Phượng Vô Nhai còn chưa kịp nói chuyện, Tiêu Cửu Uyên bên cạnh Vân Thiên Vũ đã trả lời cho nàng.
"Nếu không có gì đặc biệt, Tiểu Linh Đang muội muội của hắn, ai ai cũng biết, Ma quân Ma Ảnh Cung Phượng Vô Nhai cưng chìu nhất là muội muội bảo bối này, cho nên Tiểu Linh Đang nhất định là muội muội của hắn."
Tiêu Cửu Uyên dứt lời, Vân Thiên Vũ không thể tin nổi, thì ra là người này chính là ca ca của Tiểu Linh Đang, còn là Ma quân Ma Ảnh Cung, vừa nghe liền biết là một đại ma đầu, khó trách tà mị yêu hoặc như vậy, dáng vẻ gieo họa chúng sinh.
Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ, đối diện Phượng Vô Nhai trên sườn núi vừa động, nhẹ nhàng đi xuống, mấy tên thủ hạ tất cả đều quỷ minh U Ảnh bàn, lắc người đuổi theo, nháy mắt rơi xuống không xa trước mặt Vân Thiên Vũ.
Phượng Vô Nhai sau khi hạ xuống, tà mị mở miệng: "Ly thân vương Tiêu Cửu Uyên quả nhiên lợi hại, vừa nhìn liền nhận ra bản quân, bất quá bản quân nghe nói, Ly thân vương gia mọi cách ghét bỏ vị hôn thê này, không biết tối nay đây ngươi diễn kịch gì?"
Phượng Vô Nhai dứt lời, Tiêu Cửu Uyên cùng Vân Thiên Vũ hai người đồng thời tối mặt.
Tiêu Cửu Uyên nổi giận mở miệng quát lạnh: "Phượng Vô Nhai, đây là chuyện của bổn vương và Vân Thiên Vũ, có liên quan gì tới ngươi? Ngươi ăn ở không không có chuyện gì làm sao?"
Vân Thiên Vũ mặt đen hơn nữa trước mặt người ngoài nói đến chuyện này rất lúng túng, mặc dù nàng cũng không để ý Tiêu Cửu Uyên ghét nàng, nhưng ở trước mặt nàng nói ra, trong lòng nàng không thoải mái.
Vân Thiên Vũ lạnh lùng nhìn Phượng Vô Nhai đối diện.
Phượng Vô Nhai giống như không thấy ánh mắt sắc bén của nàng, mắt hoa đào hơi nheo lại, cười nhìn Tiêu Cửu Uyên nói: "Bởi vì gần nàng đối với muội muội của bản quân rất tốt, bản quân không có gì báo đáp, cho nên tính toán thay nàng giáo huấn ngươi một chút."
Phượng Vô Nhai nói xong, bất ngờ xoay người, hướng Tiêu Cửu Uyên xông tới, tay hắn vừa nhấc, một ánh sáng màu tím nhàn nhạt vòng quanh hắn ta.
Tử Linh, lại là Tử Linh.
Vân Thiên Vũ thấy thế hoảng hốt.
Không nghĩ tới Phượng Vô Nhai lại là Tử Linh, thật may hắn cũng chỉ ở Tử Linh cấp thấp, nếu như trung cấp hay cao cấp, chỉ sợ Tiêu Cửu Uyên vốn không phải là đối thủ của hắn.
Nhưng bây giờ hắn cũng là Tử Linh cấp thấp, Tiêu Cửu Uyên vừa là Lam Linh cao cấp, vừa là Linh Trận Sư, cũng sẽ không thua thiệt.
Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ, bên người Tiêu Cửu Uyên cuồng vọng lãnh ngạo quát lên: "Dạy dỗ bổn vương, Phượng Vô Nhai, ngươi thật là quá đề cao mình, chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ bằng thân phận Tử Linh của ngươi, liền có thể tổn thương nặng bổn vương sao? Nằm mơ đi."
Tay hắn vừa nâng một đạo linh lực màu lam dày đặc bao quanh lấy hắn, thân hình nhẹ nhàng động, bay thẳng tới Phượng Vô Nhai.
Hai người đồng thời thi triển linh lực, một linh lực màu tím, một linh lực màu lam, hai đạo linh lực va chạm vào nhau, ầm ầm, thiên địa giờ phút này giống như bị vặn vẹo.
Vân Thiên Vũ chỉ cảm thấy uy áp linh lực cường đại, đè ép khí huyết trong ngực nàng quay cuồng, mà nàng cũng không nhúc nhích được, chỉ có thể ngây ngốc đứng đó, một đôi mắt thoáng lên tia sợ hãi, thì ra Lam Linh cường đại vàTử Linh cường đại là như vậy, khi đấu với nhau, thế nhưng lợi hại như thế.
Nếu như nàng có thể tu luyện đến bước này, sẽ phải sợ người nào.
Vân Thiên Vũ vừa nhìn vừa nghĩ, trước mắt hai người trên không trung đang đánh nhau, đã càng đánh càng xa, thời gian trong nháy mắt đã qua mấy chiêu, so đấu linh lực xong, chính là so công pháp, vốn dĩ sườn núi Tiểu Phượng đang rất tốt, lại vì bọn họ giao thủ, nháy mắt hủy diệt hơn phân nửa.
"Nếu không có gì đặc biệt, Tiểu Linh Đang muội muội của hắn, ai ai cũng biết, Ma quân Ma Ảnh Cung Phượng Vô Nhai cưng chìu nhất là muội muội bảo bối này, cho nên Tiểu Linh Đang nhất định là muội muội của hắn."
Tiêu Cửu Uyên dứt lời, Vân Thiên Vũ không thể tin nổi, thì ra là người này chính là ca ca của Tiểu Linh Đang, còn là Ma quân Ma Ảnh Cung, vừa nghe liền biết là một đại ma đầu, khó trách tà mị yêu hoặc như vậy, dáng vẻ gieo họa chúng sinh.
Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ, đối diện Phượng Vô Nhai trên sườn núi vừa động, nhẹ nhàng đi xuống, mấy tên thủ hạ tất cả đều quỷ minh U Ảnh bàn, lắc người đuổi theo, nháy mắt rơi xuống không xa trước mặt Vân Thiên Vũ.
Phượng Vô Nhai sau khi hạ xuống, tà mị mở miệng: "Ly thân vương Tiêu Cửu Uyên quả nhiên lợi hại, vừa nhìn liền nhận ra bản quân, bất quá bản quân nghe nói, Ly thân vương gia mọi cách ghét bỏ vị hôn thê này, không biết tối nay đây ngươi diễn kịch gì?"
Phượng Vô Nhai dứt lời, Tiêu Cửu Uyên cùng Vân Thiên Vũ hai người đồng thời tối mặt.
Tiêu Cửu Uyên nổi giận mở miệng quát lạnh: "Phượng Vô Nhai, đây là chuyện của bổn vương và Vân Thiên Vũ, có liên quan gì tới ngươi? Ngươi ăn ở không không có chuyện gì làm sao?"
Vân Thiên Vũ mặt đen hơn nữa trước mặt người ngoài nói đến chuyện này rất lúng túng, mặc dù nàng cũng không để ý Tiêu Cửu Uyên ghét nàng, nhưng ở trước mặt nàng nói ra, trong lòng nàng không thoải mái.
Vân Thiên Vũ lạnh lùng nhìn Phượng Vô Nhai đối diện.
Phượng Vô Nhai giống như không thấy ánh mắt sắc bén của nàng, mắt hoa đào hơi nheo lại, cười nhìn Tiêu Cửu Uyên nói: "Bởi vì gần nàng đối với muội muội của bản quân rất tốt, bản quân không có gì báo đáp, cho nên tính toán thay nàng giáo huấn ngươi một chút."
Phượng Vô Nhai nói xong, bất ngờ xoay người, hướng Tiêu Cửu Uyên xông tới, tay hắn vừa nhấc, một ánh sáng màu tím nhàn nhạt vòng quanh hắn ta.
Tử Linh, lại là Tử Linh.
Vân Thiên Vũ thấy thế hoảng hốt.
Không nghĩ tới Phượng Vô Nhai lại là Tử Linh, thật may hắn cũng chỉ ở Tử Linh cấp thấp, nếu như trung cấp hay cao cấp, chỉ sợ Tiêu Cửu Uyên vốn không phải là đối thủ của hắn.
Nhưng bây giờ hắn cũng là Tử Linh cấp thấp, Tiêu Cửu Uyên vừa là Lam Linh cao cấp, vừa là Linh Trận Sư, cũng sẽ không thua thiệt.
Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ, bên người Tiêu Cửu Uyên cuồng vọng lãnh ngạo quát lên: "Dạy dỗ bổn vương, Phượng Vô Nhai, ngươi thật là quá đề cao mình, chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ bằng thân phận Tử Linh của ngươi, liền có thể tổn thương nặng bổn vương sao? Nằm mơ đi."
Tay hắn vừa nâng một đạo linh lực màu lam dày đặc bao quanh lấy hắn, thân hình nhẹ nhàng động, bay thẳng tới Phượng Vô Nhai.
Hai người đồng thời thi triển linh lực, một linh lực màu tím, một linh lực màu lam, hai đạo linh lực va chạm vào nhau, ầm ầm, thiên địa giờ phút này giống như bị vặn vẹo.
Vân Thiên Vũ chỉ cảm thấy uy áp linh lực cường đại, đè ép khí huyết trong ngực nàng quay cuồng, mà nàng cũng không nhúc nhích được, chỉ có thể ngây ngốc đứng đó, một đôi mắt thoáng lên tia sợ hãi, thì ra Lam Linh cường đại vàTử Linh cường đại là như vậy, khi đấu với nhau, thế nhưng lợi hại như thế.
Nếu như nàng có thể tu luyện đến bước này, sẽ phải sợ người nào.
Vân Thiên Vũ vừa nhìn vừa nghĩ, trước mắt hai người trên không trung đang đánh nhau, đã càng đánh càng xa, thời gian trong nháy mắt đã qua mấy chiêu, so đấu linh lực xong, chính là so công pháp, vốn dĩ sườn núi Tiểu Phượng đang rất tốt, lại vì bọn họ giao thủ, nháy mắt hủy diệt hơn phân nửa.