“Cháu không nên coi thường nước Oa. Trong sách cổ có ghi chép, thời kỳ thượng cổ, hòn đảo này cũng từng xuất hiện rất nhiều sinh linh đáng sợ… Sau thời Tiên Tần, tiên đạo kh kiệt, sinh linh kinh khủng trên đảo ở ẩn nhưng không ai biết chúng có rời khỏi nơi này hay không. Nếu như chúng đang ngủ say…”
Nói đến đây, Khương Thái Hằng không nói tiếp nữa.
Đúng lúc này, ở ngoài cửa lớn đột nhiên vang lên tiếng cười khẽ.
“Không hổ là cao nhân của nhà họ Khương, ngay cả những bí ẩn này của nước thôi mà cũng biết, thật sự bội phục!”
Adv
Người nhà họ Khương đều nhìn qua, thấy một lão già tóc bạc trắng râu cá trê đi tới.
Đằng sau lão già đó là mười mấy cường giả nước Oa!
Đám người này khí tức lạnh lẽo, vẻ mặt đầy sát ý, toàn thân nản ra sát khí nồng nặng, cũng không biết đã giết bao nhiêu người mới hội tụ được sát khí kinh khủng như thế!
Adv
“Horaya Komatsu!”
Ánh mắt Khương Thái Hằng hơi nhúc nhích, nhận ra thân phận đối phương.
Komatsu này là một trong hai phó thành chủ của Đông Tỉnh, cũng là ninja tiếng tăm lừng lẫy của nước Oa…
Vũ khí của lão ta là một trong mười danh đao của nước Oa, thanh Onimaru có sức mạnh thần ma.
Chiến lực cũng quái dị khó lường.
Có người nói tới bây giờ cũng chưa ai thấy lão ta dùng hết sức mạnh, bởi vì người gặp lão ta đều đã chết!
“Xem ra tôi đã đoán trúng, tin tức về Ngôn Khê là do các người tuồn ra.”
Khương Thái Hằng nói.
“Bây giờ mới đoán được thì có hơi muộn rồi không?”
Horaya Komatsu cười trêu tức, vẫy tay.
Đám cường giả nước Oa lập tức bao vây hiện trường.
Đối mặt với điều này, Khương Minh và bảy vị cường giả nhà họ Khương đều nheo mắt lại.
Đám cường giả này thoạt nhìn rất đáng sợ nhưng thực lực không bằng bọn họ!
Chỉ là bọn họ cũng biết, nếu đây đã là một ván cờ gậy ông đập lưng ông, thì tình hình sẽ không đơn giản như vậy!
Dù sao thì thành chủ và phó thành chủ của Đông Tỉnh cũng chưa xuất hiện!
“Muộn cũng được, sớm cũng được, nhà họ Khương chúng tôi suốt đời này không sợ âm mưu quỷ kế nào!”
“Hiện tại tôi muốn hỏi ông một vấn đề.” Khương Thái Hằng chậm rãi nói.
“Nói đi.”
Horaya Komatsu thoải mái trả lời.
“Khương Ngôn Khê mất tích một tháng, các người bày ra thế cục này, con bé giờ sống hay chết?”
Khương Thái Hằng hỏi.
Horaya Komatsu nghe xong, nở một nụ cười chế giễu, sau đó chậm rãi nói:
“Vốn chuyện này tôi không nên nói cho mấy người biết, nhưng vì các người sắp chết rồi, tôi miễn cưỡng nói ra một chút nhé.”
“Khương Ngôn Khê đã rơi vào núi lửa Anh Hoa, mà trong đó có thần linh Bát Kỳ của nước tôi, ông nghĩ nó sống nổi không?”
Nói đến đây, Khương Thái Hằng không nói tiếp nữa.
Đúng lúc này, ở ngoài cửa lớn đột nhiên vang lên tiếng cười khẽ.
“Không hổ là cao nhân của nhà họ Khương, ngay cả những bí ẩn này của nước thôi mà cũng biết, thật sự bội phục!”
Adv
Người nhà họ Khương đều nhìn qua, thấy một lão già tóc bạc trắng râu cá trê đi tới.
Đằng sau lão già đó là mười mấy cường giả nước Oa!
Đám người này khí tức lạnh lẽo, vẻ mặt đầy sát ý, toàn thân nản ra sát khí nồng nặng, cũng không biết đã giết bao nhiêu người mới hội tụ được sát khí kinh khủng như thế!
Adv
“Horaya Komatsu!”
Ánh mắt Khương Thái Hằng hơi nhúc nhích, nhận ra thân phận đối phương.
Komatsu này là một trong hai phó thành chủ của Đông Tỉnh, cũng là ninja tiếng tăm lừng lẫy của nước Oa…
Vũ khí của lão ta là một trong mười danh đao của nước Oa, thanh Onimaru có sức mạnh thần ma.
Chiến lực cũng quái dị khó lường.
Có người nói tới bây giờ cũng chưa ai thấy lão ta dùng hết sức mạnh, bởi vì người gặp lão ta đều đã chết!
“Xem ra tôi đã đoán trúng, tin tức về Ngôn Khê là do các người tuồn ra.”
Khương Thái Hằng nói.
“Bây giờ mới đoán được thì có hơi muộn rồi không?”
Horaya Komatsu cười trêu tức, vẫy tay.
Đám cường giả nước Oa lập tức bao vây hiện trường.
Đối mặt với điều này, Khương Minh và bảy vị cường giả nhà họ Khương đều nheo mắt lại.
Đám cường giả này thoạt nhìn rất đáng sợ nhưng thực lực không bằng bọn họ!
Chỉ là bọn họ cũng biết, nếu đây đã là một ván cờ gậy ông đập lưng ông, thì tình hình sẽ không đơn giản như vậy!
Dù sao thì thành chủ và phó thành chủ của Đông Tỉnh cũng chưa xuất hiện!
“Muộn cũng được, sớm cũng được, nhà họ Khương chúng tôi suốt đời này không sợ âm mưu quỷ kế nào!”
“Hiện tại tôi muốn hỏi ông một vấn đề.” Khương Thái Hằng chậm rãi nói.
“Nói đi.”
Horaya Komatsu thoải mái trả lời.
“Khương Ngôn Khê mất tích một tháng, các người bày ra thế cục này, con bé giờ sống hay chết?”
Khương Thái Hằng hỏi.
Horaya Komatsu nghe xong, nở một nụ cười chế giễu, sau đó chậm rãi nói:
“Vốn chuyện này tôi không nên nói cho mấy người biết, nhưng vì các người sắp chết rồi, tôi miễn cưỡng nói ra một chút nhé.”
“Khương Ngôn Khê đã rơi vào núi lửa Anh Hoa, mà trong đó có thần linh Bát Kỳ của nước tôi, ông nghĩ nó sống nổi không?”