“Tần Nhã, sao con không ở trong phòng nghỉ ngơi?”
Tần Phương Nam đau khổ nói.
“Khụ khụ, Tần Nhã thực sự là một đứa trẻ tốt, ngoan, chúng ta không thể xúc phạm một gia đình như nhà họ Long.
Hơn nữa, cậu Viễn cũng không phải thực sự không yêu cháu.
Không phải cháu đã nói rồi sao, lúc cháu bị bắt cóc, cậu chủ nhà họ Long còn tình nguyện bỏ ra mấy tỷ để cứu cháu?”
Người trong họ nói.
Tối hôm qua xảy ra chuyện gì, Tần Nhã tất nhiên đã nói hết cho Tần Phương Nam lúc ấy đang vô cùng lo lắng,còn những người trong dòng họ, cũng là do Tần Phương Nam nói cho biết.”
Ha ha!”
Tần Lam cười khổ.
Tất nhiên cô ấy biết ý của những người trong dòng họ này.
Có thể nói ra được những lời như thế này, Tần Nhã cũng không hề tức giận.
Bây giờ Khải Minh không quan tâm đến bản thân chút nào, anh có Tô Bích Diệp của anh.
Lúc trước Tần Nhã còn tưởng rằng hai người bọn họ còn có hi vọng, nhưng bây giờ… Quên đi, không muốn nhắc tới nữa.
Nói tóm lại, hiện tại Tần Nhã cảm thấy được mình còn có chút tác dụng, chính là có thể khiến cuộc khủng hoảng của nhà họ Tần chuyển nguy thành an! “Ba, mẹ, chút nữa con sẽ thu dọn một chút, sau đó chúng ta đến villa Ôn Tuyền dự tiệc sinh nhật của cậu Viễn!”
Tần Nhã hít một hơi thật sâu rồi mỉm cười.
Sau đó bước vào phòng Nhìn thấy con gái mình như vậy, trong lòng Tần Phương Nam chua xót không nói nên lời … “Cậu Khải, đây là quà tôi tặng cho cậu, hehe, cậu hẳn là rất thích?”
Dù sao, lần này áp lực của quan hệ hợp tác giữa nhà họ Long và nhà họ Tần ở Hồ Chí Minh khiến cho người của ba cô đã rất nặng nề không thể thở nổi rồi.
Mấy chú, bác, trưởng bối, bọn họ cũng đều có người nhà, cũng đều phải ăn cơm.
Cho nên Tần Nhã không trách bọn họ.
Hơn nữa, hiện tại Tần Nhã cũng không quá coi trọng chuyện của bản thân.
Còn có thể như thế nào nữa.
Lại nói đến Khải Minh.
Thiết Tam chạy đến và lấy một ổ USB.
Phát một đoạn video cho Khải Minh xem.
Khải Minh xem xong, không khỏi cười lạnh, “Đây là tối hôm qua anh chạy đi quay sao?”
“Haha đúng rồi, Thiết Tam tôi nói đến năng lực thì không còn cái gì khác, nhưng nếu mà nói đến mấy cái vượt nói băng tường, bắt gà trộm chó, không có ai có thể bằng được tôi!”
Thiết Tam vỗ ngực nói.
“Được rồi, đừng sĩ diện hão nữa!”
Lê Tâm ở một bên cười khổ, “Với những thứ này, cộng với những đoạn ghi âm trước đó, chúng ta có thể tương kế tựu kế rồi!”
“ừI”
Khải Minh gật đầu, mỉm cười.
Ngay sau đó.
Điện thoại di động của Khải Minh vang lên.
Nhìn thoáng qua, đó là em kết nghĩa Hoàng Vĩnh Hào gọi tới.
“Vĩnh Hào sao vậy?”
Khải Minh hỏi.
“Anh trai, chúng em bị đánh rồi, Bảo Quốc bị đánh nặng nhất!”
“Cái gì! Ai lại dám to gan như vậy?”
Khải Minh tức giận nói.
“Còn ai nữa, Long Chí Viễn, hôm nay hắn tổ chức tiệc sinh nhật rất lớn.
Hầu như tất cả nhân vật ởð Hoàn Kim đều đi hết.
Sau đó thì chỉ có người nhà họ Khải là không được mời, em mới cùng Bảo Quốc thương lượng, đem người đến làm loạn…”
Hoàng Vĩnh Hào liền đem chuyện này kể hết một mạch.
Cơ bản chính là lần này rõ ràng Long Chí Viễn đã nhắm vào Khải Minh, không chịu thua, lúc cho người đến làm loạn, đã bị người nhà họ Long dạy cho một bài học.
Thế lực nhà họ Long rất hùng mạnh, lần này Long Chí Viễn tổ chức sinh nhật, đã chọn địa điểm ở Hoàn Kim.
Bảo Quốc và Hoàng Vĩnh Hào, Khải Minh cũng đều coi họ như anh em.
“Chúng em đến dưới lầu rồi, đang dìu Bảo Quốc đây!”
Hoàng Vĩnh Hào nói.
“Tôi sẽ xuống ngay bây giờ!”
Khải Minh dẫn Thiết Tam và những người khác xuống tầng dưới.
Quả nhiên, cả mặt của Bảo Quốc bị đánh bầm tím hết lên, mặt của Hoàng Vĩnh Hào cũng sưng vù.
“Cậu Khải! Xin lỗi, hôm nay làm cậu mất mặt rồi!”
Bảo Quốc giống như vừa thua trận, u rũ nói “Không sao, vào trước đã rồi nói!”
Khải Minh vỗ vai Bảo Quốc và Hoàng Vĩnh Hào, chuẩn bị đi vào cùng mọi người.
“Khái Minh! Khái Minh!”
Đột nhiên, một giọng nữ từ bên ngoài gọi tên Khải Minh Khải Minh quay đầu lại, thấy người này không phải ai khác, mà chính là Tuyết Mai.
Cô gái này, ít nhất cũng phải có một khoảng thời gian chưa gặp rồi.
Không ngỡ bây giờ gặp lại, còn xinh đẹp hơn rất nhiều.
Hơn nữa còn chọn villa Ôn Tuyền mà trước đây chị Khải Lam quản lý.
Tính đả kích tất nhiên không cần nói cũng biết được.
Lần này rất nhiều người từ nhà họ Long cũng tới, Bảo Quốc và Vĩnh Hoà không hề chuẩn bị trước gì đã đến gây rối, chắc hẳn sẽ phải chịu thiệt rất nhiều.
“Cậu cậu cứ đến tìm tôi trước đi!”
Khải Minh nói.
“Tuyết Mai, em làm gì ở đây?”
Khải Minh hỏi.
“Hừm, còn nói nữa, em trở về trường cũng không nhìn thấy anh đâu cả, nên muốn đến gặp anh thôi!”
Tuyết Mai nói.
Kể từ khi thân phận của Khải Minh bị bại lộ, Tuyết Mai đã bị rối bời trong một thời gian ngắn.
Trong lòng đã hoàn toàn thanh đổi mọi cảm xúc với Khải Minh.
Ví dụ, Khải Minh trước đây, khi Tuyết Mai nghi ngờ Khải Minh là cậu Khải, trái tim cô ấy luôn hoài nghi.
Bản thân thực sự có yêu Khải Minh không? Cho đến lần cuối cùng gặp Khải Minh ở tiểu khu, khi nhìn thấy Khải Minh được nhiều người cúi chào đến như vậy, Tuyết Mai cuối cùng mới cũng không rối bời nữa.
“Chỉ muốn đến gặp tôi? Được, gặp được rồi!”
Khải Minh không thể không mỉm cưỡi.
“Bập! Sao bây gið anh lại trở nên thế này? Được rồi, em biết xung quanh anh có rất nhiều cô gái vây quanh.
Em đã sớm quên hết mấy người bạn học đó của chúng ta từ lâu rồi.
Em đến tìm anh, thực ra còn có một chuyện nữa!”
Tuyết Mai nói.
Khải Minh không biết Tuyết Mai tìm thấy chính mình bằng cách nào, nhưng dù sao thì nơi anh sống cũng không có gì là bí mật cả.
Trong lòng thực sự có cả vui cả buồn.
Vui đương nhiên là do Khải Minh không hề trách sự vô lễ trước đó của mình, còn coi mình là bạn học.
Buồn là nghĩ lại trước đây, khi vừa mới lên đại học, khi đó Khải Minh luôn lén nhìn mình, là một người con gái, cô ta đương nhiên hiểu được.
Khải Minh là thích mình rồi.
Liền gật đầu bỏ ý cô ta nói vậy là được rồi.
“Là như vậy đó, em bây giờ đã thành lập một công ty quản lý người nổi tiếng trên Internet, tự mình làm blogger.
Vì vậy, em vốn là muốn nhờ đến công ty của anh, chúng em có thể đến núi Ba Vì bên đó để trực tiếp thu hút người xem, nhưng người ở đó không cho vào! ”
Tuyết Mai nói.
“Được rồi, chuyện này tôi có thể giúp, mấy người có thể quay lại nơi đó có thể vào được rồi!”
Khải Minh bật cười.
Tuyết Mai hóp miệng lại, thấy Khải Minh rất tốt với bản thân.
Nhưng bản thân mình lúc đó, làm so có thể để ý đến những người hâm mộ như vậy được, nói trắng ra thì có chút gì đó hối hận rồi.
Nếu lúc đó mình ở bên Khải Minh, vậy có lẽ sẽ tốt biết bao! “Đúng rồi, vậy thì em cũng giúp tôi một chuyện đi?”
Khải Minh đột nhiên nhớ ra điều gì đó, nói.
“Hả? Chuyện gì? Em có thể giúp anh chuyện gì sao?”
Tuyết Mai ngạc nhiên nói.
“Có thể, em đi vào với tôi trước đi, chúng ta vào trong rồi bàn bạc!”
Khải Minh cười nói.
Cùng lúc đó.
Villa Ôn Tuyển, Kim Lăng đã đông nghịt người, hôm nay khá là náo nhiệt.
Kể từ khi chị Khải Lam vì để Khải Minh độc lập kinh doanh, sau khi đem tập đoàn thương mại Hoàn Kim nguyên bản chia ra để bán đấu giá.
Villa Ôn Tuyền đã bán đấu giá cho người khác kinh doanh.
Còn Long Chí Viễn hôm nay vô cớ tổ chức tiệc sinh nhật ở đây, những người đến dự đều biết rất rõ anh ta có ý gì.
Nói một cách dễ hiểu, nhà họ Long hôm nay phải cắm một cột mốc ở đây, từ đâu rơi xuống, thì phải từ đó chèo lên! “Cậu chủ Long, hôm nay có rất nhiều người đến ca tụng cậu!”
Người làm vừa nhìn đã xuýt xoa khen ngợi.
“Haha, nói bằng thừa, đúng rồi, Tần Nhã cả nhà cô ấy đến chưa?”
Long Chí Viễn hỏi.
“Đã hỏi rồi, đang trên đường tới, ha ha, sợ là cho dù cô Tần Nhã có bướng bỉnh như thế nào, cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của cậu Long được!”
“Hừm, Tần Nhã, người phụ nữ này, ta đối xử với cô ta tốt như vậy, thật đê tiện, cô ta thật sự hết lòng thích tên Khải Minh chết tiệt đó, xem ra không cho cô ta chút áp lực, thật sự sẽ xem như Long Chí Viễn ta như không tồn tại rồi! Càng là như vậy, ta càng muốn có được cô ta! Mẹ nó không nói nữa, vừa nói đến là làm ta muốn giết người! ”
“Ây yaI”
Đúng lúc này, một nhân viên phục vụ cung kính bước tới, muốn rót trà cho Long Chí Viễn nhưng lại vô tình làm đổ cốc.
“Chết tiệt, mày không có mắt à…”
Long Chí Viễn đang định mắng chửi, sau khi nhìn thấy bộ dạng của cô gái này, đột nhiên nuốt sự tức giân xuống…
Tần Phương Nam đau khổ nói.
“Khụ khụ, Tần Nhã thực sự là một đứa trẻ tốt, ngoan, chúng ta không thể xúc phạm một gia đình như nhà họ Long.
Hơn nữa, cậu Viễn cũng không phải thực sự không yêu cháu.
Không phải cháu đã nói rồi sao, lúc cháu bị bắt cóc, cậu chủ nhà họ Long còn tình nguyện bỏ ra mấy tỷ để cứu cháu?”
Người trong họ nói.
Tối hôm qua xảy ra chuyện gì, Tần Nhã tất nhiên đã nói hết cho Tần Phương Nam lúc ấy đang vô cùng lo lắng,còn những người trong dòng họ, cũng là do Tần Phương Nam nói cho biết.”
Ha ha!”
Tần Lam cười khổ.
Tất nhiên cô ấy biết ý của những người trong dòng họ này.
Có thể nói ra được những lời như thế này, Tần Nhã cũng không hề tức giận.
Bây giờ Khải Minh không quan tâm đến bản thân chút nào, anh có Tô Bích Diệp của anh.
Lúc trước Tần Nhã còn tưởng rằng hai người bọn họ còn có hi vọng, nhưng bây giờ… Quên đi, không muốn nhắc tới nữa.
Nói tóm lại, hiện tại Tần Nhã cảm thấy được mình còn có chút tác dụng, chính là có thể khiến cuộc khủng hoảng của nhà họ Tần chuyển nguy thành an! “Ba, mẹ, chút nữa con sẽ thu dọn một chút, sau đó chúng ta đến villa Ôn Tuyền dự tiệc sinh nhật của cậu Viễn!”
Tần Nhã hít một hơi thật sâu rồi mỉm cười.
Sau đó bước vào phòng Nhìn thấy con gái mình như vậy, trong lòng Tần Phương Nam chua xót không nói nên lời … “Cậu Khải, đây là quà tôi tặng cho cậu, hehe, cậu hẳn là rất thích?”
Dù sao, lần này áp lực của quan hệ hợp tác giữa nhà họ Long và nhà họ Tần ở Hồ Chí Minh khiến cho người của ba cô đã rất nặng nề không thể thở nổi rồi.
Mấy chú, bác, trưởng bối, bọn họ cũng đều có người nhà, cũng đều phải ăn cơm.
Cho nên Tần Nhã không trách bọn họ.
Hơn nữa, hiện tại Tần Nhã cũng không quá coi trọng chuyện của bản thân.
Còn có thể như thế nào nữa.
Lại nói đến Khải Minh.
Thiết Tam chạy đến và lấy một ổ USB.
Phát một đoạn video cho Khải Minh xem.
Khải Minh xem xong, không khỏi cười lạnh, “Đây là tối hôm qua anh chạy đi quay sao?”
“Haha đúng rồi, Thiết Tam tôi nói đến năng lực thì không còn cái gì khác, nhưng nếu mà nói đến mấy cái vượt nói băng tường, bắt gà trộm chó, không có ai có thể bằng được tôi!”
Thiết Tam vỗ ngực nói.
“Được rồi, đừng sĩ diện hão nữa!”
Lê Tâm ở một bên cười khổ, “Với những thứ này, cộng với những đoạn ghi âm trước đó, chúng ta có thể tương kế tựu kế rồi!”
“ừI”
Khải Minh gật đầu, mỉm cười.
Ngay sau đó.
Điện thoại di động của Khải Minh vang lên.
Nhìn thoáng qua, đó là em kết nghĩa Hoàng Vĩnh Hào gọi tới.
“Vĩnh Hào sao vậy?”
Khải Minh hỏi.
“Anh trai, chúng em bị đánh rồi, Bảo Quốc bị đánh nặng nhất!”
“Cái gì! Ai lại dám to gan như vậy?”
Khải Minh tức giận nói.
“Còn ai nữa, Long Chí Viễn, hôm nay hắn tổ chức tiệc sinh nhật rất lớn.
Hầu như tất cả nhân vật ởð Hoàn Kim đều đi hết.
Sau đó thì chỉ có người nhà họ Khải là không được mời, em mới cùng Bảo Quốc thương lượng, đem người đến làm loạn…”
Hoàng Vĩnh Hào liền đem chuyện này kể hết một mạch.
Cơ bản chính là lần này rõ ràng Long Chí Viễn đã nhắm vào Khải Minh, không chịu thua, lúc cho người đến làm loạn, đã bị người nhà họ Long dạy cho một bài học.
Thế lực nhà họ Long rất hùng mạnh, lần này Long Chí Viễn tổ chức sinh nhật, đã chọn địa điểm ở Hoàn Kim.
Bảo Quốc và Hoàng Vĩnh Hào, Khải Minh cũng đều coi họ như anh em.
“Chúng em đến dưới lầu rồi, đang dìu Bảo Quốc đây!”
Hoàng Vĩnh Hào nói.
“Tôi sẽ xuống ngay bây giờ!”
Khải Minh dẫn Thiết Tam và những người khác xuống tầng dưới.
Quả nhiên, cả mặt của Bảo Quốc bị đánh bầm tím hết lên, mặt của Hoàng Vĩnh Hào cũng sưng vù.
“Cậu Khải! Xin lỗi, hôm nay làm cậu mất mặt rồi!”
Bảo Quốc giống như vừa thua trận, u rũ nói “Không sao, vào trước đã rồi nói!”
Khải Minh vỗ vai Bảo Quốc và Hoàng Vĩnh Hào, chuẩn bị đi vào cùng mọi người.
“Khái Minh! Khái Minh!”
Đột nhiên, một giọng nữ từ bên ngoài gọi tên Khải Minh Khải Minh quay đầu lại, thấy người này không phải ai khác, mà chính là Tuyết Mai.
Cô gái này, ít nhất cũng phải có một khoảng thời gian chưa gặp rồi.
Không ngỡ bây giờ gặp lại, còn xinh đẹp hơn rất nhiều.
Hơn nữa còn chọn villa Ôn Tuyền mà trước đây chị Khải Lam quản lý.
Tính đả kích tất nhiên không cần nói cũng biết được.
Lần này rất nhiều người từ nhà họ Long cũng tới, Bảo Quốc và Vĩnh Hoà không hề chuẩn bị trước gì đã đến gây rối, chắc hẳn sẽ phải chịu thiệt rất nhiều.
“Cậu cậu cứ đến tìm tôi trước đi!”
Khải Minh nói.
“Tuyết Mai, em làm gì ở đây?”
Khải Minh hỏi.
“Hừm, còn nói nữa, em trở về trường cũng không nhìn thấy anh đâu cả, nên muốn đến gặp anh thôi!”
Tuyết Mai nói.
Kể từ khi thân phận của Khải Minh bị bại lộ, Tuyết Mai đã bị rối bời trong một thời gian ngắn.
Trong lòng đã hoàn toàn thanh đổi mọi cảm xúc với Khải Minh.
Ví dụ, Khải Minh trước đây, khi Tuyết Mai nghi ngờ Khải Minh là cậu Khải, trái tim cô ấy luôn hoài nghi.
Bản thân thực sự có yêu Khải Minh không? Cho đến lần cuối cùng gặp Khải Minh ở tiểu khu, khi nhìn thấy Khải Minh được nhiều người cúi chào đến như vậy, Tuyết Mai cuối cùng mới cũng không rối bời nữa.
“Chỉ muốn đến gặp tôi? Được, gặp được rồi!”
Khải Minh không thể không mỉm cưỡi.
“Bập! Sao bây gið anh lại trở nên thế này? Được rồi, em biết xung quanh anh có rất nhiều cô gái vây quanh.
Em đã sớm quên hết mấy người bạn học đó của chúng ta từ lâu rồi.
Em đến tìm anh, thực ra còn có một chuyện nữa!”
Tuyết Mai nói.
Khải Minh không biết Tuyết Mai tìm thấy chính mình bằng cách nào, nhưng dù sao thì nơi anh sống cũng không có gì là bí mật cả.
Trong lòng thực sự có cả vui cả buồn.
Vui đương nhiên là do Khải Minh không hề trách sự vô lễ trước đó của mình, còn coi mình là bạn học.
Buồn là nghĩ lại trước đây, khi vừa mới lên đại học, khi đó Khải Minh luôn lén nhìn mình, là một người con gái, cô ta đương nhiên hiểu được.
Khải Minh là thích mình rồi.
Liền gật đầu bỏ ý cô ta nói vậy là được rồi.
“Là như vậy đó, em bây giờ đã thành lập một công ty quản lý người nổi tiếng trên Internet, tự mình làm blogger.
Vì vậy, em vốn là muốn nhờ đến công ty của anh, chúng em có thể đến núi Ba Vì bên đó để trực tiếp thu hút người xem, nhưng người ở đó không cho vào! ”
Tuyết Mai nói.
“Được rồi, chuyện này tôi có thể giúp, mấy người có thể quay lại nơi đó có thể vào được rồi!”
Khải Minh bật cười.
Tuyết Mai hóp miệng lại, thấy Khải Minh rất tốt với bản thân.
Nhưng bản thân mình lúc đó, làm so có thể để ý đến những người hâm mộ như vậy được, nói trắng ra thì có chút gì đó hối hận rồi.
Nếu lúc đó mình ở bên Khải Minh, vậy có lẽ sẽ tốt biết bao! “Đúng rồi, vậy thì em cũng giúp tôi một chuyện đi?”
Khải Minh đột nhiên nhớ ra điều gì đó, nói.
“Hả? Chuyện gì? Em có thể giúp anh chuyện gì sao?”
Tuyết Mai ngạc nhiên nói.
“Có thể, em đi vào với tôi trước đi, chúng ta vào trong rồi bàn bạc!”
Khải Minh cười nói.
Cùng lúc đó.
Villa Ôn Tuyển, Kim Lăng đã đông nghịt người, hôm nay khá là náo nhiệt.
Kể từ khi chị Khải Lam vì để Khải Minh độc lập kinh doanh, sau khi đem tập đoàn thương mại Hoàn Kim nguyên bản chia ra để bán đấu giá.
Villa Ôn Tuyền đã bán đấu giá cho người khác kinh doanh.
Còn Long Chí Viễn hôm nay vô cớ tổ chức tiệc sinh nhật ở đây, những người đến dự đều biết rất rõ anh ta có ý gì.
Nói một cách dễ hiểu, nhà họ Long hôm nay phải cắm một cột mốc ở đây, từ đâu rơi xuống, thì phải từ đó chèo lên! “Cậu chủ Long, hôm nay có rất nhiều người đến ca tụng cậu!”
Người làm vừa nhìn đã xuýt xoa khen ngợi.
“Haha, nói bằng thừa, đúng rồi, Tần Nhã cả nhà cô ấy đến chưa?”
Long Chí Viễn hỏi.
“Đã hỏi rồi, đang trên đường tới, ha ha, sợ là cho dù cô Tần Nhã có bướng bỉnh như thế nào, cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của cậu Long được!”
“Hừm, Tần Nhã, người phụ nữ này, ta đối xử với cô ta tốt như vậy, thật đê tiện, cô ta thật sự hết lòng thích tên Khải Minh chết tiệt đó, xem ra không cho cô ta chút áp lực, thật sự sẽ xem như Long Chí Viễn ta như không tồn tại rồi! Càng là như vậy, ta càng muốn có được cô ta! Mẹ nó không nói nữa, vừa nói đến là làm ta muốn giết người! ”
“Ây yaI”
Đúng lúc này, một nhân viên phục vụ cung kính bước tới, muốn rót trà cho Long Chí Viễn nhưng lại vô tình làm đổ cốc.
“Chết tiệt, mày không có mắt à…”
Long Chí Viễn đang định mắng chửi, sau khi nhìn thấy bộ dạng của cô gái này, đột nhiên nuốt sự tức giân xuống…