Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kim Vương Tôn xụi lơ trên mặt đất, huyết dịch không ngừng chảy ra.

Lưỡi Hổ Liêu rộng hơn Kim Ô Phệ Nguyệt, vết thương tạo thành cũng mãnh ác hơn. Hổ Liêu vừa rút ra, máu hắn chảy như suối, hoàn toàn không thể ngừng lại. Kim Vương Tôn không phòng bị sau lưng, một đao của A Hổ khiến hắn chịu vết thương trí mạng trong nháy mắt.

Cử động kế tiếp của A Hổ, càng làm Kim Vương Tôn sợ hãi.

Hắn cầm Kim Ô Phệ Nguyệt lên, chuôi cự nhận này, trong tay hắn lại vô cùng thích hợp.

A Hổ cầm Kim Ô Phệ Nguyệt, thuận vết thương Hổ Liêu vừa tạo thành, y nguyên bất động đâm xuống.

Kim Vương Tôn kêu thảm một tiếng, nhưng chuyện sau đó càng khủng bố. Kim Vương Tôn phát giác công lực của mình đang xói mòn. Đang bị người hút đi.

Đây là bí thuật Kim Ô Chiến Quỷ, người hấp thu, đương nhiên là người cầm Kim Ô Phệ Nguyệt.

Không ngờ A Hổ cũng biết Kim Ô Phệ Nguyệt Quyết! Hơn nữa, đã luyện đến cảnh giới tối cao, có thể luyện bí thuật Kim Ô Chiến Quỷ.

Kim Vương Tôn đầy nghi hoặc khó hiểu, chỉ cảm thấy công lực và huyết dịch đang không ngừng trôi đi, mới một thời gian ngắn, hắn đã thở ra thì nhiều, hít vào thì ít.

"Vì, vì sao là ngươi...... Vì sao lại là ngươi......"

Kim Vương Tôn hơi thở mong manh, nhưng một mực lặp lại câu này. Trong ánh mắt hắn tràn đầy phẫn nộ, khó hiểu, thương tâm, nghi hoặc. Lúc hắn nhìn A Hổ, cho rằng tối thiểu A Hổ sẽ lộ ra dù chỉ một chút chột dạ, như vậy hắn mới có thể chửi ầm lên, tối thiểu hắn biết là vì sao. Tối thiểu hắn có thể nói với mình, A Hổ có lỗi với hắn.

Nhưng A Hổ không nói gì, cũng không né tránh.

Hắn giống như bình thường, bình tĩnh nhìn Kim Vương Tôn. Thân ảnh kiệm lời ít nói đứng bên cạnh Kim Vương Tôn, dường như hắn vẫn là trung bộc mèo to, chỉ cần Kim Vương Tôn hiệu lệnh một tiếng, ngay cả mạng cũng có thể không cần.

Hắn tiếp xúc với ánh mắt Kim Vương Tôn, không chột dạ chút nào, chuyện này chỉ tăng nghi vấn của Kim Vương Tôn.

"Thiếu chủ, ngươi thật sự quá ngu."

Nhưng ánh mắt A Hổ không có một chút khinh thường hay là không kiên nhẫn, hắn lẳng lặng nói.

"Nếu ngươi không biết gì cả, ta nói cho ngươi nghe đi."

"Mẹ ta...... Họ Kim, nàng vốn là chi xa của Kim gia Kim Ngân tông ngươi, cùng bối phận với ngươi, xem như tộc tỷ của ngươi. Mười chín năm trước, nàng xuất phát từ hảo tâm, cứu ngươi lúc còn nhỏ. Được cha ngươi thưởng thức......"

A Hổ chậm rãi nói từng câu, mỗi một câu đều thuật lại sự tích năm đó của nữ hiệp Kim Vương Hổ, mỗi một câu đều gợi ra hồi ức của Kim Vương Tôn về Kim Vương Hổ, đại tỷ tỷ đao pháp có một không hai Giang Nam, nhưng cười lên rất xinh đẹp.

"Nhưng, mười ba năm trước, cha ngươi muốn mẹ đánh lui cường địch cho hắn, bèn truyền Kim Ô Phệ Nguyệt Quyết cho nàng. Từ sau lúc đó, nội bộ Kim Ngân tông, bắt đầu nghị luận cha ngươi muốn lập mẹ ta làm hạ nhiệm tông chủ Kim Ngân Tông, dẫn tới vô số đàm tiếu, thậm chí người trong Kim Ngân tông còn khiêu chiến mẹ. Nhưng mẹ nhớ giao tình với cha ngươi, một câu cũng không nói ra.

Đến cuối cùng vẫn giúp Kim Ngân tông các ngươi, vừa đi là ba năm, không về nhà một lần. Mẹ ta, thích nhất là thời gian ở bên ta và cha. Mỗi ngày nàng thà không ăn cơm, cũng phải về nhà ăn cơm với chúng ta. Nàng chính là người như vậy. Nàng thích đao, càng thích người nhà. Nàng như vậy, có thể rời nhà đi ba năm vì các ngươi, trong lúc đó một câu cũng không nhắn về. Mà các ngươi báo đáp, là gì?

Là hủy nhà nàng, giết tướng công nàng, bắt con nàng đi, lại dùng Kim Ô Phệ Nguyệt, hút khô công lực nàng, làm nàng chết không được toàn thây! ! !"

Trong ấn tượng, A Hổ chưa từng nói nhiều như vậy. Hắn luôn yên tĩnh, trầm ổn, trong ánh mắt bình thản luôn có chút đau thương. Kim Vương Tôn chưa bao giờ biết, cũng không phát giác được, trong lòng hắn chứa nhiều phẫn nộ như vậy.

"Mèo to...... Chuyện này là......"

"Sau khi mẹ ta qua đời, Kim Ngân tông tị huý cái tên Kim Vương Hổ. Các ngươi xoá bỏ toàn bộ công tích của nàng, tìm một nam nhân khác miễn cưỡng nói là nàng. Sau đó tạo ra các loại truyền ngôn về nàng trong võ lâm. Tin đồn nàng hiếu sát, khát máu như mạng, bởi vậy bị Bạch Vương thất quan trừ bỏ......"

Ngữ khí A Hổ ngày càng phẫn nộ, đến lúc sau thở dốc như thú gầm, hận không thể ngửa mặt lên trời rít gào.

"Nếu Ám tiên sinh không cứu ta, để ta trở về tìm nàng, ngay cả di ngôn của mẹ, ta cũng không nghe được."

"Mẹ ngươi nàng...... Mèo to......"

"Mẹ ta, luôn coi ngươi như mình sinh ra. Ta hận tất cả người Kim gia, nhưng ta không hận ngươi."

A Hổ lẳng lặng nói, ánh mắt lại dần chuyển sang lạnh lẽo.

"Vốn là như vậy, nếu không có Thanh Nhi."

"Thanh Nhi...... Thanh Nhi! !"

Nghe được danh tự Hoắc Thanh Nhi ở đây, Kim Vương Tôn lắp bắp kinh hãi. Hắn không biết, thì ra A Hổ thân với Thanh Nhi, hơn nữa thân thuộc đến mức, một cự hán không giỏi ngôn từ như hắn, lại gọi thẳng tên nàng.

Đột nhiên, Kim Vương Tôn hiểu ra, cái gì cũng hiểu.

A Hổ học được Kim Ô Phệ Nguyệt Quyết, hắn học được kiểu gì. Không có Thái Âm Đan và nữ nhân, sao hắn có thể luyện đến cảnh giới tối cao. Hắn có thể hấp thu công lực của mình, điều này đại biểu cái gì, đã phi thường rõ ràng.

"Các ngươi, các ngươi...... Thì ra, người cẩu thả với Thanh Nhi...... Là ngươi! Hai người các ngươi...... Tốt, tốt, tốt! Không phụ lòng ta!"

A Hổ lắc lắc đầu nói: "Ta thích Thanh Nhi, là rất lâu trước đây, khi đó, nàng còn không biết hôn ước với ngươi."

"Đôi cẩu nam nữ các ngươi! Các ngươi, các ngươi có lỗi với ta......"

"Ngươi sai, cực kỳ sai."

A Hổ nhàn nhạt nói: "Nàng thích ta, ta biết. Ta thích nàng, nàng lại không biết. Bởi vì ta không muốn tổn thương ngươi, cho nên ta luôn xa lánh nàng. Ta muốn yên lặng chúc phúc cho các ngươi. Nhưng ngươi ngàn vạn lần không nên, ngươi không nên cưỡng chiếm thân thể nàng. Sau đêm đó, lúc ta phát hiện nàng, nàng đang muốn tự sát. Khi ta ngăn nàng lại, từ lúc ôm lấy nàng, ta đã đoán sẽ có ngày hôm nay."

Ánh mắt Kim Vương Tôn dần trở nên trống rỗng, tái nhợt, nhưng không thể trả lời.

"Thiếu chủ, ngươi không nợ ta cái gì, ta cũng không nợ ngươi cái gì. Ta không hận ngươi, nhưng ngươi là người Kim gia."

Cự hán rút Kim Ô Phệ Nguyệt ra, Kim Vương Tôn đã không còn bao nhiêu khí lực.

"Vì sao, ta phải đâm một đao sau lưng ngươi?" Cự hán nhàn nhạt nói: "Bởi vì mẹ ta...... Chết như vậy."

"......Cái chết của mẹ ngươi, cái chết của Hổ tỷ tỷ, không phải ta......"

"Lời này, ngươi nên nói với Diêm La vương."

Cuối cùng đã tới thời khắc lâm chung.

Trong đầu Kim Vương Tôn lại xuất hiện hình ảnh đó.

Kim Vương Hổ ngã trong vũng máu, trước khi chết, phát ra tiếng nguyền rủa thê lương.

Trong nháy mắt này, Kim Vương Tôn phát giác hình ảnh dừng lại. Hình ảnh tồn tại sâu trong ký ức hắn, vẫn luôn là ác mộng của hắn, bây giờ lại khiến hắn lưu luyến không thôi. Trước khi chết, cũng phải nhìn thêm mấy lần.

Có lẽ, là bởi vì, đây là cơ hội duy nhất để hắn gặp lại Hổ tỷ tỷ đi.

Nhưng, sau khi nhớ lại hình ảnh này nhiều lần, lần đầu tiên, Kim Vương Tôn phát hiện chỗ khác biệt.

Trong hình ảnh đó có Kim Vương Hổ ngã trong vũng máu, và hung nhân mang mặt nạ sắt. Xa hơn một chút, xa hơn chút nữa, tường rào đình viện, có một ô cửa sổ nho nhỏ. Trên đó phản chiếu một bóng người đen nhánh.

Không cần nhìn kỹ, thân ảnh bất tường đó, đen kịt như đứng một chỗ cũng có thể phá hỏng quang minh, chính là Ám tiên sinh ở đây!

Mười năm trước, Ám tiên sinh trại trận! Hắn đi cứu A Hổ vân vân, nhất định là giả!

Kim Vương Tôn đã không nói nên lời, trong cổ gào khóc vang dội.

A Hổ...... Không phải ta...... Là hắn! Là hắn! !

Người hại chết mẹ ngươi...... Là hắn a! ! !

Trong mắt cự hán thoáng qua vẻ bất đắc dĩ khó mà phát giác, Hổ Liêu trong tay, như thú gầm, lấp lóe hung quang.

Chim nghỉ kinh hãi bay lên, máu nhuộm chỗ sâu rừng đêm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Zhang Xiao Fan
13 Tháng hai, 2022 22:40
Bộ này tác vẫn ra hàng ngày bên Trung, nhưng là text hình rất khó để lấy text convert, mình làm được nhưng đang đọc lại dần cho nhớ cốt truyện, rồi xem có ai donate mua chương thì mình sẽ convert tiếp
ARTnote
08 Tháng hai, 2022 09:44
ai đọc rồi cho mình hỏi bộ này drop chưa zậy m.n
ARTnote
08 Tháng hai, 2022 01:15
drop rồi hả m.n
Hieu Le
26 Tháng năm, 2021 10:47
mẹ đọc toàn nghe mùi dầu ăn với pê đê
Saojoker
17 Tháng hai, 2020 23:30
Tác giả không biết trình độ câu giờ tăng chưa=)
LangTuTramKha
14 Tháng một, 2020 11:51
lâu lâu mới quay lại đọc: Cô cô, Quá nhi không thể theo ngươi ! :)))) đây là bộ truyện ngôi thứ nhất duy nhất mà mình đọc được. Nó rất tự nhiên và đọc nó thoải mái
61703187
17 Tháng mười hai, 2019 15:54
Thiên tài trong truyện chủ yếu do giang hồ đồn thôi, giỏi thiệt có mấy người đâu, mà được cái gái nào tả cũng đẹp, từ chính tới phụ
Quang Anh Luong
13 Tháng mười hai, 2019 21:29
Cũng không nhiều lắm, được cái tụ tập quanh lão Phi Chân nên ae tưởng nhiều thôi
trunghieu99tt
08 Tháng mười hai, 2019 17:25
.-. Có chi tiết lúc Tô Hiểu đánh thắng Trần trưởng lão Cái Bang khá là vô lí. Trần trưởng lão - 1 người được xưng là cao thủ trong võ lâm mà chiêu thức của mình có thể sử dụng được bao nhiêu lần cũng không biết, bị người ta truyền nội lực cho cũng không biết. :D
trunghieu99tt
08 Tháng mười hai, 2019 10:56
Truyện hay. :( Chỉ phải cái thiên tài quá nhiều, toàn chưa đến 20 mà công phu, nội lực đã chẳng thua mấy lão quái tu luyện mấy chục năm. Đọc cảm thấy hơi quá đà.
Quang Anh Luong
13 Tháng mười một, 2019 19:16
Lão Hoa cũng bận luôn à? :v
Quang Anh Luong
17 Tháng mười, 2019 19:08
Tem :)))
Quang Anh Luong
15 Tháng mười, 2019 23:44
Tô Hiểu đâm lão Minh thật đau :))
Quang Anh Luong
12 Tháng mười, 2019 23:05
Chậc chậc, vẫn rất bình thường ._. Kia mà Nho môn hình như là phe phản loạn ha, hoàng thượng đúng là giỏi quăng nồi cho lão Minh
Hoaqin
12 Tháng mười, 2019 23:00
Main quịt tiền Bát Tiên cư 2k lượng, chủ quán đòi Y Nhân trả hội Main suýt bị Y Nhân quẳng từ nóc nhà xuống
Hoaqin
12 Tháng mười, 2019 22:59
Phi Chân bị đẩy vào Nho môn làm quan văn Tổng giáo vụ là Hoàng Ngọc Tảo Lạc Danh trả danh hiệu Bạch Vương thất quan lại cho triều đình
Quang Anh Luong
12 Tháng mười, 2019 22:57
Lão Hoa :)) 5 chương mới chính truyện có gì chưa? :))
Quang Anh Luong
08 Tháng mười, 2019 23:40
Cái vụ này lằng nhằng đây :v
Hoaqin
08 Tháng mười, 2019 23:39
Chap cuối quyển có thanh niên Nho môn cà khịa Thiên Phong Vũ với Minh Hóa Ngữ, suýt bị làm thịt =))
Quang Anh Luong
08 Tháng mười, 2019 23:39
Up muộn thế? :v
Hoaqin
07 Tháng mười, 2019 20:38
T chưa rõ ông ạ, giống kiểu huyết mạch thượng đẳng ấy, người sở hữu là trùm vv
Quang Anh Luong
07 Tháng mười, 2019 10:48
Tại sao có huyết mạch đấy thì chơi lại được lục hung? Hack vậy? :v Tổ tiên nhà nó chuyên ăn thịt lục hung sống qua ngày ah? :v
Hoaqin
06 Tháng mười, 2019 21:04
Tuyết chưa xuất hiện Phi tướng quân tên thật là Nhiên Phi Không, sở hữu cái gọi là Chiến Thần huyết mạch qq gì đó, main có cái đó nên mới chơi được Phong Bồng Trường An Chí Nhạc chính là lão bản Sát Liên =))))
Quang Anh Luong
05 Tháng mười, 2019 21:31
Mà Tuyết xuất hiện chưa thế?
Quang Anh Luong
05 Tháng mười, 2019 21:30
Vl :v chết chưa?
BÌNH LUẬN FACEBOOK