Mục lục
Nhật Ký Xoay Người Của Nữ Phụ Trình Diệu Vy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 129

Sau khi nghe quân gia nói như vậy, Trình Diệu Vị du cảm thủ tới mức nào cũng phải dừng lại một chút. Cả vừa tách ra, Dederick đã lập tức hít vào một hơi thật dài.

Gương mặt y đỏ bừng vì thiếu khí, hai mắt đẫm lệ, bờ môi ướt át đỏ bừng.

Sắc đỏ trong đôi mắt Trình Diệu Vi trong khoảnh khắc đó dường như hơi tối lại.

Cô thở ra một hơi, sau đó xuống giường.

That le roi.

Nói xong, cô lập tức đi ra ngoài, hoàn toàn không cho

Dederick cơ hội giữ cô lại nào.

Khi Dederick bình ổn được hơi thở, trong phòng đã không còn ai. Y sở lên môi, sau đó lại nhìn ra cửa anh mắt có chút rầu rĩ.

Tối đó khi về nhà, Trình Diệu Vi đã lần đầu tiên được trải nghiệm cái gì gọi là mộng xuân.

Đối với việc này, Trình Diệu Vì kêu khổ không thôi.

Cô là thực sự không ngờ bản thân lại mất kiềm chế tới độ đó mà…

Trình Diệu Vị trước nay chưa bao giờ là một người dễ xúc động, cũng chưa bao giờ là một người dễ có hứng thú với người khác. Ngay cả đối với Sở Nhân Kiệt, cô cũng là mất một thời gian mới có thể chấp nhận được ý. Còn về phần Tư Tĩnh, mặc dù cô cũng không có ý kiến gì, thế nhưng nghĩ tới chuyện thân mặt với Tư Tỉnh, cô vẫn cảm thấy không được tự nhiên lắm, dù sao hai người cũng là sự đổ. Nhưng lần này đối với Dederick, cô lại giống như một người dục cầu bắt mắn vậy.

Là bởi vì hiện tại cô đang ở trong thân xác nam nhân?

Là bởi Dederick cứ liên tục làm ra những âm thanh cùng động tác đụng vào mạnh điểm của cô? Là bởi vì cô có cảm giác đẻ một nam nhân như Dederick xuống rất có cảm giác thành tựu?

Cô cũng không biết là cái nào nữa, nhưng chắc là mỗi thứ một ít.

Trình Diệu Vị thở dài.

Chuyện cái vòng tay của cô phản ứng với Dederick vẫn là chuyện chưa làm rõ, hiện tại lại thêm chuyện này nữa. Dù Đức vua dường như có vẻ đã đồng ý với việc có ở bên cạnh Dederick, thế nhưng điều đó cũng không đồng nghĩa là ông ta sẽ không làm gì đó để ngăn cản hai người họ tiến xa hơn. Dù sao thì việc gia tộc Bradfield và gia tộc Drago liên hôn, người thiệt nhất vẫn chỉ có hoảng thất.

Chưa kể, sau khi Dederick hồi phục, nhất định y sẽ lấy lại vị trí của mình trong quân đội. Xem ra tình hình có vẻ không ổn lắm.

Còn về phần nữ chính…

Vốn nghĩ là sau chuyện kia sẽ không có biến một thời gian, ai dè Trình Diệu Vì đã đánh giá thấp trình độ gây hoa của cô ta.

Trong một buổi học, Bạch Thiền không cần thận làm nổ một lọ thuốc tinh thần, tự làm mình bị thương. Cô ta lại khẳng định khi đó mình cảm nhận được có người ở phía sau tấn công cô ta bằng tinh thần lực, khiến cô ta gặp sai sót.

Mà theo như camera, người đứng sau Bạch Thiển khi đó chỉ có Adam. Mà Adam lại vừa văn lúc lọ thuốc của Bạch Thiển sắp phát nổ nhìn chằm chằm vào lưng cô ta, sau đó còn tránh được vụ nổ trước cả khi nó xảy ra, hoàn toàn không tổn hại gì.

Khi Trình Diệu Vi biết chuyện này, cô lập tức bỏ việc, đi tới phòng giám hiệu.

Ở đó, Hiệu trưởng đang nhìn Adam hoàn toàn không biết hối lỗi và Bạch Thiển nước mắt lưng tròng, bất đắc dĩ vô cùng. Một bên là người của Tam hoàng tử, tiên tại đang ở chỗ của Đại hoàng tử, một bên là gia tóc Velvet thế mạnh người đồng, hiện tại ông cũng là tiền thoái lưỡng nan.

Và đúng lúc này, Trình Diệu Vi đi vào.

Thấy Trình Diệu Vì, Bạch Thiển lập tức nhíu máy.

Dominic, cậu tới rồi. – Hiệu trường thấy Trình

Diệu Vì như thấy cứu tinh.

Trình Diệu Vĩ nhìn hai người, lại hỏi.

Có chuyện gì?

Hiệu trưởng biết là câu hỏi này chỉ mang tính tượng trưng, cho nên nói cũng rất ngắn gọn.

Hiện tại gia tộc Bradfield đang đứng về phe Đại hoàng tử, mà Bạch Thiển lại đang ở chỗ Đại hoàng phía Bạch Thiển. Nhưng trong trường có ai không biết quan hệ của Dominic và Adam đầu. Làm sao ông dám quyết định bửa chứ?

Adam, khi đó vì sao em lại biết là cái bình sắp nổ?- Trình Diệu Vì hồi.

Rõ ràng là bởi vì cậu ta là người tấn công tôi!

Lúc đó chỉ có cậu ta là nhìn tôi chằm chằm, không phải làm trò hèn hạ với tinh thần lực thì là gì? – Bạch Thiền chưa để Trình Diệu Vì nói hết câu đã cắt lời. – Anh đừng nghĩ tới chuyện thiên vị, loại người như anh, tôi khinh

Trình Diệu Vi siết siết nắm đấm. Dường như con hàng này lần trước không thấy đau có đúng không? Luôn nói là nam nhân không thể đánh nữ nhân, vì như vậy là hèn. Nếu có thực sự là nam nhân, lúc này có chuẩn bị trở thành thắng hèn nhất trên đời rồi đây. Chưa kể, cô cũng không phải.

Dù hai con hàng thực sự đang lũng lắng ngay đây nhưng tâm hồn ta vẫn là nữ nhân. Đẩm con hàng này tại đây cũng không ai nói gì được ta.

Adam, em nói đi.- Trình Diệu Vi nhìn Adam đang cau mày.

Adam thở ra một hơi.

Khi đó em cảm nhận được bất thường. Cô ta bị phân tâm, cho nên được tinh thần mất ổn định.

Còn không phải cậu làm tôi phân tâm? – Bạch

Thiền cười khẩy.- Loại người như cậu cũng chỉ có vậy thôi. Không vượt qua được thì hạ bệ người khác xuống.

Trình Diệu Vì nhíu mày. Con hàng này! Cô ta đang áp đặt bạn thân kiếp trước của mình lên người Adam. Kiếp trước bị lừa là lỗi của cô ta, hiện tại còn muốn đổ lên Adam? Loại người này…

Vậy sao? Tôi lại không biết Adam là người như vậy đấy. – Trình Diệu Vì cười, sau đó quay sang nói với hiệu trường. – Tôi có thể dùng danh dự minh bảo đảm, Adam không làm ra chuyện như vậy.

Ừ. Tôi tin cậu. Adam trước nay là học sinh gương mẫu, đứng nhất nhì trong khoa luyện dược, sao có thể làm ra chuyện như thế? – Hiệu trưởng cười cười.

Quả nhiên là đứng về phía Adam.

Các người! Các người đây là bao chel- Bạch Thiên tức giận tới trắng mặt.

Trình Diệu Vì chỉ cười mà không nói.

Bao che thi thế nào?

Cô ta vẫn còn tưởng mình là người thượng đẳng hơn cả à? Hay là cô ta nghĩ mình dựa được hơi của Tam hoàng tử và Đại hoàng tử thì có thể nói bất kì những gì mà cô ta muốn

Nơi này có một gia tộc Bradfield đang một tay nắm cả nửa cái đế quốc, một gia tộc Velvet nghèo nàn tới độ không có gì ngoài tiền, cô ta có thể làm cái gì? hộ của hai gia tộc lớn này, cô ta vì sao lại nghĩ mình sẽ nhận được cái gì gọi là công bằng?

Ngay cả hai vị hoàng tử cũng phải chiếm lấy sự ủng Hơn nữa, dù là ở dây hay ở thế giới cũ của cô ta, cái gọi là công bằng thực sự chưa bao giờ tồn tại cả.

Không phải là trước khi chết cô ta cũng đã cảm nhận được hết rồi sao?

Bạch Thiền tức giận bỏ ra ngoài, còn không quên nhắc nhờ bọn họ rằng bọn họ sẽ gặp báo ứng. Adam nhíu mày, sau đó cũng cùng Trình Diệu Vi rời đi.

Anh đã bảo là tránh xa cô ta ra một chút mà. –

Cô nói với Adam.

Em cũng không ngờ. – Adam lắc đầu.

Lúc đó cậu đã làm xong dược của mình, ngẳng lên thì cảm nhận được có bất thường trong lọ dược của không kịp, cho nên cậu mới phải tránh trước để để người đứng phía trước. Vốn định nhắc nhở nhưng phòng có mảnh vỡ hay được bản về phía mình. Ai ngờ lại bị đổ tội…

Cậu ta trước kia cũng không ngờ giống cái mà Tam hoàng tử mang về lại là người như vậy… Bảo sao

Dominic lại bảo cậu phải tránh xa cô ta ra. Sau này cần thận một chút mới được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK