giật mình. Xem ra bọn chúng mềm mại vô cùng. Nữ tử váy đỏ cúi đầu nhìn chăm chú, có chút nghiêm túc khổ não nói: "Lại to ra. . . Đúng là bất tiện. Tam muội lại luôn ao ước, nếu lớn hơn nữa, ngay cả đao cũng không dễ luyện. Có cái gì tốt?"
Ý tứ còn có chút phiền não. Ta thật sự không hiểu phiền não của nữ nhân. . .
Nhưng tiếp theo thì không thể ngồi nhìn mặc kệ. Nữ tử váy đỏ bắt đầu muốn cởi áo, không bao lâu sau, ta có thể thưởng thức một màn mỹ nhân đi tắm, sau đó bắt đầu hàng long thập bát mô, kế thừa danh hào của lão tặc sư phụ ta, ta mới không muốn đây!
Trước khi cầu tuyết chứng tỏ chỗ vĩ đại của chúng, ta thực sự không thể nhìn tiếp.
Ta nhịn không được kêu một tiếng: "Đừng cởi!"
"Là ai!"
Nữ tử váy đỏ nghe được thanh âm nam tử, lập tức cảnh giác. Vẻ mặt nàng kinh ngạc, nhưng không mười phần hoảng loạn. Hiển nhiên, công phu trấn khí mạnh hơn Phục Tượng dễ dàng trúng Nhiếp Tâm Phục Hình nhiều. Động tác của nàng cực nhanh, tùy ý thắt đai lưng lại. Nghe âm thanh mà biết vị trí, nhìn lên nóc nhà quát một tiếng: "Lén vào hậu cung trọng địa, quỷ lén lút, xuống cho ta!"
Ta còn loạn hơn nàng.
Ta kêu thành tiếng là có ý gì! !
Còn chưa kịp nghĩ nên làm như thế nào, đối phương đã bức ta làm ra lựa chọn.
Tay nữ tử váy đỏ khẽ vung lên, thanh trường đao bên hông bay ra một đạo bạch quang. Một dải lụa đao quang nghiêng nghiêng bay lên, như linh xà biết tìm kiếm mục tiêu, chuẩn xác vô cùng chặt tới vị trí của ta.
Ta nhẹ nhàng trượt xuống, trực tiếp vọt đến bên cạnh cái bàn, lướt qua nữ tử váy đỏ. Bởi vì ta di chuyển tương đối nhanh, nàng còn chưa kịp thấy rõ thân ảnh của ta, ta đã trốn sau bàn.
Nàng hiển nhiên cảm thấy chấn kinh vì không thể tập trung vào ta. Bởi vì nàng chỉ buộc đai lưng, cho nên cổ áo vẫn mở rộng như cũ. Từ góc nhìn này, ngực nàng trắng hơn tuyết, trước khe rãnh là một lớp mồ hôi mỏng, dưới ánh nến lờ mờ mê người cực kỳ, thấy thế ta cũng có chút miệng đắng lưỡi khô.
Ta lặng lẽ lấy một ly rượu hoa quế, một ngụm uống vào, đè tiếng nói: "Tiểu cô nương, đao pháp không tệ a. Lão nhân gia rất hài lòng. Chỉ là cổ áo đại lộ, ra thể thống gì."
Ta nói lời này vốn là muốn cho nàng một bậc thang để xuống. Chỉ cần ta là lão tặc lớn tuổi, hẳn là không ảnh hưởng đến danh tiết của nàng. Còn có thuận đường nhắc nhở nàng phải mặc y phục cho tốt! Nếu không. . . Thời tiết lạnh như thế, nhỡ cảm thì sao!
Ai biết nàng nghe xong lại vô cùng xấu hổ, vội vàng cài cổ áo, gương mặt xinh đẹp lạnh như sương nói: "Già mà không đứng đắn!"
Nàng vừa xấu hổ vừa buồn bực, dường như hoa mai sáu cánh kiều diễm trên trán cũng đỏ bừng, trong mắt nộ mang chợt hiện: "Gian tặc chém đầu!"
Một vòng đao quang như mưa rào bắn nhanh đến! Trong lòng ta thầm kinh ngạc, đao pháp nàng bày ra đã có thể tranh phong với Đường Dịch, nữ đao thủ cấp bậc Tiềm Long Thập Thất Sĩ a?
Trước khi đao khí thành hình, ta lao đến sau lưng nàng, làm cho nàng không thể hoàn thành thế công. Đao quang của nàng bay nhanh về, ta nhắm mắt theo sát nàng, một mực ở sau lưng nàng, mấy đao này vẫn như cũ không thể chặt được ta.
Cũng không phải ta muốn khi phụ nàng, kỳ thực bởi vì bây giờ ta đang mặc y phục bộ khoái a! Cho nên, một bước ta cũng không dám ngừng, nếu như bị nhìn thấy dung mạo, sau này nhảy xuống sông cũng tẩy không sạch!
"Ngươi, ngươi rốt cuộc là ai!"
Ta linh cơ khẽ động, đưa tay đẩy một cái, một luồng khí xoáy hút cả bàn vịt hoa quế qua. Sau đó nhảy ra phía sau thùng gỗ lớn, to tiếng nói: "Hừ! Đừng có qua, nếu không kết quả của ngươi còn thảm hại hơn . . . Con vịt này!"
Lời nói của ta mang theo uy hiếp, như ra oai thò tay vào trong đĩa, lấy một miếng thịt vịt thơm ngon bỏ vào miệng. . . Úc! Ta tê dại nha! Ngon quá! ! ! ! Ta suýt chút nữa cảm động khóc lên. Trong Ngự Thiện phòng toàn là điểm tâm, một món ăn chín cũng không có. Lần này, cuối cùng cũng nhìn thấy lương thực!
Nữ tử váy đỏ do dự một lát, trên đao đột nhiên hiện lên một tầng hàn quang, hiển nhiên là quán thông nội kình, tiểu ny tử này muốn liều mạng.
Ân, xem ra không đi không được. . .
Ta thi triển thân pháp nhảy lên, thuận đường lại ăn một miếng vịt hoa quế. . . Vọt thẳng ra cửa rồi chạy đi. Phòng vệ của hậu cung tuy nhiều, nhưng không tính là mạnh mẽ. Nếu bị phát hiện hành tung trực tiếp chạy trốn là được.
Sau lưng, thanh âm của nữ tử váy đỏ truyền đến: "Ngươi rốt cuộc là ai!"
"Hừ! Lão phu Chung Ngưng! Có bản lĩnh đến tìm bản nhân!"
Thực lực quăng nồi! Mời đến Lục Phiến môn liên hệ bản nhân!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
10 Tháng mười một, 2018 22:50
Nghiện thuốc chạy đi tìm txt, đi dạo dọc google tìm ra đúng đc chỗ nguồn sf :(.
10 Tháng mười một, 2018 22:47
1 tên cao thủ giang hồ nằm trong đội ngũ thủ lĩnh của tổ chức đứng thứ 2 số các tổ chức sát thủ mà võ công lại không bằng 1 tiểu công chúa ?
10 Tháng mười một, 2018 19:36
ôi mẹ ơi tôi chui hố này sâu thật rồi
10 Tháng mười một, 2018 19:13
bác cv làm chất lượng hơn số lượng. đọc thích hơn hẳn.
10 Tháng mười một, 2018 13:41
giả vân phong lại là cuồng thiên , ngày càng nhiều điều bất ngờ trong vụ phản loạn lần này
10 Tháng mười một, 2018 12:43
Raw ra đến quyển 12
Gần 900 chương
10 Tháng mười một, 2018 12:00
raw chap bao nhiu r ạ ???
10 Tháng mười một, 2018 11:34
Là sao bạn?
10 Tháng mười một, 2018 11:30
chà truyện này sắp hết dịch chưa
08 Tháng mười một, 2018 20:54
đến quỳ công chúa tắm thì không dám nhòm trộm nhìn thấy đàn ông thì đòi lột trần , cảm thấy nghi ngờ xu hướng tình dục của phi chân lão đệ
08 Tháng mười một, 2018 12:32
" Đến lúc đó, trên Dạ La bảo, chỉ sợ cờ gấm của Bạch Vương thất quan cắm đầy tiền đình. Trái một bộ 'Đào lý xuân phong, đời đời truyền lại', phải một bộ 'Y bát được truyền, khắp chốn mừng vui'. Những trư bằng cẩu hữu của ta sẽ tụ tập lại, trắng trợn chạy tới chúc mừng, chắc chắn trong mỗi lời chúc đều có "Quả nhiên có kỳ sư tất có danh đồ!" Oan ức này ta phải cõng đến kiếp sau a. Nữ nhân cùng mạng nhỏ, cái nào trọng yếu? Ta kiên định đứng ở cái sau."
Nó mà học được thì giờ lên làm chưởng môn Đại La Sơn lâu rồi :))))))) học mỗi cái hàng long thập bát mô thấy gái cửi đồ còn không dám đụng :)))))))))
08 Tháng mười một, 2018 07:51
lão sư phụ của phi chân hàng nào chả dám đụng làm đệ tử ít nhiều cũng phải kế thừa mấy chiêu chứ
08 Tháng mười một, 2018 03:55
spoil
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Ta thái sư phụ tinh thông mệnh lý, từng cho ta xem mệnh thời điểm hô 1 tiếng 'Cẩn thận nữ nhân', sau đó bỗng nhiên dừng lại, lại hô 'Còn có nam nhân' !" Nghe đoạn này là đã cảm thấy giới tính Tô Hiểu có vấn đề rồi. :))
07 Tháng mười một, 2018 23:08
Kẻ thù của nó là ai nó còn chưa biết thì nghi ngờ nội gián cái giề :)) Sau đêm hai thằng ân ái trong rừng thì nó chỉ xác định được 2 điều: 1) Thằng Phi Chym rất mạnh có thể tát vỡ mồm nó bất cứ lúc nào và 2)Thằng Phi Chym không có ý hại nó... mà tính nó vốn không thích để thằng khác nhúng tay thì cứ im im train lv là chuẩn rồi, khi nào nó thấy nó vả được thằng main thì khác
07 Tháng mười một, 2018 21:41
cảm ơn tác giả, mong ngóng từng chương :heart:️
07 Tháng mười một, 2018 21:31
Tầm khoảng chục vợ đổ về là đẹp à =))
07 Tháng mười một, 2018 19:13
Mục đích ban đầu của Đường Dịch đúng là đến để tìm lại hồ sơ, điều tra + trả thù nhà
Nhưng giờ nếu đặt tình huống như vậy thì khả năng nghi ngờ Phi Chân là nội gián chắc chắn không thể không có. mà đã là nội gián => nguy hại đến Lục Phiến Môn => Lục Phiến Môn bị giảm uy năng hoặc lụi bại => Đường Dịch cũng không thực hiện được mục đích của mình
Nói chung tại hạ thấy đoạn đó tác giả viết chưa được hợp lý cho lắm
07 Tháng mười một, 2018 16:11
Cô cô, lão đại, trap, thái giám cứ cho thêm con công túa này thì toàn hàng để trưng bày, đụng phát nát đời ngay :))
07 Tháng mười một, 2018 13:49
vãi cả hàng long thập bát mô không biết khi nào thì phi chân lão đệ sẽ kế thừa phong thái của sư phụ nhỉ chứ xung quanh mỹ nữ nhiều lắm rồi đó
07 Tháng mười một, 2018 08:53
nó để lại thằng main để thỉnh thoảng kiểm tra võ công của bản thân, coi như main là mục tiêu để đánh bại mà
07 Tháng mười một, 2018 07:46
Đường Dịch vô lục phiến môn vì nó muốn được phép tra xét một số hồ sơ án để kiếm hung thủ chứ không phải muốn mượn tổ chức báo thù
07 Tháng mười một, 2018 07:43
công nhận điểu huynh số đủ nhọ có được vị hôn thê đẹp với chức quan cao nhưng mà nón xanh thì nhiều lắm
06 Tháng mười một, 2018 19:49
Mình pm rồi, giờ chỉ chờ bác ấy rep thôi =))
06 Tháng mười một, 2018 19:37
Mục tiêu của Đường Dịch có phải làm tổ chức mạnh lên đâu. Nó chỉ muốn nó mạnh lên rồi có cơ hội đọc tài liệu thôi.
06 Tháng mười một, 2018 19:17
"Điểu huynh mau tới! Điểu huynh mau tới! Ta sắp không khống chế được hiện trường rồi! ! Cỏ xanh trên đầu ngươi, ta kéo ba mươi con trâu đến ăn cũng không hết a!"
Khúc này đọc đi đọc lại vẫn thấy bựa :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK