Mục lục
Vô Địch Lục Hoàng Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối với Vân Tranh mà nói, việc không phải tham gia buổi triều chính quả là một điều tốt.

Được ăn ngon, ngủ ngon, cảm giác vô cùng sảng khoái.

Ăn sáng xong, Vân Tranh lập tức chạy đến hiệu rèn.

Đến giữa trưa, hắn cũng không trở về phủ dùng bữa, mà sai người mua ít thức ăn, ngồi ăn tại hiệu rèn như những người khác, sau đó tiếp tục chỉ đạo mọi người rèn sắt.

Trước đây, Vân Tranh thường xem một chương trình nước ngoài có tên là Forged in Fire, là một fan cuồng, thậm chí còn dành rất nhiều thời gian để nghiên cứu kỹ thuật rèn thép Damascus.

Tuy chỉ biết lý thuyết nhưng muốn tự mình rèn thì không phải chuyện dễ dàng.

Chỉ riêng quá trình cán nguội tích hợp cũng đã đủ khiến người ta vò đầu bứt tai.

Họ rèn ra được những thanh thép, tôi đi tôi lại mấy lần thì thép đều nứt.

Vân Tranh không thể không tìm cách phân tích, liên tục cải tiến công nghệ.

Khi nhóm người họ đang hăng say ở hiệu rèn, Cao Cáp bất ngờ phi ngựa tới thúc giục.

Nhìn dáng vẻ vội vàng của Cao Cáp, Vân Tranh biết không có chuyện gì tốt.

"Điện hạ, tin từ trong cung, thánh thượng đang gấp rút triệu điện hạ vào cung!"

Cao Cáp xuống ngựa ngay lập tức, nói vội.

Đờ mờ!

Có chuyện gì thế này?

Thậm chí còn gấp rút triệu mình vào cung?

Chẳng lẽ Ban Bố lại định làm trò quỷ gì hay sao?

"Các ngươi tiếp tục thử, đừng sợ làm không cẩn thận!”

Ra lệnh một tiếng với những người thợ rèn, Vân Tranh vội vàng rời đi.

Trở lại phủ, xe ngựa do Văn Đế phái đến đón đã đợi sẵn từ lâu.

Vân Tranh trong lòng bực bội, đành phải lên xe ngựa, chạy đến hoàng cung.

"Phụ hoàng triệu kiến ta để làm gì?"

Trên đường đi, Vân Tranh nhân tiện hỏi người ra đón mình.

"Tiểu nhân không biết."

Eo ôi!

Không biết thì nói là không biết đi!

Tiện nghi lão tử còn định ăn ta hay sao?

Không lâu sau, Vân Tranh đã đến hoàng cung.

Đi theo thái giám dẫn đường, họ không ngừng đi sâu vào hậu cung.

Ấy?

Không phải đi đến điện triều hội sao?

Đây là tình hình gì vậy?

Cuối cùng, Vân Tranh cùng thái giám đi đến Ngự Hoa Viên.

Vừa đến cổng Ngự Hoa Viên, Vân Tranh liền thấy trong ao có mấy con ngỗng trắng muốt.

Nhìn mấy con ngỗng trắng đó, tâm tư Vân Tranh lại hoạt động trở lại.

Hai ngày nay chỉ lo luyện thép Damascus, lại quên mất chuyện bút lông ngỗng.

Vẫn nên sai người đi tìm cho mình ít lông ngỗng thôi!

Nếu không, viết ra toàn chữ ngoằn ngoèo xiên xẹo, thật không thể cho thiên hạ cười chê sao?

Đi vào sâu trong Ngự Hoa Viên, cuối cùng Vân Tranh gặp được Văn Đế ở trong đình.

Cùng uống trà với hắn còn có Chương Hòe.

Eo ôi!

Hiểu rồi!

Chắc chắn có liên quan đến chuyện hôm qua.

"Nhi thần bái kiến phụ hoàng, bái kiến Chương Các lão."

Vân Tranh bước vào đình, thi lễ với hai người họ.

Văn Đế cầm trên tay món đồ mà Chương Hòe đã giao trả chính là tờ giấy Vân Tranh đưa cho Chương Hòe vào tối hôm qua.

Văn Đế khẽ gật đầu, sau đó ngẩng đầu hỏi: "Đây là do ngươi viết phải không?"

"Vâng."

Vân Tranh gật đầu.

"Ngươi nhìn xem ngươi viết cái gì kìa!"

Văn Đế đột nhiên ném tờ giấy trong tay về phía mặt bàn, quát lớn: "Một hoàng tử đường đường chính chính mà chữ viết còn không bằng đứa trẻ mấy tuổi! Có biết xấu hổ không?"

Mới vừa đến mà đã bị Văn Đế cho ăn một trận, Vân Tranh không khỏi im lặng.

Tại sao lại trách ya?

Ta trước giờ có dùng bút lông đâu!

Ta còn định viết cho ra hồn đây.

Ngươi đưa ta bút máy trước thử xem!

Trong lòng Vân Tranh chửi bới vài câu, sau đó thận trọng đáp lời: "Thưa phụ hoàng, chữ của nhi thần đúng là hơi kém, nhi thần về sau nhất định sẽ chăm chỉ luyện tập."

"Luật tập cái rắm!"

Văn Đế giận dữ trừng mắt nhìn hắn, "Đã hơn hai mươi tuổi rồi, vẫn không thấy luyện tập ra hồn! Hôm trước ngươi suốt ngày chỉ biết lẩn quẩn ở Bích Ba Viện, ngươi rốt cuộc đang làm cái gì?"

Vân Tranh im lặng.

Con hàng này ăn thuốc súng à?

Không lẽ ở Bắc Hoàn bị chọc tức nên giờ trút cơn giận lên đầu mình sao?

Gấp rút triệu mình vào cung, chỉ để răn dạy mình vài câu thôi à?

Thấy Vân Tranh bị giáo huấn không phản bác được, Chương Hòe vội vàng giúp đỡ giải vây, cười ha hả nói: "Thánh thượng bớt giận! Lục điện hạ viết chữ đúng là không đẹp, thế nhưng ngài xem những con số và phép tính này tinh diệu biết bao! Kể cả chữ viết có đẹp thì viết ra thứ mà người khác không đọc hiểu cũng chẳng tốt chút nào!"

Nghe lời của Chương Hòe, Vân Tranh không khỏi thầm giơ ngón tay cái.

Xem đi!

Đây mới chính là đế sư!

Ngươi xem trình độ ăn nói của người ta cao đến đâu kìa.

Có Chương Hòe giúp đỡ, sắc mặt Văn Đế lúc này mới có vẻ đẹp lên.

"Ừm, Các lão nói cũng có lý."

Văn Đế khẽ gật đầu, sau đó hỏi Vân Tranh: "Ngươi thấy trên sách kia, những phương pháp đếm số có chỉ có những phương pháp đó thôi phải không?"

Đúng vậy!

Biết rồi!

Đây mới là việc chính!

Tên này vừa rồi cố ý gây sự!

Hắn là muốn vừa gặp mặt đã tìm cớ dọa mình, nhưng lại hỏi chuyện này, thì mình sẽ vui vẻ chiều lòng, nói ra hết những kiến thức mà mình biết!

Đế vương quả là đế vương, lòng dạ khó lường!

Quả là nham hiểm!

Vân Tranh thầm mắng trong lòng một câu, sau đó trả lời: "Thưa phụ hoàng, còn một số cách khác! Tuy nhiên, những cách đó hơi phức tạp, nhi thần tự mình cũng chưa nắm rõ, nên không viết ra..."

"Không sao."

Văn Đế khoát tay, "Ngươi viết ra hết, trẫm tự sai người nghiên cứu, muốn mở rộng toàn quốc, thì phải có giải pháp! Sau khi nghiên cứu xong, trẫm sẽ ban thưởng cho ngươi thêm nhất công nữa!"

Nói xong, Văn Đế lập tức sai người mang văn phòng tứ bảo đến.

Vân Tranh trong lòng cười thầm.

Tát một cái rồi thưởng cho một viên kẹo!

Đòn này quả là tên tiện nghi phụ hoàng này chơi giỏi thật.

Không lâu sau, cung nữ đã mang văn phòng tứ bảo (bút, mực, giấy, nghiên) tới, chu đáo đến mức còn ở bên cạnh nghiền mực.

Nhìn cây bút lông, trong lòng Vân Tranh lại thầm đắn đo.

Viết ra bằng một tay nát như vậy ngay trước mặt Văn Đế, e là sẽ bị hắn phun nước bọt vào mặt mất.

"Sao vậy, còn muốn trẫm viết cho ngươi nữa à?"

Thấy Vân Tranh không có động tĩnh, Văn Đế không khỏi lộ vẻ không vui.

"Thưa phụ hoàng, chữ của nhi thần quá xấu, e là sẽ làm bẩn mắt ngài!"

Vân Tranh liếc mắt nhìn Văn Đế, rồi tiếp tục nói: "Thật ra, trước đây khi nhi thần viết chữ ở Bích Ba Viện, thần thường dùng một loại bút khác, loại bút đó viết chữ sẽ dễ nhìn hơn một chút..."

Văn Đế hơi cau mày, "Ý ngươi là ngươi còn muốn về lấy bút của ngươi phải không?"

"Không cần, không cần."

Vân Tranh khoát khoát tay, "Lúc nãy nhi thần đến, nhi thần có nhìn thấy trong ao bên cổng Ngự Hoa Viên có vài con ngỗng, xin phụ hoàng sai người đến nhổ cho nhi thần mấy cây lông dài trên cánh của chúng."

"Ngỗng?"

Mặt Văn Đế lộ vẻ nghi hoặc, "Ngự Hoa Viên này đào đâu ra ngỗng?"

Vân Tranh trả lời: "Ở ngay trong ao bên cổng Ngự Hoa Viên, lúc nãy thần còn thấy."

Khi lời Vân Tranh vừa dứt, Văn Đế và Chương Hòe cùng lúc giật mình.

Một lát sau, Chương Hòe nhìn về phía hắn bằng ánh mắt kỳ lạ, mặt mo co giật không ngừng.

Ngay cả cung nữ và thái giám bên cạnh cũng cúi gằm đầu, cố gắng rất vất vả để không bật cười.

Mặt Văn Đế âm tình bất định, lúc giơ tay lúc co giò.

Có vẻ như đang do dự không biết nên đánh hắn hay đá hắn.

Vân Tranh không hiểu.

Sao họ lại lên cơn thế này?

Chỉ là ngỗng trong Ngự Hoa Viên thôi mà?

Còn có gì không thể nhổ chứ?

Nhổ vài cây lông thì tính là đại bất kính với Văn Đế sao?

Thôi!

Đành vậy!

Gần vua như gần cọp.

Không nhổ thì thôi vậy!

Vân Tranh cầm lấy bút lông, ngượng ngùng cười cười: "Là nhi thần suy nghĩ không thấu đáo, không nên có ý định nhổ lông ngỗng mà phụ hoàng nuôi! Thôi thì thần dùng cây bút lông này vậy..."

Nói xong, Vân Tranh liền dùng bút lông chấm mực, chuẩn b·ị b·ắt đầu viết.

"Thật hồ đồ!"

Mặt Văn Đế co giật, tức giận nói: "Đó là Tuyết Nhạn (ngỗng tuyết) do phiên bang tiến cống! Không phải ngỗng!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
fJSFD85561
05 Tháng mười, 2024 13:53
xin truyện đánh trận ko trang bức đi ae
fJSFD85561
05 Tháng mười, 2024 13:16
này trong truyện chứ ko có lợi ích gì thêm bị khinh nữa bơ cụ con Thẩm..... đi
fJSFD85561
05 Tháng mười, 2024 13:03
*** bọn nô tỳ bán mình như này là lôi ra chém hay diệt tộc chứ này nhẹ nhàng vcc
QW1dE0AsvN
25 Tháng chín, 2024 01:32
nói sao nhề đọc mấy chương đầu là dẹp được rồi nên nhớ sĩ khí q·uân đ·ội rất quan trọng tướng liều c·hết cứu vua mà vua đối đãi người nhà ko tốt thì tướng ai thèm đánh nhau nữa với vô thấy trang bức là dẹp
bvQJB55374
23 Tháng chín, 2024 11:44
Mới đọc đến chương 56 thôi nhưng mình thấy tác giả lấy tư tưởng của người hiện đại ( kiểu như mối quan hệ của nhân viên với trưởng phòng: sếp tốt thì nhân viên kính phục, sếp không ra gì thì nhân viên thể hiện ra mặt) để dùng cho thế giới cổ đại phong kiến. Mình đồng ý là tác giả có thể viết phóng tác để nhân vật có nhiều không gian nhưng nhân vật thời phong kiến mà hành động hiện đại quá thì đọc thấy cấn cấn. Hạ nhân thì nói xấu ngay bên cạnh chủ tử (kiểu như là tao không s·ợ c·hết, tao thích nói thì nói), con cháu quan lại thì khinh thị ra mặt, điển hình như cảnh main gặp Chương Hư: vừa gặp nó đã chỉ cây dâu mắng cây hòe rồi, lại còn không hành lễ. Con vợ thì không não, hành động tùy theo cảm tính. Thế rốt cuộc thì quyền uy, bộ mặt hoàng đế là cho *** ăn à?.
TLJbK22145
09 Tháng chín, 2024 20:59
coi đến 176 hết chịu đựng nổi. con vợ thì chanh chua phách lối,lại vô não.thằng main thì luôn tỏ thông minh mà hành động như thằng đần, người thì ko có võ vậy mà thổ phỉ kêu vào hang đàm phán thì cũng vào tin vào uy tín của thổ phỉ mà ko có kế hoạch B ,C ,D gì hết cứ vậy chui vào, nếu thổ phỉ ko phải diệu âm mà là thật thổ phỉ hay người của thằng Vân lệ thì kết quả … xuyên qua 1 lần nữa à????
TLJbK22145
09 Tháng chín, 2024 14:51
moa cưới con vợ gi cũng biết, mỗi cái không biết….điều
TLJbK22145
08 Tháng chín, 2024 20:08
mới xem 100c thấy cũng dc, nhưng có 1 thắc mắc mãi ko hiểu, vì sao lúc nào main cũng có ý định… tạo phản?? thấy hoàng đế cũng khá thương iu đưa con này nhưng vì sao main luôn có ý định tạo phản phụ hoàng của mình vậy??? main ko biết là khi tạo phản sẽ phải c·hết bao nhiêu người sao?? rồi cha con , anh em g·iết nhau à ??
hoBXH04721
26 Tháng tám, 2024 15:31
ko ra nữa à
Gumine
23 Tháng sáu, 2024 22:32
cũng được mà, trong lúc kiếm truyện khác sẽ đọc truyện này
Chìm Vào Giấc Mơ
10 Tháng sáu, 2024 15:04
Loại main xuyên qua mà vẫn còn đối nhân xử thế như thời hiện đại khách khí với bọn nô tài,thị nữ rồi kêu ngồi ăn cơm chung bàn như người thường,nó không khinh thường mới lạ.
Chìm Vào Giấc Mơ
10 Tháng sáu, 2024 15:01
Mấy thể loại hoàng triều mà có siêu phàm sức mạnh thì hay hơn
Bùi Kim Thịnh
04 Tháng sáu, 2024 11:42
becks diện
PiMec23095
01 Tháng sáu, 2024 11:33
văn phong không hợp. thiếu tính trầm ổn,cô đọng, nhấn nhá. kiểu kiểu trẻ trâu cà lơ phất phơ sao sao đấy. nói về mưu quyền vương triều thì khánh dư niên mình thấy hay hơn. hoặc kiểu pha trộn với huyền huyễn thì có bộ đạo quân .
Buithaivi
22 Tháng năm, 2024 18:24
Bộ này hay mà ít người đọc thế nhỉ
Nghịch
09 Tháng năm, 2024 09:24
cvter cover loạn xưng hô quá nhé, đọc cover mà hơi hướng thuần Việt quá rồi, nuốt ko zô đây
Yellow
05 Tháng năm, 2024 23:10
Sao lại tự xưng là “người ta” đọc thấy gay cấn quá =))
saTQD70988
14 Tháng tư, 2024 20:12
Tác viết nhân vật Đế Vương đỉnh vãi
Buithaivi
13 Tháng tư, 2024 21:24
tôi thấy hay mà, ko biết sao mấy ông ở dưới chê nhỉ
WVMBG61332
09 Tháng tư, 2024 22:16
Main rác nhất từng đọc. Thề.
Hoàng Khải Lê
09 Tháng tư, 2024 03:42
truyện này nên Drog , ae đừng xem main như thằng bê đê
MingYi
06 Tháng tư, 2024 13:18
Con Thẩm lạc nhạn đầu đất ***, báo đời còn ***, thg main định tạo phản mà cưới nó chưa c·hết đúng phước tu mấy đời
kczxV83887
04 Tháng tư, 2024 14:35
đang hay lòi ra vị hôn thê vô dụng ***
Bum
02 Tháng tư, 2024 12:17
nay mình lên chương lại nhé, cố gắng kịp tác trong ngày đi,
Bum
02 Tháng tư, 2024 12:17
Chương nào bị lỗi name hoặc từ nào không đúng thì mấy bạn vào phần báo lỗi chương đó, ghi rõ nội dung xong báo cáo để mình sửa lại, cảm ơn
BÌNH LUẬN FACEBOOK