Tần Trạch trông thấy cô thì vui vẻ mỉm cười nhưng sau đó lại xụ mặt lại. Cậu đang buồn vì không có ai nhớ đến sinh nhật cậu, ngay cả cô cũng như vậy. Mặc dù cậu biết có thể cô cũng không biết sinh nhật của cậu. Nhưng cậu cũng rất buồn.
Giản Tình khó hiểu sao hôm nay Tần Trạch lại như thế này. Bình thường thấy cô, cậu tuy không đến mức cười hớn hở nhưng cũng không đến mức xụ mặt khó coi như vậy. Tuy nhiên, cô đã lập tức đoán được câu trả lời ngay sau đó. “Tần Trạch ra ngoài có người tìm cậu” Một bạn học ở bên ngoài ló đầu vào gọi Tân
Trạch.
Giản Tình cũng tò mò đi theo sau cậu, cô cũng muốn biết là ai đến tìm. Bởi vì từ khi quen biết cậu đến nay, cô chẳng thấy thêm một người thân nào của cậu. Tuy nhiên cô đã cực kỳ bất ngờ, bởi vì bên ngoài có hai người đàn ông mặc vest đen đang cầm nhiều đồ đứng chờ cậu. Nhưng cái cô quan tâm chính là trên tay người đàn ông có cầm một cái bánh gato rất to. Cô vỡ lẽ quay sang nhìn Tân Trạch, chẳng lẽ hôm nay là sinh nhật cậu. Vì cô không chúc mừng cậu nên cậu mới thê thảm u buồn như vậy phải không? Cô đột nhiên thấy có lỗi và đau lòng. Cô tệ thật, sinh nhật chồng tương lai mà cô cũng không biết. Không chuẩn bị quà đã đành còn chẳng chúc được câu nào, nói sao người ta không buồn. Nếu là cô, cô cũng buồn thế thôi.
Mọi người trong lớp học ai cũng trầm trồ trố mắt ganh tị với Tần Trạch, bởi vì thật sự ngoài bánh gato ra còn có rất nhiều quà tặng cho cậu. Nếu là một trong số những cô bé cậu bé nào khác ở đây nhận được quà này đều sẽ vui mừng hưng phấn. Nhưng thật kỳ lạ, chẳng hiểu sao tâm trạng Tân Trạch chẳng vui vẻ gì thậm chí cậu còn dứt khoát không nhận những món quà kia còn lạnh lùng kêu hai người đàn ông kia mang về hết đi. Sau đó cậu cúi đầu đi trở vào lớp trong ánh mắt khó hiểu của tất cả mọi người, trong đó cũng bao gồm cả Giản Tình. "Chị à! Sao Tần Trạch cậu ấy lại không nhận quà thế nhỉ? Có rất nhiều quà luôn đấy. Còn bánh gato tô kia nữa, tiếc thật. Em ước gì đến sinh nhật chị em mình cũng được như thế." Giản Tâm ánh mắt tiếc nuối nhìn theo hai người đàn ông rời đi.
Giản Tình cũng không biết lý do gì mà làm cho Tần Trạch không giống những đứa trẻ bình thường. Thậm chí cô giáo đứng bên cạnh còn tiếc nuối dùm cậu vì cậu không nhận những món quà kia. Tuy nhiên cô giáo cũng chẳng làm được gì. Sau khi vào lớp cô giáo cùng các bạn hát mừng sinh nhật Tần Trạch, mỗi bạn thay nhau chúc cậu ấy sinh nhật vui vẻ. Những tưởng được các bạn trong lớp hòa đồng chúc mừng cậu ấy sẽ vui lên. Nào ngờ chẳng khá lên được, cậu ấy chẳng cảm ơn cũng chẳng có biểu hiện gì khác ngoài cúi đầu không quan tâm. Giản Tình ngồi bên cạnh cũng bị
cậu ngó lơ.
"Tan học đến nhà tớ nhé. Nếu cậu không về cùng tớ, từ nay về sau tớ không chơi với cậu nữa" Giản Tình cau mày làm mặt dữ với cậu. Và đương nhiên Tần Trạch chỉ có thể gật đầu trước sự uy hiếp của cô.
***
Tần Trạch đi cùng hai chị em họ Giản bước vào nhà. Vì lần đầu tiên đến nhà người khác nên cậu ngượng ngùng, khép nép. Cho đến khi mẹ Giản nhìn thấy cảnh này, mẹ Giản mỉm cười đi đến dắt tay cậu đi vào. Mẹ Giản không có con trai nên cực kỳ thích những bé trai có ngoại hình đáng yêu thế này. Mặc dù cách đây không lâu trước đó bà từng vì hiểu lầm mà mắng cậu bé. "Mẹ ơi! Ba về chưa ạ? Hôm nay là sinh nhật của A Trạch, chúng ta cùng chúc mừng cho cậu ấy được không ạ?" Giản Tình mỉm cười nhìn mẹ Giản khẩn cầu. "Ôi thế à! Vậy thì may mắn thật,hôm nay ba con cũng nói mua bánh gato đem về
này. Chờ chút nữa ba về là chúng ta sẽ có bánh chúc mừng sinh nhật Tần Trạch nhé"
Mẹ Giản ngạc nhiên sau đó vui vẻ xoa đầu Tần Trạch. Cùng lúc đó ba Giản cũng về
đến nhà.
Ba Giản tay cầm bánh gato đem vào. Vừa vào nhà đã thấy sự xuất hiện của Tần. Trạch, ông sáng mắt lên. Đem bánh gato đặt lên bàn rồi vui vẻ bước đến chào hỏi cậu bé. Ông không có con trai kế thừa, chỉ có hai cô công chúa. Thế nhưng nếu tương lai cậu nhóc này có thể làm rể nhà ông thì thật tốt. Cậu bé mới bao lớn mà đã ra dáng khuôn mặt dễ nhìn thế này. Thế thì lớn lên chắc chắn sẽ là soái ca vạn người mê giống ông khi xưa cho xem. "Tình Tình ba cậu mặc cảnh phục thật đẹp, tớ muốn tương lai cũng được như ba cậu. Trông thật ngầu" Tần Trạch kéo tay Giản Tình thủ thỉ.