Mục lục
Vô Địch Lục Hoàng Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tiểu tâm tư ư?” Già Diêu cười chua chát. “Ta có thể trốn xa, có thể đợi các ngươi rút lui rồi dẫn người trở về, nhưng ta lại chủ động đến tìm ngươi đầu hàng. Ta còn có thể có tiểu tâm tư gì?”

Vân Tranh trầm mặt. “Nếu không có tiểu tâm tư, vậy đưa Khất Nhan cho ta.”

Già Diêu nhìn chằm chằm Vân Tranh.

Có một khoảnh khắc, nàng muốn liều mạng nhào tới, đồng quy vu tận với hắn.

Nhưng cuối cùng, Già Diêu vẫn kìm nén ý nghĩ đó.

Nàng không chắc có thể đồng quy vu tận với Vân Tranh hay không.

Cho dù có thể, nàng cũng không dám làm vậy.

Nếu Vân Tranh còn sống, những thuộc hạ giận dữ của hắn sẽ tàn sát thảo nguyên các bộ lạc.

Dù vừa chăn thả ngựa vừa truy kích, bọn hắn cũng sẽ không bỏ qua thảo nguyên.

Hơn nữa, những người già yếu nhất định sẽ bị đồ sát.

Già Diêu gắng đè nén xúc động, thỏa hiệp. “Nếu ngươi muốn Khất Nhan, ta sẽ đưa hắn cho ngươi. Ngươi có thể bắt ta trước, đến lúc đó sẽ có người mang Khất Nhan đến đổi.”

Vân Tranh nheo mắt, hỏi: “Ngươi nghĩ ta sẽ thả ngươi về? Ta đã nhiều lần muốn bắt ngươi, chúng ta đều muốn g·iết đối phương, tại sao ta phải thả ngươi?”

Tần Thất Hổ cùng những người khác âm thầm gật đầu.

Mặc dù Già Diêu chủ động đầu hàng, bắt nàng như vậy thật không tử tế.

Nhưng thả Già Diêu về, đối với Đại Càn càng không có lợi.

Trước lợi ích quốc gia, ai còn quản tử tế hay không?

Hơn nữa, kẻ đầu tiên không tử tế chẳng phải là Bắc Hoàn sao?

Trận chiến này vốn do Bắc Hoàn khơi mào.

“Ngươi có thể không thả ta về,” Già Diêu bình tĩnh lạ thường. “Ngươi không thả ta, ngươi sẽ không có Khất Nhan, cũng không có được những thứ ngươi muốn! Trước khi đến, ta đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, tất cả đã sắp xếp xong, tùy ngươi.”

Nàng tin Vân Tranh nhất định sẽ thả nàng.

Vân Tranh tuyệt đối không phải người tốt, nhưng tuyệt đối là người thông minh.

Bắc Hoàn đầu hàng cầu hòa, chẳng lẽ Vân Tranh sẽ không đưa ra điều kiện?

Hắn không thả nàng, Bắc Hoàn sao có thể đáp ứng điều kiện của hắn?

Nếu có thể dùng chính mình để xóa bỏ những điều kiện đó, nàng ngược lại phải vui mừng.

Vân Tranh cười khổ.

Nữ nhân này, lúc này mới hiểu ra sao?

Đầu hàng sớm không tốt sao?

Đi một vòng lớn như vậy, bây giờ mới đến đầu hàng, chẳng phải lợi bất cập hại sao?

Hắn đúng là không cần giam Già Diêu.

Giữ Già Diêu trong tay có ích lợi gì?

Hắn muốn là những chiến mã đó!

Hắn không thả Già Diêu, Bắc Hoàn chắc chắn cũng không thể ngây thơ đưa chiến mã đến!

“Đứng lên đi!” Vân Tranh nhìn Già Diêu, nhảy xuống ngựa. “Ta vẫn tương đối thương hương tiếc ngọc! Một đại mỹ nhân quỳ trước mặt, ta thật không đành lòng.”

Thương hương tiếc ngọc?

Nghe Vân Tranh nói, đừng nói Già Diêu, ngay cả Tần Thất Hổ cũng muốn đá bay hắn.

Hắn còn thương hương tiếc ngọc?

Nếu là trên chiến trường, hắn nhất định sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế lấy mạng Già Diêu.

Già Diêu không đứng lên, chỉ ngẩng đầu, nhìn Vân Tranh đau thương. “Kẻ đầu hàng có tư cách đứng sao?”

“Đương nhiên là có!” Vân Tranh bình tĩnh. “Đã đầu hàng, chúng ta hãy ngồi xuống, cùng nhau bàn bạc điều kiện. Dù sao chúng ta cũng là người một nhà, không cần ầm ĩ khó coi như vậy.”

Nghe Vân Tranh nói, mọi người lại sa sầm mặt mày.

Tần Thất Hổ phấn khích nhìn Vân Tranh, âm thầm suy tư.

Da mặt Vân Tranh rốt cuộc luyện thế nào vậy?

Nói những lời này mà không đỏ mặt chút nào?

Nếu là hắn, hắn còn ngại ngùng nói ra.

Trái lại Vân Tranh, lại còn nghiêm trang.

Già Diêu nhăn mặt, nghiến răng nói: “Ta quỳ là được! Ta, một giám quốc công chúa đầu hàng, không có tư cách đứng đàm phán với ngươi! Ngươi cứ trực tiếp nói điều kiện đi!”

“Thật không đứng lên?” Vân Tranh nhíu mày.

Hắn nghiêm trọng hoài nghi Già Diêu đang bán thảm.

Nữ nhân này đoán chừng thật muốn để cho mình sinh ra tâm tư thương hương tiếc ngọc.

Như thế, mình đối với Bắc Hoàn hạ đao cũng sẽ không quá ác.

Nhưng đáng tiếc, lúc này, mình tuyệt đối sẽ không thương hương tiếc ngọc.

“Đã ngươi nguyện ý quỳ, vậy thì quỳ đi!” Vân Tranh nhìn Già Diêu, chậm rãi nói ra điều kiện.

Ngoại trừ xưng thần, tiến cống, h·ạt n·hân bên ngoài những điều kiện cơ bản này, Vân Tranh trọng điểm nói chuyện nhân khẩu.

Bắc Hoàn dời mười vạn người vào Sóc Bắc.

Đại Càn cho mười vạn người này cơ bản sinh hoạt bảo đảm, cam đoan họ không c·hết đói.

Mặt khác, Già Diêu tiếp nhận quốc sách Đại Càn đồng thời xuất cụ quốc thư, tiếp nhận sắc phong của hoàng đế Đại Càn, trở thành Trắc Phi Tĩnh Bắc Vương.

Đương nhiên, Vân Tranh còn hứa hẹn Già Diêu, chỉ treo cái danh chính thức, tuyệt đối sẽ không động đến cơ thể nàng.

Còn có một điều kiện đặc biệt, chính là muốn lấy danh nghĩa chính thức giao Phòng Vân Thích tên phản đồ này cho bọn hắn!

Lẻ loi cộng lại, hết thảy 10 điều kiện.

Nhưng chủ yếu kỳ thực liền mấy cái điều kiện kia.

Giống trả lại Phòng Vân Thích loại điều kiện này, kỳ thực căn bản không tính toán điều kiện.

Loại điều kiện này, chỉ là đi ngang qua sân khấu mà thôi.

Còn có giống cắt đất điều kiện, mặc kệ Già Diêu đáp ứng hay không, kỳ thực đều không trọng yếu.

Bắc Hoàn rút lui đến phía bắc cát vàng hải, là chuyện tất nhiên.

Mặc kệ Già Diêu đáp ứng hay không, phía nam cát vàng hải thổ địa, cũng là của Đại Càn.

Đương nhiên, Đại Càn có thể hay không giữ vững, cái kia lại là một chuyện khác.

Nghe xong điều kiện Vân Tranh, Già Diêu tức giận đến run người, hận không thể chém Vân Tranh thành muôn mảnh.

Vân Tranh nào chỉ là muốn suy yếu Bắc Hoàn, nào chỉ là muốn chiếm tiện nghi?

Hắn rõ ràng là muốn từng bước một chiếm đoạt Bắc Hoàn!

Nàng liền biết, muốn hướng Vân Tranh đầu hàng, tuyệt đối không dễ dàng!

Nàng vốn đã chuẩn bị tâm lý.

Nhưng giờ khắc này, nàng vẫn sụp đổ.

Nàng không có yêu cầu khác, chỉ muốn cho Bắc Hoàn một con đường sống!

Nhưng con đường Vân Tranh cho nàng, lại là tuyệt lộ!

Coi như bây giờ không phải tuyệt lộ, tương lai cũng là tuyệt lộ!

Nếu đáp ứng điều kiện Vân Tranh, mấy chục năm sau, thế gian sẽ không còn Bắc Hoàn!

Cuối cùng, nước mắt Già Diêu chảy ra.

“Phu quân…”

Thật lâu, Già Diêu đột nhiên ngẩng lên gương mặt đẫm lệ, chán nản gọi Vân Tranh.

Già Diêu bất thình lình xưng hô khiến Vân Tranh có chút không được tự nhiên.

“Ngươi gọi ta như vậy, ta cảm giác không có chuyện tốt,” Vân Tranh tránh ánh mắt Già Diêu.

Hắn đương nhiên biết, mình không xứng với tiếng xưng hô này của Già Diêu.

Nữ nhân này đột nhiên nói như vậy, làm không tốt là muốn chơi mỹ nhân kế với mình.

“Không, là chuyện tốt!” Già Diêu chậm rãi nhắm mắt lại, mặc kệ nước mắt chảy dài trên mặt.

“Ngươi g·iết ta đi!”

“Ta muốn c·hết trong tay phu quân của mình…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Guard Infinity
05 Tháng ba, 2024 20:34
Hằng Hằng đi qua nơi này
13662
04 Tháng ba, 2024 11:16
thơ mà bác dịch như vậy thì thấy ngang quá….
rBdVo39193
03 Tháng ba, 2024 19:40
từ chương 1 tới chương 63 chưa ra được sóc bắc nữa câu chương vừa thôi tác ơi
rBdVo39193
03 Tháng ba, 2024 19:37
tự nhiên vào thanh lâu xàm hết 10 chương.lạc đề định câu chương à
Sieucapvippro
03 Tháng ba, 2024 13:22
bộ này đứa nào cũng não tàn, từ main đến nvp, hoàng tử với hoàng đế mà chả có tý phong phạm nào.
HamiHime
03 Tháng ba, 2024 11:48
con thẩm lạc nhạn phiền quá
Sieucapvippro
03 Tháng ba, 2024 11:43
thấy dịch nhiều đoạn thiếu dấu phẩy quá, đọc không ngắt nghỉ gì. Với cả bạn dịch mấy lời thoại nhân vật cảm giác nó cứ lê thê. Cỡ hoàng đế với đại thần thì họ nói phải ngắn gọn dứt khoát, chứ ai đời hoàng đế mà lại nói " ...nếu ko vào sẽ bị g·iết c·hết", nghe giống lời 1 ông thái giám truyền lời hơn.
volevominh
02 Tháng ba, 2024 21:51
nổ thêm chương nào bác ei
gTKzB72609
02 Tháng ba, 2024 15:13
** con Thẩm Lạc Nhạn khó chịu ***
Trần Vương
02 Tháng ba, 2024 11:42
Thứ 7, 02 tháng 03 năm 2024.
Thuốc
02 Tháng ba, 2024 02:00
Nghe giới thiệu sẽ edit xuôi tiếng việt là ưng bụng lắm, nhưng cái thể loại lsqs này toàn loanh quanh làm trò con bò bợ đít vua, xem chán vãi. Cái này có khác ko đạo hữu?
Bum
01 Tháng ba, 2024 20:23
Mọi lượt đọc, cmt, đề cử, tặng quà, đánh giá điều là một phần động lực để cho mình edit chương nhanh hơn ạ@@
Bum
01 Tháng ba, 2024 20:23
Dạ mình thật sự xin lỗi mọi người khi tốc độ của truyện này sẽ không như tất cả mọi truyện khác, một phần là mình vừa edit vừa đọc thứ hai là mình không ngắt chương, chỉnh sửa văn xuôi tiếng việt, dễ hiểu nên chậm, mong mọi người thông cảm…
Lãnh Sương
01 Tháng ba, 2024 20:12
Bản gốc bn chữ rồi bác
Mr Sảng Văn
01 Tháng ba, 2024 17:47
up liền luôn đi, chờ tối lâu lắm. 80 chương mới viết đánh giá đc
Bum
01 Tháng ba, 2024 17:40
Để tối nay mình rán đăng thêm 15c nữa :((
Mr Sảng Văn
01 Tháng ba, 2024 15:13
đủ chương đâu mà đánh giá ?
Bum
01 Tháng ba, 2024 13:25
Mình xin đánh giá bản dịch 5 sao với mọi người ơi! Cho mình có động lực dịch kĩ hơn ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK