Mục lục
Nhật Ký Xoay Người Của Nữ Phụ Trình Diệu Vy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chapter 180 Bạo chúa công lược (20)

Tối hôm đó, Cảnh Trì bị Trình Diệu Vi ôm vào lòng, trải qua một đêm.

Vốn Cảnh Trì ban đầu không thích tư thế này, còn nói y là nam nhân, không nên bị ôm. Còn bảo cái gì mà y đã ngủ một mình quen rồi, ở bên cạnh có người không ngủ được. Vậy mà khoảng hai khắc.

sau hơi thở y đã đều đều, ngủ say, còn rúc vào cần cổ Trình Diệu Vi, mỹ mãn ưm ưm mấy tiếng.

Trình Diệu Ví tâm tình tốt ôm y vào lòng, cũng chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, Trình Diệu Vi bị tiếng gõ cửa của Phó Ngạn đánh thức.

Chủ tử, nếu không nhanh sẽ muộn buổi triều sáng, Giọng của Phó Ngạn vô cùng quan ngại, đại khái chính là nghĩ rằng chủ tử bị ép ở đây cả một đêm, chắc chản là không ngủ được, tỉnh thần nhất định không tốt Nhưng khiến cho Phó Ngạn không ngờ chính là người trả lời vậy mà lại là Trình Diệu Vi.

Cho người mang y phục của y tới đây. Chuẩn bị nước rửa mặt súc miệng Phó Ngạn đơ ra mấy giây, nhận ra Trình Diệu Vi đây là đang tận lực nhỏ giọng, hiểu ra cái gì, trong.

lòng lại phục cô sát đất thêm lần nữa.

Giọng nói của hai người hiển nhiên cũng đánh thức Cảnh Trì.

Y hơi nhíu mày khó chịu, sau đó dường như cảm thấy bên cạnh vừa ấm vừa thoải mái, lại dịch sang thêm một chút.

Trình Diệu Vi mỉm cười, xoa xoa tóc y.

Còn muốn ngủ nữa sao?

Ừm.

Cảnh Trì hàm hồ đáp một tiếng Còn ngủ nữa sẽ muộn buổi triều sáng.- Giọng Trình Diệu Vĩ vô cùng dịu dàng, lại ngập tràn ôn nhu Đôi khi hệ thống cũng không hiểu vì sao khi cô ở với người ngoài luôn luôn là cái mặt lạnh khó ở hoặc nụ cười giả tạo mà khi ở với Cảnh Trì hay Dederick thì luôn luôn là một bộ mặt khác. Không, đúng hơn là giống như đa nhân cách luôn vậy. Một bên là hận không thể nào tránh càng xa càng tốt, một bên là hận không thể nhấn chìm người ta trong ôn nhu, khác biệt không phải chỉ là một chút thôi đâu.

Triều sáng… – Cảnh Trì dụi thêm một cái nữa.

Không thể muộn.

Ừ- Trình Diệu Vi cười đáp.

Lúc này, Linh Đan và Linh Noãn cũng mở cửa tiến vào. Vừa vào, họ liền thấy Trình Diệu Vi đang ôm Cảnh Trì, trên mặt là nụ cười ôn nhu vô cùng, còn Cảnh Trì thì đang ôm eo cô, dường như không muốn dậy lắm.

Trình Diệu Vi nhìn Linh Đan và Linh Noãn đang trố mắt, đưa một ngón tay lên môi. Linh Đan cũng Linh Noãn gật đầu, đặt nước xuống sau đó đi thẳng.

Trình Diệu Vi xoay người, cẩn thận bế Cảnh Trì lên, đi ra bàn, lại đặt y lên đùi mình, sau đó giúp y lau mặt. Lúc này, Cảnh Trì mới có chút tỉnh táo.

Y chớp chớp mắt hai cái, nhìn xung quanh, giật mình.

Trời sáng?

Ừ. Súc miệng.

Trình Diệu Vi đưa cốc nước cho y. Cảnh Trì mờ mịt súc miệng hai lần, sau đó lại hỏi Ta… ngủ?

Ừ.- Trình Diệu Vi gật đầu, cầm khăn lên giúp y lau miệng.

Hiện tại là canh giờ nào?

Canh giờ sắp muộn.- Trình Diệu Vi cười đáp.

Vừa vặn, Phó Ngạn mang y phục tới. Trình Diệu V¡ dùng tốc độ nhanh nhất giúp Cảnh Trì mặc vào, sau đó bế y ra ngoài.

Mãi tới lúc này, Cảnh Trì mới hậu tri hậu giác phát hiện ra, mình vậy mà lại ôm cô ngủ suốt buổi tối hôm qua, thậm chí ngay cả năm mơ cũng không.

Còn buổi sáng… hạ nhân vào đưa nước rửa mặt lúc nào y cũng không biết!

Trình Diệu Vi… bỏ thuốc y sao?

Đó là giải thích duy nhất Cảnh Trì có thể nghĩ ra. Y trước nay ngoài phòng ngủ của chính mình ra thì rất khó ngủ ở những chỗ khác. Hơn nữa, khi có người lạ ở cạnh, y dù buồn ngủ tới mấy cũng không ngủ được. Cho nên việc y nãm trong lòng Trình Diệu Vì ngủ tới sáng vẫn là một chuyện rất khó tin. Trọng điểm hiện tại không phải là y bị ôm nữa, mà là y ngủ.

Trình Diệu Ví thì không để tâm lắm. Sau khi tiễn Cảnh Trì đi rồi, cô trở về phòng.

Những ngày này việc cô phải lo không có gì nhiều.

Đại khái là mấy mối kiếm tiền mà cô giao cho tổng quản, một vài chuyện chỉ tiêu trong phủ và xem xem.

nữ chính có phát rồ không mà thôi Nữ chính sau khi sống lại làm rất nhiều chuyện, nhưng chủ yếu là tán tỉnh Cảnh Trị, chế tạo độc dược cùng với giải quyết một số kẻ mà nàng ta cho là sẽ cản đường của Cảnh Trì sau này.

Trong số đó có mấy vị hoàng tử.

Dù sao cũng là hoàng tử, dính líu với ngoại tộc, dính líu với một số đại thần, sao có thể không làm một số thứ không sạch sẽ cho lảm. Việc đầu tiên Bạch Khả Khả làm sau khi sống lại chính là nghĩ cách để đào những thứ kia lên.

Trình Diệu Vĩ thở dài.

Là một nữ phụ hợp cách, còn phải nghĩ cách hạ bệ nữ chính, lật kèo xong còn phải nghĩ cách sống tốt cuộc đời còn lại Tâm mệt.

Vì Cảnh Trì nói y không thích làm hoàng đế, cho nên hiện tại cô chỉ có thể chọn trong ba nạn nhân của Trình Khả Khả một người thích hợp nhất Giờ ta còn phải nghĩ cách cứu hoàng đế tương lai sau đó đưa lên ngôi vua nữa hả?

Phiền vãi Nhưng Trình Diệu Vi vẫn nghĩ.

Có tổng cộng ba vị hoàng tử vẫn còn sống. Người được nhằm cho ngai vàng kiếp trước là Ngĩ hoàng tử Cảnh Thần, cũng là nam chính hụt, kiếp này hoá thành nam phụ xấu số.

Cảnh Thần tính tình trầm ổn nội liễm, làm việc cẩn thận. Tuy nhiên, do dễ bị dao động và có phần ôn hoà, rơi vào thời điểm chiến sự liên miên, triều thần tham ô thành thói, y rất nhanh đã rơi vào thế yếu, sau đó thua cuộc. Ngay cả ngoại gia cũng từ bỏ y.

Tứ hoàng tử Cảnh Thiên là một người hiếu chiến, làm việc chỉ quan tâm kết quả, không quan tâm quá trình, tính khí lại nóng nảy đa nghỉ. Nghe có vẻ giống mấy ông vua, nhưng thực ra thì không. Cảnh Thiên từ trước tới nay chỉ lăn lộn trong quân đội, ngoại tộc cũng là tướng gia, quyền trong quân đội tuy lớn, thế nhưng chính trị thì không biết được bao nhiêu. Nếu để gã lên làm vua, vậy thì chỉ nửa năm là sẽ phát động chiến tranh ngay và luôn. Tới lúc đó, người thiệt là nhân dân Còn về phần Đại hoàng tử Cảnh Nghiêm.

Trình Diệu Vi chống trán.

Tên này… không được.

Cảnh Nghiêm kia là ứng cử viên sáng giá nhất cho.

ngôi vị Thái tử, hai vị kia xách dép đuổi theo sau, đây là lý do thứ nhất khiến cho Trình Khả Khả muốn hạ bệ hẳn trước tiên. Còn những lý do khác?

Hần là con trai duy nhất của hoàng hậu, có mẫu tộc cực kì lớn mạnh, có thể khiến cho người như Cảnh Trì đau đầu mới đối phó được. Văn võ song toàn, tướng mạo không có chỗ nào để chê, có óc.

mưu lược. Mặc dù hẳn lúc nào cũng có vẻ cà lơ phất phơ, thế nhưng chỉ cần hẳn nghiêm túc lên, có thể dễ dàng đẩy ngã ngay cả Thừa tướng. Mỗi quyết định đưa ra đều trải qua cân nhắc cực kì Kĩ lưỡng, tỉnh táo vô cùng Hản còn có mạng lưới thông tin cực lớn, bí mật sở hữu hai trà lâu cùng kỹ viện lớn nhất hoàng thành.

Bí mật của đám quan lại triều định, mấy cái giao dịch không thể cho người khác biết, nếu không phải là hẳn đứng sau thao túng thì cũng là hẳn cho người làm trung gian, hoặc là có người làm trung gian tới nói cho hản biết. Không có thứ gì qua được mắt hẳn. Tiền cũng nhiều nữa Là một người dù không làm vua thì cũng có thể một tay che trời, bá chủ một phương.

Một người như vậy, thua ở dưới tay nữ chính.

Nguyên nhân?

Con mẹ nó nữ chính vừa lên sàn liền bóc phốt hẳn là gay!

Cảnh Nghiêm: Dọn đường cho bổn tọa lên sàn.

Muahahaha.

Trình Diệu Ví: … Bảo sao nói không có ai hoàn hảo Hệ thống: Cô chính là người không hoàn hảo nhất ở đây đấy.

Cảnh Nghiêm: Bảo bối, bánh bao của bổn tọa đâu, lên!

Bảo bối bánh bao nào đó: (-//-) Trình Diệu Vi: Cơm chó ngon vl Hệ thống: Cơm chó +1 Tác giả: Cơm chó +2 Cảnh Trì: Các ngươi chơi trò gì thế?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK