Mục lục
Giành Lại Thanh Xuân Đã Mất - Hải Anh (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngay sau bữa ăn trưa Ngọc Hà liên hệ luôn với Trung Dũng. Nhưng cô gọi điện thoại cho người này lại không thấy ai nhấc máy cả. Có khi nào anh ta khinh thường cô nên mới vậy? Không đâu, theo kinh nghiệm của Ngọc Hà thì ánh mắt và cái nhìn khi nãy chứng tỏ anh ta vẫn còn để tâm tới cô nhiều lắm. Có thể Trung Dũng chưa biết dùng mấy thứ đồ công nghệ cao này, cũng có thể hiện tại anh ta không cầm máy vì bận.. nói chuyện với Khánh chẳng hạn?


Thế thì khi nào Trung Dũng mới rảnh? Mới có thể ra ngoài gặp riêng được cô? Nơi nào là nơi an toàn để hai người có thể cùng nhau trao đổi những vấn đề cơ mật?.. Tất cả những câu hỏi ấy cuốn chặt lấy Ngọc Hà, khiến cô không cảm giác được có người vừa tiếp cận: "Á!"


"Sao thế người đẹp?" Hòa Bình mỉm cười hào phóng, gương mặt gã đẹp nhưng lại đầy chất đểu giả của play boy nên Ngọc Hà không muốn dính vào chút nào. Nghe nói tên này đã từng gián tiếp khiến một cô bạn gái tự tử vì gã, đời sống toàn những điều không lành mạnh nên tốt hơn hết là tránh càng xa gã càng tốt!
Mấy vòng thi trước gã luôn không để mắt đến Ngọc Hà, ấy vậy mà không hiểu sao tự dưng lại thay đổi? Là gã thấy cô ta xuất sắc muốn tiếp cận hay bởi cô có điều gì đó khiến hắn thấy có khả năng lợi dụng được?
"Gặp anh mà hốt hoảng vậy à? Chả lẽ anh không đẹp?"


"Vì đẹp quá nên em mới giật mình đó ạ!" Ngọc Hà đưa tay gọi phục vụ, tìm cớ chuồn "Em xin phép có việc đi trước, anh cứ ngồi.."


"Không có camera đâu, em gấp gì chứ?" Hòa Bình xua tay, thấy phục vụ tới thì tiện miệng gọi luôn đồ uống "Hình như Ngọc Hà sợ anh lắm thì phải? Em chưa đủ 18 hả, em yên tâm đi, anh không có hứng với trẻ em!"


"Ha ha ha, em đâu có.." Không có hứng? Hmm, dù gã có nói đúng sự thật thì hiện tại cũng chẳng ai tin lời gã đâu. Nhưng công nhận gã ta có gương mặt hút hồn và giọng nói êm thật, bảo sao bao người bị gã lừa đau đớn! "Bạn em vừa gọi nên em phải đi gấp, thật đó!"


"Ồ!" Hòa Bình có vẻ chán nản nhưng cũng không bình luận gì thêm về điều này. Gã suy nghĩ một chút rồi chốt hạ "Thực ra anh qua bên này không phải muốn lôi kéo làm quen gì với em, chỉ là muốn xin em một tin nhắn và một cuộc gọi, không biết em có phiền hay không?"


"Tin nhắn? Cuộc gọi?" Có khi nào sẽ bị đánh cắp thông tin hay không? Nhưng nếu gã làm trước mặt cô hẳn là sẽ không có điều gì nguy hiểm đâu nhỉ?
Ngọc Hà muốn từ chối lắm, nhưng lúc này cô không kiếm được cớ gì hết đây này!
"Điện thoại của anh?.."









Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK