Editor: Tường An
Nhân loại này thế nhưng không hề sợ nó!
Hắc long nheo đôi mắt tàn khốc, trong lòng vô cùng khó chịu, lỗ mũi phát ra tiếng hừ lạnh làm mặt đất chấn động vài cái...
"Trốn!"
Mọi người hai mặt nhìn nhau, giờ khắc này bọn họ không còn tâm tư nào quan tâm bảo bối trong lăng mộ nữa, mạng sống vẫn quan trọng nhất, lập tức bất chấp tất cả chạy trốn.
"Muốn trốn?"
Hắc long khặc khặc cười quái dị, tiếng cười đinh tai nhức óc làm màng tai bọn họ đau đớn muốn vỡ ra.
"Các ngươi cho rằng mình còn có thể trốn sao? Ta ở đây cô đơn lâu như vậy, làm sao có thể bỏ qua cho con mồi ngay trước mặt?"
Phù!
Ngọn lửa cường đại phun ra, mấy người đứng phía trước lập tức bị ngọn lửa vây quanh.
Chẳng qua, ngọn lửa màu đen cũng không lập tức lấy mạng bọn họ mà từ thiêu cháy thân thể bọn họ...
Có thể tưởng tượng được đây là thống khổ cỡ nào?
Mấy người còn lại nghe thấy tiếng thét tê tâm liệt phế trong ngọn lửa, đều nhịn không được rùng mình, ánh mắt tràn ngập hoảng sợ.
Hiển nhiên, giờ phút này, bất kì ai cũng không dám chạy trốn nữa!
"Nhân loại!" Hắc long nâng đầu, cao ngạo nhìn Mộ Như Nguyệt, âm lãnh nói: "Lá gan của ngươi rất lớn! Thời điểm ta đã từng đứng trên đỉnh cao, kẻ nào nhìn thấy ta mà không run lẩy bẩy? Chỉ có ngươi to gan lớn mật dám đối diện với ta!"
Điều này khiến nó có cảm giác bị khinh nhờn.
Mộ Như Nguyệt cười nhạt: "Ngươi cũng nói là ngươi đã từng đứng trên đỉnh cao, hiện giờ thực lực của ngươi chỉ ở cấp thần vương mà thôi, ngươi cho rằng ta cần phải kiêng kị ngươi hay sao?"
Mọi người đều ngây ngẩn, không dám tin nhìn Mộ Như Nguyệt.Nàng cho rằng mình là thần vương sơ cấp thì có thể muốn làm gì thì làm sao? Hắc long này dù thực lực đã giảm sút, nhưng hiện giờ cũng là thần vương cao cấp a!
Vậy mà nàng nó gì đó?
Không cần kiêng kị nó?
Dựa vào! Nữ nhân này còn có thể cuồng vọng hơn nữa không?
"Ha ha ha!" hắc long cười điên cuồng, trong mắt ngập tràn lửa giận, phẫn nộ nói: "Nhân loại, ngươi quá cuồng vọng, nhiều năm như vậy ta chưa từng gặp nhân loại nào cuồng vọng như ngươi! Cho nên, lần này, ngươi sẽ phải trả giá đắt cho sự cuồng vọng của mình!"
Oanh!
Hắc long dồn toàn bộ lực lượng về phía Mộ Như Nguyệt, mang theo sát khí lạnh lẽo phảng phất như biến cả hành lang thành địa ngục...
"Ngươi đã cuồng vọng như thế, vậy bản đại nhân liền biến ngươi thành mỹ thực đầu tiên của ta đi!"
Hắc long há mồm phun ra một ngọn lửa đen, lấy khí thế sét đánh bắn về phía Mộ Như Nguyệt...
Dưới lực lượng của ngọn lửa đen kia, nữ nhân này căn bản không có năng lực chống cự!
Nhất thời trong lòng mọi người có chút tiếc hận, bất luận thế nào Mộ Như Nguyệt cũng là một thiên tài, đáng tiếc lại phải bỏ mạng ở đây...
Đúng lúc này, trên người Mộ Như Nguyệt bùng lên ngọn lửa mãnh liệt, trong nháy mắt đã hóa thành một con Hỏa phượng hoàng....
"Một con sâu nhỏ mà thôi, lại dám tổn thương chủ nhân của Hỏa Phượng ta?"
Hỏa phượng hoàng là ma thú từng đi theo bên cạnh Vô Vong đại nhân, đương nhiên đã đi qua rất nhiều nơi, trải qua rất nhiều chuyện, lúc trước, ngay cả hoàng kim cự long cũng bị Vô Vong bắt làm tọa kỵ, huống chi là một con Hắc long bị đuổi khỏi Long tộc?
Từ trước đến giờ, nàng chưa bao giờ đặt Hắc long vào mắt.
Ngọn lửa dần tan đi, một con phượng hoàng lửa khổng lồ hiện ra trước mắt mọi người...