"Tân Nam, ngươi đang câu giờ sao?”
Tân Nam lặng người, qủa thực cậu ta đang cố gắng chờ tỷ phu!
tỷ phu nhất định sẽ đến cứu tỷ tỷ của cậu ta!
Chỉ là Đạo hạnh của Tân Nam còn nông nên đương nhiên không qua mắt được hoả nhãn kim tinh của Tân phu nhân: "Được lắm, được lắm! Vốn ta tưởng rằng ngươi nhắc lại chuyện lúc nhỏ là vì hiểu cho nỗi khổ của mẫu thân người.
Hoá ra ngươi chỉ đang tính kế đối phó ta!"
"Gon trai của ta! Vì một người ngoài, vì một tên sao chổi, vì một kẻ hèn mọn, lại âm mưu chống lại ta!"
"Ngươi cho rằng ta sợ Tiêu Lâm tới sao?" "Người đâu! Lôi chúng xuống!"
Tân phu nhân đã không còn kiên nhẫn nữa, vung tay áo lên, phủ tướng cơ bắp lực lưỡng bước tới, bắt đầu kéo Tân Nam Tần Bắc!
"Mẹ!", Tân Phượng Uyển khóc thảm thiết, đây là lần đầu tiên nàng thấy mẹ mình vô lý như vậy, nàng thực sự sợ lắm rồi!
Tân Nam Tần Bắc võ công không cao, không bằng phủ tướng. Tám phủ tướng tiến lên, mỗi người một tay một chân kéo Tân Nam Tân Bắc đi!
"TỷI Tỷ!"
'Tân Nam không khỏi bật khóc, bộ dạng đáng thương của cậu ta khiến Tiêu Lâm ở ngoài lầu các có chút cảm động.
Có vẻ như sự nhìn nhận của Tần Nam đối với tỷ phu thực sự không chỉ là lời nói suông.
"Chủ nhân, sao chúng ta không lên luôn?”
Trong lòng Bạch Khởi dâng trào sát ý, Tiêu Lâm lại giữ hắn lại, nhìn chằm chăm vào bát thuốc: "Không vội, chờ chút, Mông Ngạo đã về rồi à?"
Hai người đang nói chuyện, Mông Ngạo chợt xuất hiện, chạy vội tới mức gần như mất thăng bằng: "Tới rồi!"
"Đồng tri thư tới!" Cùng lúc đó, một tiếng hét lớn vang lên.
Tiêu Lâm cau mày, Đồng tri thư chỉ là nữ quan, nàng cũng chỉ là khách trong Tân phủ, sao còn có người báo tin trang trọng như vậy?
Đây chẳng phải là cách đối xử chỉ dành cho quý tộc trong hoàng cung sao? Tân phu nhân sửng sốt, công chúa đến đây ư?
Nếu công chúa nhìn thấy Tần phủ hành động như vậy, chỉ sợ hôn nhân của Tân Phong sẽ bị hủy hoại!
Tần phu nhân lập tức ra lệnh cho người của mình dừng lại, phủ tướng thả Tần Nam Tần Bắc ra, hai người lập tức quay lại bảo vệ tỷ tỷ khỏi nanh vuốt của Tần
phu nhân.
Công chúa Đại Đồng khoan thai bước tới, hôm nay nàng đặc biệt mặc một bộ váy màu nhạt, dù sao Tần phủ vẫn đang để tang.
Mái tóc đen dài óng mượt bay trong gió lạnh, đôi mắt đẹp long lanh, xiêm y tung bay khi nàng bước đi.
Giống như một nàng tiên giáng trần vậy!
Tại sao Tiêu Lâm trước đây không nhận ra Đồng tri thư đoan trang và duyên dáng như vậy?
"Bái kiến trưởng công chúa".
Đại Đồng công chúa hành lễ với Tần phu nhân, Tần phu nhân cũng gật đầu đáp lại. Bà ta không trực tiếp gọi nàng là công chúa mà ra lệnh cho tất cả người ngoài lui xuống, sau đó mới nói: "Công chúa đến Tần phủ, ta không nghênh đón từ xa, thật là thất lễ".
Công chúa?
Tiêu Lâm và Bạch Khởi nhìn nhau, Đồng tri thư là công chúa sao?
Mông Ngạo càng kinh ngạc hơn, bài thơ của chủ nhân còn có thể mời được công chúa? Chết tiệt! Hắn nhất định phải học làm thơ, như vậy mới nhanh chóng lấy được vợt
Tiêu Lâm trong đầu chỉ có một ý nghĩ: Xong đời rồi. công chúa?
Công chúa......
Tiêu Lâm là người đầu tiên phản ứng lại, kinh thành có tin đồn công chúa kén rể, chẳng lẽ là đang nói đến Đồng tri thư?
Đồng tri thư làm sao có thể là công chúa được?
Vậy mà hắn còn dạy Mông Ngạo chạy đến trước mặt nàng đọc bài thơ thả thính. Lần này thì xong đời hắn rồi.
Tần Phong muốn cưới công chúa đến phát điên, vậy mà Tiêu Lâm còn điên cuồng khoác lác, dùng thơ khen nàng xinh đẹp như thần tiên. Lỡ như Tần gia biết chuyện thì phải làm sao?
Mấu chốt là công chúa còn thật sự đến giúp đỡ, chẳng lế nàng đã động lòng thật rồi ư?
Công chúa liếc nhìn Tân Phượng Uyển đang khóc nức nở, thấy Tân Nam Tần Bắc thì đang bảo vệ tỷ tỷ như gà mẹ dang cánh bảo vệ con. Xem ra chuyện hôm nay quả thực nghiêm trọng, chẳng trách Tiêu Lâm lại mời nàng tới cứu giúp.
Công chúa và Tần gia đang nói chuyện gì đó, Mông Ngạo thì thầm vào tai Tiêu Lâm: "Chủ nhân, vừa rồi khi ta trở về, mấy tiểu thiếp mà A Thạch mua về cho. ngài đã tề tựu trong sân rồi. Ai cũng đẹp như hoa như ngọc, hình như có ba cô!”
Đôi mắt Tiêu Lâm gần như tối sầm lại, sớm không đến muộn không đến lại đến đúng lúc này! Nếu Tần gia mà biết thì đứa trẻ trong bụng Tân Phượng Uyển sẽ càng gặp nguy hiểm
Đồng đội heo!
"Mang về Tân phủ làm gì! Mang về Tiêu phủ ngay!"
Tiêu Lâm rít lên qua kế răng, A Thạch này thật sự đã đánh giá quá cao đại ca của mình! Tiêu Lâm mặc dù tự cho mình lợi hại, nhưng cũng không dám đùa với tính mạng của con trai mình!
Đúng lúc đó, một người hầu chạy vội vào, không ổn rồi!
Mấy tiểu thiếp kia vừa bước chân vào phủ đã có kẻ chạy tới tìm Tân phu nhân mách lẻo rồi!
Tân Nam lặng người, qủa thực cậu ta đang cố gắng chờ tỷ phu!
tỷ phu nhất định sẽ đến cứu tỷ tỷ của cậu ta!
Chỉ là Đạo hạnh của Tân Nam còn nông nên đương nhiên không qua mắt được hoả nhãn kim tinh của Tân phu nhân: "Được lắm, được lắm! Vốn ta tưởng rằng ngươi nhắc lại chuyện lúc nhỏ là vì hiểu cho nỗi khổ của mẫu thân người.
Hoá ra ngươi chỉ đang tính kế đối phó ta!"
"Gon trai của ta! Vì một người ngoài, vì một tên sao chổi, vì một kẻ hèn mọn, lại âm mưu chống lại ta!"
"Ngươi cho rằng ta sợ Tiêu Lâm tới sao?" "Người đâu! Lôi chúng xuống!"
Tân phu nhân đã không còn kiên nhẫn nữa, vung tay áo lên, phủ tướng cơ bắp lực lưỡng bước tới, bắt đầu kéo Tân Nam Tần Bắc!
"Mẹ!", Tân Phượng Uyển khóc thảm thiết, đây là lần đầu tiên nàng thấy mẹ mình vô lý như vậy, nàng thực sự sợ lắm rồi!
Tân Nam Tần Bắc võ công không cao, không bằng phủ tướng. Tám phủ tướng tiến lên, mỗi người một tay một chân kéo Tân Nam Tân Bắc đi!
"TỷI Tỷ!"
'Tân Nam không khỏi bật khóc, bộ dạng đáng thương của cậu ta khiến Tiêu Lâm ở ngoài lầu các có chút cảm động.
Có vẻ như sự nhìn nhận của Tần Nam đối với tỷ phu thực sự không chỉ là lời nói suông.
"Chủ nhân, sao chúng ta không lên luôn?”
Trong lòng Bạch Khởi dâng trào sát ý, Tiêu Lâm lại giữ hắn lại, nhìn chằm chăm vào bát thuốc: "Không vội, chờ chút, Mông Ngạo đã về rồi à?"
Hai người đang nói chuyện, Mông Ngạo chợt xuất hiện, chạy vội tới mức gần như mất thăng bằng: "Tới rồi!"
"Đồng tri thư tới!" Cùng lúc đó, một tiếng hét lớn vang lên.
Tiêu Lâm cau mày, Đồng tri thư chỉ là nữ quan, nàng cũng chỉ là khách trong Tân phủ, sao còn có người báo tin trang trọng như vậy?
Đây chẳng phải là cách đối xử chỉ dành cho quý tộc trong hoàng cung sao? Tân phu nhân sửng sốt, công chúa đến đây ư?
Nếu công chúa nhìn thấy Tần phủ hành động như vậy, chỉ sợ hôn nhân của Tân Phong sẽ bị hủy hoại!
Tần phu nhân lập tức ra lệnh cho người của mình dừng lại, phủ tướng thả Tần Nam Tần Bắc ra, hai người lập tức quay lại bảo vệ tỷ tỷ khỏi nanh vuốt của Tần
phu nhân.
Công chúa Đại Đồng khoan thai bước tới, hôm nay nàng đặc biệt mặc một bộ váy màu nhạt, dù sao Tần phủ vẫn đang để tang.
Mái tóc đen dài óng mượt bay trong gió lạnh, đôi mắt đẹp long lanh, xiêm y tung bay khi nàng bước đi.
Giống như một nàng tiên giáng trần vậy!
Tại sao Tiêu Lâm trước đây không nhận ra Đồng tri thư đoan trang và duyên dáng như vậy?
"Bái kiến trưởng công chúa".
Đại Đồng công chúa hành lễ với Tần phu nhân, Tần phu nhân cũng gật đầu đáp lại. Bà ta không trực tiếp gọi nàng là công chúa mà ra lệnh cho tất cả người ngoài lui xuống, sau đó mới nói: "Công chúa đến Tần phủ, ta không nghênh đón từ xa, thật là thất lễ".
Công chúa?
Tiêu Lâm và Bạch Khởi nhìn nhau, Đồng tri thư là công chúa sao?
Mông Ngạo càng kinh ngạc hơn, bài thơ của chủ nhân còn có thể mời được công chúa? Chết tiệt! Hắn nhất định phải học làm thơ, như vậy mới nhanh chóng lấy được vợt
Tiêu Lâm trong đầu chỉ có một ý nghĩ: Xong đời rồi. công chúa?
Công chúa......
Tiêu Lâm là người đầu tiên phản ứng lại, kinh thành có tin đồn công chúa kén rể, chẳng lẽ là đang nói đến Đồng tri thư?
Đồng tri thư làm sao có thể là công chúa được?
Vậy mà hắn còn dạy Mông Ngạo chạy đến trước mặt nàng đọc bài thơ thả thính. Lần này thì xong đời hắn rồi.
Tần Phong muốn cưới công chúa đến phát điên, vậy mà Tiêu Lâm còn điên cuồng khoác lác, dùng thơ khen nàng xinh đẹp như thần tiên. Lỡ như Tần gia biết chuyện thì phải làm sao?
Mấu chốt là công chúa còn thật sự đến giúp đỡ, chẳng lế nàng đã động lòng thật rồi ư?
Công chúa liếc nhìn Tân Phượng Uyển đang khóc nức nở, thấy Tân Nam Tần Bắc thì đang bảo vệ tỷ tỷ như gà mẹ dang cánh bảo vệ con. Xem ra chuyện hôm nay quả thực nghiêm trọng, chẳng trách Tiêu Lâm lại mời nàng tới cứu giúp.
Công chúa và Tần gia đang nói chuyện gì đó, Mông Ngạo thì thầm vào tai Tiêu Lâm: "Chủ nhân, vừa rồi khi ta trở về, mấy tiểu thiếp mà A Thạch mua về cho. ngài đã tề tựu trong sân rồi. Ai cũng đẹp như hoa như ngọc, hình như có ba cô!”
Đôi mắt Tiêu Lâm gần như tối sầm lại, sớm không đến muộn không đến lại đến đúng lúc này! Nếu Tần gia mà biết thì đứa trẻ trong bụng Tân Phượng Uyển sẽ càng gặp nguy hiểm
Đồng đội heo!
"Mang về Tân phủ làm gì! Mang về Tiêu phủ ngay!"
Tiêu Lâm rít lên qua kế răng, A Thạch này thật sự đã đánh giá quá cao đại ca của mình! Tiêu Lâm mặc dù tự cho mình lợi hại, nhưng cũng không dám đùa với tính mạng của con trai mình!
Đúng lúc đó, một người hầu chạy vội vào, không ổn rồi!
Mấy tiểu thiếp kia vừa bước chân vào phủ đã có kẻ chạy tới tìm Tân phu nhân mách lẻo rồi!