Ánh trăng ngoài cửa chiếu rọi gian nhà vắng vẻ, cung nữ cùng một nữ tử mặc váy đỏ đi tới. Tiểu cung nữ nhắm mắt theo đuôi, đối lập rõ ràng với nữ tử váy đỏ bình thản ung dung đi phía trước.
Hai người vào phòng, nữ tử váy đỏ nhìn thoáng qua yến vịt hoàn hảo không chút tổn hại trên bàn, lại ngửi mùi thơm của rượu hoa quế, 'Ân' một tiếng, thản nhiên nói: "Còn chưa hỏng." Ngoài ra cũng không phát hiện gì khác.
Ta thở dài một hơi, may mà không phải vận dụng hàng long thập bát mô.
Giờ phút này ta, ẩn thân ở xà ngang trên nóc nhà. Phòng ốc hoàng cung không ăn bớt nguyên vật liệu, căn phòng này tuy nhỏ, vẫn dùng xà nhà lớn. Trên này đủ cho một người bình thường dung thân. Chẳng qua là ta hơi cao, bả vai cũng hơi rộng, không đúng tiêu chuẩn để làm hái hoa tặc. . . Tóm lại ta trốn trên xà nhà chỉ hơi miễn cưỡng. Nếu không phải trong gian phòng chỉ có ánh nến nhàn nhạt, đến nóc nhà đã không sáng mấy. Trên người ta lại không có thứ gì có thể phản quang, thì đã là thời điểm tốt để hàng long thập bát mô của ta tái hiện nhân gian. Trước mắt mà nói, chỉ cần các nàng không nhìn lên, vẫn có thể trốn thoát.
Nữ tử váy đỏ nói: "Con vịt này phải để như thế mới được. May mà ngươi nghĩ ra biện pháp này. Tuy là lâm thời khởi ý, vẫn có thể xem như biện pháp tốt."
Lúc này ta mới chú ý tới, cạnh bàn nhỏ còn có một thùng gỗ lớn, bốc lên từng tia từng tia nhiệt khí. Căn phòng này không thông gió, nhưng cũng không thể bảo trì nhiệt độ, thùng nước kia chính là bí quyết để giữ ấm, bên trong chắc chứa đầy nước nóng. Dùng để bảo trì nhiệt độ trong phòng.
Nữ tử váy đỏ đến gần thùng gỗ lớn, mở nắp, một luồng hơi nóng bay ra. Nàng lấy tay thử nhiệt độ nước, dường như đang suy nghĩ gì đó.
Lúc này, ta mới có cơ hội nhìn rõ dung mạo nữ tử này.
Nữ tử váy đỏ rất trẻ, tương tự với thanh âm của nàng, khoảng chừng mười tám mười chín tuổi.
Nữ tử váy đỏ này có mái tóc đen dài, bắt đầu từ vầng trán tóc rẽ sang hai bên, lại buộc thành một đám thả ra sau lưng, như thác nước nghiêng mây. Trên vầng trán mềm mại trắng như tuyết, có thể thấy rõ ràng một ấn ký hoa mai sáu cánh đỏ tươi.....
Nàng có khuôn mặt thanh lệ xinh xắn, lông mày như núi xa, mũi cao thẳng, anh khí uy nghiêm tự sinh. Tuy cùng có tư thế hiên ngang, nàng lại không hoàn toàn giống Thẩm lão đại. Anh khí của Thẩm lão đại đến từ tác phong làm việc lôi lệ phong hành cùng tính cách dũng mãnh.
Chỉ lấy dung mạo mà nói, khuôn mặt nho nhỏ của Thẩm lão đại, chính là một khuôn mặt trứng ngỗng tinh xảo. Cho nên, chỉ cần nàng thay đổi cách nói chuyện, lập tức trở thành một thiếu nữ thanh tú xinh đẹp dễ thương.
Nữ tử váy đỏ này lại có một khuôn mặt trái xoan thanh tú, dung mạo đoan chính, không cần nghe ngữ khí lạnh nhạt của nàng, chỉ nhìn tướng mạo, đã mơ hồ cảm thấy khí khái hào hùng.
Trong nữ tử, chiều cao của Thẩm lão đại tính là tỉ lệ thon dài, nữ tử này lại có dáng người cao ráo. Cao hơn Thẩm lão đại không ít, gần bằng nam tử. Cộng thêm thế đứng lưng eo thẳng tắp cùng cặp chân thon dài cân xứng, chỉ sợ ở trước mặt nàng không ít nam tử không ngẩng đầu lên được.
Thấy vậy, ta tấm tắc lấy làm kỳ lạ, không biết nữ tử mỹ lệ này chạy từ đâu ra mà có điệu bộ như thế, vào hậu cung còn muốn mời khách. Phải biết, đám nương nương ở hậu cung, mỗi người đều có lai lịch không nhỏ, như hoàng hậu nương nương, hậu gia chính là một trong Bạch Vương thất quan. Cô nương này không biết là thân thích của nương nương nào.
Bàn tay trắng như tuyết của nữ tử váy đỏ vẽ vẽ trong làn nước nóng, hơi cảm thấy hài lòng nói: "Ta một mạch bôn ba, còn chưa kịp tắm. Bây giờ, các nương nương cũng đang trên đường, ta không tiện đi xa. Ngươi ra ngoài canh chừng cho ta."
Tiểu cung nữ do dự nói: "Nhưng, nhưng nơi này chỉ là một gian nhà bỏ hoang, không có người hầu hạ ngài. . ."
"Người trong giang hồ, nào có lằng nhằng như thế. Lúc ta ở bên ngoài, thời điểm ăn gió nằm sương còn ít sao?"
"Nhưng nơi này thật sự là. . ."
"Còn lo lắng cái gì." Nữ tử váy đỏ cười nhạt: "Trong hậu cung toàn là nữ tử cùng thái giám, chỉ cần ngươi hảo hảo trông chừng, không ai có thể biết. Trong phòng này cũng không còn ai khác, ngươi nói ta phải lo lắng có người nhìn sao?"
Ta ở đây! Ta ở đây! Báo cáo nơi này có người a!
Tỷ tỷ, ngươi không lo lắng nhưng ta lo lắng a! !
Tiểu cung nữ kia gật gật đầu đi ra. Chỉ còn lại ta cùng nữ tử váy đỏ trong phòng, nàng còn đang cởi quần áo, chuyện này là sao! !
Ta lập tức hoảng hốt.
Uy uy uy này! ! ! Nếu tràng diện này truyền đi, mỹ danh của lão giang hồ ta sẽ mất sạch a! !
Nữ tử váy đỏ đưa tay cởi đai lưng. Thân thể nàng tinh tế cao ráo, nhất là đôi chân thon dài. Lưng của nàng cũng dài hơn thường nhân nhiều. Nàng vừa cởi đai lưng, váy lập tức rộng ra không ít. Nàng lại kéo cổ áo, vạt áo trước vừa được thả lỏng dường như không chịu nổi gánh nặng, một đôi thỏ ngọc tinh nghịch nhảy ra như ảo thuật, khẽ run lên làm cho người ta nhìn mà giật mình. Xem ra bọn chúng mềm mại vô cùng. Nữ tử váy đỏ cúi đầu nhìn chăm chú, có chút nghiêm túc khổ não nói: "Lại to ra. . . Đúng là bất tiện. Tam muội lại luôn ao ước, nếu lớn hơn nữa, ngay cả đao cũng không dễ luyện. Có cái gì tốt?"
Ý tứ còn có chút phiền não. Ta thật sự không hiểu phiền não của nữ nhân. . .
Nhưng tiếp theo thì không thể ngồi nhìn mặc kệ. Nữ tử váy đỏ bắt đầu muốn cởi áo, không bao lâu sau, ta có thể thưởng thức một màn mỹ nhân đi tắm, sau đó bắt đầu hàng long thập bát mô, kế thừa danh hào của lão tặc sư phụ ta, ta mới không muốn đây!
Trước khi cầu tuyết chứng tỏ chỗ vĩ đại của chúng, ta thực sự không thể nhìn tiếp.
Ta nhịn không được kêu một tiếng: "Đừng cởi!"
"Là ai!"
Nữ tử váy đỏ nghe được thanh âm nam tử, lập tức cảnh giác. Vẻ mặt nàng kinh ngạc, nhưng không mười phần hoảng loạn. Hiển nhiên, công phu trấn khí mạnh hơn Phục Tượng dễ dàng trúng Nhiếp Tâm Phục Hình nhiều. Động tác của nàng cực nhanh, tùy ý thắt đai lưng lại. Nghe âm thanh mà biết vị trí, nhìn lên nóc nhà quát một tiếng: "Lén vào hậu cung trọng địa, quỷ lén lút, xuống cho ta!"
Ta còn loạn hơn nàng.
Ta kêu thành tiếng là có ý gì! !
Còn chưa kịp nghĩ nên làm như thế nào, đối phương đã bức ta làm ra lựa chọn.
Tay nữ tử váy đỏ khẽ vung lên, thanh trường đao bên hông bay ra một đạo bạch quang. Một dải lụa đao quang nghiêng nghiêng bay lên, như linh xà biết tìm kiếm mục tiêu, chuẩn xác vô cùng chặt tới vị trí của ta.
Ta nhẹ nhàng trượt xuống, trực tiếp vọt đến bên cạnh cái bàn, lướt qua nữ tử váy đỏ. Bởi vì ta di chuyển tương đối nhanh, nàng còn chưa kịp thấy rõ thân ảnh của ta, ta đã trốn sau bàn.
Nàng hiển nhiên cảm thấy chấn kinh vì không thể tập trung vào ta. Bởi vì nàng chỉ buộc đai lưng, cho nên cổ áo vẫn mở rộng như cũ. Từ góc nhìn này, ngực nàng trắng hơn tuyết, trước khe rãnh là một lớp mồ hôi mỏng, dưới ánh nến lờ mờ mê người cực kỳ, thấy thế ta cũng có chút miệng đắng lưỡi khô.
Ta lặng lẽ lấy một ly rượu hoa quế, một ngụm uống vào, đè tiếng nói: "Tiểu cô nương, đao pháp không tệ a. Lão nhân gia rất hài lòng. Chỉ là cổ áo đại lộ, ra thể thống gì."
Ta nói lời này vốn là muốn cho nàng một bậc thang để xuống. Chỉ cần ta là lão tặc lớn tuổi, hẳn là không ảnh hưởng đến danh tiết của nàng. Còn có thuận đường nhắc nhở nàng phải mặc y phục cho tốt! Nếu không. . . Thời tiết lạnh như thế, nhỡ cảm thì sao!
Ai biết nàng nghe xong lại vô cùng xấu hổ, vội vàng cài cổ áo, gương mặt xinh đẹp lạnh như sương nói: "Già mà không đứng đắn!"
Nàng vừa xấu hổ vừa buồn bực, dường như hoa mai sáu cánh kiều diễm trên trán cũng đỏ bừng, trong mắt nộ mang chợt hiện: "Gian tặc chém đầu!"
Một vòng đao quang như mưa rào bắn nhanh đến! Trong lòng ta thầm kinh ngạc, đao pháp nàng bày ra đã có thể tranh phong với Đường Dịch, nữ đao thủ cấp bậc Tiềm Long Thập Thất Sĩ a?
Trước khi đao khí thành hình, ta lao đến sau lưng nàng, làm cho nàng không thể hoàn thành thế công. Đao quang của nàng bay nhanh về, ta nhắm mắt theo sát nàng, một mực ở sau lưng nàng, mấy đao này vẫn như cũ không thể chặt được ta.
Cũng không phải ta muốn khi phụ nàng, kỳ thực bởi vì bây giờ ta đang mặc y phục bộ khoái a! Cho nên, một bước ta cũng không dám ngừng, nếu như bị nhìn thấy dung mạo, sau này nhảy xuống sông cũng tẩy không sạch!
"Ngươi, ngươi rốt cuộc là ai!"
Ta linh cơ khẽ động, đưa tay đẩy một cái, một luồng khí xoáy hút cả bàn vịt hoa quế qua. Sau đó nhảy ra phía sau thùng gỗ lớn, to tiếng nói: "Hừ! Đừng có qua, nếu không kết quả của ngươi còn thảm hại hơn . . . Con vịt này!"
Lời nói của ta mang theo uy hiếp, như ra oai thò tay vào trong đĩa, lấy một miếng thịt vịt thơm ngon bỏ vào miệng. . . Úc! Ta tê dại nha! Ngon quá! ! ! ! Ta suýt chút nữa cảm động khóc lên. Trong Ngự Thiện phòng toàn là điểm tâm, một món ăn chín cũng không có. Lần này, cuối cùng cũng nhìn thấy lương thực!
Nữ tử váy đỏ do dự một lát, trên đao đột nhiên hiện lên một tầng hàn quang, hiển nhiên là quán thông nội kình, tiểu ny tử này muốn liều mạng.
Ân, xem ra không đi không được. . .
Ta thi triển thân pháp nhảy lên, thuận đường lại ăn một miếng vịt hoa quế. . . Vọt thẳng ra cửa rồi chạy đi. Phòng vệ của hậu cung tuy nhiều, nhưng không tính là mạnh mẽ. Nếu bị phát hiện hành tung trực tiếp chạy trốn là được.
Sau lưng, thanh âm của nữ tử váy đỏ truyền đến: "Ngươi rốt cuộc là ai!"
"Hừ! Lão phu Chung Ngưng! Có bản lĩnh đến tìm bản nhân!"
Thực lực quăng nồi! Mời đến Lục Phiến môn liên hệ bản nhân!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng mười một, 2018 00:59
Liên quan đến em tuyết chăng
12 Tháng mười một, 2018 19:09
ngày nhỏ thì tỏ ra băng lạnh thêm tí trung nhị lại còn thất tình giờ thì như cá chết lại tham tiền thay đổi 180 độ luôn
12 Tháng mười một, 2018 18:25
quan trọng là khí chất :v
Chứ đen với trắng tùy theo nội công sử dụng cũng khác rồi mà.
VÍ như dùng Hàn Băng thì thành trắng, Thuần Dương thì thành đỏ :v
12 Tháng mười một, 2018 14:36
Có bác nào dùng QT 2013 mà bị hiện tượng lẹm chữ khi bôi đen từ có chữ đ, y vv không?
Lắm khi bôi lệch từ khó chịu quá :(
12 Tháng mười một, 2018 14:04
mé lúc thì tóc đen lúc thì tóc trắng đổi màu tóc do vận công hay hóa trang nhỉ
12 Tháng mười một, 2018 14:02
người khiến cho phi chân lão đệ quyết định thoái ẩn giang hồ đó
12 Tháng mười một, 2018 07:33
khả năng là gia nhập vô pháp vô thiên nhai vì gái khá cao
11 Tháng mười một, 2018 23:18
15, 16 tuổi đã thất tình
Không rõ là lúc đó đã xong Vô Pháp Vô Thiên nhai chưa
Nếu là sau VPVT thì có lẽ Tuyết là người Thần Nguyệt giáo, còn không phải thì chịu =))
11 Tháng mười một, 2018 23:12
Chắc là người yêu gì đó của main =))
11 Tháng mười một, 2018 19:18
hóa ra ngày nhỏ phi chân tóc bạch kim thêm tí trung nhị tỏ ra lạnh lùng thờ ơ thất tình bảo sao giờ xuống núi không mấy người nhận ra khí chất thay đổi 180 độ thế cơ mà
11 Tháng mười một, 2018 18:33
Cứ nhẹ nhàng thi thoảng lại chọc cười như này thì thật tốt :))
Bác cv làm tốt quá làm mình ngại đọc từ bản raw thô :))
11 Tháng mười một, 2018 17:46
tuyết là ai nhể?
11 Tháng mười một, 2018 17:03
Main mà ra từ đầu, mỗi đứa một vả thì làm gì có truyện bác =))
11 Tháng mười một, 2018 16:55
Main giống saitama nhỉ, người khác đánh nhau còn mình thì dạo chơi loanh quoanh.
Chắc đợi đánh gần xong mới chịu ra mặt.
11 Tháng mười một, 2018 15:46
Các bố đọc lại hộ cái, công chúa là Nga Mi chiến. Nga Mi chiến thì đếch sợ ai
11 Tháng mười một, 2018 13:43
lúc phi chym 14 15 tuổi đã có võ công ngang ngửa chưởng môn hoa sơn rồi. sao không bảo vô lý đi.
11 Tháng mười một, 2018 13:18
bác nên nhớ chính Hoàng Thượng võ công cũng khá cao nha và độc chiêu trị thương gia truyền nữa.
11 Tháng mười một, 2018 13:01
So kiểu này thì dàn nhân vật chính trong kiếm hiệp vứt hết :)) Đoàn Dự, Hư Trúc, Vô Kỵ toàn đám nhóc vắt mũi chưa sạch mà bán hành cho tiền bối võ lâm như đúng rồi :lol:... ở đây còn chưa biết con công chúa này sư thừa là ai, kỳ ngộ gì, thiên phú ra sao bla bla... hoặc tương đồng hơn là con Chu Chỉ Nhược với con nữ áo vàng đấy, được ít bí kíp với sư thừa bá (vợ chồng DQ) cũng đủ bán hành cho phần lớn võ lâm tiền bối rồi...
11 Tháng mười một, 2018 12:21
Tác chẳng giải thích rồi rồi rồi: "Vũ Dạ Nam Tuấn Phi ở đây. Nhưng hắn nghe nói sở trường của Vũ Dạ không phải võ công, mà là khinh công ám khí"
11 Tháng mười một, 2018 11:58
công chúa vốn được vua chiều nên cho học võ từ nhỏ đầu tư tiền của thuốc quí các kiểu nên trẻ tuổi võ công cao là đương nhiên chưa kể vũ dạ nó đánh nhau với thằng cha hộ vệ gần toi rồi gặp cao thủ như công chúa chả thua thì sao
11 Tháng mười một, 2018 11:16
Đi du học ? Chẳng qua cũng là theo chân thầy đi du ngoạn giang hồ lịch lãm. Chẳng lẽ mấy thứ đó Nam Tuấn Phi gần 1 đời lăn lộn giang hồ chẳng lẽ thiếu hay sao ? . Tại hạ nói ở đây là võ công, Nam Tuấn Phi có thể leo lên chức đó dù là chủ tu khinh công cùng ám khí thì võ công cùng thực chiến của hắn chắc chắn cũng phải rất mạnh. Lại nói chịu thua thiệt 1 tiểu oa đi theo chân thầy vài năm ?
11 Tháng mười một, 2018 08:36
vũ dụ nó chủ tu là ám khí đánh lén cùng khinh công nên ám sát tất nhiên có tiếng rồi còn công chúa nó được nhà đầu tư cho thầy giỏi đi du ngoạn giang hồ nên tất nhiên là trẻ tuổi mà võ công cao cường rồi
11 Tháng mười một, 2018 02:23
đề nghị đọc truyện thì cố gắng đọc kỹ và đọc hiểu. du học mấy năm rõ ràng đấy thôi.
11 Tháng mười một, 2018 02:20
không đọc kỹ à? cháu nó được gửi đi du học về. ok.
11 Tháng mười một, 2018 00:57
Nam tuấn phi được mỗi cái khinh công mà bác
BÌNH LUẬN FACEBOOK