Mục lục
Vô Địch Lục Hoàng Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ban Bố quỳ xuống, sứ đoàn Bắc Hoàn cũng theo đó quỳ xuống.

Dù không tình nguyện nhưng giờ đây cũng phải quỳ.

Nếu bây giờ trở mặt chỉ quỵt nợ, thì việc xin lương thực cũng chẳng cần đàm phán nữa.

Nhìn đám người Bắc Hoàn quỳ rạp, Văn Đế mừng không tả xiết.

Đã năm năm rồi!

Năm năm trước, vị quốc sư Bắc Hoàn suýt khiến hắn b·ị b·ắt, vậy mà cuối cùng cũng phải quỳ trước mặt hắn!

Như vậy, có thể coi là đã trút hết bực tức của năm năm trước!

Điều quan trọng là, đã chiếm lại được đất đai đã mất!

Hắn cho dù có c·hết cũng có thể nở mày nở mặt với tổ tiên.

Sách sử đời sau, không ai lại dám nói hắn là một hoàng đế đánh mất quốc thổ!

Văn Đế vô cùng xúc động, cố tình trì hoãn một lúc, mới từ từ giơ tay nói: "Các vị sứ giả, miễn lễ! Người đâu, ban ghế!"

"Tạ ơn hoàng đế Đại Càn!"

Đám người Bắc Hoàn chậm rãi đứng dậy, vẻ mặt đều khó coi.

Ban Bố còn trừng mắt nhìn Vân Tranh.

Vân Tranh bĩu môi, trong lòng mắng lão cẩu.

Ta sớm muộn gì cũng diệt Bắc Hoàn các ngươi!

Xem ngươi còn dám trừng mắt với ta không!

Sứ đoàn Bắc Hoàn được sắp xếp ngồi xuống, Văn Đế đang vui nên lập tức cho người bưng rượu và thức ăn lên.

Hôm nay có tin vui, không khí tiệc mừng cũng khác hẳn.

Người Bắc Hoàn thì cau mày, còn người Đại Càn thì mừng rỡ.

Ngay cả một số người thuộc phe của Tam hoàng tử cũng vui theo.

Lãnh thổ bị nhượng lại được khôi phục, không phải kẻ bán nước thì ai mà chẳng vui.

Tiệc mừng sắp xong, không ít người đến chúc rượu Vân Tranh, đặc biệt là những người bên phái chủ chiến.

Bất kể trước đây Vân Tranh có nhút nhát thế nào, thì hôm nay Vân Tranh thực sự là anh hùng của Đại Càn!

Sau tiệc mừng, Vân Tranh cứ tưởng Văn Đế sẽ triệu kiến, nhưng ai ngờ Văn Đế vui quá đà, vô tình uống say, đã sớm được dìu về cung nghỉ ngơi.

Vân Tranh cũng chẳng muốn bị triệu kiến, không nói nhiều với mọi người, nhanh chóng đưa Thẩm Lạc Nhạn đi.

Ra khỏi cung, Vân Tranh chủ động đề nghị đưa Thẩm Lạc Nhạn về nhà.

Đương nhiên, mục đích chính của hắn là đi tìm nhị tẩu của nàng, Diệp Tử.

Nhìn cỗ xe của Vân Tranh đi xa, Vân Lệ không khỏi buồn bã.

Bị Vân Tranh mượn hơn một vạn lượng bạc, lại nhìn Vân Tranh được hưởng vinh quang tột độ, hắn đầy mặt ganh ghét đố kỵ.

Cái đồ vô tích sự này, mấy ngày không gặp đã khôn ra rồi à?

Chuyển mình trở thành công thần thu hồi lãnh thổ ư?

Chỉ cần dùng cái mông cũng biết, tên vô dụng này lần này sẽ được ban rất nhiều phần thưởng.

Thu hồi lãnh thổ!

Đây là công lao có thể được ghi vào sử sách!

Hơn nữa, lại còn không tốn một binh một tốt!

Làm sao có thể không khen thưởng hậu hĩnh được?

Đặt lên người mình, chắc chắn có thể giúp mình lên ngôi thái tử!

"Vậy mà để cho cái đồ vô tích sự đó được hưởng vinh quang, đáng ghét! Thực sự đáng ghét!"

Trên đường trở về, Vân Lệ oán giận với Từ Thực Phủ.

"Hắn càng được hưởng vinh quang bao nhiêu, thì c·hết càng nhanh bấy nhiêu!"

Từ Thực Phủ nhẹ nhàng lắc đầu, giọng thâm độc nói: "Ban đầu ta còn nghĩ rằng nên gài bẫy để hắn đắc tội với sứ đoàn Bắc Hoàn, nhưng bây giờ thì không cần phiền phức như vậy nữa! Có lẽ, Ban Bố bây giờ đã ghét tên vô dụng đó đến tận xương tủy rồi!"

Vân Lệ sắc mặt lạnh tanh, sát khí bừng bừng nói: "Chưa đủ! Chúng ta phải nhanh chóng nghĩ cách, nhất định phải bóp c·hết tên vô dụng này trong trứng nước! Tuyệt đối không để hắn lớn mạnh!"

"Yên tâm, ta đã có cách rồi."

Từ Thực Phủ cười nham hiểm: "Ta đã giăng bẫy cho tên vô dụng này rồi! Chỉ cần người Bắc Hoàn phối hợp một chút, thì tên vô dụng này sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục!"

"Hửm?"

Vân Lệ mặt mày hớn hở, vội hỏi: "Bẫy gì vậy?"

Trong mắt Từ Thực Phủ lóe lên hàn quang, lạnh lùng nói: "Đây là bẫy chắc chắn phải c·hết!"

...

Vân Tranh đưa Thẩm Lạc Nhạn đến nhà Thẩm gia thì đã rất muộn.

Nhìn thấy Thẩm Lạc Nhạn bình an vô sự trở về, Thẩm phu nhân và mọi người mới yên tâm.

Điều họ lo lắng nhất chính là Thẩm Lạc Nhạn b·ị b·ắt nạt khi đi theo.

Nhưng vừa nhìn thấy Vân Tranh, Thẩm phu nhân lập tức không vui.

"Tham kiến điện hạ."

Thẩm phu nhân hành lễ đơn giản, rồi lạnh lùng nói với hai người con dâu: "Được rồi, đã muộn rồi, mọi người đều đi nghỉ sớm đi!"

Nói xong, Thẩm phu nhân lập tức đi vào trong phòng.

“Nương, chờ đã!”

Thẩm Lạc Nhạn gọi Thẩm phu nhân, "Ngươi không muốn biết ở trong cung chúng ta đã xảy ra chuyện gì sao?"

"Không muốn biết, cũng không có tâm trạng để biết!"

Thẩm phu nhân không ngoảnh lại nhìn, trực tiếp về phòng.

Thẩm Lạc Nhạn không nói nên lời, lập tức nói với hai chị dâu: "Hai tỷ nói chuyện với hắn trước đi, ta đi vào nói chuyện với nương một chút!"

Nói xong, Thẩm Lạc Nhạn vội vàng đuổi theo.

Nàng chỉ muốn kể cho mẹ nghe về việc Vân Tranh đại triển thần uy trong cung.

Tất nhiên, quan trọng nhất là Đại Càn đã thu hồi được lãnh thổ bị mất!

Đến phòng của Thẩm phu nhân, Thẩm Lạc Nhạn kể chuyện trong cung cho mẹ nghe rất sinh động.

"Hắn còn có bản lĩnh này sao?"

Thẩm phu nhân kinh ngạc, "Không phải là mèo mù vớ được con chuột c·hết chứ?"

"Ta biết là nương sẽ nói như vậy mà." Thẩm Lạc Nhạn mím miệng cười: "Sau đó, hắn còn phá giải một lần nữa, trực tiếp nhắm mắt phá giải, thật thần kỳ!"

"Nhắm mắt?"

Thẩm phu nhân kinh ngạc, sau đó khẽ hừ một tiếng: "Chỉ là chút kỹ năng phù phiếm thôi!"

"Nương quan tâm đến cái gì!" Thẩm Lạc Nhạn nói: "Hắn giúp Đại Càn chúng ta lấy lại thể diện, quan trọng là đã thu hồi được đất đai ở phía nam Bạch Thủy Hà!"

"Vãn hồi thể diện thì đúng, nhưng thu hồi đất đai thì..."

Thẩm phu nhân lắc đầu, khẽ thở dài: "Cha ngươi cũng từng nói, Bắc Hoàn chính là sói lang! Xương thịt mà Bắc Hoàn đã nhai vào miệng, thì không dễ mà phun ra ngoài như vậy! Đợi đến khi thực sự thu hồi được lãnh thổ thì hãy nói!"

Nói xong, Thẩm phu nhân lại khẽ thở dài.

Chỉ đồng ý miệng thì có ích gì?

Cả những thứ viết trong giấy trắng mực đen cũng không có tác dụng!

Chỉ khi Bắc Hoàn rút quân, tướng sĩ Đại Càn tiến vào thì đó mới là chiến thắng!

Thẩm Lạc Nhạn đang trò chuyện với mẫu thân, Vân Tranh cũng cùng Diệp Tử đến hậu hoa viên.

Vệ Sương lấy cớ đi trông trẻ, về phòng ngủ.

"Giúp ta làm việc thế nào?"

Vân Tranh nhìn xung quanh một lượt, đi thẳng vào vấn đề.

Diệp Tử nhướng mày cười: "Điện hạ, ngươi cũng quá thẳng thắn rồi?"

"Nói chuyện với người thông minh, không cần vòng vo!" Vân Tranh mỉm cười: "Ngươi có yêu cầu gì cứ nêu ra, trong phạm vi có thể đáp ứng, ta sẽ cố gắng đáp ứng!"

"Ta thực sự không có yêu cầu gì."

Diệp Tử nhẹ nhàng lắc đầu: "Nhưng ta phải xem con thuyền của điện hạ có đáng để đi lên hay không!"

"Nói thẳng ra, ngươi không có quyền lựa chọn!" Vân Tranh lắc đầu nói: "Ngươi chỉ có hai con đường, hoặc là giúp ta làm việc, hoặc là, ta tố cáo với phụ hoàng, ta nói ta đang che giấu sự thật, toan tính bất chính!"

Thẩm Lạc Nhạn đã được ban hôn gả cho mình.

Hơn nữa nàng lại là nhị tẩu của Thẩm Lạc Nhạn.

Vốn dĩ họ đã cùng chung một thuyền.

"Không ngờ, ngươi cũng có lúc cường quyền như vậy!"

Diệp Tử kinh ngạc nhìn hắn, rồi cười khổ: "Vậy ngươi có sợ ta tố cáo không?"

"Ngươi nghĩ sao?"

Vân Tranh nhìn nàng, đầy vẻ giảo hoạt.

Diệp Tử cười khổ, trong lòng thầm thở dài.

Dĩ nhiên hắn không sợ mình tố cáo hắn!

Nếu mình đi tố cáo hắn, thì chắc chắn sẽ bị kết tội vu cáo hoàng tử mưu phản!

Vì vậy, Vân Tranh nói không sai, nàng thực sự không có quyền lựa chọn.

Diệp Tử thở dài, nói thẳng: "Được rồi, nói đi, ngươi cần ta giúp ngươi làm gì?"

"Thật thoải mái!"

Vân Tranh mỉm cười: "Ta cần ngươi che giấu thân phận để đi gieo rắc tin đồn, nói rằng ta là dư đảng của Thái tử, vẫn luôn che giấu sự thật, Thái tử mưu phản thất bại nên đã đưa cho thân tín của mình một bức thư, yêu cầu ta thông đồng với Bắc Hoàn để m·ưu đ·ồ giang sơn Đại Càn..."

Nghe Vân Tranh nói, khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Tử khẽ giật giật.

“Lục điện hạ, quả là thâm hiểm!"

Diệp Tử hiểu rằng, Vân Tranh muốn lợi dụng việc tất cả mọi người đều không tin rằng hắn sẽ tạo phản để hãm hại những hoàng tử khác.

Tin tức này một khi được lan truyền, mọi người sẽ tin rằng đó là do các hoàng tử khác vu khống hắn!

"Ta chỉ đang đóng vai lão lục mà thôi."

Khóe môi Vân Tranh cong lên, lại dặn dò: "Lát nữa, ngươi lại đi tìm một bức tượng đá, tìm một nơi dễ bị người khác phát hiện để chôn nó, sau đó khắc một số chữ lên trên..."

"Khắc cái gì?" Diệp Tử hỏi.

“Lục tử đi Bắc Quan, quân thần đều lên núi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Guard Infinity
05 Tháng ba, 2024 20:34
Hằng Hằng đi qua nơi này
13662
04 Tháng ba, 2024 11:16
thơ mà bác dịch như vậy thì thấy ngang quá….
rBdVo39193
03 Tháng ba, 2024 19:40
từ chương 1 tới chương 63 chưa ra được sóc bắc nữa câu chương vừa thôi tác ơi
rBdVo39193
03 Tháng ba, 2024 19:37
tự nhiên vào thanh lâu xàm hết 10 chương.lạc đề định câu chương à
Sieucapvippro
03 Tháng ba, 2024 13:22
bộ này đứa nào cũng não tàn, từ main đến nvp, hoàng tử với hoàng đế mà chả có tý phong phạm nào.
HamiHime
03 Tháng ba, 2024 11:48
con thẩm lạc nhạn phiền quá
Sieucapvippro
03 Tháng ba, 2024 11:43
thấy dịch nhiều đoạn thiếu dấu phẩy quá, đọc không ngắt nghỉ gì. Với cả bạn dịch mấy lời thoại nhân vật cảm giác nó cứ lê thê. Cỡ hoàng đế với đại thần thì họ nói phải ngắn gọn dứt khoát, chứ ai đời hoàng đế mà lại nói " ...nếu ko vào sẽ bị g·iết c·hết", nghe giống lời 1 ông thái giám truyền lời hơn.
volevominh
02 Tháng ba, 2024 21:51
nổ thêm chương nào bác ei
gTKzB72609
02 Tháng ba, 2024 15:13
** con Thẩm Lạc Nhạn khó chịu ***
Trần Vương
02 Tháng ba, 2024 11:42
Thứ 7, 02 tháng 03 năm 2024.
Thuốc
02 Tháng ba, 2024 02:00
Nghe giới thiệu sẽ edit xuôi tiếng việt là ưng bụng lắm, nhưng cái thể loại lsqs này toàn loanh quanh làm trò con bò bợ đít vua, xem chán vãi. Cái này có khác ko đạo hữu?
Bum
01 Tháng ba, 2024 20:23
Mọi lượt đọc, cmt, đề cử, tặng quà, đánh giá điều là một phần động lực để cho mình edit chương nhanh hơn ạ@@
Bum
01 Tháng ba, 2024 20:23
Dạ mình thật sự xin lỗi mọi người khi tốc độ của truyện này sẽ không như tất cả mọi truyện khác, một phần là mình vừa edit vừa đọc thứ hai là mình không ngắt chương, chỉnh sửa văn xuôi tiếng việt, dễ hiểu nên chậm, mong mọi người thông cảm…
Lãnh Sương
01 Tháng ba, 2024 20:12
Bản gốc bn chữ rồi bác
Mr Sảng Văn
01 Tháng ba, 2024 17:47
up liền luôn đi, chờ tối lâu lắm. 80 chương mới viết đánh giá đc
Bum
01 Tháng ba, 2024 17:40
Để tối nay mình rán đăng thêm 15c nữa :((
Mr Sảng Văn
01 Tháng ba, 2024 15:13
đủ chương đâu mà đánh giá ?
Bum
01 Tháng ba, 2024 13:25
Mình xin đánh giá bản dịch 5 sao với mọi người ơi! Cho mình có động lực dịch kĩ hơn ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK