Mục lục
Nhật Ký Xoay Người Của Nữ Phụ Trình Diệu Vy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 106

Hơn nữa, chưa nói tới việc Tư Tỉnh có muốn phá kết giới hay không, mà là có phá được không? Trịnh Diệu Vì nhếch môi. – Các người quên mấy năm nay là ai đi gia cố kết giới à?

À vâng. Cô mạnh có có quyền.

Phần nộ của đám người bên dưới bắt đầu tán gần hết, nhưng nói là yên tâm thì cũng không yên tâm cho lắm. Dù sao thì bao nhiêu năm trước, việc ma tộc tàn sát nhân loại vẫn còn đó. Để dồn được ma tộc vào kết giới, đã có bao nhiêu bậc trưởng lão phải hi sinh, đã có bao nhiêu máu phải đổ xuống. Hiện tại một ma tộc xuất hiện, còn thản nhiên đứng trước mặt bọn họ, bọn họ hbình tĩnh được mới là lạ.

Nhưng vì nề mặt Trình Diệu Vì, cũng không có ai thực sự làm ra động tác gì.

Nhưng cũng có gì để bảo đảm là đồ đệ của cô không đi hại người không? – Có người hỏi,

Đúng đấy. Cậu ta là ma tộc. Mà ma tộc xưa nay đối với con người có thù oản, làm sao để cậu ta đi loanh quanh dễ dàng như vậy được. – Người khác cũng cười khẩy đầy khinh thường.

Ô. Nói như thể con người giết con người còn thiếu ấy. Bây giờ tôi nói, các vị ngồi ở đây còn giết nhiều người hơn thằng nhóc ma tộc này, các vị có ai dám chối không?- Trình Diệu Vi nhếch môi.

Nào. Tới. Cãi đi.

Tu chân giới là nơi người ăn thịt người, là nơi kẻ này dẫm đạp lên kẻ khác để trèo lên. Càng ở trên cao, số máu dính trên tay kẻ đó càng nhiều, đó là chuyện không thể chối cãi. Ngay cả cô, ngay cả Mạc Quân đang ngồi kia, hay thậm chí là nữ chính, cũng chẳng có ai hoàn toàn trong sạch,

Quả nhiên, những người ban nãy vừa mới nói rõ to lập tức ngậm miệng. Sau đó có kẻ lại thẹn quá hoá giận.

Trình Diệu cô đừng có được nước làm tới

Được rồi!!!- Tạ chưởng môn lúc này mới lên tiếng.

Các vị trưởng lão bớt giận. Sự việc lần này là do

Ta mỗ sơ suất, khi trở về nhất định sẽ quản lý nghiêm, không để đồ đệ Tư Tĩnh ở bên ngoài làm hại ai – Tạ chưởng môn cho cả hai bên một cái thang để lạo xuống, không tiếp diễn việc cãi nhau không điểm dừng này nữa.

Thế nào? Hiện tại còn muốn xích đồ đệ của ta lại nữa à?- Trình Diệu Vì cóc quan tâm tới thang thùng gì, hiện tại thứ duy nhất có quan tâm chính là đám người này có buông tha cho cô và Tư Tĩnh hay không.

Cùng làm thì ông ôm tiền chạy, các người còn làm gì được ông à? Bắt lại? Có giỏi bắt hộ cái?

Bạch Vân, muội im lặng đi.

Không. Hiện tại nếu không làm rõ, đám người này nhất định sẽ làm ổn mãi không dứt. Cho nên nghe kĩ đây, – Trinh Diệu Vì đứng dậy.- Thứ nhất, ta sẽ không để Tư Tĩnh hại người hay phá kết giới. Thứ hai, nếu các người còn chưa tin, vậy thì hiện tại ta sẽ cùng Từ Tính biến mất khỏi tầm mắt tất cả mọi người. luôn và ngay. Sau này có đào đất lên cũng tìm không ra.

Hừ. Nói mồm. – Bạch chưởng môn cười khẩy.

Đảng nào cũng đi. Trước khi đi, ta xử đẹp tất cả những người ta không vừa mắt luôn.

Từ hư không, một thanh kiếm màu đỏ xuất hiện trong tay Trình Diệu Vi. Thanh kiểm toả ra linh khí và uy áp nồng đậm tới độ những người bên dưới cảm thấy ngay cả việc thờ cũng có chút khó khăn. Bọn họ nhìn bộ dạng Trình Diệu Vì hoàn toàn không giống như đang đùa. Một vài người hơi chùn bước, một số người thì bị chọc giận. Cô đây thực sự là đang không coi bạn họ ra giải

Trình Diệu Vị. Cô thực sự muốn như vậy sao?

Trình Diệu Vì nhướn mày. Hỏi thừa thãi thế

Thấy cô như vậy, mọi người cũng hiểu được, nếu hiện tại không để cô và Tư Tĩnh đi, vậy thì nhất định sẽ phải có đổ máu.

Bạch chưởng môn và các trường lão Bạch Cốt phải đứng ra. Khinh Vân và Mạc Quân cũng rút kiếm.

Mạc Quân!- Tạ chưởng môn hoảng hốt.

Trình Diệu Vi, chứa chấp, dung túng ma tộc.

Hiện tại, ta sẽ thanh sư phụ thanh lọc sư môn. – Ảnh mắt Mạc Quân nhìn Trình Diệu Vị tối đen.

Trong mắt Trình Diệu Vi có nồng đậm trào phúng. Thanh lọc sư môn? Hắn có cái tư cách này sao? Trình Diệu Vi vung kiểm, một đòn trước tiên hưởng thắng về phía nữ chính đang nhìn cô với ánh mắt căm hận. Một đòn này Lạc Lạc không kịp nhìn thấy, cũng không tránh được. Thế nhưng ngay khoảnh khắc chuẩn bị đánh trúng cô ta, lại bị một thứ gì đó chặn lai.

Trình Diệu Vì nhíu mày. Gì? Hào quang nữ chính mạnh thể cơ à?

Khi nhìn rõ chuyện gì xảy ra, những người khác cũng ngạc nhiên không kém gì Trình Diệu Vì. Ở trước mặt nam nhân mặc y phục màu tím than, gương mặt

Trình Ngọc, không hiểu từ khi nào đã xuất hiện một nghiêm nghị, khí thể không thể coi thường. Nam nhân dùng ánh mắt khó ở nhìn Trình Diệu Vị, khiến cô hơi thắc mắc. Nhân vật nào đây? Trong cốt truyện có xuất hiện à?

Và câu tiếp theo của Lạc Lạc đã trả lời cho câu hỏi đó của Trình Diệu Vi.

Bích Liên, sao huynh lại xuất hiện?

Gi?

Bich who? Liên nào?

What the heo? “

Mấy câu hỏi liền bật ra trong đầu Trình Diệu Vi, tâm tình cô hỗn loạn vô cùng. Bích Liên? Bích Liên nào? Cái thanh kiếm muốn xiên ta mấy năm trước á?

Làm sao nó hoá thành người được? Mạc Quân, nhà cốt truyện nguyên bản, đây không phải là nhà người tự đẻ ra tình địch sao? không chỉ Trình Diệu Vì, những người khác cũng bị câu chuyện kiếm hoá thành người doạ, trong chốc lát quên mất chuyện Trình Diệu Vi đang gây loạn.

Trình Diệu Vị, người từ ngày đầu tiên đã luôn nhắm vào Lạc Lạc, người cảm thấy là việc mà một trưởng lão nên làm sao?– Bích Liên tiến lên một bước, chat van.

Ta nhắm vào ai cơ?- Trình Diệu Ví nhướn mày.

Lac Lac

Vì sao?- Trình Diệu Vi lại hỏi. Cô nhắm vào con nhóc này thì đúng, nhưng không có lý do chính đáng thì còn lâu cô mới nhận. Dù có lý do chính đáng cô cũng cóc nhận dạy làm gì được nhau nào.

Vì sao? Cô còn không tự biết sao?- Bích Liên cười khẩy, giống như Trình Diệu Vi hỏi cầu đó thực sự là vô liêm sỉ.

Ta chính là không biết. Nói xem. – Trình Diệu Vi hất cằm. không biết liêm sỉ. – Bích Liên cả giận nói.

Ừ Chính là không biết. Nơi hộ. – Trình Diệu Vi bắt đầu quậu. Thời gian của cô là vàng là bạc đó có biết không ?

Bích Liên mim chặt môi, một bộ dâng mỹ nhân cực kì tức giận, nhưng cuối cùng vẫn là nói.

Cô ganh tỵ với việc Lạc Lạc được ở bên cạnh Mạc Quân. Cô ganh tỵ với tài năng của cô ấy, lại ganh ty cô ấy có sắc đẹp hơn cô. – Bích Liên phun ra một tràng. ***

Nghe đâu đó có tiếng quạ kêu.

Sau một hồi im lặng, gần như tất cả mọi người đều bật cười. Ngay cả Tư Tỉnh luôn giữ lễ nghĩa cũng che miệng khúc khích hai tiếng. Chỉ có Bích Liên, Mạc

Quân và Khinh Vân là nhíu mày.

Trước chưa nói những thứ khác, ai ganh tỵ với tài năng của ai cơ?

Hợp thể kỳ tầng 9, chuẩn bị bước sang Đại thừa kỳ ở tuổi 300, thiên tài luyện khí sư, lại đi ghien ty với một con nhóc hai máy tuổi

Lại còn có, ai ghen ty với sắc đẹp của ai cơ?

Hiện tại, mọi người chỉ cần quay đầu hai lần liền thấy được ai hơn ai, cần gì phải nói tới mức đó chứ?

Chưa kể, chuyện Trình Diệu Vi thích Mạc Quân, đó đã là chuyện từ bao giờ rồi? Hiện tại, chỉ có mắt mù mới không thấy là Trình Diệu Vì thích ai.

Cho nên, cái kiếm hình người này thực ra cũng không thông minh lắm nhể?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK