• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Đồng thời những người tham gia khác trong cốt truyện dường như cũng phát hiện ra những vật dụng mang theo này, tỏ ra ngạc nhiên hoặc bối rối.  

 

Một nhóm người đi về phía trước dọc theo con đường, khoảng một giờ sau, một cánh cổng cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt họ, phía trên họ mơ hồ có thể nhìn thấy một vài ký tự gỉ sét “Chủ đề công viên giải trí Mạc Huyễn Sơn”.  

 

Lúc này, mặt trời đã lặn, tia sáng cuối cùng khuất dần, sân chơi trước mặt bỗng chìm vào bóng tối sâu thẳm.  

 

Có vẻ như công viên đã không hoạt động trong một thời gian dài, những vết hoen gỉ khắp nơi và những bức tường bám đầy rêu xanh.  

 

Trần Mặc dơ đồng hồ lên và liếc nhìn, 8 giờ 45 phút tối.

 

“Còn có 15 phút thôi, anh mong chóng tranh thủ thời gian đi vào công viên đi.” Nếu bởi vì không tiến vào công viên đúng giờ theo như nhiệm vụ yêu cầu khiến nhiệm vụ thất bại, vậy thì quả thật khiến người ta khó có thể tiếp nhận được rồi  

 

Dù vậy, khi đi đến cửa của Công viên chủ đề, Lý Thái cũng không sốt ruột đi vào, mà đánh giá xung quanh một lần, tuy rằng công viên trò chơi đã ngưng hoạt động, nhưng cánh cửa rỉ sét của máy kiểm tra ra vào cũng không bị dỡ bỏ, ở giữa cửa xoay để lộ ra một con đường nhỏ hẹp, một lần chỉ có thể cho phép một người đi qua.  

 

Ngay sau đó, Ngụy Triết cũng tiến lên đẩy đẩy, phát hiện cửa xoay không hề bị dịch chuyển.  

 

“Chẳng phải cốt truyện bắt chúng ta điều tả công viên trò chơi sao, chuyện này là như thế nào?”  

 

Nhìn cửa xoay đóng kín, trên mặt vài người, lập tức xuất hiện một tia nghi ngờ.  

 

“Nếu không cho chúng ta đi vào, tôi nghĩ, chúng ta vẫn nên đi theo con đường cũ, trở về nhà thôi.” Đằng sau, tên mập lộ biểu tình khó xử, tuy rằng mới trải qua kịch bản của cốt truyện, nhưng mà có vẻ anh ta vẫn chưa hoàn toàn tiếp thu được thế giớicốt truyện kì dị này, xem ra nếu không phải ở đây có nhiều người nên có thêm can đảm, bằng không, có lẽ anh ta đã sớm chạy trối chết rồi.  

 

“Trở về, về nơi đó sao? Chẳng lẽ trở về là có thể thoát khỏi thế giới này được sao? Có phải cậu bị ngu hay không?” Nói với tên mập —— chính là Lưu Tam —— bộ dáng do dự. Ngụy Nhiên lập tức giận sôi máu, “Cút sang một bên đi, đừng có làm cản trở chúng tôi”  

 

Mập mạp kêu một tiếng, có chút sợ hãi mà lui về phía sau hai bước, vừa sợ hãi vừa rối rắm ngó tới ngó lui  

 

Ngụy Nhiên xoay người, tiếp tục tìm cách để mở cửa xoay, cửa xoay này, tuy là đang đóng lại, nhưng mà lại bị rỉ sét cũng hư hỏng vô cùng lợi hại, tựa hồ không cần sử dụng quá nhiều sức lực cũng có thể phá hỏng.  

 

Ngay lúc Ngụy Triết nóng lòng muốn thử dùng sức để phá cửa xoay, phía sau đột nhiên lại một lần nữa truyền đến tiếng kêu của tên mập, anh nhăn mày lại, đang muốn quay đầu lại nổi nóng, lại thấy Lưu Tam đang cầm tay phải của tên mập, thẳng tắp mà chỉ về hướng phía trước: “Anh xem, nơi đó có phải là chỗ bán vé hay không?”  

 

“Hả?”  

 

Nghe giọng nói của tên mập, mọi người lập tức phát hiện, phía bên phải cửa lớn của công viên trò chơi, quả nhiên có một gian phòng nhỏ giống như phòng trực ban, cửa phòng nhỏ đã bị khóa chặt, vị trí cửa sổ là một cái cửa hình nửa vòng tròn, chắc chắn đó là cửa số bán vé.  

 

Cùng lúc đó, phía trước đặt một tấm bảng với ba chữ vô cùng to và rõ ràng: Nơi bán vé.  

 

Ngoại trừ dòng chữ đó, phía dưới tấm bảng, còn có thêm một dòng chữ, người lớn mười đồng, miễn phí cho trẻ em  



Cửa kiểm tra anh ninh, cửa xoay, chỗ bán vé, đây là nhắc nhở rõ ràng cho việc là... 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK