“Đây là nơi nào?” Trần Lâm đột nhiên mở to mắt, phát hiện bản thân lúc này đang ngồi trên chiếc xe buýt phi rất nhanh, trên xe buýt rất ít người, nói chính xác, ngoại trừ tài xế ra chỉ có sáu người, mà mấy người còn lại đều giống hệt như Trần Lâm, vẻ mặt vô cùng tạp, có chút sợ hãi bất an.
Thời gian trên đồng hồ đeo tay chỉ bây giờ là ngày 13 tháng 5, 7 giờ 10 phút, giống như hai lần trải nghiệm trước kia, thời gian gần với thời điểm câu chuyện bắt đầu, cảnh tượng xung quanh xuất hiện hiện tượng chuyển cảnh kỳ lạ, tất cả người tham gia xuyên không, xuất hiện trên chiếc xe đang phi nước đại này.
Ngồi ở giữa xe buýt là một thanh niên đẹp trai, ở hàng ghế phía sau có hai người thanh niên với vẻ mặt vô cùng hốt hoảng, bất an, trông có vẻ như là sinh viên đại học.
Cách vài hàng ghế phía sau là một cô gái tóc ngắn đeo tai nghe, có vẻ như đang nghe nhạc, cũng là người tham gia nữ duy nhất trong nhiệm vụ lần này.
Tiếp đó, ở hàng xe buýt cuối cùng có hai hành khách, theo thứ tự là một tên mập và một người thanh niên hiền lành khoảng ba mươi tuổi đeo một cặp kính.
Năm nam một nữ, rõ ràng chính là người tham ra cốt truyện linh dị lần này, một chiếc xe khách to lớn, bên trong trống trải khiến cho người ta có cảm giác khác thường.
Mà khi người thanh niên hiền lành kia chậm rãi chuyển động ánh mắt, ánh mắt từ xung quanh đều đổ dồn về phía anh ta, trên mặt hai sinh viên đại học lộ ra vẻ phấn khích, bỗng nhiên đứng dậy.
“Anh Lý...”
“Gọi tôi là Lý Thái đi.” Người thanh niên trông có vẻ hiền lành ngắm nhìn xung quanh, vẻ mặt vô cùng trấn tĩnh: “Xem ra, khúc dạo đầu của cốt truyện bắt đầu rồi, giới thiệu bản thân trước đi nào.”
Người thanh niên có khuôn mặt thanh tú kia không cần nhiều lời dĩ nhiên chính là Trần Lâm, hai sinh viên đại học ở hàng ghế sau anh lần lượt gọi là Cao Sâm và Ngụy Triết, hai người là bạn ở trong thế giới thực, bọn họ vô tình nghe được câu chuyện khủng bố, kỳ quái ở đài phát thanh quảng trường, từ đó cuốn vào thế giới kỳ lạ này.
“Bạch Yên, hợp tác vui vẻ.” Nói xong, nữ sinh tóc ngắn cũng tháo tai nghe xuống.
“Lưu, Lưu Tam.” Tên mập lau mồ hôi trên trán: “Chúng ta không phải đang nằm mơ đúng không?”
“Cho dù có phải nằm mơ giữa ban ngày hay không, cốt truyện vừa nhắc nhở chắc chắn mọi người đã nghe được, từ giờ trở đi, đây chính là thời điểm khảo sát năng lực hợp tác của mọi người, thừa dịp bây giờ cốt truyện đang trong thời gian mở đầu, hay là chúng ta xem lại những manh mối đã nắm được trong tay.”
Kể từ khi nhận được lời nhắc nhở của cốt truyện, mỗi người tham gia nhiệm vụ lần này đương nhiên cũng nghĩ cách thu thập tình báo, giờ phút này nghe Lý Thái đặt câu hỏi. Hai tên sinh viên Cao Sâm và Ngụy Triết lập tức thao thao bất tuyệt kể chuyện.
“Liên quan đebé chủ đề công viên giải trí Ma Huyễn Sơn lần này, chúng tôi đã tìm qua trên mạng, hoàn toàn không tìm được nó ở thành phố nào, nhưng mà xuất hiện một số sự kiện đưa tin về nó, xem ra đây là bối cảnh câu chuyện do radio đặt ra để thỏa mãn nhiệm vụ.”
“Bốn năm trước, tại công viên giải trí này xảy ra sự cố về thiết bị khiến một số du khách bị ngã từ độ cao của vòng đu quay và tử vong, mà sau đó khu vui chơi giống như bị hạ bùa chú, lần lượt phát sinh ra chuyện ngoài ý muốn, khiến cho nhiều du khách bỏ mạng, mà chủ đề công viên giải trí này cũng được gọi là khu vui chơi bị nguyền rủa, cho nên nó đã đóng cửa, đồng thời bỏ hoang tới nay.”
“Đáng chú ý là mặc dù trong hiện thực không tra được chỗ cụ thể của khu vui chơi Ma Huyễn Sơn, nhưng mà tương tụ kịch bản, có một bộ phim điện ảnh khủng bố có tên là “Công viên bị nguyền rủa”, cốt truyện của raido chuyện kỳ quái lúc nào cũng thích lấy “tài liệu” trong hiện thực, hoặc là tiến hành “gia công” với câu chuyện đã có, cho nên không biết lần này cốt truyện có liên quan đến bộ phim khủng bố không.”