• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tuy rằng trời đã nhá nhem tối, chẳng qua nương theo ánh mặt trời mỏng manh, mọi người vẫn phát hiện, trên sườn núi cách cửa lớn không xa, một căn phòng nhỏ có chút tồi tàn đứng sừng sững, như là phòng kho, lại như là phòng quản lý công viên trò chơi.  

 

Trong chốc lát, Ngụy Triết và Cao Sâm liền phát hiện cửa phòng chỉ khép hờ, không có khóa lại.  

 

Có lẽ là bởi vì cảm giác căn phòng này “không có nguy hiểm”, lúc này đây hai người không chờ đợi những người khác đến đông đủ, nhanh chóng giành tiến vào phòng nhỏ trước. Ngược lại, Trần Lâm đi theo sau chỉ đứng ở cửa, một lần nữa quan sát thật kỹ.  

 

Chỉ có anh mới biết, công viên trò chơi nhìn có vẻ yên tĩnh này, cất giấu sự nguy hiểm đáng sợ cỡ nào.  

 

Bề ngoài phòng nhỏ có hơi hư hỏng, cửa sổ cũng bị bụi bặm phủ lớp dày đặc, trông giống như đã nhiều năm không người đến chăm nom, đi đến mở cửa phòng ra, một mùi mốc meo bốc ra.  

 

Thứ đầu tiên đập vào mắt của Trần Lâm là một loạt công cụ đối diện cửa, ngoài ra, cửa sổ ven tường có một cái giường dây thép, bên trên ngăn tủ bày một cái TV kiểu cũ, đều phủ đầy lớp bụi dày.  

 

Bên cạnh cửa phòng còn có một cái tủ sắt màu trắng lớn, mặt trên dùng sơn đỏ viết mấy chữ “Có điện nguy hiểm”.  

 

Lúc này, nữ sinh tên Bạch Yên cũng chú ý tới nắp tủ sắt, tủ sắt mở ra, bên trong có một đồ vật nhìn như công tắc nguồn điện, có thể gạt lên xuống.  

 

“Để cho tôi thử xem.”  

 

Ý bảo Bạch Yên lùi về phía sau hai bước, sau đó dùng sức đẩy cần gạt lên trên, ngay lập tức, bên tai vang lên một trận gầm rú của máy móc.  

 

Theo sau một trận nổ vang, đèn điện phòng nhỏ chợt sáng lên, không chỉ có như thế, công viên trò chơi đen kịt phía xa cũng lập tức sáng lên ánh đèn đủ mọi màu sắc, cả cái công viên như lập tức thức tỉnh, trở nên sặc sỡ xinh đẹp.  

 

Đúng như Trần Lâm suy đoán, cái tủ điện này liên kết với máy phát điện dự phòng, khôi phục vận hành mạch điện của công viên trò chơi, vài chùm tia sáng thật lớn nhanh chóng chỉ hướng phía chân trời.  

 

Cùng lúc đó, Bạch Yên và Trần Lâm cũng lập tức phát hiện, ở trên cuống vé vào cổng của công viên trò chơi dần dần hiện ra bốn cái tên trò chơi.  

 

Lần lượt là ngựa gỗ xoay tròn, bánh xe quay, kính mê cung và nhảy lầu.  

 

Mà vài chùm tia sáng lớn này, dường như chính là đối xứng bốn cái tên trò chơi trên cuống vé, cũng chính là nhiệm vụ mà những người tham nhất định phải hoàn thành trong cốt truyện này.  

 

“Mọi người có để ý không...” Giờ phút này, giọng nói yếu ớt của Lý Thái ở phía sau đột nhiên vang lên.  

 

“Bánh xe quay, chính là trong bối cảnh phát sinh sự cố ngoài ý muốn trong cốt truyện, tạo thành một trò chơi nguy hiểm khiến du khách tử nạn.”  

 

“Nói cách khác, rất có khả năng, cốt truyện bố trí chúng ta tiến hành du ngoạn bốn trò này, đều là những trò lúc ấy lần lượt xảy ra chuyện, những trò chơi bị nguyền rủa!”  



“Đệt mợ chứ chuyện quái gì đây...!” Ngụy Triết sắc mặt tức khắc thay đổi, hung tợn mà mắng một câu, vừa dứt lời, sàn sạt sàn sạt, một loạt âm thanh điện lưu đột nhiên vang lên sau lưng mọi người. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK