• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Thưa Phụ Hoàng! ".

Tư Duệ Hoà An từ tốn tiến lên phía trước, hành lễ với Thế Long Đế. Trong khi mọi người còn đang bế tắc, chỉ biết trước mắt làm theo ý của Thái Tử Vĩnh Đôn. Đột nhiên thấy Hòa An bước lên. Ai nấy đều hướng mắt về cô gái nhỏ ấy.

Hòa An toả ra một khí chất cương nghị lạ thường, nàng ta nhìn thẳng Hoàng Thượng bắt đầu nói.

" Nhi Thần có một kế sách giúp dân chúng Yết Dương lấy lại cuộc sống yên bình. Đồng thời sẽ hạn chế tối đa việc sử dụng đến kho lương và Quốc Khố giúp Phụ Hoàng giảm bớt nổi lo lắng ".

Đặt biệt là Thượng Quý Khanh, ông ta từ đầu buổi thiết triều vẫn chưa có bất kỳ ý kiến nào. Mặc dù những quần thần còn lại phản đối việc ông thỉnh cầu, ông chỉ đứng một bên yên lặng lắng nghe.

Lúc này nhìn thấy Hòa An ra mặt, ông bổng cảm thấy có chút hi vọng. Tuy không nói ra nhưng trong ánh mắt phản phất chút gì đó an tâm.

" Con mau nói ta xem, còn có cách nào khác nữa ".

Thế Long Đế không giấu được sự nôn nóng. Sau kế sách Vĩnh Đôn, tuy không giúp ông giảm bớt cơn sóng gợn trong lòng nhưng ít ra vẫn tốt hơn là không làm gì cả. Thấy đứa con gái ông hết mực xem trọng, giờ đây đứng trước mặt đảm bảo rằng có cách giúp. Khiến ông ta xém chút thì không kìm được mà bước xuống bệ để nghe cho rõ hơn.

Ái Tử Lạp Túc Lăng vẫn ngồi trên ngai vàng nhưng có vẻ không được thoải mái cho lắm. Hai tay ông nắm chặt lại. Ánh mắt hoàn toàn tập trung vào Hòa An như không muốn bỏ lỡ dù chỉ nửa chữ mà nàng sắp nói.

" Bản thân Nhi Thần sống 15 năm trong Hoàng Cung đủ hiểu chuyện để nhìn thấy Tử Cấm Thành của Đại Thanh ta xa hoa như thế nào. Từng người, từng người sống trong nhung lụa. Ít ai có thể tận mặt mắt nhìn thấy và cảm nhận cảnh khốn khổ của dân ta mỗi khi bị cuốn vào đại nạn ". Hòa An Công Chúa nói với giọng to rõ rành mạch.

Nàng tiếp tục nói.

" Đặt biệt là phần lớn Hậu Cung ta. Ngay cả Thanh Mộng Cung của Nhi Thần, hàng ngày lượng thức ăn phân phát và ngân lượng mỗi tháng không hề ít. Thay vì vung phí những thức ăn thừa sau mỗi bữa. Vậy tại sao không thể bớt một ít thức ăn, bớt một ít ngân lượng, cuộc sống trong mỗi Cung khá là đầy đủ. "Tích tiểu thành đại" mỗi người góp một ít. Nhi Thần nghĩ, tận dụng việc đó, trong thời gian ngắn thôi, chúng ta sẽ gom được một khoảng tiền lớn tiếp tế cho dân nạn. Đồng thời cũng cho người dân của Đại Thanh Quốc thấy được Triều Đình ta không hề bỏ rơi họ ".

Sau một tràn lời nói từ miệng của Hòa An Công Chúa thốt ra, chỉ trong vài giây ngắn ngủi đã có người vội đứng ra phản đối. Thế Long Đế phía trên cũng chưa kịp tỏ thái độ.

" Bẩm Hoàng Thượng, Thần nghĩ cách của Công Chúa không được thỏa cho lắm ". Đại học sĩ Nhuận Từ bước lên phía trước, đứng ngay bên cạnh của Hòa An. Ông ta cúi người trước Thế Long Đế ra ý phản đối.

Thật đúng là ... Cách thì không ai nghĩ ra, có người nghĩ ra rồi thì lại bị phản đối. Để xem xem lý lẽ của Đại Học Sĩ Nhuận Từ này đến đâu.

" Khanh cứ nói! Buổi thượng triều hôm nay, việc chính là bàn bạc kế sách giúp Thượng ái khanh nên các khanh cứ cùng nhau mà nêu lên ý kiến giúp Trẫm ".

Không thể cứ đồng ý như vậy thì quá thiên vị. Dù sao cũng nên nể mặt các Đại Thần lâu năm bên dưới. Thế Long Đế phẩy phẩy tay ngã người về phía sau. Thật ra, trong lòng Ngài đã ngầm đoán được phần nào kế hoạch của Sủng Nhi này. Chỉ là muốn những người còn lại thoải mái bàn luận. Ông tin Hòa An có thể thuận lợi ứng phó.

" Tử Cấm Thành xây dựng nên vốn là để thể hiện sự uy nghiêm của Hoàng Đế. Hậu cung giống như chiếc ghế tựa sau lưng của Hoàng Thượng. Nó phải vững chắc thì Người mới an tâm mà ngồi thoải mái được. Hậu Cung Tử Cấm Thành rất rộng lớn, nếu một mực muốn cắt giảm bổng lộc của họ, hạ Thần e rằng sẽ khiến nhiều người không phục. Vẫn mong Hoàng Thượng cân nhắc thêm ".

Tuy câu nói không quá dài nhưng đủ cho người ta hiểu hết hàm ý của nó.

Mỗi một người đều được ban tước vị sống trong Tử Cấm Thành, đối với họ đó là một niềm kiêu hãnh lớn. Nếu bây giờ tuyên bố cắt giảm bổng lộc cũng giống như họ đột ngột bị giáng chức. Trong khi nhiều người còn đang phải đau đầu tranh đấu để đạt được vị trí cao nhằm hưởng bổng lộc lớn. Mấy ai hài lòng.

" Ừmmm! ". Thế Long Đế khẽ gật gật đầu, kéo dài chữ "ừm" một hơi. Mắt ông khẽ nhìn về phía Hòa An. Mong chờ lời giải đáp.

" Đại Học Sĩ Nhuận đây có vẻ hiểu sai ý của Bổn Công Chúa rồi. Ta chỉ nói mỗi thứ bớt một ít lại, chứ không hề nói bắt buộc phải cắt giảm. Ngoài ra, ý định chính của Ta là dựa theo tinh thần tự nguyện của mỗi người. Riêng bổn Công Chúa ta tình nguyện cắt giảm nửa năm bổng lộc để tiếp tế cho dân chúng Yết Dương ".

Hòa An khẽ cười nhẹ, tư thế thẳng người, mắt nhìn lên hướng của Thế Long Đế. Thái độ có chút giương giương tự đắc không hề ngó mắt sang Đại Học Sĩ Nhuận Từ. Giọng nói vẫn lanh lảnh trong không khí yên lặng, càng tăng thêm phần tự tin của câu nói. Bọn người bên dưới chỉ biết đưa mắt nhìn nhau, chẳng ai dám xì xào thêm tiếng nào nữa.

" Ta thấy cách của Thái Tử Vĩnh Đôn cũng khá thuận tiện, Đại Thanh ta cũng chưa khó khăn đến mức khiến các phi tần nương nương của Hoàng Thượng phải ăn uống kiêm dè như thế. Khó tránh truyền ra bên ngoài lại khiến nhiều người sẽ suy đoán lung tung".

Thêm một người đứng ra phản bác ý kiến của Hòa An. Người đó chính là Chiêu Doãn Tắc - đang nhận chức Tả Đô Ngự Sử.

Ông ta còn khá trẻ, được biết Chiêu Doãn Tắc kế thừa cha mình là Chiêu Thái Vịnh- ông là một trung thần vào thời kỳ của Tiên Đế Hầu Kính, sau khi Chiêu Thái Vịnh bệnh chết đi thì giao hết quyền hành lại cho con trai độc nhất của mình.

...----------------...

Mọi chuyện diễn ra không được suôn sẻ, khiến Lạc Thư Dy bên dưới khẽ chau mày. Cô không nghĩ đám quan viên đó lại nhiều lý do đến thế. Thể diện của những người sống bên trong Tử Cấm Thành còn quan trọng hơn sự sống chết của dân chúng hay sao? Hay chẳng qua đơn giản là bọn họ chỉ muốn chống đối với Tư Duệ Hòa An Công Chúa.

Nàng lại len lén nhìn lên phía thành bệ. Trong không khí căn thẳng như thế này, cô thật tò mò không biết biểu hiện của Thế Long Đế ra sao? Liệu những bàn luận đau đầu bên dưới có thể giúp ông đưa ra quyết định thỏa đáng nhất hay không?

Ái Tử Lạp Túc Lăng vẫn ngồi chắc trên ngai vàng chạm khắc tuyệt đỉnh ấy. Vẻ mặt vẫn không chút dao động. Không ai có thể đoán ra được trong lòng ông đang suy tính gì. Đúng là " Thiên Tử - con của trời ". Ông mặc Long Bào vàng óng ánh, quanh người như có hào quang bao lấy, khiến Lạc Thư Dy càng nhìn càng chói mắt như thể người tầm thường không có tư cách để chiêm ngưỡng.

...----------------...

Hình như Lạc Thư Dy vô tình quên bén một người nào đó. Một người luôn dõi theo cô từ đầu đến cuối. Anh ta vẫn ngồi đó, chốc lát vô thức khẽ nhìn Lạc Thư Dy. Rồi chợt ghé mắt xuống chiếc vòng tay ló ra ngoài tay áo của cô. Câu hỏi vốn có trong lòng bất giác lại nổi nhưng chỉ đành chau mày rồi nén nó xuống một cách khó chịu.

.....

" Duận Sát Hoàng Hậu đến ".

Tư Duệ Hòa An định tiếp tục đáp trả thì đột nhiên tiếng của tên thái giám ngoài cửa chợt thông báo vang vọng vào trong Chánh Cung.

Ai nấy đều bất ngờ đồng loạt hướng mắt về phía cửa. Vì đây là lần đầu tiên Duận Sát Vi Hoàng Hậu xuất hiện trong buổi thiết triều.

Vốn vĩ từ trước đến nay Hoàng Đế ban lệnh đặt cách Tư Duệ Hòa An Công Chúa cùng tỳ nữ thân cận đến tham dự. Bản thân Duận Sát Vi cũng là người hiểu rõ câu nói " Hậu Cung không được can chính " nên trước giờ bà luôn tuân thủ quy tắc không để bất kỳ ai có cơ hội dùng việc đó để bàn luận sau lưng. Cho dù Hoàng Đế chưa bao giờ cấm cản việc bà đích thân đến Càn Thanh Cung tham gia buổi thiết triều.

Ngồi vững chắc trên ngôi vị " mẫu nghi thiên hạ" bao nhiêu năm, Lục Cung cũng do một tay bà quán xuyến. Tuy ngoài mặt các phi tần trong Hậu Cung rất hòa nhã với nhau, cuộc sống yên lặng, làm đúng bổn phận. Nhưng mấy ai nhìn ra được, bên trong nụ cười đầy thiện ý ấy lại chứa đựng cả một " biển nước sâu đen tối ", mưu đồ xấu xa để tranh giành sự sủng ái. Chẳng ai dại mà đem gỡ chiếc mặt nạ của mình cho người khác xem.

Giờ đây bà phá lệ một lần. Vì sao ư? Vì đứa con gái đang đứng phía trước.

Dáng lưng toát lên vẻ kiên định lại pha chút kiêu ngạo. Đó chỉ là lớp ngụy trang hoàn hảo cho nàng ta. Còn bên trong vốn dĩ nàng cũng chỉ là tâm hồn của cô gái 16 tuổi non nớt vẫn chưa va chạm sự đời nhiều. Tuy Hòa An không do bà sanh ra nhưng giữa bọn họ lại có một sợi dây lớn nối chặt với nhau. Bà chưa từng thể hiện quan tâm đặt biệt với bất kì Nhi Tử nào. Nếu thật sự giúp đỡ bà sẽ tìm cách để người khác không nhận ra tâm ý của Bà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK