Mục lục
Truyện: Săn tình (Nhật ký tình nhân) - full 487 chap - Tần Ái Phương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 454: Tập kích bữa tiệc

Tôi trải qua một đêm trong những suy nghĩ miên man, tới tận hừng đông ngày hôm sau, tôi mới hơi buồn ngủ rồi mơ mơ màng màng ngủ.

Trong giấc mộng, tôi chỉ cảm thấy cơ thể đột nhiên trống rỗng, tôi theo phản xạ bắt được vật gì đó, chật vật mở mắt, vậy mà bất ngờ trực tiếp đối mặt với đôi con người thâm thúy của Lục Kính Đình.

Tôi bị anh dọa cho giật mình, ý thức lập tức trở lại, nhưng vừa nghĩ tới ngày hôm qua anh lo lắng cho Nhạc Danh như vậy, trong lòng lại không được tự nhiên, tôi rời khỏi tầm mắt của anh, vùi đầu vào lòng anh, không nói gì. "Ghen tị?"

Tiếng cười của Lục Kính Đình đụng vào màng tại tôi, tôi chỉ lắc đầu, không trả lời câu hỏi của anh. "Ngủ đi."

Đợi một hồi, Lục Kính Đình cũng không nói gì thêm, tôi có chút thất vọng, vốn cho là anh sẽ giải thích gì đó, không nghĩ tới anh chỉ nói hai chữ.

Tôi không tự chủ siết chặt ngón tay, trong lòng càng loạn hơn.

Anh ôm tôi lên trên giường, đắp kín mền cho tôi rồi lại ôm tôi từ phía sau mà ngủ, còn đầu tôi chỉ toàn là khuôn mặt của Nhạc Danh, lật qua lật lại thế nào cũng không ngủ được.

Vì vậy, trời vừa sáng tôi đã ngồi dậy, thoát khỏi cái ôm của Lục Kính Đình, đi đến mở cửa sổ rồi ngẩn ngơ một lúc, định tới phòng của An Hào nhìn thắng bé, nhưng không ngờ tôi vừa mới xoay người lại đụng phải ngực Lục Kính Đình.

Anh chôn đầu ở cổ tôi, hít một hơi thật sâu, phun ra hơi thở nóng hổi nơi cổ tôi, hơi ngứa.

Tôi không nhịn được run một cái, đổi lấy một trận tiếng cười khàn khàn của anh. "Vẫn còn tức giận sao?" Giọng nói của Lục Kính Đình mang theo tiếng cười, tay anh lúc đang nói chuyện cũng không an phận bóp ngực tôi.

Tôi nghiêng người, né tránh tay anh: "Không có, em đi xem An Hào." "Anh cùng đi với em." Lục Kính Đình thấy buồn cười, lỗi kéo tay của tôi, theo tôi xuống giường. "Em tự mình đi là được." Tôi dừng một lúc mới nói, trong lòng một mực chờ anh giải thích, thế nhưng anh vẫn không làm: "Xế chiều hôm nay nếu như anh vẫn còn vội, em và Quyền Mai đưa An Hào đi tiêm là được rồi." "Anh đưa hai người đi." Lục Kính Đình hoàn toàn không do dự nói, sau đó một tay kéo tôi vào trong lòng rồi hôn một cái lên mặt tôi.

Lúc xế chiều, Lục Kính Đình đưa tôi và An Hào đi tiêm, trên đường nhận cuộc gọi để thắng Đen đưa Quyền Mai tới đón An Hào, nói là buổi tối đưa tôi tham gia một cuộc tụ hội nhỏ. "Không cần thay quần áo sao?" Tôi nhìn trang phục hằng ngày trên người mình, dù sao vẫn cảm thấy không quá thích hợp để đi tham gia tiệc.

Lục Kính Đình khẽ nhíu mày, quan sát trên dưới một chút: "Bộ này rất tốt rồi, chúng ta cũng không phải nhân vật chính của tiệc, không cần ăn mặc long trọng như vậy." "Được rồi." Tôi bất đắc dĩ nhún vai, không nói cái gì nữa.

Tuy rằng anh nói như vậy, buổi chiều vẫn đưa tôi tới đi phòng trang điểm để làm, nói là khí sắc của tôi quá nhợt nhàn, thoạt nhìn rất tiều tụy.

Lúc buổi tối, Lục Kính Đình lái xe đưa tới Thành Kích Tình, tôi nhìn trang phục trên người, không hiểu sao có chút xấu hổ, đây có lẽ là lần đầu tiên tôi mặc như vậy tới hộp đêm.

Anh khoác vai tôi, đi thẳng lên phòng trên tầng ba, mà chúng tôi muốn đi là gian phòng cuối tầng ba kia.

Ngay khi chúng tôi đến gần thì nghe thấy một trận cười của đàn ông, có vẻ hỗn loạn, có lẽ bên trong có rất nhiều người.

Hơn nữa, tôi luôn cảm thấy tiếng cười kia mang theo ba phần quen thuộc, như là, Chu Phong.

Tôi không khỏi nhíu mày, nếu quả như thật là Chu Phong, Lục Kính Đình dẫn tôi tới tìm anh ta làm cái gì?

Đến cửa phòng, Lục Kính Đình gõ cửa, bên trong rất nhanh thì đã có phản ứng, nhưng cũng không có người tới mở cửa, bọn họ có lẽ là tưởng người phục vụ tới đưa đồ, cho nên không ai phản ứng.

Lục Kính Đình cong môi, tự mình mở cửa.

Vừa vào cửa tôi theo bản năng quan sát trong phòng còn có ai, ngoại trừ Chu Phong, còn có ông Đinh, mà điều khiến tôi ngạc nhiên là trong lòng ông Đinh đang ôm Tôn Ly.

Lẽ ra trong ngực của ông ta không phải là Kiều Lam mới đúng sao? Huống hồ Kiều Lam còn vừa mới khoe với tôi chuyện mang thai.

Lúc này cô ta không phải đang được cưng chiều mới đúng sao, sao ông Đinh lại ở chỗ này ôm một người phụ nữ khác?

Hơn nữa, Bò Cạp mấy ngày hôm trước mới nói, Tôn Lý bởi vì nhà họ Triệu sụp đổ mà trở lại bên cạnh Chu Phong, vì sao hiện tại cô ta lại đang ở trong lòng ông Đinh?

Nghĩ lại, đây hình như cũng không có gì không đúng, nhà họ Triệu sụp đổ, thế lực của Chu Phong tự nhiên yếu đi rất nhiều, ngày hôm nay anh và ông Đinh tụ họ lại, rất có thể là đưa Tôn Ly cho ông Đinh để lôi kéo quan hệ.

Nhìn vẻ mặt của Tôn Lỵ, hơn nữa là vẻ mặt không tình nguyện nhưng lại phải giả vờ cười, ngẫm lại cô ta cũng thật đáng thương, đầu tiên là bị Lục Kính Đình lừa gạt, rồi lại bị Chu Phong lừa gạt đưa cho Triệu Bác Khôn, hiện tại lại bị anh ta đưa cho ông Đinh.

Chu Phong thấy Lục Kính Đình, đương nhiên là rất bất ngờ, trực tiếp nhíu mày lại: "Cậu ba Lục ngày hôm nay sao lại có hứng thú đến đây, sao lại không nói trước một tiếng?" tamlinh247.org trang web cập nhật nhanh *nhất

Ý tứ trong lời nói của anh ta rất rõ ràng, là đang nói Lục

Kính Đình không mời mà tới.

Tôi cũng hiểu vì sao Lục Kính Đình lại nói nhân vật chính của bữa tiệc không phải chúng tôi, hiện tại xem ra, không chỉ không phải là chúng tôi, chúng ta hình như còn quấy rầy chuyện tốt của người khác. "Ngày hôm nay cục trưởng Chu, ông Đinh đều ở đây, sao lại không cho phép tôi tới góp vui" Lục Kính Đình giống như là nhân vật chính, khoác vai tôi ngồi bên cạnh Chu Phong: "Ông Đinh, đã lâu không gặp, bên cạnh ngài."

Ánh mắt của Lục Kính Đinh nhìn về phía Tôn Ly, cố ý dừng một chút, dáng vẻ giả vờ như rất nói: "Vị này, không phải là quả tim của cục trưởng Chu đấy chứ?"

Lúc giọng nói của anh rơi xuống, tôi chỉ cảm thấy bầu không khí trong phòng lập tức yên tĩnh lại, chỉ còn lại tiếng mọi người hít thở.

Không biết nếu ông Đinh biết người phụ nữ mà Chu Phong tặng cho ông ta là đồ thừa mà anh ta dùng... Sẽ có cảm nghĩ như thế nào?

Tôi nhìn về phía ông Đinh, chỉ thấy mặt của ông ta lập tức đen xuống, ánh mắt nhìn về phía Chu Phong cũng mơ hồ có sự thay đổi: "Cục trưởng Chu, người phụ nữ này, là của anh?"

Rất hiển nhiên, ông Đinh đã bị chọc giận bởi câu nói vừa rồi của Lục Kính Đình.

Thực ra trong ấn tượng của tôi, ông nhà họ Đinh cũng không dễ dàng bị chi phối bởi lời nói của người khác như vậy, mà hôm nay ông ta lại dễ dàng tức giận như vậy, có lẽ ông ta cũng không quá muốn xây dựng quan hệ với Chu Phong.

Dù sao sự việc lần trước, hình như cho tới bây giờ ông ta vẫn cho là người của Chu Phong. "Cậu ba Lục, cơm có thể ăn bậy, nói không thể nói lung tung. Chu Phong cười lạnh một tiếng: "Hôm nào mời ngài tới trong cục ngồi một chút, chúng ta tâm sự thật tốt?" "Ồ, được rồi, cục trưởng Chu nói rất đúng! Lục Kính

Đình đột nhiên công khỏe mỗi: "Là tôi nói sai, vị này không chỉ là đầu quả tim của cục trưởng Chu, còn là đầu quả tim của cục trưởng Triệu" Nghe Lục Kính Đình nói xong, chỉ thấy tay Chu Phong siết chặt, nhìn ánh mắt của anh ta cũng them ba phần sắc bén, há mồm muốn nói cái gì, rồi lại bị lời nói của ông Đinh chặn lại. "Vậy sao. Ông Đinh híp mắt lại, sau đó lạnh lùng cong khỏe mỗi: "Tôi đã nói sao cô ấy nhìn có chút quen mắt, hóa ra đã từng ở bên cạnh Triệu Bác Khôn."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK