Trên tầng thượng của nhà hàng Mỹ Thực Lâm, khu ăn liên hoan của khách.
“Phó phòng Lâm không định giới thiệu hai cô gái bên cạnh cậu sao?” Đôi mắt phượng với hàng my dài cong vút của Thẩm Bội Ni sau khi nhìn Hứa Doanh Doanh và Từ Kiều một lượt từ đầu đến chân liền chuyển sáng Lâm Phi, cái ánh mát đầy oán trách khó mà che giấu nổi.
Không chỉ có Thẩm Bội Ni, đô mắt như nước hồ thu sau khi lên tầng với Lâm Phi của Lăng Vi Vi cũng không ngừng di chuyển giữa Lâm Phi và hai cô nhóc Hứa Doanh Doanh, Từ Kiều.
Mặc dù khi ở bên dưới, Lăng Vi Vi đã giữ thể diện cho Hứa Doanh Doanh và Từ Kiều, nhưng đó là trong trường hợp khi nãy, Lăng Vi Vi không truy cứu sâu hơn mối quan hệ giữa Hứa Doanh Doanh và Lâm Phi. Cô ta đương nhiên cũng rất muốn biết hai cô gái Hứa Doanh Doanh kia rốt cục có mối quan hệ gì với Lâm Phi mà đến mức Lâm Phi không tiếc vì hai cô gái, làm loạn cả Mỹ Thực Lâm lên như vậy.
Không chỉ mình Thẩm Bội Ni và Lăng Vi Vi, cô vợ chính thất tổng giám đốc của Lâm Phi rõ ràng cũng rất hiếu kỳ mối quan hệ này. Đôi mắt lạnh lùng liếc nhìn Lâm Phi tạo cho hắn một áp lực tâm lý khủng khiếp cũng chẳng kém cạnh gì so với đôi mắt oán hận của bảo bối Thẩm Bội Ni kia, thậm chí còn hơn là đằng khác.
“Hai người bọn họ là bạn tôi, đây là…”
“Em là Hứa Doanh Doanh, là vợ bé của đại thúc. Không đợi Lâm Phi giới thiệu, nha đầu Hứa Doanh Doanh đã nhao lên giới thiệu bản thân.”
“Em cũng là vợ bé của đại thúc. Em tên là Từ Kiều.” Thấy Hứa Doanh Doanh nhao nhao giới thiệu, Từ Kiều trước nay chưa bao giờ biết thua kém Hứa Doanh Doanh cũng không hề do dự mà xông lên tiếp lời.
Hứa Doanh Doanh và Từ Kiều, hai cô gái tuổi đang lớn sau khi tự giới thiệu xong khiến Lâm Phi mặt mày đen như hũ nút.
Trò cười quái quỷ gì đây, bình thường mấy chú cháu không thì gọi linh tinh vậy còn được, đây đang trước mặt Mộ San San đấy, không phải là đang chôn Lâm Phi vào trong biển lửa hay sao.
Quả nhiên, sau khi nghe xong phần giới thiệu của Hứa Doanh Doanh và Từ Kiều, tổng giám đốc Mộ vỗn dĩ đã lạnh lùng khác thường thì bây giờ lạnh đến tột độ.
“Tổng giám đốc Mộ, cô nghe tôi giải thích, tôi và…”
“Thật không nhận ra hoá ra phó phòng Lâm lại có khẩu vị mặt như vậy.” Không đợi Lâm Phi giải thích với cô vợ tổng giám đốc của mình, bảo bối Thẩm Bội Ni đã nhảy ra cho Lâm Phi liều thuốc sáng mắt.”
“Tôi nói mà, khi ở bên dưới, phó phòng Lâm sao có thể không tiếc gì mà ra tay cứu giúp hai cô gái đây. Hoá ra là hồng nhan tri kỷ của phó phòng Lâm.”
Người cho Lâm Phi liều thuốc sáng mắt không chỉ có mình bảo bối Thẩm Bội Ni, trưởng phòng Lăng vốn cho rằng hai cô gái chỉ là bạn bè thông thường của Lâm Phi, sau khi nghe màn giới thiệu hùng hồn của Hứa Doanh Doanh thì đôi mắt trong như nước hồ thu kia khi nhìn sang Lâm Phi cũng không khỏi trở nên lạnh như băng.
“Hoá ra là anh hùng cứu mỹ nhân. Phó phòng Lâm, thủ đoạn cưa gái của anh quả nhiên cao minh. Có thời gian, xin phó phòng Lâm chỉ giáo cho thằng em trai đần độn của tôi nhé.”
Rõ ràng Thẩm Bội Ni trước đó không lâu đã trở thành người phụ nữ của Lâm Phi, cô ta đương nhiên không hài lòng với hai cô gái còn non trẻ xuất hiện bên cạnh Lâm Phi.
Còn bảo bối Thẩm Bội Ni cũng chẳng tiếc gì mà lôi luôn cậu em trai của mình ra với ý cảnh cáo.
“Đại thúc, các chị này hình như không chào đón bọn cháu. Hay là chúng ta đi thôi.” Nha đầu Hứa Doanh Doanh mặc dù nghe không hiểu nội dung mấy lời nói vừa rồi của Thẩm Bội Ni và Lăng Vi Vi cho lắm nhưng cô nhóc cũng có thể đoán ra vài phần nên ghé tai Từ Kiều nói đôi câu. Nha đầu Hứa Doanh Doanh định kéo Lâm Phi chuồn luôn.
Đi? Nếu mà có thể thì Lâm Phi đây thật sự cũng muốn đi cho rồi. Không có việc gì thì ai mà lại muốn bị người con gái của mình coi thường chứ.
Quan trọng là bây giờ đi thì sau này Mộ San San sẽ không cho Lâm Phi bước vào cửa nữa.
“Cho hai nhóc mười phút đi rửa mặt cho sạch sẽ đi.”
Nha đầu Hứa Doanh Doanh nói năng quá xấc xược, lại thêm một cô nhóc không hề kém cạnh là Từ Kiều, nếu như tiếp tục để hai nha đầu này bên cạnh thì Lâm Phi không cần phải hy vọng giải oan với cô vợ tổng giám đốc của mình nữa.
Thế nhưng bảo bối Thẩm Bội Ni đây lại không hề có ý định ấy. Cô ta muốn chôn sống Lâm Phi luôn lập tức. Lâm Phi khó khăn lắm mới đuổi được Hứa Doanh Doanh và Từ Kiều đi thì Thẩm Bội Ni lại bắt đầu cho hắn liều thuốc sáng mắt: “Phó phòng Lâm không đi cùng sao? Nhà hàng này đông người lại phức tạp, ngộ nhỡ hai hồng nhan kia của cậu…”
“Trưởng phòng Thẩm hôm nay nhiều lời nhỉ, nói lâu như vậy cũng khát rồi phải không. Tôi mời chị uống ly rượu vang nhé?” Nói miệng thì có vẻ như đang thương lượng với Thẩm Bội Ni, nhưng cái tay của Lâm Phi lại không hề do dự mà cho ra đằng sau, một tay nâng ly rượu vang trước mặt Thẩm Bội Ni lên, một tay nâng cằm Thẩm Bội Ni lên rồi đổ luôn chỗ rượu trong ly vào miệng Thẩm Bội Ni.
Nói mấy câu cho hả dạ thôi thì cũng đành, dù sao cũng đã từng lên giường với nhau, ít nhiều cũng coi như là người của nhau rồi, thế nhưng không biết nói bao nhiêu câu rồi mà bảo bối Thẩm Bội Ni này vẫn không có ý định dừng lại, vẫn tiếp tục cho hắn sáng mắt ra.
Nếu như Lâm Phi còn có thể tiếp tục nhẫn nhịn để cho bảo bối Thẩm Bội Ni này bôi nhọ mình thêm thì mới thật là lạ.
Cũng vì đang đứng trước mặt cô vợ tổng giám đốc của mình nên ít nhiều Lâm Phi cũng còn nghĩ đến cảm nhận của Mộ San San và hậu quả của hắn. Chứ nếu như Mộ San San không có ở đây mà xem, e rằng Lâm Phi đã cho bảo bối Thẩm Bội Ni này lên giường cho cô ta biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói rồi.
“Khụ khụ…”
Đột nhiên bị Lâm Phi rót cho một ngụm rượu đầy, khó khăn lắm mới nuốt được cả ngụm rượu, Thẩm Bội Ni ho liền tù tì một hơi, đôi mắt phượng với hàng mi cong dài kia liên tục lườm Lâm Phi, thế nhưng vì hành động rót rượu vừa rồi của Lâm Phi nên Thẩm Bội Ni cũng không dám tiếp tục cho hắn liều thuốc sáng mắt nữa.
“Trưởng phòng Lăng, vừa rồi hình như cũng nói không ít, hay là tôi cũng mời cô một ly?” Sau khi xử đẹp Thẩm Bội Ni, mục tiêu tiếp theo của Lâm Phi đương nhiên là trưởng phòng xinh đẹp Lăng Vi Vi rồi.
“Không cần, tôi…” Sau khi tận mắt chứng kiến quá trình Thẩm Bội Ni bị Lâm Phi rót rượu, Lăng Vi Vi đâu dám để cảnh vừa rồi diễn ra với mình. Cô ta lắc đầu quầy quậy thể hiện không cần.
Chỉ đáng tiếc, Lâm Phi đương nhiên không có ý định thương lượng với cô ta, đúng lúc đôi môi đỏ mọng của Lăng Vi Vi hé mở, Lâm Phi đã cầm ly rượu vang trong tay mà đổ hết sạch vào miệng cô ta.
“Lâm Phi, anh muốn làm gì hả?”
Sau khi thấy Lâm Phi đổ rượu vào miệng Lăng Vi Vi, rồi lại cầm ly rượu vang lên, Mộ San San vừa đi đến vừa giật mình lên tiếng nạt nộ Lâm Phi.
“Há miệng.”
“Anh làm…”
Thấy ông chồng hời Lâm Phi thật sự định đổ rượu vang vào miệng mình trước mặt cả Lăng Vi Vi và Thẩm Bội Ni, Mộ San San bực bội lên giọng quát nạt Lâm Phi.
Ngặt nỗi Mộ San San đã đánh giá thấp tốc độ của Lâm Phi rồi. Đúng vào giây phút cô hé miệng ra, ly rượu vang trong tay Lâm Phi đã dốc cạn một cách chính xác vào miệng Mộ San San không lệch đi đâu giọt nào.
Không sai, chính là dốc cạn, một giọt cũng không ra ngoài…