Mục lục
Cô Vợ Rắc Rối Của Ảnh Đế - Lê Nhất Ninh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Weibo của Lê Nhất Ninh vừa đăng có không ít fan ào ào đứng về phía cô.

Cô bây giờ không còn giống như cô lúc đầu nữa, tuy cô vẫn không có tác phẩm gì nhưng biểu hiện trên show giải trí lần trước mọi người đều rõ như ban ngày, cô không phải là người đặc biệt đeo bám một ai càng đừng nói sau khi trải qua vô số lần vả mặt thật ra vẫn có không ít người yêu thích cô.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Giống như cư dân mạng nói, chỉ cần nhìn gương mặt này của cô thôi đã có không ít người chán ghét cô không nổi rồi.

[Chỉ tin Ninh Ninh! Có một số người ăn no rửng mỡ không có chuyện gì làm.]

[Hu hu hu hu bảo bối thật giỏi quá, mỗi lần đều tự mình đứng ra vả mặt, cảm thấy những fan như chúng tôi thật vô dụng.]

[Ha ha, mặt còn chưa đau, Hà Thánh Nguyên còn chưa đụng tới cô, chuyện cô ngã giải thích sao đây?]

[Fan Hà Thánh Nguyên và fan Giang Nguyên cút xa ra được không, đi xem quán trọ duy nhất đi rồi biết Giang Nguyên của mấy người đối xử với Ninh Ninh chúng tôi thế nào, Ninh Ninh chúng tôi đối xử với Giang Nguyên mấy người ra sao, trong lòng tự hiểu rõ đi chứ!]

[Không đứng về phía ai, đợi chân tướng.]

Thật ra Lê Nhất Ninh biết đăng weibo vào lúc này không có tác dụng lớn nhưng cô vẫn không thể nhịn được.

Một bộ phận cư dân mạng giống như mỗi ngày ăn no rửng mỡ không có gì làm thật, nhìn thấy cái này thì muốn nhổ nước bọt, thấy cái kia thì muốn mắng chửi, giống như người ta làm cái gì cũng ngứa mắt không biết nên làm thế nào mới có thể khiến họ vừa lòng.

Lê Nhất Ninh tự cho rằng bản thân làm không được điều khiến tất cả mọi người hài lòng cũng làm không được hoàn mỹ, cô là người có rất nhiều khuyết điểm, chuyện này cô thừa nhận, nếu cô làm sai phê bình cô thì cô có thể tiếp nhận và sửa đổi, nhưng loại chuyện đeo bám này cô không thể chấp nhận.

Tống Tĩnh nhìn thấy cô đăng weibo xong, nhẹ nhàng mỉm cười: “Chị đi làm việc đây.”

Lê Nhất Ninh ‘ừm’ một tiếng, nhìn cô ấy: “Chị Tống, trưởng nhóm fanclub của em là ai?”

Cô cũng có fan hội, có điều chỉ mới thành lập gần đây trước mắt còn năm bè bảy mảng chưa đoàn kết lắm.

Muốn dựng nên một hình tượng tốt để non-fan nảy sinh cảm mến với một người nghệ sĩ, có một nhóm fan tốt là điều rất quan trọng.



Có rất nhiều nghệ sĩ chính bởi vì fan mà khiến không ít người có ấn tượng xấu đối với bọn họ.

Lê Nhất Ninh còn rất muốn làm tốt phương diện này.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tống Tĩnh sững người chốc lát, dịu giọng nói: “Trưởng nhóm fanclub là một fan kỳ cựu của em đang quản lý, em muốn hỏi thử không?”

Lê Nhất Ninh nghĩ ngợi: “Được ạ, cô ấy bao nhiêu tuổi rồi?”

Tống Tĩnh cười: “Không lớn hơn em bao nhiêu, khoảng hai mươi ba tuổi.”

Lê Nhất Ninh: “…… Nhỏ như vậy? Vậy cô ấy không có làm việc gì khác sao?” Cô nhìn Tống Tĩnh, vội vàng nói: “Em không có ý đó, ý của em là em biết quản lý fan hội sẽ rất tốt thời gian và công sức, nếu cô ấy có công việc khác thì có thể quản lý nổi không? Chúng ta có cần…….”

Tống Tĩnh gật đầu: “Chị biết suy nghĩ của em, người chị đã liên hệ xong rồi nhưng cô ấy nói nghề nghiệp của cô ấy là tự do cho nên không để ý chuyện này.”

Lê Nhất Ninh nghĩ ngợi, gật đầu hỏi: “Hay là vẫn nên liên hệ gặp mặt thử xem sao?”

“Được.”

Tống Tĩnh nhìn màn hình của cô: “Chị đi liên hệ với bên đoàn làm phim trước, đòi một video.”

“Cám ơn chị Tống.”

Tống Tĩnh ra ngoài rồi, Lê Nhất Ninh nhìn bình luận trên mạng một cái rồi gửi tin nhắn cho Mạnh Lạc Xảo.

Lê Nhất Ninh: [Cô biết nội tình của chuyện phát sóng trước thời hạn đúng không?]

Mạnh Lạc Xảo: [……. Nghe nói Hà Thánh Nguyên đắc tội người ta, sau đó không thể phát sóng bộ phim mạng này cũng không cho phát sóng nữa.]

Lê Nhất Ninh: [? ? ?]

Cô nghĩ ngợi, không tới mức như vậy chứ.

Có lẽ Hoắc Thâm không làm tới mức này đâu.

Lê Nhất Ninh nhìn chằm chằm điện thoại rất lâu, nghĩ tới tất cả những gì người đàn ông đó làm thế là vẫn nên chủ động gửi một tin nhắn cho Hoắc Thâm.

Tuy đối với chuyện hôm đó cô vẫn còn hơi tức giận, nhưng nói sao bây giờ — — Lê Nhất Ninh cũng không tức giận tới mức đó.

Điều cô tức không phải là chuyện Hoắc Thâm xuất ngoại, mà tức ở chỗ……. Hoắc Thâm trêu chọc mình thành một đốm lửa rồi mà một câu cũng không thèm nói đã bỏ mình lại, chạy đi mất.

Cô cho rằng bản thân không phải loại người không nói lý lẽ, nói nhiều một câu thì đã làm sao, chẳng lẽ cô sẽ không cho Hoắc Thâm đi sao.

Vừa nghĩ tới cảnh túng quẫn đó, Lê Nhất Ninh lập tức xấu hổ cùng giận dữ muốn chết, đương nhiên cũng có chút giận chó đánh mèo.

Có điều chuyện nghiêm chỉnh vẫn là chuyện nghiêm chỉnh, dù cô có giận dỗi thì vẫn biết chừng mực.

Lê Nhất Ninh: [Hỏi anh một chuyện.]

Không biết Hoắc Thâm đang bận hay là thế nào, trong phút chốc không có trả lời tin nhắn của cô ngay.

Lê Nhất Ninh cũng không để bụng, cô chuyển sang đi tìm tư liệu của người khác.

*

Hoắc Thâm bên này vừa mới bàn xong hợp đồng, một hàng người đi tới chi nhánh công ty mở họp, suốt quá trình bận tới mức chân không chạm đất không có lấy thời gian để được nghỉ ngơi.

Kết thúc xong hai hội nghị vừa đi ra, Hoắc Thâm lập tức nhìn thấy vẻ mặt nặng nề của Lâm Thuận Bân.

“Hoắc Tổng.”

Hoắc Thâm nhìn anh ta: “Có chuyện gì?”

Lâm Thuận Bân đưa điện thoại tới, thấp giọng nói: “Bên bà chủ xảy ra chút vấn đề.”

Nghe xong, Hoắc Thâm lạnh mặt híp mắt nhìn tin tức trên weibo.

“Bà chủ gọi điện thoại cho cậu rồi?”

“Không có.” Lâm Thuận Bân suy nghĩ: “Nhưng mà buổi sáng bà chủ có hỏi tôi một chuyện.”



“Chuyện gì?”

Lâm Thuận Bân sờ cổ, nhớ tới trạng thái của ông chủ nhà mình với bà xã, lời ít ý nhiều: “Bà chủ hỏi chuyện hợp tác, có ảnh hưởng gì tới công ty không.”

Hoắc Thâm lấy làm ngạc nhiên, nhìn Lâm Thuận Bân: “Cô ấy còn quan tâm chuyện này?”

Lâm Thuận Bân mỉm cười: “Chú Hứa nói tuy bà chủ luôn miệng nói tỉ lệ phần trăm bị tổn thất có thể mua nhiều túi xách và biệt thự, nhưng thật ra càng lo lắng ảnh hưởng tới Hoắc tổng ngài, cũng lo lắng có ảnh hưởng gì tới công ty không.”

Không thể không nói những lời này của Lâm Thuận Bân đã vuốt phải mông ngựa, khiến Hoắc Thâm nghe xong tâm tình cũng thoải mái hơn không ít.

Anh ép khóe môi đang cong lên của mình xuống, nhìn Lâm Thuận nói: “Trạng thái gần đây không tệ.”

Lâm Thuận Bận vội đáp một tiếng.

Hoắc Thâm nhàng nhạt nói: “Cuối năm thưởng gấp đôi.”

“Cám ơn Hoắc tổng.”

Lâm Thuận nhìn thần sắc phức tạp trên mặt Hoắc Thâm bỗng nhớ ra một chuyện càng quan trọng hơn.

“Đúng rồi, bởi vì nguyên nhân quay phim, hôm nay bà chủ đã đi tới bên đoàn làm phim rồi.”

Bước chân Hoắc Thâm khựng lại, nhìn anh ta một cái: “Tôi biết rồi.”

Anh cúi đầu trả lời tin nhắn của Lê Nhất Ninh, vừa đi vừa phân phó xuống: “Đi sắp xếp lịch trình một chút.”

“Vâng.”

Hoắc Thâm xuất ngoại không hề chỉ vì chuyện hợp tác lần này. Thật ra anh còn một việc càng quan trọng hơn phải làm, phạm vi hoạt động của tập đoàn Hoắc Thị xưa nay rất rộng mà Hoắc Thâm lại là một người đàn ông có dã tâm lớn đương nhiên không thể bỏ qua bất kỳ một cơ hội làm ăn nào.

Điện thoại của Lê Nhất Ninh rung lên, là Hoắc Thâm gửi tin nhắn tới.

Hoắc Thâm: [Có chuyện gì? Hợp đồng hợp tác sao?]

Lê Nhất Ninh: [Ai quan tâm hợp đồng hợp tác chứ! Tôi không thèm quan tâm đâu.]

Cô miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo.

Hoắc Thâm cụp mắt mỉm cười, gọi điện thoại tới.

“Alo.”

“Thật sự không quan tâm?”

Lê Nhất Ninh nghe thấy giọng nói trầm thấp của người đàn này đột nhiên nhớ tới tiếng thở gấp gáp của anh vang lên ở bên tai mình, gấp gáp như vậy nặng nề như vậy, cô ho một tiếng tỉnh táo lại: “Đương nhiên rồi.”

Nghe xong, Hoắc Thâm cũng không bóc trần bí mật cô lén lút hỏi trợ lý và chú Hứa mà chuyển sang hỏi: “Vậy thì muốn hỏi chuyện gì?”

Lê Nhất Ninh ‘ừm’ một tiếng: “Chuyện của Hà Thánh Nguyên, bộ phim mạng của họ được phát sóng là tay chân của anh làm đúng không?”

Hoắc Thâm nhướng mày: “Cái gì gọi là tay chân của anh làm?”

Lê Nhất Ninh: “Đang nói chuyện nghiêm túc với anh đấy, tuy tôi không thích Hà Thánh Nguyên nhưng một bộ phim tốn biết bao tâm tư như vậy dưới tình huống không có bất cứ tuyên truyền gì thì đã phát sóng rồi, sẽ ảnh hưởng rất lớn.”

Chuyện nào ra chuyện đó.

Lê Nhất Ninh quá rõ sức ảnh hưởng của bộ phim này đối với đạo diễn và những nhân viên công tác khác. Cứ vậy mà phát sóng không có tuyên tuyền thì đã định trước không có kết cục tốt rồi, tâm huyết của những nhân viên đó bỏ ra cứ giống như công dã tràng không có ý nghĩa gì.

Hoắc Thâm nghe thấy giọng nói đầy chính nghĩa này của cô thì cười khẽ một tiếng: “Không phải.”

Có điều anh cũng biết một chút nội tình, anh bóp mày cảm thấy hơi mệt mỏi: “Là người khác làm.”

“Hả?”

Hoắc Thâm nói: “Một thời gian nữa em sẽ biết thôi. Bộ phim này bây giờ không phát thì sau một tháng nữa không có cơ hội để phát sóng đâu.”

Lê Nhất Ninh: “? ? ?”

“Chuyện trên mạng cần anh giúp xử lý không?”

“Không cần.” Lê Nhất Ninh không nghĩ đã từ chối ngay: “Tự tôi giải quyết được.”

“Được.”



Hoắc Thâm khựng lại, đổi đề tài: “Em tới đoàn làm phim rồi?”

Không biết tại sao, từ trong lời này của Hoắc Thâm cô bỗng nghe ra ý khác. Đại khái kiểu như ‘vì để trốn anh nên chạy tới đó rồi’ gì đó.

Nghĩ vậy, mặt cô không khỏi nóng lên, nói qua loa: “Đương nhiên, vì sắp khai máy rồi tôi muốn làm chuẩn bị, không có chuyện gì thì cúp đây.”

Nhìn thấy cuộc điện thoại bị cắt ngang, Hoắc Thâm khẽ mỉm cười, âm thanh trầm đục.

Kinh ngạc tới mức Lâm Thuận Bân chỉ muốn chà hai cánh tay, thật quá đáng sợ.

*

Cúp điện thoại rồi, Lê Nhất Ninh vùi ở trong chăn một lúc lâu mới cảm thấy nhiệt độ trên tai giảm đi không ít.

Cô xoa cái tai nóng bừng, gửi một sticker cho chú Hứa.

Quá đáng.

Nhất định là chú Hứa cáo trạng rồi!

Bằng không sao Hoắc Thâm lại biết bản thân lén nghe ngóng chuyện hợp đồng.

Tuy trong lòng và trong miệng Lê Nhất Ninh luôn nhắc mãi tổn thất quá lớn, phần tổn thức đó đủ để cô mua túi xách rồi, nhưng không hề đại biểu rằng cô là người vô tâm vô phế như vậy.

Tuy cô không hiểu quá nhiều nhưng vẫn lén nghe ngóng từ chỗ chú Hứa và trợ lý về mức độ ảnh hưởng của chuyện này đối với Hoắc Thâm, sau khi biết được không có ảnh hưởng gì Lê Nhất Ninh mới yên tâm, bắt đầu chuyển sang đau tiền.

Đương nhiên, cùng lúc đau tiền còn rất ‘phiền’ Hoắc Thâm cơ.

Đi sớm một chút không tốt sao, còn đi thôn trang nghỉ mát. Cô tức giận bất bình mà nghĩ thế, nhưng khóe môi lại cong lên.

Chẳng mấy chốc, trong điện thoại nhận được tin tức do bạn bè gửi tới.

Mắt Lê Nhất Ninh vụt sáng, nhanh chóng gửi cho Tống Tĩnh.

Tống Tĩnh: [Đã hiểu.]

Lúc weibo của Lê Nhất Ninh đăng được hơn nửa tiếng, quần chúng ăn dưa hưng phấn bừng bừng đợi màn phản kích vả mặt của cô.

Lúc họ cảm thấy Lê Nhất Ninh có thể đã lừa mọi người rồi thì giải trí Tinh Hà đăng weibo.

Giải trí Tinh Hà V: Video hoàn chỉnh của hôm quay phim, nghệ sĩ dưới trướng công ty chúng tôi tuy là cameo cũng chỉ có ba cảnh quay ngắn ngủi, nhưng cô ấy rất nghiêm túc quay phim, còn những tội danh không có chứng cứ như ‘đeo bám’ ‘giả vờ té ngã’, trước giờ Lê Nhất Ninh chưa từng làm. [Video].

Video đầy đủ nhất mà weibo công ty vừa đăng lên — — là do phía bên đoàn làm phim cung cấp.

Chất lượng video rất rõ ràng, thậm chí còn có cảnh tượng mới đầu đạo diễn Lâm giải thích kịch bản cho ba người bọn họ.

Ông nhắc nhở Hà Thánh Nguyên phải đẩy Lê Nhất Ninh về phía bên nào, Hà Thánh Nguyên gật đầu rồi, Lê Nhất Ninh cũng ngoan ngoãn đồng ý.

Kết quả sự thật chứng minh, anh ta ra sức quá mạnh đẩy Lê Nhất Ninh lệch hướng ngã ra ngoài.

Video vừa đăng, ngay cả weibo của bộ phim mạng «Thanh Xuân Quá Ngọt» cũng theo đó chuyển tiếp.

Webdrama Thanh Xuân Quá Ngọt V: Video do chúng tôi cung cấp, đạo diễn Lâm bảo chúng tôi nói một tiếng xin lỗi Ninh Ninh.

Tống Tĩnh theo đó cũng đăng một bài weibo.

Tống Tĩnh V: Sau khi bị ngã không phải không sao, có điều Ninh Ninh thân làm một diễn viên mới không muốn làm quá lớn chuyện, cố gắng chống đỡ quay xong cảnh cuối cùng rồi chúng tôi đi bệnh viện, phía dưới là báo cáo kiểm tra khi đó. [Hình ảnh].

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK