Cả đêm không ngủ, Diệu Tinh thất hồn lạc phách đi vào công ty, trong lòng, trong đầu của cô toàn là Alex, rõ ràng đã hết lần này đến lần khác tự nói với mình, người đó không phải Mộ Thần, nhưng vẫn không thể khống chế dòng suy nghĩ của mình, nhớ đến vẻ mặt, nụ cười của người đó, còn có nhiệt độ bàn tay anh ta…
“Ồ! Thư ký Trình, thật là hâm mộ cô, muốn đến thì đến, không muốn đến thì nghỉ cả một tuần. Lúc đến, thì lại có thể tự do đi vào cõi thần tiên!” Trong lời nói của Lisa đầy vẻ giễu cợt. “Thế nào, cô mệt sắp chết rồi sao!” Cô ta nhìn cặp mắt vằn vện tia máu của Diệu Tinh, hỏi.
“Tiểu thư Lisa cần gì phải châm chọc như thế này?” Diệu Tinh đứng dậy. “Cô muốn nghỉ ngơi, cũng có thể mà, tôi tin Tổng giám đốc Tiêu không thể không đồng ý.”
“Cô…” Lisa nổi đóa, ngày đầu tiên người phụ nữ này vào công ty đã làm cô bị mất mặt trước mặt mọi người, sau đó lại chống đối cô ở khắp nơi… Hừ! Lisa cười. “Đúng thế, tôi cũng muốn nghỉ ngơi, nhưng tôi không có tốt số như cô, có người nuôi, hôm nay tôi không đi làm, ngày mai cháo cũng không có mà ăn.”
Đối mặt với sự chế giễu của Lisa, Diệu Tinh cũng không có nổi giận, chỉ nhẹ nhàng nở nụ cười. “Tiểu thư Lisa trẻ tuổi lại xinh đẹp, chỉ sợ ánh mắt của cô quá cao” Diệu Tinh nói xong liếc nhìn phòng làm việc của Tiêu Lăng Phong. “Chỉ đáng tiếc…”
“Đáng tiếc da mặt tôi không đủ dày, không bỏ được sỉ diện để làm người thứ ba!” Lisa nói xong tiến lên một bước. “Trình Diệu Tinh, tôi dám cam đoan, cô không đắc ý được bao lâu nữa đâu. Đường Nhã Đình không trừng trị được cô, tôi cũng sẽ…” Giọng nói Lisa vô cùng lạnh lẽo, oán hận của cô ta đã rất rõ ràng.
“Vậy thì tôi chờ bản lãnh của cô!” Diệu Tinh không hề kiêng kỵ chút nào. “Cô làm cái gì. Tôi cũng không quản được, nhưng mà tôi tuyệt đối không để cho cô khi dễ nữa.”
“Vậy tôi cũng muốn nhìn xem bản lãnh của cô!” Lisa cười lạnh. Đường Nhã Đình còn có nhà họ Đường hậu thuẫn, cô cũng không dám lỗ mãng, nhưng… Trình Diệu Tinh, không dạy dỗ cô, tôi sẽ không gọi là Lisa.
“Tôi bỏ tiền ra mời các cô tới tán gẫu sao?” Tiêu Lăng Phong mở cửa phòng làm việc. “Nếu đã không muốn làm, cứ mở miệng, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể đổi người.”
Nhìn thấy Tiêu Lăng Phong, Lisa lập tức đổi sang nụ cười dịu dàng. “Tổng giám đốc Tiêu, chẳng qua Diệu Tinh đã lâu không có đến làm, tôi đến hỏi thăm một chút!”
“Vậy thì là tôi làm cô vất vả rồi!” Tiêu Lăng Phong lạnh lùng cười. “Thư ký Trình, cô vào đây một lát!” Anh ta nói xong, nhanh chóng đi trở vào phòng làm việc.
Lisa oán hận nhìn chằm chằm Diệu Tinh, tôi nhìn xem cô có thể giữ được bao lâu. Cô ta đang suy nghĩ, đã nhìn thấy Đường Nhã Đình đi ra khỏi thang máy. Cô ta nhíu nhíu mày, cơ hội đã tới.
“Đường tiểu thư, rất lâu rồi cô không có đến!” Cô ta bước lên.
“Đúng vậy, tiểu thư Lisa, đã lâu không gặp!” Đường Nhã Đình cười cười. Lisa vẫn luôn là người phụ nữ có lòng dạ thâm sâu, bây giờ cô ta đang cười, khó có thể nói không phải đang tính toán cái gì. “Thế nào? Ở đây giữ cửa sao?” Đường Nhã Đình hỏi.
“Đường tiểu thư thật biết nói đùa. Tổng giám đốc Tiêu chỉ có cô, sao phải dùng tôi để giữ cửa!” Cô ta che miệng. “Cô muốn gặp tổng giám đốc sao. Có cần tôi thông báo một tiếng không. Thư ký Trình bị gọi vào, nhưng mà cô yên tâm, bọn họ chỉ mới vào thôi…” Cô ta cố ý nói dối Đường Nhã Đình.
“Cô nói Diệu Tinh sao!” Đường Nhã Đình đã hiểu gật gật đầu. “Cô không cần ở đây châm ngòi ly gián, thiểu thư Lisa.”
“Có phải châm ngòi ly gián hay không, bản thân cô rõ nhất, không phải sao?” Lisa bước tới gần Đường Nhã Đình. “Lăng Phong có đối xử đặc biệt với Diệu Tinh hay không, tin rằng, cô rõ ràng hơn tôi.” Cô ta kề sát tai Đường Nhã Đình.
========
Chương 50: Tiêu Lăng Phong cảnh cáo.Đường Nhã Đình thở hổn hển nhìn Lisa, tự nói với mình nhiều lần, ngàn vạn lần đừng để người phụ nữ này nhìn ra tâm tình của mình đang dao động, nhưng… Khiêu khích của cô ta, chính xác đã đánh trúng vào điểm yếu của cô. Tiêu Lăng Phong đổi xử với Trình Diệu Tinh, thật sự rất đặc biệt…
“Nhìn đi, cô cũng cảm thấy tôi nói rất đúng sao! Chậc chậc, thật đáng tiếc, chúng ta đấu đá nhiều năm như thế, đến cuối cùng…”
“Sau này những chuyện như mật báo tin tức, cô không cần uổng phí hơi sức, uổng công làm tiểu nhân rồi, tôi và Diệu Tinh là bạn bè…” Đường Nhã Đình cắt ngang lời nói của cô ta. Cô ta biết Lisa muốn nói cô đã thua Diệu Tinh. ddle-qu;y;do;n Thua cái gì? Hừ! Đừng nói bọn họ không có gì, mà cho dù có thật đi chăng nữa, cô cũng sẽ không chịu thua, Tiêu Lăng Phong chỉ có thể thuộc về một mình cô mà thôi.
“Đúng vậy, so với người có thể làm bạn bè với người phụ nữ đã hại mình như Đường tiểu thư đây, thì tôi thực sự là tiểu nhân rồi.”
“Cô…” Đường Nhã Đình nổi giận, cô nắm chặt nắm tay, sau đó bật cười. “Thật ra thì chuyện này cũng không sao, không có chuyện đó, thì làm sao tôi biết được, ở trong lòng Lăng Phong, mình quan trọng đến mức nào, dù cho tôi không thể sinh con, nhưng Tiêu Lăng Phong vẫn một lòng một dạ yêu tôi, anh ấy nói, không thể có con, thì sẽ xem tôi như đứa bé để cưng chiều.”
“Thật sao?” Lisa cười nhạo nhìn Đường Nhã Đình. “Tổng giám đốc Tiêu đúng là người tốt hiếm thấy, nhưng… Anh ấy là con trai duy nhất của nhà họ Tiêu, ông cụ Tiêu vốn dĩ không thích cô… cô nói…”
“Ông nội có thích tôi hay không đó là chuyện của tôi, về phần đứa bé, chúng tôi có thể nhận nuôi, có thể mang thai hộ, chỉ là… Những chuyện này không phải là chuyện mà Lisa tiểu thư có thể quản được!”
“Mang thai hộ? Tìm ai? Trình Diệu Tinh sao?” Câu hỏi Lisa đặt ra giống như một cái bạt tay, tát mạnh vào mặt cô ra, cô nghĩ đến lời nói của Tiêu Lăng Phong, anh ấy nói, muốn Trình Diệu Tinh sinh một đứa bé… Đường Nhã Đình từ từ siết tay lại. “Quả thật, Trình Diệu Tinh là một lựa chọn không tồi. diendanle-q-uy-d-o-n Xinh đẹp, tốt bụng… Cái này, cả tôi và cô đều không có…” Lisa chậm rãi nói xong. Nhìn sắc mặt Đường Nhã Đình càng lúc càng xanh mét, khóe miệng cô ta nâng lên, các người đấu đi, chờ đến lúc các người lưỡng bại câu thương (ViVu: cả hai cùng thiệt hại), chính là lúc tôi ra tay, Đường Nhã Đình, cô không đấu lại tôi, Trình Diệu Tinh, cô cũng đừng mơ tưởng.
Tiêu Lăng Phong dựa vào bàn làm việc, nhìn Diệu Tinh không nói một lời, anh khẽ cắn răng, đưa tay kéo Diệu Tinh qua.
“Tôi hỏi cô lại một lần nữa, người kia là ai, Trình Diệu Tinh, bây giờ nói ra, tôi còn có thể không so đo gì cả, nhưng… Chờ đến lúc tôi tự tra được, chuyện sẽ không đơn giản đâu!”
“Tôi đã nói rồi, tôi không biết!” Diệu Tinh ngẩng đầu lên. “Tiêu Lăng Phong, cuối cùng anh muốn điều tra cái gì, anh muốn nói cái gì?”
“Có người nào nói với cô chưa, cô hoàn toàn không biết nói dối.” Tiêu Lăng Phong lại gần Diệu Tinh. “Có thể để cô kiên trì như thế, Trình Diệu Tinh, tôi thật sự hiếu kỳ, người đó là ai, ngoại trừ Mộ Thần, không ngờ cô cũng sẽ quan tâm đến ngời đàn ông khác như thế.” Chậc chậc. Tiêu Lăng Phong chép miệng. “Cô đối xử với mọi người đều tốt, tại sao lại xem tôi như kẻ thù giết cha!”
“Tổng giám đốc Tiêu đã quá lời, anh đã cứu cha tôi, tôi vẫn nên cảm động đến rơi nước mắt.” Diệu Tinh giễu cợt.
“Mỗi lần tôi đều thấy cô cảm kích đến cắn răng nghiến lợi.” Tiêu Lăng Phong nói xong, kéo Diệu Tinh vào trong ngực, trở tay đặt lên bàn làm việc. “Trình Diệu Tinh, tốt nhất cô nên thông mình một chút cho tôi. Cô hận tôi, tôi có thể nhịn, gạt tôi, tôi có thể tạm thời bỏ qua, nhưng nếu cô dám phản bội tôi… Vậy thì đừng trách tôi không khách khí…” Anh nói xong, từ từ dán lên môi Diệu Tinh, đúng lúc đó, cạch…! Ở cửa truyền đến âm thanh mở khóa…