Mục lục
Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận - Lương Tiểu Ý (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 477

Người đàn ông lạnh lùng nhìn thuộc hạ của mình, từng người từng người giãm lên chỗ giữa hai chân của bọn chúng, nhất thời không còn nghe thấy tiếng kêu cứu, chỉ có tiếng hét thảm thiết.

Đây là công trường bỏ hoang, bọn chúng không biết mình đã phạm lỗi gì.

Nhưng bị người khác đối xử như vậy, sợ phát khiếp, bọn chúng cũng biết nhóm người này lai lịch không vừa chút nào, lúc Tô Lương Mặc rời đi, có một tên bò đến chân Tô Lương Mặc, tay ôm lấy chân anh, “Ông, ông chủ, rốt cuộc chúng tôi đã phạm lỗi gì?”

Người đàn ông nhận ra quần bị người khác ôm lấy, từ từ cúi đầu xuống, ánh mắt lạnh lùng rơi lên ngón tay của tên kia, cuối cùng nhấc chân lên một cách tao nhã… sau đó, giãm thật mạnh lên tay, cái giãm này khiến tên kia ứa máu, cơ thể ngọ ngoạy dưới đất.

Từ đầu đến cuối, sắc mặt của Tô Lương Mặc vô cùng bình †ĩnh, lạnh lùng, nhìn thấy cánh tay đã bị anh giãm nát mới thu lại ánh mắt, nhìn một lượt mấy tên còn lại: “Mười năm trước, các người đã làm gì, hả? Nếu còn không rõ mình phạm lỗi gì, vậy thì” Ngón tay của người đàn ông chỉ vào vệ sĩ cao to mà anh đưa tới, “Bọn họ rất sẵn lòng tiếp tục dạy dỗ các người”

Ra khỏi công trường bỏ hoang, người đàn ông ngước nhìn bầu trời. Khóe miệng nở nụ cười đau khổ… “Lục Trầm, bầu trời hôm nay thật là đẹp biết bao”

Người đàn ông nói xong, Lục Trầm đứng bên cạnh, tim đập thình thịch thình thịch… Anh ta có cảm giác sẽ có chuyện lớn xảy ra.

Những ngày qua, Lục Trầm ở bên cạnh Tô Lương Mặc, tận mắt chứng kiến, hai tháng… trong hai tháng anh trừng trị toàn bộ những người đã từng bắt nạt Lương Tiểu Ý. Lục Trầm nghĩ một hồi, nói: “Lương Mặc, tớ có phải người anh em tốt của cậu không?”

Tô Lương Mặc nghe xong quay đầu nhìn anh ta: “Tất nhiên rồi” Nói rất chắc nịch.

“Thế nên, là một người anh em tốt, tớ không thể ngăn cậu làm những chuyện điên cuồng. Thay vì nhìn cậu một mình điên cuồng, chỉ bằng để tớ điên cuồng cùng cậu”

“Người tiếp theo là ai?” Lục Trầm nhìn Tô Lương Mặc hỏi.

Người đàn ông không trả lời.

“Thẩm Minh Viễn?” Lục Trầm hỏi.

“Hản bị tớ đưa đến Thái Lan rồi” Tô Lương Mặc từ từ nói: “Làm sao tớ có thể dễ dàng bỏ qua cho hắn chứ? Ngày tớ quay về sau khi chôn cất Tiểu Ý, hắn đã bị người của tớ đưa đến Thái Lan rồi”

Lục Trầm có chút ngạc nhiên, chuyện từ lúc nào, tại sao anh ta lại không biết. Có điều như thế cũng tốt, tất cả đều bị trừng trị, Lương Mặc có thể khôi phục lại cuộc sống bình thường rồi.

Giơ tay võ lên vai Tô Lương Mặc, Lục Trầm thở dài một tiếng: “Như thế cũng tốt… Lương Mặc, cần dạy dỗ đều đã dạy dỗ hết rồi, nhưng người từng bắt nạt Tiểu Ý, không còn sót một ai cả. Bắt đầu từ bây giờ, cậu có thể khôi phục lại cuộc sống bình thường rồi. Chúc mừng cậu”

Tô Lương Mặc vẫn không lên tiếng, vòng đi sang bên ghế lái, mở cửa ra bước lên xe, Lục Trầm cũng định ngồi lên xe nhưng Tô Lương Mặc bỗng nhiên nói: “Xuống xe”

“What?”

“Tớ muốn yên tĩnh một mình” Người đàn ông với đôi mắt chim ưng nhìn Lục Trầm, đồng thời cũng nhìn một lượt vệ sĩ: “Các người cũng đừng đi theo”

“Cậu điên rồi à?” Lục Trâm nghe xong hét lên với Tô Lương Mặc: “Cậu có biết ‘ Kế hoạch Hải Nguyên đã làm liên lụy bao nhiêu xí nghiệp không? Bây giờ có biết bao nhiêu người hận cậu. Ở chợ đen, đầu Tô Lương Mặc cậu đã có giá 8 tỉ rồi đấy!

Con số này… chắc chắn là có nhiều người hợp tác với nhau để lấy đầu cậu! Vậy mà cậu còn không muốn vệ sĩ đi theo sao??”

Lục Trầm sắp tức chết rồi!

Tô Lương Mặc cười mỉa mai: “Thật cảm ơn bọn họ, hóa ra đầu tớ lại đáng giá như thế” Nói rồi anh bước lên xe, đây là chiếc Maserati là anh hay đi, cũng là chiếc xe chứa đựng nhiều câu chuyện giữa anh và Tiểu Ý.

Sau khi anh ngồi xuống ghế lái, bỗng nhiên giơ tay ra, dùng lực đẩy Lục Trầm xuống, Lục Trầm đang thắt dây an toàn nhưng vẫn chưa kịp thắt xong thì đã bị Tô Lương Mặc đẩy xuống xe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK