Mục lục
Giành Lại Thanh Xuân Đã Mất - Hải Anh (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngọc Hà tìm đủ mọi cách vẫn không liên lạc được với Trung Dũng. Cô ta không thể chờ thêm một ngày nào nữa, vì có quá nhiều điều cô ta muốn ba mặt một lời cho xong với anh. Chỉ còn một ngày nữa là vòng thi kế tiếp sẽ bắt đầu, tới lúc đó Trung Dũng sẽ được cử làm cố vấn kinh tế riêng cho "đế chế" cô ta chuẩn bị thành lập. Đến lúc ấy thì thời gian để hai người nói chuyện riêng sẽ nhiều vô cùng. Nhưng mang tiếng là "riêng" song Ngọc Hà hiểu rõ camera sẽ dí sát hai người 24/7.


Không được!
Có quá nhiều điều bí mật không thể để người khác biết.
Cô ta cần gặp Trung Dũng hoặc nói chuyện với anh ta trước khi quay chụp bắt đầu.


Hừ, đã vậy Trung Dũng còn bị người ta giấu thật kĩ, chuyện anh ta đang ở đâu Ngọc Hà cũng không điều tra ra nổi. Cơ mà nói thật, nếu cô ta tra ra được Trung Dũng đang ở chỗ Khánh thì cô ta cũng chẳng có cách nào xâm nhập hoặc gặp riêng con người tàn phế ấy nếu Khánh không cho phép. Vì Khánh hoàn toàn có thể tìm cách nghe lén hoặc cho người theo sát Trung Dũng. Làm thế nào cũng không ổn, nhưng ngồi yên đợi người ta liên lạc lại là chuyện Ngọc Hà ghét nhất. Từ trước tới nay cô ta luôn nắm rõ mọi chuyện trong lòng bàn tay, tự dưng giờ một kẻ bị cô ta coi thường trở thành biến số có thể khiến cô ta mất tất cả.. Ngọc Hà căm ghét chuyện này! Cực kì!
Thời gian chờ càng lâu, sự bức bối và căm hận trong lòng cô ta càng cao hơn. Bỗng dưng sự ghét bỏ với Trung Dũng dâng tràn trong lòng Ngọc Hà. Cô ta thấy hối hận, hối hận vô cùng. Đáng lẽ ra ngày đó, trước khi rời khỏi làng quê nghèo bẩn thỉu ấy Ngọc Hà phải xử lý cho xong Trung Dũng mới phải. Chỉ cần một tác động nhỏ thì mọi thứ đều sạch sẽ, giống như mẹ cô ta..


Nhưng rốt cuộc thời gian đã qua, thuốc hối hận không thể nào mua nổi. Hiện tại Trung Dũng vẫn sống, vẫn là mối uy hiếp lớn của cô ta. Nếu không thể loại bỏ đành phải lợi dụng triệt để vậy. Cũng may anh ta là người thông minh nếu không thì một cố vấn ngu muội như vậy cô ta chẳng thèm để mắt đến đâu.


"Trung Dũng, lâu rồi không gặp, cùng nhau đi ăn một bữa cơm đi!"


Ngọc Hà nhìn đi nhìn lại tin nhắn này của mình, cô ta không dám nhắn tin hay gọi điện quá nhiều cho Trung Dũng. Cô ta sợ người khác cầm điện thoại của anh ta sau đó nghi ngờ mối quan hệ thật sự của hai người. Nếu như họ có lòng điều tra kiểu gì chẳng tra ra chuyện cô ta và Trung Dũng cùng quê, thậm chí còn thân thiết với nhau nữa chứ. Chuyện đó bị lộ cô ta không quan tâm, nhưng chuyện kia..
Không thể, tuyệt đối không thể được!


"Em chọn nhà hàng đi, 19h tối nay gặp!"


Tin nhắn đến làm Ngọc Hà giật mình, cô nhìn đi nhìn lại dòng tin vừa nhảy đến, còn dụi mắt xem thử bản thân có nhầm hay không. Quả nhiên là tin nhắn của Trung Dũng! Anh ta đã hồi đáp lại cô rôi, còn đồng ý đi ăn trưa với Ngọc Hà nữa. Vậy là tốt, tốt lắm, chỉ cần hẹn được người ra ngoài một lần thì sợ gì không tìm được cơ hội ở riêng.
Cô suy nghĩ một chút rồi nhắn lại địa điểm một nhà hàng ở trung tâm thành phố. Nơi này đồ ăn không ngon lắm nhưng được cái có phòng riêng kín đáo, cách âm ổn, hơn hết là giá thành lại không quá cao. Hợp lí đấy, với người không đáng thì chẳng nên tiêu quá nhiều tiền. Nhắn lại nơi hẹn cho Trung Dũng, Ngọc Hà như trút được nửa gánh nặng, nhanh chóng đứng dậy đi làm những công việc thường ngày của mình. Haizzz, đợt này liên lạc với Đức mỗi lúc một khó, không biết bao giờ bố hắn mới hết dở chứng đây?..









Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK