Lần này có được tin tức của mỏ linh thạch cũng là nhờ Lâm Phi Hải nói cho ông ta biết, điều đó đã cho thấy quan hệ của hai người họ tốt đẹp đến mức nào!
Nhân dịp hai người trò chuyện với nhau, Lâm Phong cũng đánh giá mọi thứ xung quanh!
Không nghi ngờ gì nữa, nhà họ Lâm này chắc chắn là thế gia võ đạo đỉnh cấp ở thành phố Kinh Hàng.
Trang viên này ít nhất cũng phải có diện tích cả nghìn mẫu đất.
Người vệ sĩ trước mặt họ có tu vi thấp nhất là võ giả Huyền Cảnh, thậm chí có mấy vị cỡ Hậu Thiên Cảnh!
Adv
Mà ông lão mặc áo bào đen còn khủng hơn, đã đạt đến Tiên Thiên Cảnh tầng thứ năm!
"Trong sáu thành phố ở Giang Nam thì thành phố Kim Lăng đúng là kém nhất! Võ giả Huyền Cảnh ở thành phố Kim Lăng đã là nhân vật lớn xưng bá một cõi rồi, nhưng ở đây chỉ xứng là một vệ sĩ mà thôi!"
Lâm Phong hơi cảm thán.
Trách sao khi trước tay Nam Cung Vấn Thiên kia phách lối như vậy, không buồn để chủ của các thế lực lớn ở thành phố Kim Lăng vào mắt, đúng là cũng có cái lý của nó!
Adv
Chủ các thế lực mạnh ở thành phố Kim Lăng như Đàm Thiên Hồng, Long Hạo, Đế Thích Thiên cũng chỉ ở Địa Cảnh đỉnh phong, đặt ở thành phố Kinh Hàng thật sự chẳng là cái thá gì!
Nhưng Lâm Phong cũng cảm thấy hơi lạ.
Theo lý mà nói thì thành phố Kim Lăng là cố đô của Lục Triều, không nên yếu đến thế mới đúng, lẽ nào ở đây có chuyện gì đó ẩn khuất hay sao?
"Ông Lâm, để tôi giới thiệu với anh mấy vị cao nhân phía sau tôi nhé!"
Lúc này, Ngưu Bôn quay lại, vừa cười vừa nói.
Lâm Phi Hải cũng gật đầu, đôi mắt nóng bỏng như đuốc đảo qua Lưu Năng, Doãn Tử Nguyệt, từng người một.
Cuối cùng dừng ở chỗ Kim Hoa bà bà, vẻ mặt chợt hiện lên sự nghiêm túc!
Cao thủ!
Người này chắc chắn là cao thủ!
Võ đạo của bà ta hùng hậu đến cực độ, chắc chắn là cường giả mạnh hơn Tiên Thiên Cảnh tầng năm!
Về phần Lâm Phong thì ông ta chẳng buồn quan tâm.
Vì ông ta không cảm nhận được chút sức mạnh võ đạo nào trên người Lâm Phong, còn tưởng Ngưu Bôn đưa một hậu bối đến học hỏi thôi.
"Anh Ngưu, vị này là?"
Lâm Phi Hải nhìn về phía Kim Hoa bà bà, thận trọng hỏi.
"Vị này là Kim Hoa bà bà, Tiên Thiên Cảnh tầng bảy!"
Ngưu Bôn vừa cười vừa nói.
Hầu hết người nhà họ Lâm nghe vậy đều hít một hơi khí lạnh.
Tiên Thiên Cảnh tầng bảy ư?
Chắc đây là sự tồn tại vô địch trên toàn đất Kinh Hàng mất thôi.
Đến cả vẻ mặt Ngưu Bôn cũng trở nên thận trọng hơn.
Đến được Tiên Thiên Cảnh thì lên mỗi tầng cũng khó!
Nên đừng thấy ông ta và Kim Hoa bà bà chỉ chênh hai tầng mà nhầm. Một khi đánh nhau, Kim Hoa bà bà có thể đánh bại ông ta chỉ trong cái nháy mắt thôi!
"Tôi là Lâm Phi Hải của nhà họ Lâm, chào Kim Hoa bà bà!"
Lâm Phi Hải bước lên trước, cung kính nói.
Ở giới võ đạo, triết lý kẻ mạnh làm vua. Mặc dù ông ta là gia chủ của nhà họ Lâm nhưng cũng không thấy hành động này của mình có gì mất mặt!
"Gia chủ Lâm khách khí quá!"
Kim Hoa bà bà gật đầu.
Lâm Phi Hải lại rời mắt sang Doãn Tử Nguyệt và Lưu Năng, đang định lên tiếng nhưng không ngờ Ngưu Bôn lại ngắt lời mình.
"Ông Lâm, đây là Lâm Phong, ngài Lâm..."
"Ngài Lâm ư?"
Lâm Phi Hải sửng sốt một chút rồi hướng đôi mắt nghi ngờ, đánh giá Lâm Phong.
Nhân dịp hai người trò chuyện với nhau, Lâm Phong cũng đánh giá mọi thứ xung quanh!
Không nghi ngờ gì nữa, nhà họ Lâm này chắc chắn là thế gia võ đạo đỉnh cấp ở thành phố Kinh Hàng.
Trang viên này ít nhất cũng phải có diện tích cả nghìn mẫu đất.
Người vệ sĩ trước mặt họ có tu vi thấp nhất là võ giả Huyền Cảnh, thậm chí có mấy vị cỡ Hậu Thiên Cảnh!
Adv
Mà ông lão mặc áo bào đen còn khủng hơn, đã đạt đến Tiên Thiên Cảnh tầng thứ năm!
"Trong sáu thành phố ở Giang Nam thì thành phố Kim Lăng đúng là kém nhất! Võ giả Huyền Cảnh ở thành phố Kim Lăng đã là nhân vật lớn xưng bá một cõi rồi, nhưng ở đây chỉ xứng là một vệ sĩ mà thôi!"
Lâm Phong hơi cảm thán.
Trách sao khi trước tay Nam Cung Vấn Thiên kia phách lối như vậy, không buồn để chủ của các thế lực lớn ở thành phố Kim Lăng vào mắt, đúng là cũng có cái lý của nó!
Adv
Chủ các thế lực mạnh ở thành phố Kim Lăng như Đàm Thiên Hồng, Long Hạo, Đế Thích Thiên cũng chỉ ở Địa Cảnh đỉnh phong, đặt ở thành phố Kinh Hàng thật sự chẳng là cái thá gì!
Nhưng Lâm Phong cũng cảm thấy hơi lạ.
Theo lý mà nói thì thành phố Kim Lăng là cố đô của Lục Triều, không nên yếu đến thế mới đúng, lẽ nào ở đây có chuyện gì đó ẩn khuất hay sao?
"Ông Lâm, để tôi giới thiệu với anh mấy vị cao nhân phía sau tôi nhé!"
Lúc này, Ngưu Bôn quay lại, vừa cười vừa nói.
Lâm Phi Hải cũng gật đầu, đôi mắt nóng bỏng như đuốc đảo qua Lưu Năng, Doãn Tử Nguyệt, từng người một.
Cuối cùng dừng ở chỗ Kim Hoa bà bà, vẻ mặt chợt hiện lên sự nghiêm túc!
Cao thủ!
Người này chắc chắn là cao thủ!
Võ đạo của bà ta hùng hậu đến cực độ, chắc chắn là cường giả mạnh hơn Tiên Thiên Cảnh tầng năm!
Về phần Lâm Phong thì ông ta chẳng buồn quan tâm.
Vì ông ta không cảm nhận được chút sức mạnh võ đạo nào trên người Lâm Phong, còn tưởng Ngưu Bôn đưa một hậu bối đến học hỏi thôi.
"Anh Ngưu, vị này là?"
Lâm Phi Hải nhìn về phía Kim Hoa bà bà, thận trọng hỏi.
"Vị này là Kim Hoa bà bà, Tiên Thiên Cảnh tầng bảy!"
Ngưu Bôn vừa cười vừa nói.
Hầu hết người nhà họ Lâm nghe vậy đều hít một hơi khí lạnh.
Tiên Thiên Cảnh tầng bảy ư?
Chắc đây là sự tồn tại vô địch trên toàn đất Kinh Hàng mất thôi.
Đến cả vẻ mặt Ngưu Bôn cũng trở nên thận trọng hơn.
Đến được Tiên Thiên Cảnh thì lên mỗi tầng cũng khó!
Nên đừng thấy ông ta và Kim Hoa bà bà chỉ chênh hai tầng mà nhầm. Một khi đánh nhau, Kim Hoa bà bà có thể đánh bại ông ta chỉ trong cái nháy mắt thôi!
"Tôi là Lâm Phi Hải của nhà họ Lâm, chào Kim Hoa bà bà!"
Lâm Phi Hải bước lên trước, cung kính nói.
Ở giới võ đạo, triết lý kẻ mạnh làm vua. Mặc dù ông ta là gia chủ của nhà họ Lâm nhưng cũng không thấy hành động này của mình có gì mất mặt!
"Gia chủ Lâm khách khí quá!"
Kim Hoa bà bà gật đầu.
Lâm Phi Hải lại rời mắt sang Doãn Tử Nguyệt và Lưu Năng, đang định lên tiếng nhưng không ngờ Ngưu Bôn lại ngắt lời mình.
"Ông Lâm, đây là Lâm Phong, ngài Lâm..."
"Ngài Lâm ư?"
Lâm Phi Hải sửng sốt một chút rồi hướng đôi mắt nghi ngờ, đánh giá Lâm Phong.