Toàn thân nam nhân chấn động, trên người bộc phát khí thế sắc bén, đôi mắt như mắt chim ưng nhìn về phía hai thân ảnh bạch y và hắc y ngoài cửa sổ.
“Các ngươi là ai?” Hắn híp mắt, khí thế toàn thân bắt đầu khởi động.
Tuy nữ tử kia thoạt nhìn nhu nhược nhưng nam nhân kia lại rất cường đại, hắn không thể không cẩn thận....
“Ngươi là người Dược tông?” Mộ Như Nguyệt nhướng mày, cười lạnh nói.
“Hừ!” Nam nhân hừ lạnh một tiếng, “Nếu đã biết ta là người Dược tông, ai cho ngươi lá gan dám đến nơi này?”
Hắn vốn cho rằng khi nhìn thấy khí thế của mình, nữ nhân này nhất định sẽ lùi bước, nhưng hoàn toàn ngược lại, nàng chỉ dùng ánh mắt châm chọc nhìn hắn chăm chú, giống như đang nhìn thứ gì đó đáng chê cười.
Loại cảm giác này khiến hắn rất không thoải mái, ánh mắt càng trở nên không tốt.
“Ta tới đây để thu phục ngươi, nếu ngươi nguyện ý ngoan ngoãn phối hợp, có lẽ sẽ bớt thống khổ một chút.” Ánh mắt Mộ Như Nguyệt chứa ý cười, ngữ khí đạm mạc như đang nói một chuyện rất bình thường.
Nhưng mà lời nàng nói lại khiến sắc mặt nam nhân đại biến.
“Thu phục ta? Chỉ bằng ngươi? Vậy cũng phải xem ngươi có bản lĩnh này hay không đã!”
Hắn là cường giả cảnh giới huyền nguyên, chỉ bằng nữ nhân này mà cũng muốn thu phục hắn? Thật sự là ý nghĩ kỳ lạ....
“Viêm Tẫn!” Ánh mắt Mộ Như Nguyệt trầm xuống, “Tốc chiến tốc thắng, đừng kinh động những người khác!”
Nam nhân này chỉ ở cảnh giới huyền nguyên, mà lão giả vừa rồi ở cảnh giới địa nguyên, cho nên nếu để hắn phát hiện, không có Tiểu Bạch nàng bây giờ không quá an toàn...
Dứt lời, Mộ Như Nguyệt giơ một bình sứ lên, một viên đan dược bay về phía Viêm Tẫn: “Đây là cường lực đan, có thể giúp ngươi nâng cao thực lực trong nửa canh giờ.”
Viêm Tẫn bắt lấy đan dược, không hề do dự lập tức nuốt xuống.
Trong nháy mắt, khí thế toàn thân hắn tăng lên, tất cả lực lượng tụ tập ở bàn tay, 'oanh' một tiếng đánh về phía nam nhân.
Trong lòng nam nhân kinh hãi, muốn tránh cũng không kịp nữa rồi, 'phịch' một tiếng, trúng một nắm đấm của Viêm Tẫn khiến hắn lui về phía sau vài bước.
Lúc này, tay nam nhân giống như đã tàn phế, không nâng lân nổi, kinh ngạc nhìn Viêm Tẫn, rồi nhìn qua Mộ Như Nguyệt, khàn khàn nói: “Ngươi rốt cuộc là ai?”
Mộ Như Nguyệt nhướng mày: “Ngươi nói đi?”
Ánh mắt nam nhân trầm xuống, từ khi hắn tới đây chưa từng đắc tội bất kì ai, duy nhất kết giao chỉ có Đan tháp, mà đối phương lại có thể tiện tay lấy ra cường lực đan....
“Ngươi là người Đan tháp?”
“Không sai!” Mộ Như Nguyệt không phủ nhận mà thoải mái thừa nhận.
Dù sao người này cũng sẽ nhanh trở thành con rối thôi...
Sắc mặt nam nhân hơi đổi, hắn không ngờ người này thật sự là người Đan tháp, sau đó hắn nhìn thấy bạch y nữ tử kia không biết đang mân mê thứ gì.
Sau khi lấy thi cốt độc và một ít dược liệu ra, Mộ Như Nguyệt vỗ vỗ tay, khóe môi khẽ cong lên, lạnh giọng phân phó Viêm Tẫn: “Đánh ngất hắn cho ta, để ta dễ làm việc.”
Viêm Tẫn nhướng mày, đôi mắt đen khí phách nhìn về phía nam nhân: “Không còn cách nào khác, ai bảo ngươi đắc tội nha đầu này, vậy chỉ có thể làm vật thí nghiệm...”
“Ngươi....”
Nam nhân mới nói được một chữ, nắm đấm từ phía đối diện đã hạ xuống đầu hắn, trực tiếp làm hắn đầu váng mắt hoa....