- Hai mươi năm sau, kia lục quang này sẽ tự động biến mất, trong lúc đó, một ý niệm của ta, cho dù ngươi ở bất kỳ địa phương nào, cũng có thể tru sát!
Dương Diệp quay đầu nhìn bà lão.
- Ta đương nhiên tin tưởng, cường giả như tiền bối, tại sao có thể là tiểu nhân vô sỉ chứ? Ta đối với tiền bối cực kỳ yên tâm, vạn lần yên tâm!
Bà lão nhìn thoáng qua Dương Diệp.
- Da mặt dày như ngươi, ta là lần thứ nhất gặp!
Dương Diệp:
-
Thời điểm bà lão ly khai Hồng Mông Tháp, không khỏi liếc nhìn Kỳ Bỉ Thiên, Dương Diệp nhìn ra được, nàng là muốn hỏi thân phận của Kỳ Bỉ Thiên, nhưng Kỳ Bỉ Thiên căn bản không để ý nàng.Bà lão không muốn bị đuổi mà mắc cỡ, cho nên không hỏi rời đi.
Sau khi bà lão rời khỏi, Dương Diệp trầm mặc.
- Như thế nào?
Kỳ Bỉ Thiên đột nhiênl hỏi.
Dương Diệp tự giễu cười cười.
- Ta phát hiện, nguyên lai mình thật sự yếu như vậy.
- Đúng vậy!
Kỳ Bỉ Thiên không chút lưu tình đả ckích.
Dương Diệp ngồi trên mặt đất, nhìn kiếm trong tay mình, giờ khắc này, hắn nhớ tới ước định với Tiêu Dao Tử.
Mình tới lúc đó thật có thể đánh với hkắn một trận sao?
Có thể sao?
Cái đồ chơi tin tưởng này, không phải nói có là có, nói làm là làm được!
Đến bây giờ, hắn vẫn chỉ là Ngũ Giới, các phương diện đều còn yếu! Đến lúc đó, lấy cái gì đi đánh với đối phương?
Kỳ Bỉ Thiên đi tới trước mặt Dương Diệp, chân nàng nhẹ nhàng đá Dương Diệp một phát, Dương Diệp ngẩng đầu nhìn về phía Kỳ Bỉ Thiên, Kỳ Bỉ Thiên cười nói:
- Ta có một loại bí pháp, để cho ngươi lập tức đột phá Chủ Cảnh, thậm chí trên Chủ Cảnh, như thế nào, muốn không?
Dương Diệp lắc đầu, không nói trước có loại bí pháp này hay không, dù cho có loại bí pháp này, đó cũng là dục tốc bất đạt!
Kỳ Bỉ Thiên nói:
- Đây không phải tốt hả? Ngươi biết tu đạo, cái gì trọng yếu nhất không? Tԉụ cột! Tԉụ cột bất ổn, càng về sau, mạo hiểm lại càng lớn! Ngươi bây giờ phải làm là vững chắc cảnh giới của mình đến cực hạn.
Nói đến đây, nàng nhìn về phía tay của mình.
- Biết rõ chiêu mới vừa rồi kia của ta là cái gì không?
Dương Diệp lắc đầu.
Kỳ Bỉ Thiên cười nói:
- Chiêu này gọi Cầm Thiên, là một chiêu thức vô cùng thông thường, nó ngay cả phẩm giai cũng không có. Thế nhưng ngươi biết năm đó ta vì luyện chiêu này bỏ ra bao nhiêu thời gian không? Một ngày một vạn lần, ta giữ vững mười năm. Lúc kia, ta chỉ biết một chiêu này, dù cho tới bây giờ, ta sống nhiều năm như vậy, nhưng cũng chỉ biết ba chiêu.
Dương Diệp nhìn về phía Kỳ Bỉ Thiên.
- Mười năm? Một ngày một vạn lần?
Kỳ Bỉ Thiên khẽ gật đầu.
- Lúc ta ở vực sâu, gặp được một Kiếm Tu, một Kiếm Tu không nên xuất hiện ở thời đại bây giờ, kiếm của hắn có chút bất đồng kiếm của ngươi, kiếm của hắn rất thuần túy, giống như chiêu thức của ta, cực kỳ thuần túy, thuần túy không pha bất kỳ tạp chất gì. Mà kiếm của ngươi, rất tạp, cái tạp này, cũng không phải chuyện xấu, bởi vì cái tạp này, là tín niệm Kiếm Đạo của ngươi.
Dương Diệp lắc đầu.
- Không quá minh bạch!
Kỳ Bỉ Thiên cười nói:
- Nếu như ta nhớ không lầm, ngươi có Bạt Kiếm Thuật gì đó, còn có phi kiếm, đúng hay không?
Dương Diệp gật đầu.
Kỳ Bỉ Thiên nói:
- Vừa rồi ta kiểm tra một hồi, nước màu đen bên ngoài kia, hẳn là Vô Biên Thủy trong truyền thuyết, đây là một loại nước sinh ra cùng lúc với vũ trụ, chúng trải qua vô số năm lột xác, đã trở thành như bây giờ, chúng có năng lực ăn mòn cường đại, ngay cả Siêu Thần khí thả ở bên trong lâu cũng sẽ bị ăn mòn, còn Thần khí, ném xuống sẽ biến mất không thấy gì nữa.
- Sau đó thì sao?
Dương Diệp hỏi.
Kỳ Bỉ Thiên tiếp tục nói:
- Loại nước này, ngoại trừ có năng lực ăn mòn cường đại, còn có một loại năng lực, chính là trọng lực, chúng cực kỳ nặng, bởi vì chúng nó nặng, là vô biên vô hạn, là không có phần cuối. Ý của ta nói là, nếu như ngươi đi vào trong này luyện kiếm, Bạt Kiếm Thuật, còn có phi kiếm gì kia của ngươi, nhất định sẽ có tăng lên về chất!
Dương Diệp nhảy dựng lên.
- Ngươi, ngươi nói nhiều như vậy, chính là muốn ta xuống dưới?
Mới đầu hắn còn tưởng Kỳ Bỉ Thiên nảy sinh thiện tâm, an ủi hắn nhiều như vậy, hiện tại xem ra, gia hỏa này là muốn hắn xuống cầu a!
Cái gì Vô Biên Thủy!
Siêu Thần khí cũng có thể ăn mòn, thân thể Dương Diệp hắn cứng rắn hơn Siêu Thần khí sao? Xuống dưới còn không hóa thành một vũng máu loãng!
Kỳ Bỉ Thiên bấm tay điểm một cái, quanh người Dương Diệp xuất hiện điểm điểm lục quang.
Dương Diệp nói.
- Đây là gì?
Kỳ Bỉ Thiên nói:
- Hộ Thân Phù, có thể phòng ngự những Vô Biên Thủy kia.
Nói xong nàng ngồi đến một bên.
- Có đi không, xem chính ngươi.
Dương Diệp đi tới trước mặt của Kỳ Bỉ Thiên, hắn rất nghiêm túc hỏi.
- Tiểu Kỳ, ngươi nói cho ta biết, vì cái gì ngươi muốn ta xuống dưới như vậy?
Tiểu Kỳ nhìn hắn.
- Ta là muốn tốt cho ngươi a! Đi xuống tu luyện, hiệu quả rất tốt!
Dương Diệp tự nhiên không tin, hắn còn muốn hỏi, nhưng Kỳ Bỉ Thiên khoát tay áo.
- Dù sao đó là chuyện của ngươi, ngươi thích xuống thì xuống, không xuống thì thôi!
Nói xong quay người đi vào phòng trúc.
Tại chỗ, Dương Diệp trầm mặc hồi lâu, sau đó hắn đi ra Hồng Mông Tháp.
Bên cầu, Dương Diệp nhìn Vô Biên Thủy phía dưới, xuống dưới?
Nói thật, hắn thật không có nắm chắc, bởi vì Kỳ Bỉ Thiên thật có chút không đáng tin cậy, nhưng hắn cảm thấy, đối phương hẳn sẽ không để cho hắn đi chịu chết!
Xuống hay không xuống?
Dương Diệp nhìn lục quang quanh người mình, hắn hít sâu một hơi, mình cũng không thể cả đời dựa vào người khác a!
Xuống!
Dương Diệp thả người, trực tiếp nhảy xuống, vừa chạm vào nước, Dương Diệp cảm giác giống như mấy vạn ngọn núi lớn áp trên người hắn!
Áp lực cường đại kia càng lúc càng lớn, Dương Diệp cảm giác thân thể của mình muốn nổ tung!
Mà giờ khắc này, hắn căn bản không thể động đậy, dù ngay cả ngón tay cũng không nhúc nhích được!
Tԉong Hồng Mông Tháp, Kỳ Bỉ Thiên đứng ở trước cửa trúc, nàng lạnh lùng nhìn Dương Diệp.
- yYếu như vậy, ngươi sẽ hại đám người Nhị Nha.
Vừa nói, nàng ngồi ở trên bậc thang.
- Hắn như vậy coi như là tự sát chứ nhỉ? Ừ, là tự sát, không có quan hệ gì tới ta...