• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đáng lẽ giường phía trên là của Tần Trạch nhưng từ sau chuyện lần trước cô giành giường với cậu. Nên cậu đã đồng ý đổi cho cô, để cô và Giản Tâm cùng ngủ phía trên. Cậu nằm phía dưới. Giản Tình hối hận xanh cả ruột vì hành động trước đó của 

mình. Bởi vì lúc nhỏ cô không có chứng sợ độ cao nên mới anh hùng' dành giường tầng phía trên theo ý Giản Tâm. Nhưng khi trưởng thành trong một lần bị nhốt trên cối xay gió ở công viên trò chơi cô đã cực kỳ sợ độ cao. Dù giường tầng trẻ em chẳng cao gì mấy nhưng cô vẫn cảm thấy hoa mắt chóng mặt. 

Giản Tâm sau khi leo lên giường vẫn không thấy Giản Tình leo lên mà cứ đứng nhìn lên cô. Cô khó hiểu chớp mắt. "Chị ơi! Sao chị không leo lên đi ạ?". 

Giản Tình đang bối rối không biết phải làm sao. Cô hít sâu leo đại lên giường. Nhưng vừa ngồi được lên giường nhìn xuống phía dưới, trán cô đã bắt đầu chảy mồ hôi lạnh. Tim cô đập thật nhanh khiến cô càng ngày càng cảm thấy khó thở. 

Giản Tâm thấy biểu hiện lạ của Giản Tình thì hốt hoảng gọi cô giáo. Lập tức Giản Tình được cô giáo bể lên phòng y tế. Giản Tâm cũng lo lắng đi theo sau. Sau khi được xuống đất, nằm yên ở giường trệt trong phòng y tế Giản Tình đã cảm thấy khá hơn nhiều. "Cô bé nhỏ, có phải cháu sợ độ cao không?" Vị bác sĩ trẻ mỉm cười hỏi cô. 

Cô cũng thành thật gật đầu. Cô giáo ngơ ngác, khó tin nhìn cô. Cũng phải thôi,ai lại nghĩ một cô bé sợ độ cao lại hùng hổ dành giường phía trên cao với người khác chứ. Giản Tâm cũng ngạc nhiên chẳng kém cô giáo. Rõ ràng Giản Tình trước đó không 

phải như thế mà. 

Sau khi quay trở về phòng ngủ. Cô giáo đề nghị Tần Trạch đối lại giường cho chị em 

nhà họ giản nhưng không ngờ lúc này Giản Tình lại biểu lộ tình cảm chị em thâm 

tình. 

"Không cần đâu ạ. Giản Tâm thích giường phía trên thì cho em ấy ngủ phía trên đi ạ. 

Em nằm phía dưới cùng Tân Trạch ạ." Giản Tình thầm toan tính trong lòng. 

Cô giáo tỏ vẻ khó xử. Giản Tâm cũng do dự vừa muốn ngủ phía trên vừa muốn được ngủ cùng chị. Nhưng chị cô lại như thế nên không thể lên trên được vì vậy cô chỉ có thể đổi lại giường. Nào ngờ chị cô lại nói như thế. Cô chớp mắt nhìn nghĩ nghĩ, khi cô giáo hỏi ý kiến Tần Trạch, Tần Trạch đồng ý. Đến lượt cô, cô nhìn nhìn Giản Tình rồi quay đầu lên nhìn giường phía trên. Cuối cùng cô gật đầu đồng ý với đề nghị của Giản Tình. 

Giản Tình cười khoái trá trong lòng. Cô biết chắc chắn Giản Tâm sẽ đồng ý thôi. Trẻ con chẳng phải luôn đặt điều mình thích lên hàng đầu sao. Còn việc Tần Trạch đồng ý cô cũng đoán được. Nhìn vẻ dở khóc dở cười của cô giáo mà cô thầm đồng cảm. Nhưng cũng chẳng có cách nào khác, bởi vì trong lớp chỉ có một mình Tân Trạch là ngủ một mình. Nếu muốn một giường khác cho cô thì cũng chẳng còn giường nào khác cả. Vậy là cuối cùng cô được nằm bên cạnh Tần Trạch. "Bà tớ nói con trai và con gái không được ngủ chung với nhau, chỉ có vợ chồng mới được ngủ chung. Vì cậu đã nói sẽ làm vợ tớ nên tớ mới đồng ý đấy" Tân Trạch vừa nằm xuống đã giải thích với Giản Tình. 

Giản Tình cứng đờ người. Cậu nhóc này thật biết nói chuyện đấy. Nói như cậu chẳng khác nào cô thèm khát được ngủ chung với cậu lắm không bằng. Nhưng biết sao được chỉ có cách này, cô mới có thêm nhiều cơ hội trong việc tóm lấy cậu. "Vậy sao này chỉ cho phép cậu ngủ chung với một mình tới" Giản Tình cũng nghiêm 

giọng. 

Tần Trạch gật đầu đồng ý. Sau đó chìm vào giấc ngủ. Giản Tình nằm bên cạnh nghe được tiếng thở đều đều của cậu khẽ nhìn sang, trông thấy cậu đã ngủ. Cô mỉm cười, đúng là trẻ con dễ ngủ thật. 

Giản Tình nào biết những việc cô nói cô làm hôm nay với cậu, sau này lại trở thành lời lẽ cửa miệng của cậu dùng để trấn áp cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK