Trận đấu kết thúc, dù đã cố gắng hết sức nhưng Thẩm Hoắc Nam vẫn để thua một trái, cô nhìn anh cùng đồng đội buồn bã rời khỏi sân mà không khỏi đau lòng.
Cô mỉm cười lấy lại tinh thần, cầm lấy túi nước còn lại đi đến trước mặt anh mở ra cho anh chọn.
Anh nhìn cô rồi nhìn xuống túi nước lấy lên một chai Revive rồi mỉm cười với cô.
Cô đóng túi lấy đưa chưa anh, hất cằm về phía đồng đội anh ở sau, anh cầm lấy xoay người lại nói:
- Của các cậu -
- Ôi choa~ bạn gái đội phó tốt thật đó - đông đội anh lên tiếng.
Anh xoay người lại đối diện với cô, cô mỉm cười hỏi:
- Anh có muốn đi chơi với em nữa không? -
- Tất nhiên, tôi đã hứa với em mà - anh trả lời.
- Vậy mình đi - cô nói.
Trác Vỹ và Trương Thiệu Ngôn đứng lên diễn lại.
- Anh...anh có muốn đi chơi với em không? - Trác Vỹ hỏi.
- Được, anh đã hứa rồi mà - Trương Thiệu Ngôn nói.
- Vậy mình đi thôi anh - Trác Vỹ đáp.
Thẩm Hoắc Nam lườm hai người họ chai nước cầm trong tay giơ cao lên, cô vội chụp lấy tay anh hạ xuống.
- Đừng đừng, họ chỉ đùa thôi anh đừng giận, chúng ta mau đi thôi - cô nói.
Cô kéo anh đi, Trác Vỹ và Trương Thiệu Ngôn khẽ vuốt lòng ngực chút nữa là họ phải nhập viện vì Thẩm Hoắc Nam rồi.
Vừa đi cô vừa gọi cho An Huyệt bảo cô đi với anh mọi người cứ về trước rồi anh và cô đi đến nhà xe lấy xe vô tình chạm mặt Hạ Cẩm Chi và ba nam chủ.
- Haizzz bám theo ai không bám, lại bám theo một tên bại tướng đúng là không có mắt nhìn - Hạ Cẩm Chi nói.
Nộ khí tăng cao Thẩm Hoắc Nam nhìn Hạ Cẩm Chi cũng là con gái nhưng sao Lý Tiểu Sở và cô ta lại khác nhau đến vậy?
Thấy anh không trả lời Hạ Cẩm Chi cười khinh, cô không thể nhịn được liền lên tiếng:
- Anh thấy trong người khó chịu sao? Không sao đâu chỉ là cẩu yêu sủa bậy thôi nếu nó còn sủa em sẽ lập tức buộc mồm nó lại -
Thẩm Hoắc Nam nhìn cô đưa tay xoa đầu cô đầy cưng chiều: " mèo nhỏ đúng là không dễ bắt nạt "
- Lý Tiểu Sở cậu đừng quá đáng -
- Phong cậu ấy mắng em -
Hạ Cẩm Chi nắm lấy cánh tay của Nam Phong nũng nịu, Trịnh Vũ và Tiêu Gia Hạo đưa đôi mắt chán ghét nhìn cô ta.
- Tôi đâu có chỉ đích danh, cô nhột à? - cô hỏi.
- Tiểu Sở cậu... -
- Tiểu Sở đi thôi - anh nói.
Cô mỉm cười gật đầu, anh và cô cùng nhau lên xe, anh lái xe đi.
- Phong sao anh không bảo vệ em nữa? - Hạ Cẩm Chi hỏi.
- Sau này đừng gây sự với cô ấy - Nam Phong trả lời.
Hắn mở cửa xe đi vào trong, Hạ Cẩm Chi kìm nén sự tức giận Trịnh Vũ và Tiêu Gia Hạo cũng đi vào trong xe.
- Anh Vũ, Gia Hạo - cô ta gọi.
Trịnh Vũ và Tiêu Gia Hạo không trả lời lập tức lái xe đi, Hạ Cẩm Chi cũng nhanh chóng vào trong xe của Nam Phong.
____________________
Trên xe, anh tập trung lái xe cô tập trung ngắm anh, anh ho khan một tiếng rồi hỏi cô:
- Em...muốn đi đâu chơi? -
- Anh về nhà em đi - cô trả lời.
- Làm...làm gì chứ? - anh lắp bắp.
" Về nhà em, em sẽ làm càn với tôi thì làm sao? "
Cô phì cười, có lẽ anh đang suy nghĩ bậy bạ đây mà!
- Yên tâm, em chỉ muốn thay quần áo - cô nói.
- À...ừm - anh đáp.
Anh đưa cô về nhà, cô bước xuống xe thấy anh không bước xuống liền nhìn qua cửa sổ nói với anh:
- Anh vào nhà ngồi đi, em còn đồ muốn đưa cho anh -
Cô mở cửa cho anh lái xe vào trong, anh mở cửa từ từ vào trong nhà cùng cô.
- Anh ngồi đi em lên phòng lấy đồ sẽ xuống ngay - cô nói.
Anh gật đầu ngồi xuống sofa, cô chạy lên phòng lấy đồ anh quang sát xung quanh.
" Đơn giản, tinh tế cứ tưởng mèo nhỏ này bừa bộn lắm "
Cô chạy xuống trên tay cầm một hộp quà, cô đưa cho anh, anh nhìn cô đầy ngạc nhiên.
- Đây là một số đồ nam, anh chạy trên sân mồ hôi đổ rất nhiều thay quần áo để thoải mái hơn - cô nói.
- Như vậy...không thích hợp lắm - anh trả lời.
- Không sao đâu, mau vào thay đồ đi - cô đẩy anh vào nhà vệ sinh tầng một.
Anh không còn cách nào khác cũng phải chiều theo ý cô. Cô thấy anh vào nhà vệ sinh cô cũng nhanh chóng chạy lên phòng thay đồ.
Lát sau anh bước ra, cô cũng từ trên lầu bước xuống bốn mắt nhìn nhau, anh nhìn đồ cô đang mặc rồi nhìn sang đồ anh.
" Đồ đôi? " suy nghĩ của anh.
Cô nhìn anh thật kĩ rồi mỉm cười hài lòng: " mình chọn đồ vừa chuẩn lại còn vừa đẹp "
- Mình đi thôi anh - cô nói.
Anh gật đầu, cả hai lái xe đi ngồi trên xe anh cứ cảm thấy ngại ngùng thế nào ấy, lần đầu mặc đồ đôi, lần đầu đi riêng với một cô gái, lần đầu anh tiếp xúc thân mật với con gái thật là khiến anh ngượng chết đi được!
- Anh muốn đi đâu? - cô hỏi.
- Tùy em chọn - anh trả lời.
- Đến siêu thị đi em muốn vào khu trò chơi - cô nói.
Anh không trả lời chạy đến siêu thị theo lời cô nói, đổ xe xong cả hai vào bên trong siêu thị.
- Anh chàng đó đẹp trai quá -
- Đúng vậy, rất soái nha~ -
- Nhưng mà hình như có bạn gái rồi, anh ta mặc đồ đôi với cô gái bên cạnh đó -
- Nhìn cô ta cũng không mấy xinh xắn mà được làm bạn gái của soái ca, đúng là trên đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra -
Những lời bàn tán xung quanh cô và anh, cô cúi đầu: " có lẽ họ nói đúng, cái thân thể này đúng thật không đẹp "
Thẩm Hoắc Nam nhìn cô: " mèo nhỏ buồn rồi "
Anh vươn tay nắm lấy bàn tay cô cùng cô lên tầng, cô nhìn anh không rời: " đang an ủi mình sao? Con người gì mà ấm áp thế không biết "
Anh và cô bước vào thang máy, anh vẫn không buông tay cô ra.
- Đi bên cạnh tôi là người của tôi, em chỉ cần quan tâm tôi nghĩ gì về em, không cần quan tâm những người không liên quan - anh nói.
Cô mỉm cười gật đầu, cảm giác bây giờ thật hạnh phúc.
Cô mỉm cười lấy lại tinh thần, cầm lấy túi nước còn lại đi đến trước mặt anh mở ra cho anh chọn.
Anh nhìn cô rồi nhìn xuống túi nước lấy lên một chai Revive rồi mỉm cười với cô.
Cô đóng túi lấy đưa chưa anh, hất cằm về phía đồng đội anh ở sau, anh cầm lấy xoay người lại nói:
- Của các cậu -
- Ôi choa~ bạn gái đội phó tốt thật đó - đông đội anh lên tiếng.
Anh xoay người lại đối diện với cô, cô mỉm cười hỏi:
- Anh có muốn đi chơi với em nữa không? -
- Tất nhiên, tôi đã hứa với em mà - anh trả lời.
- Vậy mình đi - cô nói.
Trác Vỹ và Trương Thiệu Ngôn đứng lên diễn lại.
- Anh...anh có muốn đi chơi với em không? - Trác Vỹ hỏi.
- Được, anh đã hứa rồi mà - Trương Thiệu Ngôn nói.
- Vậy mình đi thôi anh - Trác Vỹ đáp.
Thẩm Hoắc Nam lườm hai người họ chai nước cầm trong tay giơ cao lên, cô vội chụp lấy tay anh hạ xuống.
- Đừng đừng, họ chỉ đùa thôi anh đừng giận, chúng ta mau đi thôi - cô nói.
Cô kéo anh đi, Trác Vỹ và Trương Thiệu Ngôn khẽ vuốt lòng ngực chút nữa là họ phải nhập viện vì Thẩm Hoắc Nam rồi.
Vừa đi cô vừa gọi cho An Huyệt bảo cô đi với anh mọi người cứ về trước rồi anh và cô đi đến nhà xe lấy xe vô tình chạm mặt Hạ Cẩm Chi và ba nam chủ.
- Haizzz bám theo ai không bám, lại bám theo một tên bại tướng đúng là không có mắt nhìn - Hạ Cẩm Chi nói.
Nộ khí tăng cao Thẩm Hoắc Nam nhìn Hạ Cẩm Chi cũng là con gái nhưng sao Lý Tiểu Sở và cô ta lại khác nhau đến vậy?
Thấy anh không trả lời Hạ Cẩm Chi cười khinh, cô không thể nhịn được liền lên tiếng:
- Anh thấy trong người khó chịu sao? Không sao đâu chỉ là cẩu yêu sủa bậy thôi nếu nó còn sủa em sẽ lập tức buộc mồm nó lại -
Thẩm Hoắc Nam nhìn cô đưa tay xoa đầu cô đầy cưng chiều: " mèo nhỏ đúng là không dễ bắt nạt "
- Lý Tiểu Sở cậu đừng quá đáng -
- Phong cậu ấy mắng em -
Hạ Cẩm Chi nắm lấy cánh tay của Nam Phong nũng nịu, Trịnh Vũ và Tiêu Gia Hạo đưa đôi mắt chán ghét nhìn cô ta.
- Tôi đâu có chỉ đích danh, cô nhột à? - cô hỏi.
- Tiểu Sở cậu... -
- Tiểu Sở đi thôi - anh nói.
Cô mỉm cười gật đầu, anh và cô cùng nhau lên xe, anh lái xe đi.
- Phong sao anh không bảo vệ em nữa? - Hạ Cẩm Chi hỏi.
- Sau này đừng gây sự với cô ấy - Nam Phong trả lời.
Hắn mở cửa xe đi vào trong, Hạ Cẩm Chi kìm nén sự tức giận Trịnh Vũ và Tiêu Gia Hạo cũng đi vào trong xe.
- Anh Vũ, Gia Hạo - cô ta gọi.
Trịnh Vũ và Tiêu Gia Hạo không trả lời lập tức lái xe đi, Hạ Cẩm Chi cũng nhanh chóng vào trong xe của Nam Phong.
____________________
Trên xe, anh tập trung lái xe cô tập trung ngắm anh, anh ho khan một tiếng rồi hỏi cô:
- Em...muốn đi đâu chơi? -
- Anh về nhà em đi - cô trả lời.
- Làm...làm gì chứ? - anh lắp bắp.
" Về nhà em, em sẽ làm càn với tôi thì làm sao? "
Cô phì cười, có lẽ anh đang suy nghĩ bậy bạ đây mà!
- Yên tâm, em chỉ muốn thay quần áo - cô nói.
- À...ừm - anh đáp.
Anh đưa cô về nhà, cô bước xuống xe thấy anh không bước xuống liền nhìn qua cửa sổ nói với anh:
- Anh vào nhà ngồi đi, em còn đồ muốn đưa cho anh -
Cô mở cửa cho anh lái xe vào trong, anh mở cửa từ từ vào trong nhà cùng cô.
- Anh ngồi đi em lên phòng lấy đồ sẽ xuống ngay - cô nói.
Anh gật đầu ngồi xuống sofa, cô chạy lên phòng lấy đồ anh quang sát xung quanh.
" Đơn giản, tinh tế cứ tưởng mèo nhỏ này bừa bộn lắm "
Cô chạy xuống trên tay cầm một hộp quà, cô đưa cho anh, anh nhìn cô đầy ngạc nhiên.
- Đây là một số đồ nam, anh chạy trên sân mồ hôi đổ rất nhiều thay quần áo để thoải mái hơn - cô nói.
- Như vậy...không thích hợp lắm - anh trả lời.
- Không sao đâu, mau vào thay đồ đi - cô đẩy anh vào nhà vệ sinh tầng một.
Anh không còn cách nào khác cũng phải chiều theo ý cô. Cô thấy anh vào nhà vệ sinh cô cũng nhanh chóng chạy lên phòng thay đồ.
Lát sau anh bước ra, cô cũng từ trên lầu bước xuống bốn mắt nhìn nhau, anh nhìn đồ cô đang mặc rồi nhìn sang đồ anh.
" Đồ đôi? " suy nghĩ của anh.
Cô nhìn anh thật kĩ rồi mỉm cười hài lòng: " mình chọn đồ vừa chuẩn lại còn vừa đẹp "
- Mình đi thôi anh - cô nói.
Anh gật đầu, cả hai lái xe đi ngồi trên xe anh cứ cảm thấy ngại ngùng thế nào ấy, lần đầu mặc đồ đôi, lần đầu đi riêng với một cô gái, lần đầu anh tiếp xúc thân mật với con gái thật là khiến anh ngượng chết đi được!
- Anh muốn đi đâu? - cô hỏi.
- Tùy em chọn - anh trả lời.
- Đến siêu thị đi em muốn vào khu trò chơi - cô nói.
Anh không trả lời chạy đến siêu thị theo lời cô nói, đổ xe xong cả hai vào bên trong siêu thị.
- Anh chàng đó đẹp trai quá -
- Đúng vậy, rất soái nha~ -
- Nhưng mà hình như có bạn gái rồi, anh ta mặc đồ đôi với cô gái bên cạnh đó -
- Nhìn cô ta cũng không mấy xinh xắn mà được làm bạn gái của soái ca, đúng là trên đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra -
Những lời bàn tán xung quanh cô và anh, cô cúi đầu: " có lẽ họ nói đúng, cái thân thể này đúng thật không đẹp "
Thẩm Hoắc Nam nhìn cô: " mèo nhỏ buồn rồi "
Anh vươn tay nắm lấy bàn tay cô cùng cô lên tầng, cô nhìn anh không rời: " đang an ủi mình sao? Con người gì mà ấm áp thế không biết "
Anh và cô bước vào thang máy, anh vẫn không buông tay cô ra.
- Đi bên cạnh tôi là người của tôi, em chỉ cần quan tâm tôi nghĩ gì về em, không cần quan tâm những người không liên quan - anh nói.
Cô mỉm cười gật đầu, cảm giác bây giờ thật hạnh phúc.