Mục lục
Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận - Lương Tiểu Ý (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 640

Vành tai Lương Tiểu Ý đỏ bừng, không còn nghỉ ngờ gì nữa, cô đang vô cùng xấu hổ, tai cô xấu hổ dựng ngược lên.

“Bỏ ra! Đồ thổ phỉ này!”

Mặt Lương Tiểu Ý đỏ bừng, cô không ngừng giãy dụa.

Hành động của anh vô cùng phóng khoáng, anh vác cô lên vai, khóe miệng anh hơi nhếch lên: “Sai. Em nên nói là, tên thổ phỉ có tiền có quyền có thế!”

Ý của anh là muốn nói với Lương Tiểu Ý, ở độ tuổi này mà không có bản lĩnh, không có quyền thế thì không thể làm thổ phỉ được.

Mẹ kiếp!

“Có tiền thì lợi hại lắm à? Có quyền thì anh có thể khinh thường người khác à? Có thế thì anh có thể không màng tất cả à?” Lương Tiểu Ý giận điếng người! Cô đã nói rồi mà, người đàn ông ngang ngược, bá đạo như Tô Lương Mặc, sao anh có thể đột nhiên trở nên ấm áp, dịu dàng như thế được.

Cô đã nói mà, tên khốn nạn này chỉ đang diễn một vở kịch tình cảm đau đớn mà thôi!

Nếu như ánh mắt có thể giết người, Tô Lương Mặc đã bị cô gái anh đang vác trên vai chém chết từ lâu rồi!

Điều kỳ lạ là, từ nãy đến giờ, người mang danh phận là chú rể trong hôn lễ hôm nay là Savvy Wayne Klutz, anh ta không hề có bất kỳ hành động ngăn cản gì hết. Anh ta chỉ đứng trên nền cỏ xanh biếc, im lặng không nói một lời nào nhìn hành động của cặp đôi nam nữ trước mặt.

Tiểu Bảo Lương Chi Duy lại bắt đầu tự tìm phiền phức.

“Anh, em cảm giác, cái chú kia vô cùng cool. Sau này nếu như em gặp phải cô gái nào không ngoan ngoãn nghe lời, em cũng sẽ học cách của chú ấy, không nói hai lời, trực tiếp vác cô ấy lên vai”

Một mình Lương Chi Duy hớn hở nói cười, mắt cậu sáng rực nhìn mommy bị người ta vác trên vai, chuẩn bị bị đưa đi, đứa trẻ ngốc nghếch này còn vui vẻ khen ngợi hành động ấy.

Cậu không bị đánh thì ai mới đáng bị đánh đây?

Một ánh mắt sắc lẹm, lạnh lùng nhìn thẳng vào mặt Lương Chi Duy.

Bạn nhỏ Lương Chỉ Duy nhìn thấy anh trai Lương Chi Hoành đang nheo mắt lại, lạnh lùng nhìn mình.

Cũng may cậu vẫn chưa quá ngốc, mắt cậu vẫn còn nhìn thấy được ánh sáng. Bạn nhỏ Lương Chỉ Duy giơ tay lên khóe miệng, làm động tác khóa miệng lại.

Thấy ánh mắt sắc lẹm của anh trai vẫn đang nhìn mình, bạn nhỏ Lương Chi Duy chớp chớp mắt vô tội nhìn anh trai…

Cậu không nói gì vẫn chưa được à?

Bỗng nhiên bạn nhỏ Lương Chỉ Duy chú ý đến hành động đang xảy ra giữa mommy và “chú” kia. Mắt bạn nhỏ Lương Chỉ Duy bỗng sáng rực, ngón tay nhỏ bé chỉ về phía Tô Lương Mặc và Lương Tiểu Ý, miệng cậu lắp bắp: “Anh, anh, nhìn kìa…

Mommy mạnh mẽ quái”

Lương Chi Hoành nghe thấy thế, ánh mắt cậu rời khỏi khuôn mặt của Lương Chi Duy, tầm nhìn của cậu xuyên qua đám đông, cuối cùng cậu tập trung nhìn thẳng vào cảnh tượng đang xảy ra giữa đôi nam nữ phía xa.

Lương Tiểu Ý phát điên hét lớn: “Buông tay ral”

“Anh không buông!”

Trong khi Tô Lương Mặc còn đang từ chối thì một khẩu súng chữa thẳng vào thái dương của anh. Lương Tiểu Ý rướn cổ lên, một cánh tay vòng qua người anh, nắm chặt cổ của Tô Lương Mặc. Tay còn lại cô cầm khẩu súng ngắn đen sậm, hướng thẳng vào thái dương của Tô Lương Mặc.

Không hiểu cô lấy đâu ra một khẩu súng từ trên người Tô Lương Mặc.

Lương Tiểu Ý lạnh lùng hét lớn, uy hiếp anh: “Anh có buông tay không?” Cô vừa nói, vừa dồn thêm lực vào tay mình, khẩu súng nặng nề chữa thẳng vào thái dương của Tô Lương Mặc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK