Mục lục
Truyện: Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù - Lạc Hiểu Nhã (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 666:

 

Hy vọng là anh ta sẽ khỏi bệnh sớm.

 

Bạch Hoài An nghĩ đến thì thở dài, đột nhiên bàn tay được một bàn tay to lớn mang theo sự ấm áp nắm lấy, xe cũng ngừng lại, phía trước là đèn đỏ.

 

Cô quay đầu, nhìn lại cặp mắt màu hổ phách của Hoắc Tùng Quân, trong mắt anh tất cả đều là sự quan tâm và an ủi cô.

 

“Anh ta nhất định không có việc gì đâu. Gần đây anh cũng có liên lạc với Lâm Bách Vĩ, anh ta nói bệnh tình của Lâm Bách Châu chuyển biến rất tốt, không lâu sau sẽ lại khỏe mạnh như trước đây, còn có thể trở lại bệnh viện để tiếp tục làm việc”

 

Bạch Hoài An nhìn anh, rất lâu sau khóe miệng mới nở nụ cười tươi như hoa, đôi mắt đào hoa ửng đỏ ướt át: “Vậy thật sự quá tốt rồi”

 

Lúc này, tại quán bar.

 

Tiếng nhạc sôi động ầm ầm kết thúc, Trần Thanh Minh từ trong đám người chui ra ngoài, trên trán có một lớp mồ hôi mỏng, mấy sợi tóc dính xuống trán, khuôn mặt đẹp trai còn mang theo sự gợi cảm.

 

Sự phấn khích trong mắt của anh ta vẫn chưa hoàn toàn hết, ngồi ở trước quầy bar, rót ly rượu rồi nhấp một ngụm.

 

Nghe thấy tiếng nhạc vang lên, anh ta cũng không đứng dậy, có chút hứng thú nhìn sàn nhảy có cả trai lẫn gái.

 

Trần Thanh Minh có một vẻ ngoài đẹp trai, trắng trẻo, anh †a mặc một bộ đồ Tây, đơn giản lại phóng khoáng, nhưng cả người lại toát ra một hí của tuổi trẻ, khuôn mặt rất sạch sẽ, trên mặt cũng không có đổ đầy dầu như những người đàn ông ở đây.

 

Anh ta ngồi yên vị ở trên quầy bar một lúc, không dưới năm người phụ nữ xinh đẹp ăn mặc khiêu gợi đi đến gần, nhưng những người này cũng không ngoại lệ đều bị từ chối.

 

Phụ nữ bị cự tuyệt thẹn quá hóa giận, oán giận với chị em: “Đến quán bar chơi, còn lạnh lùng cái gì chứ, tôi vừa mới nhìn thấy anh ta ở trên sàn nhảy nhảy cực kỳ sung, cũng không phải bộ dạng lạnh lùng kia, cô nói xem có phải anh ta bị cong không”

 

Lúc cô gái này nói ra những lời này, có chút không chú ý, có một người phụ nữ đứng sau các cô.

 

Cả người cô ta ăn mặc rất kín đáo, ở cái chỗ mà tất cả các cô gái đều ăn mặt hết sức gợi cảm, rất ít vải, thi có chút khác biệt.

 

Nhưng cô ta hoàn toàn không thèm để ý, ánh mắt nhìn chăm chằm về hướng Trần Thanh Minh, tràn ngập vẻ si mê.

 

Không hổ là người mà cô ta thích, cho dù có người phụ nữ không biết xấu hổ mà dám quấn lấy anh, anh cũng sẽ không phản ứng lại mấy người đó. Sau này anh nhất định sẽ là một người bạn trai tốt, một người chồng tốt và là một người cha tốt.

 

Người phụ nữ nghĩ, hai má trong khẩu trang nâng lên, có chút đỏ ửng, ánh mắt không bình thường lại cố chấp, nhìn chằm chằm vào mặt Trần Thanh Minh không rời.

 

Rất lâu sau, cô ta mới nắm chặt nắm tay lại, cuối cùng cũng hạ quyết tâm.

 

Cô ta nhất định phải đến được với Trần Thanh Minh, nhất định phải ở cùng một chỗ với anh ta, cho dù là dùng cách nào đi chăng nữa.

 

Trần Thanh Minh không biết bản thân đang bị người nào đó nhìn chăm chằm, anh ta đến quầy bar chỉ là để uống rượu, trút bỏ một chút buồn bực khi bị Phương Ly theo dõi mấy ngày.

 

nay, sau khi từ chối người phụ nữ, cũng nghe thấy những lời oán hận của những người phụ nữ kia, nhưng cũng không để trong lòng.

 

Vừa uống rượu, vừa nhìn người trên sàn nhảy đến mức ngẩn cả người, đầu óc thả lỏng.

 

Rất nhanh sau đó, ly rượu đã thấy đáy, anh ta lại phải rót một ly nữa, nhìn lên sàn nhảy, thời điểm đang chuẩn bị đưa ly rượu đến bên miệng, một bóng người bay vọt thẳng vào trong lồng ngực của anh ta, hung hăng đụng anh ta một cái.

 

Ly rượu trong tay bắn lên người, anh ta vội vàng đặt lại ly rượu lên quầy bar, cầm quần áo bị rượu bản vào vẩy vẩy xuống.

 

“Ngại quá, ngại quá, tôi không phải cố ý, tôi đang có chút vội, rất xin lỗi, rất xin lỗi”

 

Người kia bịt kín mít, đeo khẩu trang, giọng nói khàn khàn, nhìn không rõ khuôn mặt và tuổi tác, chỉ có cúi đầu giải thích, bộ dạng kinh sợ.

 

Vốn dĩ Trần Thanh Minh còn có chút tức giận, nhưng nhìn thấy bộ dạng của cô ta, cũng không còn tức giận nữa, huơ tay với cô ta: “Không sao đâu, lần sau cô đi đứng cẩn thận một chút, cho dù là vội vàng đi chăng nữa, đều phải chú ý an toàn, quần áo sẽ khô nhanh thôi, cô đi đi”

 

Anh ta cũng cảm thấy người này ăn mặc rất kỳ lạ, không giống như là đến quán bar để vui chơi, Trần Thanh Minh cũng không có nghĩ nhiều, còn nghĩ rằng cô ta là nhân viên của quán bar, không có so đo việc này.

 

Người kia nói lời cảm ơn rồi lập tức rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK