• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cao Danh?" Cô thốt lên, ngạc nhiên cùng vui mừng nhìn chàng trai tuấn tú sở hữu 

ánh mắt ấm áp đang đứng bên ngoài: "Sao anh lại ở đây?". 

Cô nhớ, cô không có hẹn anh tới nhà mà. Huống hồ, cô còn chưa từng chỉ cho anh biết nhà cô ở đâu nữa. 

Cậu chàng được gọi là Cao Danh cũng ngạc nhiên không khác gì Hạ Lâm, nói đúng hơn là giật mình. Cậu ta không ngờ, lại gặp cô ở đây. Ánh mắt hơi lúng túng nhìn cô: "Hạ Lâm... em... ở đây à?" "Phải, em ở đây. Anh tới làm gì thế, nhớ em à?" Hạ Lâm lém lỉnh cười, ánh mắt say đắm nhìn người đối diện không chớp. Gào, người yêu cô hôm nay đẹp trai quá. Quần áo hàng hiệu nam tính sang chảnh, ngầu vô cùng. Từ khi về nhà họ Trần, Cao Danh có vẻ được chăm sóc tốt. Bộ dáng hao gầy ngày trước giờ đã thay bằng thân hình cao ráo khoẻ khoắn, cứng cắp. Nhìn cực kỳ hấp dẫn, mê người. 

"Ừ anh..." 

"Anh Danh, anh đợi em có lâu không?" 

Cao Danh còn chưa nói hết, phía sau lưng Hạ Lâm vang lên một giọng nữ ngọt ngào 

như đường mật. Sống lưng Hạ Lâm nhất thời căng cứng, rồi cứ thế trơ mắt ra nhìn bóng dáng yểu điệu 

kia vượt lên, nũng nịu ôm lấy tay bạn trai của mình, cười ngọt ngào làm duyên. Đã thế người yêu của cô không những không đẩy Bảo Thư ra, ngược lại còn ôm lấy, nhẹ nhàng nói: "Chỉ cần là em, đợi bao lâu cũng được." 

Giọng nam trong vắt vang lên mang theo sự cưng chiều dịu dàng, rõ ràng là nghe rất lãng mạn đấy, nhưng khi lọt vào tại Hạ Lâm, nó chẳng khác nào những mũi kim đâm vào màng nhĩ cô, đau nhức, khó hiểu. 

Chuyện quái gì đang xảy ra thế? "Cao Danh, anh đang làm gì vậy?" 

Hạ Lâm không thể tin nhìn người con trai mình yêu ba năm trời đang quang minh chính đại ôm ấp nói lời đường mật với cô gái khác ngay trước mặt mình. Mà người đó lại còn là... Em gái của cô. Dù nó không phải là em ruột. Mà Hoàng Bảo Thư đang chìm trong ngọt ngào của tình yêu bấy giờ mới nhận ra, bên cạnh còn có người khác. Cô quay lại, nhận ra kẻ thứ ba phá đám là ai, nụ cười trên môi tắt hẳn, trong ánh mắt ngạc nhiên hiền hoà còn loé lên sự khó chịu khó thấy 

được. 

"Ở chị... chị về rồi à. Đây là bạn trai của em, anh Cao Danh. À anh yêu, chị ấy là chị gái nuôi của em, chị Hạ Lâm" Cái giọng nói ngây thơ vang lên giới thiệu cặn kẽ hai người một lèo, cặn kẽ tới nỗi sau từ "chị gái" còn phải thêm một chữ "nuôi" nữa mới chịu. 

Mà Hạ Lâm trong lúc này làm gì còn tâm trí để ý tới sự "vô ý" của Hoàng Bảo Thư nữa. Lí trí của cô đã bị ba từ "bạn trai em" kia vây lấy chặt chẽ rồi. "Bạn trai em?" Hạ Lâm ngỡ ngàng, ánh mắt nhìn Trần Cao Danh chất vấn: "Cao Danh, thế này là sao?" 

Rõ ràng anh là người yêu của cô mà, sao bỗng dưng lại biến thành bạn trai của em gái nuôi của cô rồi? 

Mặt Trần Cao Danh hơi biến sắc, Bảo Thư và Hạ Lâm là hai chị em? Cậu ta không biết điều này. Quen nhau bao năm, Hạ Lâm chưa từng kể về những người thân trong nhà cô cho cậu ta nghe. 

Nếu như biết sớm, chuyện hôm nay đã không lúng túng như vậy. Nhưng cho dù ra sao, hôm nay cậu ta vẫn phải giải quyết dứt khoát thôi. Nghĩ xong, Trần Cao Danh hít sâu, nói: "Hạ Lâm, anh đã có bạn gái mới rồi. Chính là Bảo Thư. Nên... chúng ta chia tay đi" Ầm!!! Hạ Lâm như nghe tiếng sét đánh bên tai, điếng người, chết lặng. Anh vừa nói gì thế? Chia tay??? Là cô nghe nhầm phải không? Giọng cô run rẩy hẳn đi: "Anh vừa nói chia tay? Tại sao...?" "Vì anh phát hiện Bảo Thư hợp với anh hơn" Lời nói từ miệng cậu ta sao nghe nhẹ nhàng quá. Còn đối với Hạ Lâm, lại như có thêm vài mũi tên đâm sâu vào tim cô, máu chảy khắp nơi, đau không tả nổi. Có đánh chết mình, Hạ Lâm cũng không ngờ, câu trả lời của anh lại như vậy. 

Phải rồi... giờ cậu đã là người thừa kế của nhà họ Trần, đầu còn là chàng nam sinh 

nghèo ngày xưa nữa. Giờ cậu là người có địa vị, có tiền có quyền thì bạn gái của cậu đương nhiên phải là tiểu thư cành vàng lá ngọc chính thống như Hoàng Bảo Thư. Sao có thể chấp nhận một đứa con nuôi không có tí nào dính dáng đến quan hệ máu mủ như cô cơ chứ. 

Mỉa mai thật!!! "Chị... anh Danh... chuyện này là sao? Em không hiểu gì cả? Hai người... đang yêu nhau sao? Vậy... vậy còn em... em.." Hoàng Bảo Như như vừa tỉnh sau cơn kinh hoàng, đôi mắt ầng ậng nước nhìn Trần 

Cao Danh, nói không nên lời. Trông thật mỏng manh, yếu đuối. 

Mà Trần Cao Danh vốn không thể chịu được dáng vẻ mềm yếu tưởng như chỉ cần chạm vào là vỡ tan ấy, cậu ta vội vàng ôm lấy bạn gái mới vào lòng, áy náy cùng thanh 

minh: 

"Bảo Thư, em đừng hiểu lầm. Tình cảm của anh với Hạ Lâm đã là quá khứ, chấm dứt 

rồi. Bây giờ anh chỉ có mình em thôi." 

Nội tâm Hạ Lâm sụp đổ hoàn toàn, cả cơ thể như bị vó ngựa giày xéo, đau đớn khôn tả, thở cũng không nổi. Khi nãy cô còn hy vọng những gì vừa xảy ra chỉ là đùa giỡn thì lúc này đây, cô đã hoàn toàn tuyệt vọng. Cảm giác như bản thân đang rơi xuống đáy vực u tối, không lối thoát. "Vậy sao...? Thế... tôi chúc mừng anh đã tìm ra người hợp với mình nhất. Tôi tác thành cho anh. Cũng cảm ơn bất ngờ lớn này của anh. Chào!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK