“Em họ, hai đứa bị đánh thật à? Còn đánh thâm như vậy nữa? Tại sao lại xảy ra chuyện như vậy há?”
‘Vừa nhìn thấy hai cậu chàng đến Tô Kiệt đã sấn đến ân ần hỏi han.
Hai cậu em họ này, trước đây cậu ta chưa tới cũng chỉ dám chơi bời trong một góc nhỏ nào đó của Đại học Kim Lăng.
‘Đệch, hiện giờ mình đã chuyển trường đến đây cùng với cậu Triệu, còn đã đánh tiếng ở trường Đại học Kim Lãng rồi, em họ vẫn bị người đánh.
Đây rõ ràng là nỗi nhục ê chề mà.
Lý Duệ và Dương Huy đứng ở một bên nhìn thấy hai người vừa tới càng có chút xấu hổ cúi đầu Hai người này, chính là hai kẻ vừa bị ba người bọn họ vây đánh ở cổng trường.
Nói thật lúc đánh không hề có cảm giác gì, gan to bắng trời vậy đó.
Nhưng đến hiện giờ tính táo lại, hai người cũng hơi sợ, dù sao Tô Kiệt cũng đi theo cậu Triệu, không tính đến cậu Triệu, chỉ mình tên Tô Kiệt này, mấy người cũng không dây vào cậu ta được.
Đời quá đen! *Khụ khụ, anh họ, đừng nhắc đến nữa, vốn là hôm nay bọn em nhìn thấy ba cô em ngon nghề, muốn đến bắt chuyện, kết quả… đệch mịa!”
Cậu sinh viên tên Tô Khải bất bình nói.
‘Vừa nghiêng đầu, cậu ta chạm ánh mắt với Lý Duệ Dương Huy, lập tức cất một tiếng hét lớn.
“Anh họ, anh quen bọn người này hả?”
Tô Khải trừng to hai mắt chí vào mấy người Lý Duệ mà nói “Không biết, nhưng chị dâu Lâm Kiều của mấy cậu quen bọn họ!”
Tô Kiệt cười khổ một tiếng: “Sao vậy Tiểu Khải?”
“Mẹ nó chứ, anh họ, chị dâu, chính là ba đứa nó đánh hai chúng eml!”
ì cơ, bị ba tên đó đánh, em chắc chẳn chứ Tiểu Khải?”
Tô Kiệt cũng rất ngạc nhiên, lập tức lia ánh mắt về phí ba người bọn Trần Hạo.
“Em chắc chắn trăm phần trăm, hai tên này ra tay với lão tam, tên này thì đánh em, đúng rồi, em bị thẳng đó cho một đấm vào mắt! Tô Khải hung tợn chỉ vào Lý Duệ.
Lý Duệ và Dương Huy nuốt nước miếng ực một cái, thật là ghét của nào trời trao của ẩy, càng sợ cái gì thì nó càng nhanh tới.
*Đệch mẹ mày, Lý Duệ, Dương Huy, tên họ Trần kia, ba thẳng chúng mày từ lúc nào lại to gan như vậy hả? Ngay cá em họ của Tô Kiệt tao mà cũng dám đánh?”
Lâm Kiều đứng một bên hả hê khoanh tay.
Lúc này trong sảnh lớn của Bếp Gia Viên đã tụ tập không ít khách hàng đến để xem trò vui.
“Chị dâu quen mấy tên này thật sao? Đúng lúc em đang muốn tìm người hỏi Xem có quen ai là cậu Lý Lý Duệ hay không, dù sao chị cũng quen biết rộng, không ngờ thật có quen kẻ gọi là cậu Lý này!”
Tô Khái lúc này cũng cười lạnh mà nói.
“Ha ha ha? Gì? Cậu Lý Lý Duệ á? Nói anh ta sao? Chị đây nhổ vào, chị nói cho cậu biết, ba người bọn hẳn, ngoại trừ có chút giống người ra, kẻ tên Lý Duệ kia làm gì có đồng nào trong người, là một sinh viên nghèo; còn tên họ Trần đứng cạnh anh ta, ha ha ha, một thẳng nghèo đến cơm không có mà ăn thôi, cho nên Tiểu Khải à, hôm nay cậu bị ba thẵng nghèo đánh đó!”
Lâm Kiều vừa nói vừa hưng phấn ngúng ngẩy.
Mấy cô gái bạn Tân Phi đứng một bên, tất cả đều đỏ bừng mặt xấu hổ, các cô nhìn Lý Duệ chỉ cúi đầu không nói lời nào, mấy người cũng đã biết được chuyện giồi Khó trách dù Lâm Kiều vô lý gây sự như vậy Lý Duệ đều không đứng ra phản bác, lẽ nào thật là Lý Duệ lừa mình sao? “Hóa ra là một tên nghèo giả giàu đi lòe đời, tôi nói rồi mà, cậu Lý là ai mà nghe cũng chưa từng nghe qua, vậy được, chúng ta tính nợ nần ngay tại đây nào!”
Tô Khải vặn vặn cổ cười gắn, một tay với lấy chai bia ở quầy bar gần đó.
Cậu ta cầm chắc chai bia trong tay thử quơ quơ trong không khí vài cái, sau đó quay đầu nhìn về phía Tô Kiệt cười nói: ‘Anh họ, em động tay động chân ớ đây không sao đúng không?”
Tô Kiệt gật gật đầu: ‘Không sao cá, quán lý cúa chỗ này là chị Duyệt, chị ấy là ‘Chương 143 Tình tiết xoay ngược.
chị gái nuôi của cậu Triệu, đồng thời là chị nuôi của anh, ha ha, cậu cứ thoải mái đi “Được lắm!”
“Mẹ mày, dám ở trước tao giả làm người giàu à, cậu Lý, tao mời mày uống bia.
nhét”
“Phụt”
Tô Khải nhấc ngón tay ra để lộ phần miệng chai đã mớ nảp, lượng lớn bia phun thẳng lên mật của Lý Duệ.
Giống hệt cảnh A Khôn phun rượu vào mặt Hạo Nam trong bộ phim “Người trong giang hồ’ vậy đó.
“Đệch mẹ mày!”
Tiếp đó, Tô Kh: Ìơ chai rượu lên định đập lên đầu của Lý Duệ.
‘Còn Lý Duệ, anh ấy chí siết chặt nắm tay nhận lấy tất cá Anh ấy không đây vào Tô Kiệt được, đây là một sự thật không thể chối cãi.
Sắp tốt nghiệp rồi, anh ấy tin rằng Tô Kiệt có hàng trăm hàng nghìn thủ đoạn khiến bán thân không thể tiếp tục sống yên ổn được nữa.
‘Cho nên anh ấy phái nhân nhục chịu đựng hết thảy.
Không tiền không thế, thì phải chịu sự sỉ nhục chà đạp, ngay cả bản lĩnh bảo vệ bạn gái cũng không có.
Anh ấy nhắm chặt mắt, đợi chờ giây phút chai rượu đập xuống.
Chợt nghe thấy một tiếng bịch thật lớn.
Bia bản tung tóe khắp nơi ‘Sau đó là cánh Tô Khái ôm lấy phần đầu đang ròng ròng chảy máu ngã nâm xuống đất.
Là Trần Hạo đã vớ lấy một chai rượu từ lúc nào, thẳng tay đập một cái cho đầu của cậu ta nở hoa.
“Dám đánh cậu Lý của tao, mày đúng là chán sống rồi! Trần Hạo vừa nhìn thấy Tô Khải sí nhục Lý Duệ như vậy, sớm đã không chịu nổi.
Anh nghĩ thầm, nếu đã giả mạo, thì hãy giả cho trót đi.
Mấy người Lý Duệ, Dương Huy, Tân Phí đều ngỡ ngàng.
Ngay đến Tô Kiệt và Lâm Kiều cũng không hiểu đang có chuyện gì xây ra.
“Tên họ Trần kia, mày dám đánh em của tao, mày không muốn sống nữa rồi phải không, mày có biết đây là địa bàn của ai không hả? Có tin tao cho mày.
không thể đứng thẳng mà đi ra ngoài không?!”
Tô Kiệt sẵng giọng quát.
‘Sau đó quay sang nói với tên đàn em ở sau lưng: “Mau đi gọi chị gái nuôi của tao đến, hôm nay em họ tao bị đánh ở nhà hàng mà chị ấy quản lí, mau gọi chỉ Duyệt ra nói vài câu công bằng mới được! Nói xong, cậu ta cười gắn quay sang nhìn Trần Hạo.
“Ai ya, thẳng nhóc này xốc nổi quá, đây là đâu chứ? Bếp Gia Viên trên phố thương mại, là địa bàn của Trịnh Duyệt, thẳng ngu này lại ở trên đất của Trịnh Duyệt đánh em nuôi của chị ta, thật là chán sống rồi!”
“Đệch mẹ, đã sớm nghe nói Trịnh Duyệt là chị đại của phố thương mại Kim.
Lăng, nghe đâu ngay cả Giám đốc Triệu mới tới cũng không dám hô to gọi nhỏ.
với chị ta, không biết lai lịch của Trịnh Duyệt ra sao?”
“Đệch, mày chưa biết hả, Trịnh Duyệt này có quan hệ thân thiết với cậu Trần thần bí của Kim Lãng đó, có người đồn Trịnh Duyệt là người phụ nữ của cậu Trần.
Ngay cả Giám đốc Triệu cũng phái nể mặt chị ta mấy phần!”
“Con mẹ nó chứ, có quyền thế như vậy, thế thì thẳng nhóc này ngày hôm nay tất bỏ lại một đôi chân ở đây rồi!”
Các vị khách đứng một bên xem trò lúc này đều lo lắng mà nói.
Đương nhiên đa phần là mấy ké chí lo hóng hớt không ngại to chuyện.
“Lý Duệ, Trần Hạo, hai cậu mau chạy đi, cùng lắm thì tôi ở lại đây để bọn họ muốn xử thế nào thì xử, hai cậu không trêu vào họ được đâu, đi nhanh lên đi!”
Tân Phi nghe thấy lời bàn tán ồn ảo từ xung quanh sắp bị dọa đến khóc rồi.
“Không! Lão Trần Dương Huy, cậu dẫn mấy người Tần Phi đi trước, một mình tôi sẽ chịu trách nhiệm!”
Lúc này Lý Duệ nhiệt huyết trùng trùng, ôm lấy quyết tâm kéo theo bọn người kia chết chùm cho xong.
“Ngày hôm nay không ai được đi hết!”
“ Bỗng nhiên lúc này, một giọng nữ lớn tiếng cất lên.
Một người phụ nữ chậm rãi từ trên tầng bước xuống.
“Chính là quản lí của Bếp Gia Viên Trịnh Duyệt “Chị Duyệt, có kẻ ra tay đánh em trai của em”
Tô Kiệt nhanh chân bước tới đón tiếp, giọng điệu xun xoe lấy lòng mà nói.
Trịnh Duyệt hướng mắt sang nhóm người gây sự.
Khi thấy Trần Hạo hai tay cầm vào túi quần, sâc mặt không mặn không nhạt, thân thể yêu kiều của Trịnh Duyệt không khỏi run rẩy.
Chuyện Trần Hạo đặt chỗ ở Bếp Gia Viên ngày hôm nay, tất nhiên đã dặn trước.
chị ta phải bố trí ra làm sao, còn dặn chị ta phối hợp diễn một vở kịch để Lý Duệ giả làm cậu ấm nhà giàu gì đó.
‘Đây cũng là lí do mã Trịnh Duyệt luôn ở phía trên tầng, chị ta còn bận sắp xếp phòng riêng cho thóa đáng.
Nghe được tin có người đánh nhau mới đi xuống, không ngờ người đó chính là cậu Trần.
“Cậu Tr.”
Trịnh Duyệt vui mừng gọi.
Mà chưa kịp nói hết lời đã nhận được ánh mắt cảnh cáo của Trần Hạo.
*Ä à, ngài là cậu Lý có phải không? Hóa ra là cậu Lý đến rồi!”
Trịnh Duyệt nở một nụ cười cứng nhắc nhìn Lý Duê.
Lý Duệ tay chân luống cuống, đây là chuyện gì vậy? Không phái mình sắp bị chị đại Trịnh Duyệt tẩn cho một trận sao? Trần Hạo bước đến bên cạnh Lý Duệ, nhắc Lý Duệ binh tính một chứt, anh ấy chính là cậu Lý.
Lý Duệ đương nhiên tin tưởng Trần Hạo sẽ không hãm hại mình.
Anh liều mình gật gật đầu: “Chính là tôi!”
“Ôi chao, cậu Lý muốn đến sao không đánh tiếng trước với tôi vậy, để tôi đích thân ra ngoài đón cậu, cậu Lý, có kẻ nào mắt mù mà xúc phạm đến cậu sao?”
“Chương 143 Tình tiết xoay ngược Trịnh Duyệt vừa nói, đôi mắt cũng lạnh lẽo nhìn sang bên phía Tô Kiệt và Lâm Kiều.
‘Tô Kiệt trợn to hai mắt đứng chết trân ở đó.
Về phần Lâm Kiều, cô ta vẫn chắc chắn, Lý Duệ là một tên mạt hạng, cậu Lý shit gì.
‘Cho dù hiện giờ có là cậu Lý gì đó, khẳng định cũng là do Trịnh Duyệt giúp anh ta.
Bởi vì Lâm Kiều đã quen biết Trịnh Duyệt từ rất lâu trước đây, cô ta còn biết Trần Hạo lúc trước là tên trai bao được Trịnh Duyệt nuôi.
Cũng bởi vì cô ta và Trịnh Duyệt trong quá khứ có chút hiềm khích, vốn hôm nay còn muốn thông qua con đường Tô Kiệt này mà hóa giải khúc mắc khi trước, kết quả Trịnh Duyệt lại rõ rành rành thiên vị phía Trần Hạo.
Nhưng Trần Hạo có bạn gái rồi cơ mà? Làm sao còn là tình nhân của Trịnh Duyệt cho được? Không đúng, chẳng lẽ chuyện Trần Hạo có bạn gái, Trịnh Duyệt đến giờ vân không hay biết gì? Thấy tinh hình đã đi về một phương hướng hoàn toàn trái ngược với lúc trước, mắt Lâm Kiều đột nhiên bắn sáng bốn phía.
‘Vừa nhìn thấy hai cậu chàng đến Tô Kiệt đã sấn đến ân ần hỏi han.
Hai cậu em họ này, trước đây cậu ta chưa tới cũng chỉ dám chơi bời trong một góc nhỏ nào đó của Đại học Kim Lăng.
‘Đệch, hiện giờ mình đã chuyển trường đến đây cùng với cậu Triệu, còn đã đánh tiếng ở trường Đại học Kim Lãng rồi, em họ vẫn bị người đánh.
Đây rõ ràng là nỗi nhục ê chề mà.
Lý Duệ và Dương Huy đứng ở một bên nhìn thấy hai người vừa tới càng có chút xấu hổ cúi đầu Hai người này, chính là hai kẻ vừa bị ba người bọn họ vây đánh ở cổng trường.
Nói thật lúc đánh không hề có cảm giác gì, gan to bắng trời vậy đó.
Nhưng đến hiện giờ tính táo lại, hai người cũng hơi sợ, dù sao Tô Kiệt cũng đi theo cậu Triệu, không tính đến cậu Triệu, chỉ mình tên Tô Kiệt này, mấy người cũng không dây vào cậu ta được.
Đời quá đen! *Khụ khụ, anh họ, đừng nhắc đến nữa, vốn là hôm nay bọn em nhìn thấy ba cô em ngon nghề, muốn đến bắt chuyện, kết quả… đệch mịa!”
Cậu sinh viên tên Tô Khải bất bình nói.
‘Vừa nghiêng đầu, cậu ta chạm ánh mắt với Lý Duệ Dương Huy, lập tức cất một tiếng hét lớn.
“Anh họ, anh quen bọn người này hả?”
Tô Khải trừng to hai mắt chí vào mấy người Lý Duệ mà nói “Không biết, nhưng chị dâu Lâm Kiều của mấy cậu quen bọn họ!”
Tô Kiệt cười khổ một tiếng: “Sao vậy Tiểu Khải?”
“Mẹ nó chứ, anh họ, chị dâu, chính là ba đứa nó đánh hai chúng eml!”
ì cơ, bị ba tên đó đánh, em chắc chẳn chứ Tiểu Khải?”
Tô Kiệt cũng rất ngạc nhiên, lập tức lia ánh mắt về phí ba người bọn Trần Hạo.
“Em chắc chắn trăm phần trăm, hai tên này ra tay với lão tam, tên này thì đánh em, đúng rồi, em bị thẳng đó cho một đấm vào mắt! Tô Khải hung tợn chỉ vào Lý Duệ.
Lý Duệ và Dương Huy nuốt nước miếng ực một cái, thật là ghét của nào trời trao của ẩy, càng sợ cái gì thì nó càng nhanh tới.
*Đệch mẹ mày, Lý Duệ, Dương Huy, tên họ Trần kia, ba thẳng chúng mày từ lúc nào lại to gan như vậy hả? Ngay cá em họ của Tô Kiệt tao mà cũng dám đánh?”
Lâm Kiều đứng một bên hả hê khoanh tay.
Lúc này trong sảnh lớn của Bếp Gia Viên đã tụ tập không ít khách hàng đến để xem trò vui.
“Chị dâu quen mấy tên này thật sao? Đúng lúc em đang muốn tìm người hỏi Xem có quen ai là cậu Lý Lý Duệ hay không, dù sao chị cũng quen biết rộng, không ngờ thật có quen kẻ gọi là cậu Lý này!”
Tô Khái lúc này cũng cười lạnh mà nói.
“Ha ha ha? Gì? Cậu Lý Lý Duệ á? Nói anh ta sao? Chị đây nhổ vào, chị nói cho cậu biết, ba người bọn hẳn, ngoại trừ có chút giống người ra, kẻ tên Lý Duệ kia làm gì có đồng nào trong người, là một sinh viên nghèo; còn tên họ Trần đứng cạnh anh ta, ha ha ha, một thẳng nghèo đến cơm không có mà ăn thôi, cho nên Tiểu Khải à, hôm nay cậu bị ba thẵng nghèo đánh đó!”
Lâm Kiều vừa nói vừa hưng phấn ngúng ngẩy.
Mấy cô gái bạn Tân Phi đứng một bên, tất cả đều đỏ bừng mặt xấu hổ, các cô nhìn Lý Duệ chỉ cúi đầu không nói lời nào, mấy người cũng đã biết được chuyện giồi Khó trách dù Lâm Kiều vô lý gây sự như vậy Lý Duệ đều không đứng ra phản bác, lẽ nào thật là Lý Duệ lừa mình sao? “Hóa ra là một tên nghèo giả giàu đi lòe đời, tôi nói rồi mà, cậu Lý là ai mà nghe cũng chưa từng nghe qua, vậy được, chúng ta tính nợ nần ngay tại đây nào!”
Tô Khải vặn vặn cổ cười gắn, một tay với lấy chai bia ở quầy bar gần đó.
Cậu ta cầm chắc chai bia trong tay thử quơ quơ trong không khí vài cái, sau đó quay đầu nhìn về phía Tô Kiệt cười nói: ‘Anh họ, em động tay động chân ớ đây không sao đúng không?”
Tô Kiệt gật gật đầu: ‘Không sao cá, quán lý cúa chỗ này là chị Duyệt, chị ấy là ‘Chương 143 Tình tiết xoay ngược.
chị gái nuôi của cậu Triệu, đồng thời là chị nuôi của anh, ha ha, cậu cứ thoải mái đi “Được lắm!”
“Mẹ mày, dám ở trước tao giả làm người giàu à, cậu Lý, tao mời mày uống bia.
nhét”
“Phụt”
Tô Khải nhấc ngón tay ra để lộ phần miệng chai đã mớ nảp, lượng lớn bia phun thẳng lên mật của Lý Duệ.
Giống hệt cảnh A Khôn phun rượu vào mặt Hạo Nam trong bộ phim “Người trong giang hồ’ vậy đó.
“Đệch mẹ mày!”
Tiếp đó, Tô Kh: Ìơ chai rượu lên định đập lên đầu của Lý Duệ.
‘Còn Lý Duệ, anh ấy chí siết chặt nắm tay nhận lấy tất cá Anh ấy không đây vào Tô Kiệt được, đây là một sự thật không thể chối cãi.
Sắp tốt nghiệp rồi, anh ấy tin rằng Tô Kiệt có hàng trăm hàng nghìn thủ đoạn khiến bán thân không thể tiếp tục sống yên ổn được nữa.
‘Cho nên anh ấy phái nhân nhục chịu đựng hết thảy.
Không tiền không thế, thì phải chịu sự sỉ nhục chà đạp, ngay cả bản lĩnh bảo vệ bạn gái cũng không có.
Anh ấy nhắm chặt mắt, đợi chờ giây phút chai rượu đập xuống.
Chợt nghe thấy một tiếng bịch thật lớn.
Bia bản tung tóe khắp nơi ‘Sau đó là cánh Tô Khái ôm lấy phần đầu đang ròng ròng chảy máu ngã nâm xuống đất.
Là Trần Hạo đã vớ lấy một chai rượu từ lúc nào, thẳng tay đập một cái cho đầu của cậu ta nở hoa.
“Dám đánh cậu Lý của tao, mày đúng là chán sống rồi! Trần Hạo vừa nhìn thấy Tô Khải sí nhục Lý Duệ như vậy, sớm đã không chịu nổi.
Anh nghĩ thầm, nếu đã giả mạo, thì hãy giả cho trót đi.
Mấy người Lý Duệ, Dương Huy, Tân Phí đều ngỡ ngàng.
Ngay đến Tô Kiệt và Lâm Kiều cũng không hiểu đang có chuyện gì xây ra.
“Tên họ Trần kia, mày dám đánh em của tao, mày không muốn sống nữa rồi phải không, mày có biết đây là địa bàn của ai không hả? Có tin tao cho mày.
không thể đứng thẳng mà đi ra ngoài không?!”
Tô Kiệt sẵng giọng quát.
‘Sau đó quay sang nói với tên đàn em ở sau lưng: “Mau đi gọi chị gái nuôi của tao đến, hôm nay em họ tao bị đánh ở nhà hàng mà chị ấy quản lí, mau gọi chỉ Duyệt ra nói vài câu công bằng mới được! Nói xong, cậu ta cười gắn quay sang nhìn Trần Hạo.
“Ai ya, thẳng nhóc này xốc nổi quá, đây là đâu chứ? Bếp Gia Viên trên phố thương mại, là địa bàn của Trịnh Duyệt, thẳng ngu này lại ở trên đất của Trịnh Duyệt đánh em nuôi của chị ta, thật là chán sống rồi!”
“Đệch mẹ, đã sớm nghe nói Trịnh Duyệt là chị đại của phố thương mại Kim.
Lăng, nghe đâu ngay cả Giám đốc Triệu mới tới cũng không dám hô to gọi nhỏ.
với chị ta, không biết lai lịch của Trịnh Duyệt ra sao?”
“Đệch, mày chưa biết hả, Trịnh Duyệt này có quan hệ thân thiết với cậu Trần thần bí của Kim Lãng đó, có người đồn Trịnh Duyệt là người phụ nữ của cậu Trần.
Ngay cả Giám đốc Triệu cũng phái nể mặt chị ta mấy phần!”
“Con mẹ nó chứ, có quyền thế như vậy, thế thì thẳng nhóc này ngày hôm nay tất bỏ lại một đôi chân ở đây rồi!”
Các vị khách đứng một bên xem trò lúc này đều lo lắng mà nói.
Đương nhiên đa phần là mấy ké chí lo hóng hớt không ngại to chuyện.
“Lý Duệ, Trần Hạo, hai cậu mau chạy đi, cùng lắm thì tôi ở lại đây để bọn họ muốn xử thế nào thì xử, hai cậu không trêu vào họ được đâu, đi nhanh lên đi!”
Tân Phi nghe thấy lời bàn tán ồn ảo từ xung quanh sắp bị dọa đến khóc rồi.
“Không! Lão Trần Dương Huy, cậu dẫn mấy người Tần Phi đi trước, một mình tôi sẽ chịu trách nhiệm!”
Lúc này Lý Duệ nhiệt huyết trùng trùng, ôm lấy quyết tâm kéo theo bọn người kia chết chùm cho xong.
“Ngày hôm nay không ai được đi hết!”
“ Bỗng nhiên lúc này, một giọng nữ lớn tiếng cất lên.
Một người phụ nữ chậm rãi từ trên tầng bước xuống.
“Chính là quản lí của Bếp Gia Viên Trịnh Duyệt “Chị Duyệt, có kẻ ra tay đánh em trai của em”
Tô Kiệt nhanh chân bước tới đón tiếp, giọng điệu xun xoe lấy lòng mà nói.
Trịnh Duyệt hướng mắt sang nhóm người gây sự.
Khi thấy Trần Hạo hai tay cầm vào túi quần, sâc mặt không mặn không nhạt, thân thể yêu kiều của Trịnh Duyệt không khỏi run rẩy.
Chuyện Trần Hạo đặt chỗ ở Bếp Gia Viên ngày hôm nay, tất nhiên đã dặn trước.
chị ta phải bố trí ra làm sao, còn dặn chị ta phối hợp diễn một vở kịch để Lý Duệ giả làm cậu ấm nhà giàu gì đó.
‘Đây cũng là lí do mã Trịnh Duyệt luôn ở phía trên tầng, chị ta còn bận sắp xếp phòng riêng cho thóa đáng.
Nghe được tin có người đánh nhau mới đi xuống, không ngờ người đó chính là cậu Trần.
“Cậu Tr.”
Trịnh Duyệt vui mừng gọi.
Mà chưa kịp nói hết lời đã nhận được ánh mắt cảnh cáo của Trần Hạo.
*Ä à, ngài là cậu Lý có phải không? Hóa ra là cậu Lý đến rồi!”
Trịnh Duyệt nở một nụ cười cứng nhắc nhìn Lý Duê.
Lý Duệ tay chân luống cuống, đây là chuyện gì vậy? Không phái mình sắp bị chị đại Trịnh Duyệt tẩn cho một trận sao? Trần Hạo bước đến bên cạnh Lý Duệ, nhắc Lý Duệ binh tính một chứt, anh ấy chính là cậu Lý.
Lý Duệ đương nhiên tin tưởng Trần Hạo sẽ không hãm hại mình.
Anh liều mình gật gật đầu: “Chính là tôi!”
“Ôi chao, cậu Lý muốn đến sao không đánh tiếng trước với tôi vậy, để tôi đích thân ra ngoài đón cậu, cậu Lý, có kẻ nào mắt mù mà xúc phạm đến cậu sao?”
“Chương 143 Tình tiết xoay ngược Trịnh Duyệt vừa nói, đôi mắt cũng lạnh lẽo nhìn sang bên phía Tô Kiệt và Lâm Kiều.
‘Tô Kiệt trợn to hai mắt đứng chết trân ở đó.
Về phần Lâm Kiều, cô ta vẫn chắc chắn, Lý Duệ là một tên mạt hạng, cậu Lý shit gì.
‘Cho dù hiện giờ có là cậu Lý gì đó, khẳng định cũng là do Trịnh Duyệt giúp anh ta.
Bởi vì Lâm Kiều đã quen biết Trịnh Duyệt từ rất lâu trước đây, cô ta còn biết Trần Hạo lúc trước là tên trai bao được Trịnh Duyệt nuôi.
Cũng bởi vì cô ta và Trịnh Duyệt trong quá khứ có chút hiềm khích, vốn hôm nay còn muốn thông qua con đường Tô Kiệt này mà hóa giải khúc mắc khi trước, kết quả Trịnh Duyệt lại rõ rành rành thiên vị phía Trần Hạo.
Nhưng Trần Hạo có bạn gái rồi cơ mà? Làm sao còn là tình nhân của Trịnh Duyệt cho được? Không đúng, chẳng lẽ chuyện Trần Hạo có bạn gái, Trịnh Duyệt đến giờ vân không hay biết gì? Thấy tinh hình đã đi về một phương hướng hoàn toàn trái ngược với lúc trước, mắt Lâm Kiều đột nhiên bắn sáng bốn phía.