Răng ngà nghiến vào lưỡi mềm, máu tươi tứa ra. Đau quá. Lạc Hồng Đào trào nước mắt, choáng váng ngã xuống. Tầm mắt của cô mơ hồ nhìn thấy cánh cửa bật tung ra và Lãnh Đông Phong hốt hoảng lảo đảo chạy vào.
Lãnh Đông Phong vốn là đang thiết triều, lắng nghe lũ quái vật nhao nhao đòi thôn tính Trái Đất mà vô cùng đau đầu nghĩ cách ngăn cản. Không hiểu sao bỗng nhiên trong lòng hắn trỗi lên một sự bất an vô cùng mãnh liệt. Nỗi lo lắng còn kèm thêm sợ hãi cồn cào trong tâm trí khiến Lãnh Đông Phong không màng đến lũ quái vật đang tranh cãi đến tưng bừng khói lửa nơi chính điện mà vội vã chạy ngay vào phòng riêng, tìm Lạc Hồng Đào.
Cánh cửa bị khóa trái càng khiến Lãnh Đông Phong lo lắng đến hãi hùng. Hắn không kịp chờ quái vật hầu cận lấy chìa khóa mà dùng tất cả xúc tu tung mạnh vào tấm sắt dày chắn trước mặt kia. Đau đớn của cơ thể khiến Lãnh Đông Phong lảo đảo. Và cảnh tượng trước mắt khiến Lãnh Đông Phong như mất thở. Lạc Hồng Đào nằm rũ rượi trên sàn nhà, đôi mắt ngập nước đã không còn tiêu cự, và cái miệng nhỏ xinh của cô bây giờ đầy máu. Máu tươi đỏ thắm tràn ra khỏi khóe miệng của Lạc Hồng Đào, nhễu vài giọt xuống nền đá mà như nhỏ thuốc độc vào trái tim của Lãnh Đông Phong.
Vua của quái vật không gian chưa bao giờ hoảng loạn đến như vậy. Hắn kêu gào thảm thiết, gọi toàn bộ quái vật am hiểu về y tế đến. Sau một hồi cuống cuồng vất vả và rối loạn trước cơn thịnh nộ của vua quái vật, đám quái vật thuộc bộ y tế len lén thở phào khi Lạc Hồng Đào đã qua được cơn nguy hiểm, nằm an tĩnh trên giường.
Lãnh Đông Phong đuổi hết đám quái vật không gian ra ngoài rồi ngồi trầm tư bên cạnh Lạc Hồng Đào. Ngắm nhìn gương mặt khả ái của cô trong giấc ngủ sâu vì thuốc mê, Lãnh Đông Phong đau lòng không dứt. Lẽ nào việc hắn dùng thủ đoạn cưỡng ép cô về làm vợ đã sai rồi? Nhưng nếu bây giờ thả cô về Trái Đất, để cô rời khỏi cuộc đời của hắn, Lãnh Đông Phong không cam lòng. Hắn đã cố gắng rất lâu, đã phải chịu đựng rất nhiều để có được ngày này, ngày được làm chồng của Lạc Hồng Đào.
Lãnh Đông Phong hiểu rất rõ tính cách của Lạc Hồng Đào. Hiện tại cô đã bị hắn làm nhục như thế, nếu để cô thoát ra, Lạc Hồng Đào nhất định sẽ quay lại trả thù. Lãnh Đông Phong không muốn phải đối đầu với Lạc Hồng Đào, càng không muốn cô trở thành đích ngắm cho lũ quái vật không gian kia. Nhưng nếu giam giữ cô thế này, Lãnh Đông Phong chắc chắn rằng, Lạc Hồng Đào nhất định sẽ lại tiếp tục tìm cách tự sát. Mà hắn thì không thể thời thời khắc khắc ở bên cạnh cô. Hắn còn phải giám sát lũ quái vật không gian, không để chúng tự phát tấn công Trái Đất.
Lãnh Đông Phong đưa xúc tu ôm đấy đầu. Hắn không biết phải làm thế nào cho ổn. Cảm giác mềm nhũn, nhầy nhụa và lạnh lẽo từ xúc tu truyền đến da thịt khiến cho Lãnh Đông Phong bỗng nghĩ ra được một cách giải quyết. Hắn sẽ không thả Lạc Hồng Đào ra, hắn không thể. Hắn cũng không cho phép Lạc Hồng Đào lại tìm đến cái chết. Muốn như thế, Lãnh Đông Phong quyết định, hắn phải để cho Lạc Hồng Đào không dám chết cũng không dám trốn.
Nghĩ ra được hướng giải quyết, Lãnh Đông Phong tiếp tục nghiền ngẫm để tìm cách thực hiện. Muốn để Lạc Hồng Đào trở thành bất tử giống như hắn, Lãnh Đông Phong vừa tự tin nhưng lại vừa lo lắng. Bởi vì, hắn nắm rõ cách thức để một con người hấp thu khả năng bất tử của quái vật không gian. Nhưng cũng chính vì thế, Lãnh Đông
Phong biết rất rõ cách làm ấy tàn nhẫn như thế nào và sẽ khiến Lạc Hồng Đào đau đớn, khổ sở, nhục nhã đến tận cùng. Cứ nhìn sự biến dạng của bản thân mình, Lãnh Đông Phong lại chùng lòng không nỡ.
Đầu óc xoay chuyển một lúc, Lãnh Đông Phong quyết định đổi phương án. Trước khi ép buộc Lạc Hồng Đào phải trải qua những sự tra tấn tàn nhẫn để có tấm thân bất tử giống như hắn, Lãnh Đông Phong muốn thử cố gắng bằng một cách khác để Lạc Hồng Đào tự giác không muốn chết nữa.
Cách này, năm xưa, hắn cũng đã từng bị kẻ thù áp dụng. Hắn phải trải qua tình cảnh ngặt nghèo éo le, dù chịu tột cùng đau đớn khổ sở hay tận cùng nhục nhã tủi hổ, hắn cũng không thể chết, không dám trốn. Bây giờ, Lãnh Đông Phong không còn cách nào khác là phải dồn Lạc Hồng Đào vào tình thế giống như hắn năm xưa. Tuy nhiên, Lãnh Đông Phong vẫn vô cùng đau đầu, vì hắn không xác định được điểm yếu của Lạc Hồng Đào.
Năm xưa, lũ quái vật không gian kia có thể ép Lãnh Đông Phong cố gắng duy trì sự sống để chịu đựng những đòn tra tấn, những trò bệnh hoạn của chúng, bởi vì, chúng nắm được nhược điểm của Lãnh Đông Phong. Còn bây giờ, Lãnh Đông Phong không biết Lạc Hồng Đào sẽ vì ai hay vì điều gì mà chấp nhận ở bên cạnh hắn, không trốn chạy, không tự tử...
Là Lâm Đại Nghĩa sao?
Lãnh Đông Phong vốn là đang thiết triều, lắng nghe lũ quái vật nhao nhao đòi thôn tính Trái Đất mà vô cùng đau đầu nghĩ cách ngăn cản. Không hiểu sao bỗng nhiên trong lòng hắn trỗi lên một sự bất an vô cùng mãnh liệt. Nỗi lo lắng còn kèm thêm sợ hãi cồn cào trong tâm trí khiến Lãnh Đông Phong không màng đến lũ quái vật đang tranh cãi đến tưng bừng khói lửa nơi chính điện mà vội vã chạy ngay vào phòng riêng, tìm Lạc Hồng Đào.
Cánh cửa bị khóa trái càng khiến Lãnh Đông Phong lo lắng đến hãi hùng. Hắn không kịp chờ quái vật hầu cận lấy chìa khóa mà dùng tất cả xúc tu tung mạnh vào tấm sắt dày chắn trước mặt kia. Đau đớn của cơ thể khiến Lãnh Đông Phong lảo đảo. Và cảnh tượng trước mắt khiến Lãnh Đông Phong như mất thở. Lạc Hồng Đào nằm rũ rượi trên sàn nhà, đôi mắt ngập nước đã không còn tiêu cự, và cái miệng nhỏ xinh của cô bây giờ đầy máu. Máu tươi đỏ thắm tràn ra khỏi khóe miệng của Lạc Hồng Đào, nhễu vài giọt xuống nền đá mà như nhỏ thuốc độc vào trái tim của Lãnh Đông Phong.
Vua của quái vật không gian chưa bao giờ hoảng loạn đến như vậy. Hắn kêu gào thảm thiết, gọi toàn bộ quái vật am hiểu về y tế đến. Sau một hồi cuống cuồng vất vả và rối loạn trước cơn thịnh nộ của vua quái vật, đám quái vật thuộc bộ y tế len lén thở phào khi Lạc Hồng Đào đã qua được cơn nguy hiểm, nằm an tĩnh trên giường.
Lãnh Đông Phong đuổi hết đám quái vật không gian ra ngoài rồi ngồi trầm tư bên cạnh Lạc Hồng Đào. Ngắm nhìn gương mặt khả ái của cô trong giấc ngủ sâu vì thuốc mê, Lãnh Đông Phong đau lòng không dứt. Lẽ nào việc hắn dùng thủ đoạn cưỡng ép cô về làm vợ đã sai rồi? Nhưng nếu bây giờ thả cô về Trái Đất, để cô rời khỏi cuộc đời của hắn, Lãnh Đông Phong không cam lòng. Hắn đã cố gắng rất lâu, đã phải chịu đựng rất nhiều để có được ngày này, ngày được làm chồng của Lạc Hồng Đào.
Lãnh Đông Phong hiểu rất rõ tính cách của Lạc Hồng Đào. Hiện tại cô đã bị hắn làm nhục như thế, nếu để cô thoát ra, Lạc Hồng Đào nhất định sẽ quay lại trả thù. Lãnh Đông Phong không muốn phải đối đầu với Lạc Hồng Đào, càng không muốn cô trở thành đích ngắm cho lũ quái vật không gian kia. Nhưng nếu giam giữ cô thế này, Lãnh Đông Phong chắc chắn rằng, Lạc Hồng Đào nhất định sẽ lại tiếp tục tìm cách tự sát. Mà hắn thì không thể thời thời khắc khắc ở bên cạnh cô. Hắn còn phải giám sát lũ quái vật không gian, không để chúng tự phát tấn công Trái Đất.
Lãnh Đông Phong đưa xúc tu ôm đấy đầu. Hắn không biết phải làm thế nào cho ổn. Cảm giác mềm nhũn, nhầy nhụa và lạnh lẽo từ xúc tu truyền đến da thịt khiến cho Lãnh Đông Phong bỗng nghĩ ra được một cách giải quyết. Hắn sẽ không thả Lạc Hồng Đào ra, hắn không thể. Hắn cũng không cho phép Lạc Hồng Đào lại tìm đến cái chết. Muốn như thế, Lãnh Đông Phong quyết định, hắn phải để cho Lạc Hồng Đào không dám chết cũng không dám trốn.
Nghĩ ra được hướng giải quyết, Lãnh Đông Phong tiếp tục nghiền ngẫm để tìm cách thực hiện. Muốn để Lạc Hồng Đào trở thành bất tử giống như hắn, Lãnh Đông Phong vừa tự tin nhưng lại vừa lo lắng. Bởi vì, hắn nắm rõ cách thức để một con người hấp thu khả năng bất tử của quái vật không gian. Nhưng cũng chính vì thế, Lãnh Đông
Phong biết rất rõ cách làm ấy tàn nhẫn như thế nào và sẽ khiến Lạc Hồng Đào đau đớn, khổ sở, nhục nhã đến tận cùng. Cứ nhìn sự biến dạng của bản thân mình, Lãnh Đông Phong lại chùng lòng không nỡ.
Đầu óc xoay chuyển một lúc, Lãnh Đông Phong quyết định đổi phương án. Trước khi ép buộc Lạc Hồng Đào phải trải qua những sự tra tấn tàn nhẫn để có tấm thân bất tử giống như hắn, Lãnh Đông Phong muốn thử cố gắng bằng một cách khác để Lạc Hồng Đào tự giác không muốn chết nữa.
Cách này, năm xưa, hắn cũng đã từng bị kẻ thù áp dụng. Hắn phải trải qua tình cảnh ngặt nghèo éo le, dù chịu tột cùng đau đớn khổ sở hay tận cùng nhục nhã tủi hổ, hắn cũng không thể chết, không dám trốn. Bây giờ, Lãnh Đông Phong không còn cách nào khác là phải dồn Lạc Hồng Đào vào tình thế giống như hắn năm xưa. Tuy nhiên, Lãnh Đông Phong vẫn vô cùng đau đầu, vì hắn không xác định được điểm yếu của Lạc Hồng Đào.
Năm xưa, lũ quái vật không gian kia có thể ép Lãnh Đông Phong cố gắng duy trì sự sống để chịu đựng những đòn tra tấn, những trò bệnh hoạn của chúng, bởi vì, chúng nắm được nhược điểm của Lãnh Đông Phong. Còn bây giờ, Lãnh Đông Phong không biết Lạc Hồng Đào sẽ vì ai hay vì điều gì mà chấp nhận ở bên cạnh hắn, không trốn chạy, không tự tử...
Là Lâm Đại Nghĩa sao?