Trời đã ngả về chiều anh và cô thu dọn để trở về nhà, vì nguyên buổi sáng đi chơi lại còn không ngủ đủ giấc nên khi xe lăn bánh chưa lâu cô đã ngủ.
Nhân lúc dừng đèn đỏ anh lấy áo khoác của mình khoác lên người cô, khẽ hôn vào trán cô.
_________________
Về đến nhà Thẩm Hoắc Nam thấy cửa nhà không đóng anh chạy thẳng vào, sau đó bế cô vào nhà vừa vào đến cửa đã nghe được sự ồn ào của Trác Vỹ, Trương Thiệu Ngôn và An Huyệt.
- Tấm này đẹp nhất này - Trác Vỹ nói.
- Không, tấm em chụp mới đẹp - An Huyệt đáp.
- Tớ thấy tấm nào cũng đẹp hết - Trương Thiệu Ngôn nói
- E hèm -
Nghe giọng của Thẩm Hoắc Nam ba con người lập tức im lặng anh không nói gì trực tiếp bế cô lên phòng ngủ.
Đến lúc anh đi xuống họ vẫn đang ồn ào, Trác Vỹ kéo anh ngồi xuống ghế:
- Cậu nhìn xem tấm nào đẹp? - Trác Vỹ hỏi.
Trên màn hình laptop là hình ảnh của cô và anh có cả ảnh lúc anh và cô hôn nhau, anh cau mày nhìn Trác Vỹ.
- Sao cậu chụp được? - anh hỏi.
- Tự nhiên đang dùng bữa sáng hai người bỏ đi nên bọn tớ tò mò đi theo, ai ngờ hai người phát cẩu lương là thật - Trác Vỹ trả lời.
- Tuy là bọn này chụp lén nhưng cậu có công nhận là rất đẹp không? - Trương Thiệu Ngôn hỏi.
- Các cậu là đang xâm phạm vào quyền riêng tư của người khác đấy - anh nói.
Thẩm Hoắc Nam cầm lấy laptop lên phòng cô, ba con người ngồi dưới phòng khách thì bắt đầu có chút lo sợ họ dường như đã chọc giận Thẩm Hoắc Nam.
Anh khẽ đóng cửa phòng cô lại tránh làm cô thức giấc, anh đi đến chiếc bàn bên cạnh cửa sổ ngồi xuống, anh lướt từng ảnh bắt đầu dò xét.
"Cũng đẹp quá chứ" anh nhìn từng ảnh môi mỏng khẽ cười.
Thẩm Hoắc Nam chợt lóe lên ý nghĩ táo bạo, anh sẽ tạo một tài khoản Facebook rồi kết bạn với cô, anh chọn tấm ảnh bọn họ chụp cô và anh hôn nhau, chỉnh tối lại làm đại diện sau đó kết bạn với cô.
"Hay là...trêu cô ấy một chút" anh nhếch môi đầy nham hiểm.
Anh tiến về giường cô, ngồi xuống quyết định đánh thức cô dậy nếu cứ để cô ngủ thì chỉ sợ đêm nay cô không ngủ được nữa.
- Tiểu Sở, Tiểu Sở - anh gọi.
Cô khẽ cựa quậy rồi quay sang chỗ khác tiếp tục ngủ, anh nắm lấy vai cô xoay người cô lại, tiếp tục gọi:
- Tiểu Sở đừng ngủ nữa -
Cô tiếp tục cựa quậy nhưng lần này tay cô choàng qua cổ anh trực tiếp kéo anh xuống, cả hai người chỉ cách khoảng 10cm đã có thể môi chạm môi.
- Lý Tiểu Sở em nghĩ anh không phải đàn ông sao? - anh hỏi.
Ngay lập tức cô buông anh ra, xoay người về hướng khác mắt vẫn nhắm. Lý Tiểu Sở đã thức dậy nhưng cô vẫn muốn giả vờ ngủ để trêu đùa với anh.
- Lý Tiểu Sở em đây là muốn anh dùng biện pháp cưỡng chế? - anh hỏi.
Cô vẫn không có chút động tĩnh gì, vì cô tin anh sẽ không làm gì quá đáng với cô đâu.
Đột nhiên, anh xoay người cô lại nắm lấy hai cổ tay cô đặt lên đỉnh đầu, cô giật mình mở mắt tư thế bây giờ của anh và cô quá ái muội, hơn nữa tư thế này nếu ở trong phim thì tiếp theo không phải người ta sẽ...
- Đừng trách anh, là tự em chuốc lấy - anh nói.
Cô cứng người tròn mắt nhìn anh, thì anh vươn tay cù lét cô, cô bị tấn công vô cùng nhột không ngừng tránh né cái tay của anh nhưng anh rất nhanh cô tránh cũng không kịp, hai tay cô thoát khỏi được tay anh bắt đầu phản công.
Cô cũng đưa tay cù lét anh, anh và cô lấy gối nằm để đánh nhau.
- Thẩm Hoắc Nam ngươi dám tấn công bổn Công Chúa ta sẽ cho ngươi biết tay - cô nói lớn.
- Ngươi không thể đánh bại được bổn Tướng quân ta đâu, mau khoanh tay chịu trói đi - anh trả lời.
Hai người cao hứng dùng gối đánh nhau trên giường, bên ngoài thì Trác Vỹ, Trương Thiệu Ngôn và An Huyệt đang nghe lén họ cứ tưởng hai người cãi nhau mới lên nghe ngóng, không ngờ là hai người họ đang đùa.
Lý Tiểu Sở chiếm lợi thế, Thẩm Hoắc Nam thất thủ nằm xuống giường cô trèo lên người anh, dùng gối đè nhẹ lên mặt anh.
- Nhà ngươi có đầu hàng chưa? - cô hỏi.
- Người đâu, mau hộ giá - anh nói.
- Ở đây không có ai ngoài ta và người đâu, mau đầu hàng đi - cô nói.
- Tiểu Công Chúa nàng đừng trách ta - anh đáp.
Anh tiếp tục cù lét cô, rồi gạt chiếc gối của cô sang một bên anh ngồi dậy một tay nắm eo cô một tay đặt sau gáy cô trao cho cô một nụ hôn.
Cả hai triền miên một lúc thì anh luyến tiếc buông cô ra, vô cùng đắc ý nói:
- Nụ hôn của bổn Tướng quân đã trao cho ai thì người đó sẽ là người của ta, bây giờ nàng đã là người của ta nên không được chống đối ta -
- E hèm, bổn Công Chúa đây chỉ nể tình ngươi đẹp trai, tài giỏi có 6 múi thôi đấy nhé - cô kiêu ngạo quay sang hướng khác mà đáp.
Anh xoay mặt cô lại nhẹ nhàng hôn vào chóp mũi của cô.
- Em ngồi hơi lâu rồi đấy, nếu em không có ý định đi xuống anh sẽ không biết tiếp theo chuyện gì sẽ xảy ra đâu - anh nói.
Lý Tiểu Sở nghe thế liền bỏ anh ra bước xuống giường, mặt bắt đầu ửng đỏ, cô ấp úng nói:
- Em...vào rửa mặt cho tỉnh táo hơn -
Anh nhìn cô gấp gáp vào nhà vệ sinh mà không khỏi buồn cười: "xem ra mình phải tập khả năng kìm chế cao hơn rồi"
Nhân lúc dừng đèn đỏ anh lấy áo khoác của mình khoác lên người cô, khẽ hôn vào trán cô.
_________________
Về đến nhà Thẩm Hoắc Nam thấy cửa nhà không đóng anh chạy thẳng vào, sau đó bế cô vào nhà vừa vào đến cửa đã nghe được sự ồn ào của Trác Vỹ, Trương Thiệu Ngôn và An Huyệt.
- Tấm này đẹp nhất này - Trác Vỹ nói.
- Không, tấm em chụp mới đẹp - An Huyệt đáp.
- Tớ thấy tấm nào cũng đẹp hết - Trương Thiệu Ngôn nói
- E hèm -
Nghe giọng của Thẩm Hoắc Nam ba con người lập tức im lặng anh không nói gì trực tiếp bế cô lên phòng ngủ.
Đến lúc anh đi xuống họ vẫn đang ồn ào, Trác Vỹ kéo anh ngồi xuống ghế:
- Cậu nhìn xem tấm nào đẹp? - Trác Vỹ hỏi.
Trên màn hình laptop là hình ảnh của cô và anh có cả ảnh lúc anh và cô hôn nhau, anh cau mày nhìn Trác Vỹ.
- Sao cậu chụp được? - anh hỏi.
- Tự nhiên đang dùng bữa sáng hai người bỏ đi nên bọn tớ tò mò đi theo, ai ngờ hai người phát cẩu lương là thật - Trác Vỹ trả lời.
- Tuy là bọn này chụp lén nhưng cậu có công nhận là rất đẹp không? - Trương Thiệu Ngôn hỏi.
- Các cậu là đang xâm phạm vào quyền riêng tư của người khác đấy - anh nói.
Thẩm Hoắc Nam cầm lấy laptop lên phòng cô, ba con người ngồi dưới phòng khách thì bắt đầu có chút lo sợ họ dường như đã chọc giận Thẩm Hoắc Nam.
Anh khẽ đóng cửa phòng cô lại tránh làm cô thức giấc, anh đi đến chiếc bàn bên cạnh cửa sổ ngồi xuống, anh lướt từng ảnh bắt đầu dò xét.
"Cũng đẹp quá chứ" anh nhìn từng ảnh môi mỏng khẽ cười.
Thẩm Hoắc Nam chợt lóe lên ý nghĩ táo bạo, anh sẽ tạo một tài khoản Facebook rồi kết bạn với cô, anh chọn tấm ảnh bọn họ chụp cô và anh hôn nhau, chỉnh tối lại làm đại diện sau đó kết bạn với cô.
"Hay là...trêu cô ấy một chút" anh nhếch môi đầy nham hiểm.
Anh tiến về giường cô, ngồi xuống quyết định đánh thức cô dậy nếu cứ để cô ngủ thì chỉ sợ đêm nay cô không ngủ được nữa.
- Tiểu Sở, Tiểu Sở - anh gọi.
Cô khẽ cựa quậy rồi quay sang chỗ khác tiếp tục ngủ, anh nắm lấy vai cô xoay người cô lại, tiếp tục gọi:
- Tiểu Sở đừng ngủ nữa -
Cô tiếp tục cựa quậy nhưng lần này tay cô choàng qua cổ anh trực tiếp kéo anh xuống, cả hai người chỉ cách khoảng 10cm đã có thể môi chạm môi.
- Lý Tiểu Sở em nghĩ anh không phải đàn ông sao? - anh hỏi.
Ngay lập tức cô buông anh ra, xoay người về hướng khác mắt vẫn nhắm. Lý Tiểu Sở đã thức dậy nhưng cô vẫn muốn giả vờ ngủ để trêu đùa với anh.
- Lý Tiểu Sở em đây là muốn anh dùng biện pháp cưỡng chế? - anh hỏi.
Cô vẫn không có chút động tĩnh gì, vì cô tin anh sẽ không làm gì quá đáng với cô đâu.
Đột nhiên, anh xoay người cô lại nắm lấy hai cổ tay cô đặt lên đỉnh đầu, cô giật mình mở mắt tư thế bây giờ của anh và cô quá ái muội, hơn nữa tư thế này nếu ở trong phim thì tiếp theo không phải người ta sẽ...
- Đừng trách anh, là tự em chuốc lấy - anh nói.
Cô cứng người tròn mắt nhìn anh, thì anh vươn tay cù lét cô, cô bị tấn công vô cùng nhột không ngừng tránh né cái tay của anh nhưng anh rất nhanh cô tránh cũng không kịp, hai tay cô thoát khỏi được tay anh bắt đầu phản công.
Cô cũng đưa tay cù lét anh, anh và cô lấy gối nằm để đánh nhau.
- Thẩm Hoắc Nam ngươi dám tấn công bổn Công Chúa ta sẽ cho ngươi biết tay - cô nói lớn.
- Ngươi không thể đánh bại được bổn Tướng quân ta đâu, mau khoanh tay chịu trói đi - anh trả lời.
Hai người cao hứng dùng gối đánh nhau trên giường, bên ngoài thì Trác Vỹ, Trương Thiệu Ngôn và An Huyệt đang nghe lén họ cứ tưởng hai người cãi nhau mới lên nghe ngóng, không ngờ là hai người họ đang đùa.
Lý Tiểu Sở chiếm lợi thế, Thẩm Hoắc Nam thất thủ nằm xuống giường cô trèo lên người anh, dùng gối đè nhẹ lên mặt anh.
- Nhà ngươi có đầu hàng chưa? - cô hỏi.
- Người đâu, mau hộ giá - anh nói.
- Ở đây không có ai ngoài ta và người đâu, mau đầu hàng đi - cô nói.
- Tiểu Công Chúa nàng đừng trách ta - anh đáp.
Anh tiếp tục cù lét cô, rồi gạt chiếc gối của cô sang một bên anh ngồi dậy một tay nắm eo cô một tay đặt sau gáy cô trao cho cô một nụ hôn.
Cả hai triền miên một lúc thì anh luyến tiếc buông cô ra, vô cùng đắc ý nói:
- Nụ hôn của bổn Tướng quân đã trao cho ai thì người đó sẽ là người của ta, bây giờ nàng đã là người của ta nên không được chống đối ta -
- E hèm, bổn Công Chúa đây chỉ nể tình ngươi đẹp trai, tài giỏi có 6 múi thôi đấy nhé - cô kiêu ngạo quay sang hướng khác mà đáp.
Anh xoay mặt cô lại nhẹ nhàng hôn vào chóp mũi của cô.
- Em ngồi hơi lâu rồi đấy, nếu em không có ý định đi xuống anh sẽ không biết tiếp theo chuyện gì sẽ xảy ra đâu - anh nói.
Lý Tiểu Sở nghe thế liền bỏ anh ra bước xuống giường, mặt bắt đầu ửng đỏ, cô ấp úng nói:
- Em...vào rửa mặt cho tỉnh táo hơn -
Anh nhìn cô gấp gáp vào nhà vệ sinh mà không khỏi buồn cười: "xem ra mình phải tập khả năng kìm chế cao hơn rồi"