• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chapter 21 Chuyện ma lúc nửa đêm
 
             Thuận theo thanh âm này vang lên, trước mắt dường như có tia ánh sáng trắng che khuất trước mắt, tất cả mọi thứ xung quanh đều thu vào bên trong ánh sáng trắng, dần dần trở nên mơ hồ...  

             Khi Trần Lâm mở mắt lần nữa, trước mắt vẫn là bộ máy tính quen thuộc kia của bản thân, mà xung quanh trở lại văn phòng làm việc quen thuộc.  

             Mọi thứ vừa trải qua tựa như ảo mộng, cúi đầu nhìn cơ thể không có vết máu nào, nhưng mà cảm giác của cơn đau vẫn lưu lại trong trí nhớ.  

             Trang Phương, Trịnh Tuyết, Trần Lâm nhớ mang máng hai cái tên này trong đầu, bây giờ nghĩ lại, người tham gia tương ứng trong cốt truyện chắc là lão Trương và Dương Hoa Ngọc, chỉ tiếc hai người đều không thể kiên trì đến khi cốt truyện kết thúc.  

             Cốt truyện thứ hai này, cho dù là trình độ phức tạp hay nguy hiểm đều vượt qua kịch bản tân thủ, ba người tham gia, cuối cùng chỉ có một người còn sống.  

             Mà bây giờ nghĩ lại, thật sự lúc Dương Hoa Ngọc chết thảm, bọn họ nên ý thức được, nhân vật nguy hiểm nhất bên trong cốt truyện không phải Tề Đông Thắng, mà là Chu Nhung, chỉ sai lầm duy nhất này, thiếu chút nữa giết chết bọn họ.  

             Cho dù bản thân cuối cùng cũng chạy trốn thành công, nhưng đều dựa vào may mắn.  

             Trong lòng vẫn còn chút sợ hãi khi hồi tưởng về một vài trải nghiệm trong cốt truyện, Trần Lâm đột nhiên phát hiện, chẳng biết lúc nào trong tay của mình có thêm cái vật thể hình trụ.  

             Chính là đèn pin của lão Trương.  

             Nhìn chiếc đèn pin trong tay, Trần Lâm kinh ngạc phát hiện vậy mà mình mang nó ra khỏi thế giới cốt truyện.  

             Quan sát nó một lượt, cho dù như thế nào, nó đều giống như một chiếc đèn pin thiếc kiểu cũ bình thường, Trần Lâm tùy ý ấn xuống cái nút, cũng không có ánh sáng kỳ lạ nào phát ra từ chiếc đèn, dường như bị hỏng rồi.  

             Nhưng mà chỉ bằng việc cái đèn này được lấy ra từ thế giới cốt truyện, Trần Lâm sẽ không chỉ coi nó như một món đồ bình thường.  

             Nhìn thời gian dưới góc phải của máy tính, vừa hay đồng hồ nhảy từ 9 giờ 59 phút tới 10 giờ, bản thân trải qua nửa ngày ở bên trong thế giới cốt truyện, mà trong hiện thực chỉ vẻn vẹn trôi qua ba giờ mà thôi.  

             Mà toàn bộ công ty, sớm đã không còn một ai.  

             Đêm đã khuya, ở lại đây cũng không có ý nghĩa gì, Trần Lâm lập tức đóng máy tính lại, cầm lấy đèn pin đứng dậy đi ra ngoài.  

             Trong hành lang đêm khuya thanh vắng chỉ có tiếng bước chân của chính mình, tuy rằng biết đây là thế giới hiện thực nhưng trong lòng vẫn đập loạn nhịp.  

             Cho đến bây giờ anh vẫn không biết rõ ràng cơ chế mở ra cốt truyện, có thể nói lần đầu tiên xuyên qua thu được cái gọi là radio chuyện quái dị, mà lần thứ hai vì lý do gì mà tiến vào thế giới cốt truyện được vậy?  

             Tinh một tiếng, thang máy phát ra ánh sáng dịu nhẹ dừng lại trước mặt anh, trong lúc suy nghĩ về những câu hỏi này, Trần Lâm vô thức đi vào.  

             Thang máy chạy một lúc thì dừng ở tầng 13. Cửa thang máy bật mở, một nữ hành khách mặc váy đỏ bước vào  

             Cho dù là đêm khuya nhưng dù sao cũng là cao ốc văn phòng, vẫn không tránh khỏi có nhân viên làm thêm giờ, cho nên Trần Lâm cũng không quan tâm lắm mà tiếp tục suy nghĩ vấn đề của bản thân.  

             Ánh đèn trắng dịu trong thang máy khiến cho người ta an tâm, một lát sau Trần Lâm ngẩng đầu, nhìn con số không ngừng biến đổi, sau đó ánh mắt khẽ nhúc nhích, nhưng lại vô tình nhìn thấy…  

             Dưới ánh đèn sáng trưng của thang máy, người phụ nữ mặc đồ đỏ đứng bên cạnh, chân đeo một đôi giày cao gót màu đỏ, thật ra chân cô ta không chạm đất.  

             Nói cách khác, người phụ nữ mặc áo đỏ “đứng” bên cạnh thật sự đang bay nhẹ trên không trung.  

             Mà cùng lúc đó, tựa như nhận được ánh mắt của Trần Lâm, người phụ nữ mặc đồ đỏ còn đang nhìn chằm chằm vào cửa thang máy cũng từ từ quay đầu lại, mặt không thay đổi nhìn Trần Lâm.  

             Trong chớp mắt một cơn gió ớn lạnh toát ra từ sau lưng Trần Lâm.  

             Chuyện gì đang xảy ra!  

             Đây không phải là thế giới hiện thực sao, sao còn gặp lại “loại đồ vật này”!  

             Tại sao nó lại nhìn tôi cơ chứ, bị phát hiện điều gì đó không bình thường rồi sao? Hay là vẫn phải tiếp tục giả vờ như không có việc gì?!  

             Ngay tại lúc Trần Lâm đổ mồ hôi lạnh, tinh một tiếng, thang máy dừng ở tầng một, cánh cửa không có bất kỳ điều gì kỳ lạ mở ra.  

             May mắn anh từng giao tiếp với lệ quỷ thật sự, mặc dù trong lòng vô cùng kinh sợ, nhưng mà cũng không biểu hiện ra quá rõ ràng, mà duy trì dáng vẻ như không có chuyện gì xảy ra đi ra thang máy.  

             Xuyên qua cửa thủy tinh của đại sảnh, người phụ nữ mặc áo đỏ chẳng biết đã biết mất dạng từ lúc nào.  

             Mãi cho đến khi ra khỏi cao ốc văn phòng, không có chuyện gì kỳ lạ xảy ra, cuối cùng Trần Lâm thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại nhíu mày.  

             Một hai ngày nay trải qua chuyện thật sự rất kinh sợ, chẳng lẽ ngày tháng sau này bản thân phải giao tiếp với đồ vật chết này sao?  

             Chẳng lẽ, không còn cách giải quyết nào khác sao?  

             Buồn rầu tự hỏi vấn đề này, bất tri bất giác, đi bộ đến một công viên ở góc phố.  

             Xuyên qua công viên nhỏ này một đoạn ngắn là đến ga tàu điện ngầm, ban ngày Trần Lâm đã từng đi qua đây vô số lần, nhưng trong đêm khuya văn vẻ này, ngay cả bóng cây lắc lư trong công viên cũng khiến cho người ta có loại cảm giác khác thường.  

             Trong lúc Trần Lâm quyết định gia nhanh tốc độ đi nhanh chóng đi qua công viên đến ga tàu điện ngầm, anh đột nhiên phát hiện người phụ nữ mặc áo màu đỏ vừa biến mất lúc nãy, lại xuất hiện lần nữa ở phía trước không xa, cái khuôn mặt nhợt nhạt, không chút cảm xúc kia, vẫn yên lặng nhìn mình.  

             “A!”  

             Công viên đêm khuya cộng thêm nữ quỷ âm hồn bất tán này, trong nháy mắt khiến cho Trần Lâm sinh ra một loại cảm giác rợn cả tóc gáy, cảm thấy tình huống không ổn, anh không chút nghĩ ngợi lấy đèn pin của lão Trương từ trong ngực ra, chĩa vào người phụ nữ áo đỏ, nhấn nút công tắc!  

             Xoẹt!  

             Chiếc đèn pin không thể mở lên đột nhiên tỏa ra ánh sáng kỳ lạ, nữ quỷ vừa nãy có khuôn mặt không cảm xúc, gương mặt trong nháy mắt trở nên vô cùng dữ tợn, hú lên một tiếng sắc lẹm, hai tay nhanh chóng biến thành móng vuốt!  

             Nhưng mà nữ quỷ này không bị ánh sáng của đèn pin trực tiếp xua đuổi như lệ quỷ trong truyện!  

             Trong lúc Trần Lâm cảm thấy vô cùng kinh hãi, âm thanh sau lưng đột nhiên vang lên.  

             “Dừng tay!”  

             Nghe thấy giọng nói này, Trần Lâm cũng khẽ giật mình, theo như lệ quỷ mà anh từng gặp qua, hầu như chúng nó đều không thể giao tiếp, mà âm  thanh này, nghe có vẻ như không có ác ý...  

             Ánh sáng của đèn pin vừa biến mất, nữ quỷ phía trước cũng hét lên một tiếng, hóa thành một cái bóng đỏ rồi biến mất vào màn đêm, Trần Lâm xoay người, nhìn thấy phía sau của mình, không biết từ lúc nào đã xuất hiện một bóng người khác.  

             Đó là một người phụ nữ mặc váy trắng, mái tóc đen dài, vẻ mặt lạnh lùng, khiến cô ta giống như một u linh ẩn giấu trong màn đêm, nhưng cái bóng dưới chân đa thể hiện đối phương là một con người chính thống.  

             Không nghi ngờ gì nữa âm thanh sau lưng vừa rồi đến từ đối phương.  

             Mặc dù có thể chắc chắn đối phương là một nhân loại chính cống, nhưng mà đối mặt với người phụ nữ trẻ tuổi này, Trần Lâm vẫn cảm thấy không được tự nhiên.  

             Một hơi thở đặc biệt tỏa ra từ cô ấy.  

             Mặc dù người phụ nữ này rất trẻ, cũng rất xinh đẹp, nhưng mà Trần Lâm có thể chắc chắn, kiểu hơi thở này hoàn toàn không thích hợp là con gái.  

             Thế là anh nghi ngờ nhìn đối phương, thăm dò mở miệng: “Cô là...”  

             Người phụ nữ đưa tay vén mái tóc dài, lộ ra cái cổ trắng nõn và nụ cười nhàn nhạt.  

             “Làm quen lại một lần nữa, tôi chính là người chủ trì của chuyện ma lúc nửa đêm, radio truyện quái dị.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK