Giản Tình giật giật khóe miệng, chơi tốt hơn nam sinh, có phải đề cao cô quá rồi
không. Ném mười trái bóng cô chỉ may mắn vào rổ hai quả thế mà đã trở thành nữ
anh hùng được người người săn đón thế này sao. Tuy nhiên vì là phép lịch sự, người
ta đã hỏi tên và tỏ thái độ thân thiện như thế. Phận làm người lớn như cô chẳng lẽ lại không biết điều mà trả lời lại sao. Cô mỉm cười ngước mắt vừa định mở miệng nói ra tên mình thì đột nhiên có một giọng nói xen ngang vào cướp lời cô trước, đồng thời đưa một chai nước suối cho cô. Người đó không ai khác chính là Tần Trạch. "Tình Tình mau uống nước đi". Tần Trạch vừa nói vừa đưa nước cho có, sau đó chẳng quan tâm ánh mắt của những người bạn xung quanh mà ngồi xuống bên cạnh cô. Vừa được giải lao cậu đã tranh thủ chạy nhanh đi mua nước cho cô. Thế mà chỉ trong vài phút ngắn ngủi đã có nhiều bạn nam đến xin hỏi tên làm quen cô rồi. Những bạn học cùng lớp với cô và cậu đều biết quan hệ rất tốt giữa hai người nên không bạn nam nào muốn quá thân với cô. Chỉ có những bạn nam lớp khác không biết mới đến thế này. "Ở hay..cậu ở đâu chui ra thế. Bọn tớ đang nói chuyện với cậu ấy mà. Một người
trong đám nhóc khó chịu lên tiếng.
"Tớ tên Giản Tình ở lớp 6A1, cậu ấy là bạn thân của tớ. Tớ muốn nói chuyện riêng với cậu ấy một chút được không?" Giản Tình nhỏ giọng.
Biết được tên và lớp cô học rồi đương nhiên đám bạn nam này đã đạt được mục đích của mình nên cùng nhau rời đi. Tần Trạch ngồi bên cạnh lại cảm thấy khó chịu, cậu lại làm bộ mặt đưa đám' với Giản Tình. Giản Tình lại thở dài quay sang an ủi ông cụ non nhà mình. "Cậu đừng như thế. Chỉ là xã giao thôi mà. Cậu vẫn là người quan trọng nhất."
Tần Trạch cũng biết cậu không thể ích kỷ không cho Giản Tình nói chuyện với ai.
Nhưng cậu cũng chẳng hiểu tại sao, khi nhìn thấy cô ấy nói chuyện với bạn nam khác, cậu lại cảm thấy rất khó chịu. "Tớ không sao. Nếu Tình Tình vui là được" Tần Trạch ủ rũ trả lời.
Giọng ai oán thế này mà lại nói không sao, làm sao cô tin được đây. Thật là hết
cách với đám trẻ con này mà. Cô lại phải sử dụng chiêu nữa rồi. Bởi vì nhìn cậu không vui cô cũng cảm thấy khó chịu, giống kiểu 'mẹ bắt nạt con, làm con ấm ức ấy.
Cô thở dài rồi nhìn về hướng thầy cô giáo phụ trách. Thấy hai người đó không để ý về hướng này của cô, cô lập tức nhanh như chớp hôn chụt một phát lên má cậu. "Đền bù cho cậu đấy. Không được buồn nữa nhé. Cười một cái cho tớ xem nào?" Giản Tình hôn xong liền mỉm cười nhìn cậu. Tần Trạch đỏ mặt tía tai với hành động bất ngờ của cô. Không ngờ cô lại to gan như vậy. Lúc trưa ở nhà ăn cô hồn cậu đã làm cậu thấy ngại lắm rồi. Giờ trong giờ học thế này, lỡ thầy cô giáo thấy thì sao chứ. Mặc dù cậu cũng thích được cô hồn. Cậu
mỉm cười với cô.
"Chị ơi, bóng rổ khó lắm không? Chắc học mệt lắm nhỉ? Chị xem mồ hôi ướt áo cả rồi, mau vào trong phòng tắm đi" Giản Tình vừa về đến phòng đã nghe Giản Tâm lí
nhí bên tai.
Lúc dọn vào đây ở, ba mẹ cô đã dặn dò cô nhớ chăm sóc em gái. Cô đã gật đầu
chắc chắn, bởi vì cô nghĩ chẳng lẽ một 'bà già' như cô lại chẳng lo nổi cho một đứa nhỏ mười mấy tuổi sao? Nhưng nào ngờ cô lại được cô chăm sóc thế này chứ. Vừa vào phòng thì cô đã vừa cô kêu đi tắm vừa giúp cô lấy quần áo sau đó còn tốt bụng mang cả quần áo, khăn tắm vào để sẵn bên trong cho cô. Cứ như mẹ già chăm sóc con nhỏ, mà đáng ra việc này phải là do cô làm cho cô bé mới phải. Thật sự cô cần xem lại bản thân mình rồi, chẳng lẽ mãi mê cưa trai' nên quên lãng bổn phận với em gái hay sao.
Khi cô về trong phòng chỉ mới có Giản Tâm, chị em họ Dương còn chưa về. Cô đi vào nhà vệ sinh tắm. Tuy nhiên cô vào không lâu thì Dương Tuyết Mai bước vào phòng, cô đi đến nhà vệ sinh đập cửa hối thúc Giản Tình mau ra cho cô đi vệ sinh. Trong khi Giản Tâm đã nói với cô ấy, Giản Tình chỉ vừa vào thôi chưa tắm xong nhanh thế đâu, khuyên cô ra nhà vệ sinh bên ngoài đi tạm đi. Nhưng Dương Tuyết Mai lại chẳng quan tâm lời Giản Tâm, kiên quyết vỗ cửa nhà vệ sinh, miệng hét to vào bên trong liên tục gọi Giản Tình mau ra ngoài.
Sự la hét ầmĩ của Dương Tuyết Mai làm cho các dãy ký túc xá bên cạnh cũng nghe thấy, lập tức rất nhiều bạn học nữ tò mò chạy đến phòng của các cô hóng chuyện. Có bạn còn đi gọi cả cô quản lý ký túc đến. Cô quản lý vừa vào trong phòng cũng là lúc
Giản Tình bước ra từ trong nhà vệ sinh. Nhìn thấy hai người trước mặt cô quản lý
nhíu mày. Con gái hiệu trưởng xích mích với con gái cục trưởng cục cảnh sát giao thông. Thế này cô biết giải quyết thế nào cho êm cả đôi bên đây.