Mục lục
Thiên Mệnh Chí Tôn - Trần Khiêm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người đang buồn bực nhưng vẫn đi bảo trì lần đầu cho chiếc Audi A6, Đây là chiếc xe Vương Dương lấy làm tự hào nhất nhưng bạn của Trần Hạo đi Ferrari làm Vương Dương có phần tự thẹn mình kém cói Hai người cùng nghĩ thâm, nhất định phải nhanh chóng tìm hiểu cho bằng được rốt cuộc Trần Hạo đã làm bạn với ai Sau đó, trong tiệm 4S.

Vương Dương vừa chờ xe bảo trì vừa tán gẫu với nhân viên, cố gắng tìm lại chút tôn quý và tự hào cho mình từ sự tôn trọng trong mắt của nhân viên.

Lúc này, nghe nhân viên phụ trách bảo trì xe cho Vương Dương nói: “Thưa anh, anh đã rất thông minh khi lựa chọn loạt xe cao cấp Audi bên chúng tôi, không giống với những thương hiệu cao cấp khác, ví dụ như dòng xe thể thao Ferrari đi, nó chỉ khiến cho mọi người cảm thấy hãnh diện thôi, chỉ có đại gia giàu kếch xù chân chính mới chơi dòng xe đó”

“Bây giờ, hầu hết các doanh nhân giàu ở mức độ bình thường vân đang tập trung vào các thương hiệu lớn như Audi BMW”

“Nhưng mà, nếu nói đến dòng xe tốt thật sự thì Ferrari vẫn đỉnh hơn! Có phải lúc lái ra ngoài sẽ thấy tự hào hơn không?”

Giang Vi Vi đang đứng bên cạnh nói một cách chua chát.

“Khụ khụ, người đẹp nói sai rồi, có những thứ đồ quá tốt nên cũng phải xem xem người sử dụng nó là ai, khoan nói đến những thứ khác, riêng dòng xe thể thao Ferrari là đã đủ cừ rồi, ít nhất cũng phải vài triệu… Nội thất trong xe cực kỳ xa xỉ, mặc dù không thể sánh với Phantom nhưng nó cũng là thương hiệu của giới nhà giàu!”

“Vài ngày trước, Ferrari muốn kích thích sự phát triến của phân khúc thị trường doanh nhân sơ cấp và trung lưu nên đã đưa ra kế hoạch marketing.

Miễn là bạn sẵn sàng trả khoản tiền đặt cọc năm mươi nghìn, sẽ có nhân viên chuyên nghiệp đưa bạn đến cảm nhận bầu không khí trong xe, nếu là một trăm nghìn thì có thể tự lái thử!”

“Kết quả, nhóm đại gia như anh Vương đây không bị kích thích bởi những chiếc xe có giá trị này mà thay vào đó là thành phần ham hư vinh, gia đình chẳng phải doanh nghiệp lớn gì, thậm chí còn có người điều kiện gia đình rất khó khăn nhưng vì muốn thỏa mãn lòng hư vinh nên tiêu tiền tự lái thủ!”

Nghe đến đây, Vương Dương và Giang Vi Vi nhìn nhau.

Dường như tảng đá đang đè nặng trong lòng đã bị nẩy đi.

“Anh nhân viên, ý anh là chỉ cần chịu chỉ trả năm mươi nghìn tệ là sẽ có người lái xe cho anh, để anh được cảm nhận quyền lợi đi Ferrari?”

Giang Vi Ví kinh ngạc hỏi.

“Đúng vậy, nhưng mà hoạt động mở rộng này chỉ là thông tin nội bộ thôi, được vài ngày là bị hủy bỏ.

Bởi vì cơ bản là nó không có tác dụng, còn bị báo chí phê bình, nói gì mà chỉ có mã ngoài!”

“At Cuối cùng tớ cũng hiểu rồi!”

Giang Vi Vị thở phào một hơi.

Thì ra Trần Hạo là một người đáng kinh tớm, để thỏa mãn lòng hư vinh nên dù phải chỉ năm mươi nghìn tệ cũng phải để mình có thể diện Thậm chí, Giang Vi Vi còn đoán râng, ban nãy không phái mình tình cờ gặp Trân Hạo mà Trần Hạo cố ý để mình nhìn thấy.



Người này quá ghê tởm! Nhổ vào!!! “Hất xì!”

Lại nói đến Trần Hạo bên này mới đi từ sân trường đến trung tâm dạy lái xe, sau khi đăng ký tên xong đi ra thì hắt xì một cái Trung tâm dạy lái xe này hợp tác trực tiếp với trường và cũng thuê một phần trong khuôn viên trường để làm bãi lái xe.

Mà Trần Hạo đã quyết định mua xe, hơn nữa còn ngay trong tháng này, trong những ngày này.

Bởi vì phải tiêu cho hết hai mươi triệu Nhưng xem xét đến chuyện mua xe rồi, mà không có bằng lái thì sao được Trước kia thi bằng lái, đến tiền đăng ký Trần Hạo cũng không có, bây giờ thì đã có rồi.

Trần Hạo cực kỳ chờ mong.

Chỉ là.

Không biết ai đang mảng mình nhỉ, sao dạo này mình hay hắt xì thế? Hmmm.

Trong lúc Trần Hạo chuẩn bị về ký túc xá năm.

Di động chợt vang lên Là trưởng ký túc xá Dương Huy gọi điện.

“Anh Huy, gì vậy?”

“Lão Trần, cậu đang ở đâu đấy? Về ký túc xá nhanh đi, Triệu Nhất Phàm mời bọn mình ra ngoài chơi thế nên anh em muốn bàn với cậu là có đi hay không, chủ yếu là vì Từ Hà nói, bảo Triệu Nhất Phàm gọi bọn mình, tôi…”

Trần Hạo nghe mà cứ cảm thấy từ sau khi Dương Huy thích Từ Hà, anh ấy không còn sự mạnh mẽ dứt khoát như trước nữa Cũng không thể nói như vậy, lúc Trần Hạo yêu đương, cũng có khác gì chị em phụ nữ đâu.

Thay Dương Hạ nghĩ hết chuyện này đến chuyện kia, suy nghĩ đến cảm nhận của cô ta, thậm chí Dương Hạ vui anh sẽ vui, Dương Hạ buồn anh cũng sẽ buồn, không có lý do gì cả Có lẽ yêu một người chính là như thế “Thôi! Tôi không đi đâu, huống chỉ, Triệu Nhất Phàm không muốn gặp tôi!”

Trần Hạo nói “Không, đây mới là nguyên nhân anh em muốn tìm cậu thảo luận, bới vì lần này Triệu Nhất Phàm còn chỉ đích danh nói muốn đưa cậu đi chơi!”

Dương Huy nói.

“Hả?”

Trần Hạo ngạc nhiên Không thể nào, chẳng phải Triệu Nhất Phàm này chỉ cần nhìn thấy mình là lại phiền chán muốn chết sao? Sao lần này lại mời mình đi chơi? Nói thật, buổi trưa Trần Hạo đã uống rượu, còn ăn rất nhiều món Không hề đói tí nào Chủ yếu là xã giao suốt nửa ngày, thật sự rất mệt Thật sự không muốn đi.

Mấy ngày nay rảnh rỗi cứ tụ tập đi chơi mãi, anh còn phải chuẩn bị thi bằng lái nữa Có lẽ là ý trời nhỉ.

Cuộc sống của con nhà giàu phần lớn đều bắt đầu từ những cuộc tụ tập.



Mà bản thân anh thì chưa bao giờ thể hiện thân phận nhưng các loại hình tụ tập giải trí đã xuất hiện xung quanh.

Mặc dù luôn từ chối nhưng nhóm Dương Huy thấy Trần Hạo không đi thì cũng sẽ không muốn đi Làm Trần Hạo rất bối rối Cuối cùng cũng bất đắc dĩ đồng ý.

Vê ký túc xá thay quần áo.

Nhóm Trần Hạo bước xuống lầu, ra cổng trường tụ tập.

“Nhất Phàm, sao tự dưng lại đãi ăn vậy, chúng ta đi đâu chơi đây?”

Đương nhiên Mã Hiểu Nam cũng đi, tò mò hỏi “Ha ha, nói thật lòng thì tối nay không phải tớ mời đâu, mà là Trang Cường! Nhà họ sắp khai trương nhà hàng ở phố thương mại Kim Lăng, chiều nay mới phê duyệt xong, nhà hàng Minh Hoàng, từ giờ trở đi, sẽ được nhà họ Trang quản lý!”

Mặt Triệu Nhất Phàm toát ra sự kiêu ngạo, đồng thời cũng nhướn mắt nhìn nét mặt lúc này của Trần Hạo.

Hừt Trần Hạo cậu hay, Trần Hạo cậu cừ lắm, có thể mời mọi người ăn cơm ở nơi xa xí nhất trong sơn trang Làm Trang Cường và Triệu Nhất Phàm cực kỳ xấu hổ Nhưng mà… sau này thì sao chứ? Trần Hạo cậu vẫn nghèo hèn như vậy thôi Có thể đưa mọi người đến sơn trang lần nữa không? Nhưng Trang Cường thì khác, chẳng những có nhà máy mà còn cắm một tấc đất trong phố thương mại Kim Lãng.

Nhờ cậy ông trùm trong Kim Lãng là Lý Chấn Quốc, con đường phát triển tương lai rất tươi sáng Triệu Nhất Phàm mời Trần Hạo đến đây là vì muốn thấy sự xấu hổ của Trần Hạo khi anh biết anh không thế nào sánh bằng Trang Cường Nhưng, Triệu Nhất Phàm hơi thất vọng.

Bởi vì Trần Hạo giống một người đang nhịn đánh rằm vậy, mặt không có cảm xúc gì, rất đỗi bình tĩnh.

Sẽ có lúc phải khóc thôi! Cứ chờ xem.

Triệu Nhất Phàm thầm nghĩ “Này Nhất Phàm, nhà hàng nhà Trang Cường khai trương, cậu dẫn theo nhiều người như vậy cũng không hay lắm đâu, dù sao chúng ta cũng đâu thân với cậu ta… Lúc này, Mã Hiểu Nam lo lắng nói.

Lâm Kiều đang đứng bên cạnh dặm lại lớp makeup, ra vẻ thần bí phấn khích tuyên bố với mọi người: “Ha ha, không sao đâu, hôm nay Nhất Phàm mời mọi người ãn cơm, cũng muốn tuyên bố với mọi người một tin tức quan trọng.

Hẳn là mọi người vẫn nhớ sự kiện tuần trước lúc chúng ta ở quán karaoke Đế Hoàng đúng không, thật ra, lần trước Trang Cường nhờ ba cậu ấy, vì Nhất Phàm nên cứu chúng ta thoát khỏi rắc rối, chuyện này đã làm người đẹp Nhất Phàm rung động đó!”

“Cho nên mấy ngày nay, cậu Trang đang triển khai theo đuổi người đẹp Nhất Phàm mãnh liệt.

Người đẹp Nhất Phàm quyết định đến với Trang Cường thử xem, bây giờ, mối tình đầu của người đẹp Nhất Phàm đã đến rồi!”

“Hả?”

Không ngờ sau khi nghe những lời này xong, mọi người vân chưa hoàn hồn lại kịp.

Trần Hạo hét lên đầu tiên Mẹ nó? Bị phông tay trên rồi?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK