Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1660

Thương Dục Thiên định lên xe.

Đột nhiên ông nghe thấy giọng một người phụ nữ nghe rất dễ chịu truyền tới.

Ông ấy vốn tưởng là giám đốc điều hành của ngân hàng, quay đầu lại nhìn, con mắt nhíu lại cứng đờ mất mấy giây.

Người phụ nữ bước ra khỏi cửa ngân hàng trông như đang ở độ tuổi đôi mươi, mặc một chiếc áo len màu vàng lông ngỗng với váy dài chữ A. Cô ấy toát lên một khí chất thanh tao và trong sáng, cô ấy có mái tóc dài màu nâu kem, với kiểu tóc đuôi ngựa, dáng người thật hoàn mỹ và điều kinh ngạc hơn là khuôn mặt đó.

Thương Dục Thiên trong đời đã nhìn thấy quá nhiều mỹ nữ phương Đông, nhưng chỉ có một người khiến ông ấy cảm động, đó là Khương Tụng, Khương Tụng trước kia có mười phần về vẻ đẹp thuần khiết, trong sáng.

Người phụ nữ trẻ tuổi trước xuất hiện trước mặt làm ông nhớ đến Khương Tụng trước đây.

Nó rất giống, cái môi, cái mũi.

Tuy rằng hai mắt không giống nhau lắm, nhưng ánh sáng trong đôi mắt đó hoàn toàn giống với Khương Tụng lúc xưa.

Ông thậm chí phát sinh ra chứng rối loạn thời gian, nghĩ rằng mình đã xuyên không về quá khứ và gặp lại Khương Tụng hơn 20 năm về trước.

Người điều hành ở bên nhìn thấy vẻ mặt của Thương Dục Thiên, cho rằng ông bị sắc đẹp của Khương Tuyết Nhu mê hoặc, lập tức ngoan ngoãn nhường chỗ.

Các giám đốc điều hành đều nhìn Khương Tuyết Nhu cũng rất ngạc nhiên, cô gái trẻ tuổi, xinh đẹp như thế này lại đột nhiên xuất hiện ở đây, không lẽ cô ấy có mối quan hệ mập mờ với ông chủ này.

Khương Tuyết Nhu không để ý đến ánh mắt của những giám đốc điều hành kia, lợi dụng cơ hội này mà mạnh dạn bước tới, “Thương tổng, xin chào, tôi là bạn của Thương Mỗ, tôi có thể  nói vài lời với ông được không.”

Thương Dục Thiên cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần.

Ông trầm mặc suy tư, sau đó nhíu mày nhìn các giám đốc điều hành.

“Thương tổng, vậy chúng tôi lên trước.” Những người điều hành rời đi với những cái nháy mắt rất hiểu chuyện.

Thương Dục Thiên một tay chống cửa xe, tay kia đút túi quần, thân hình giống như một nam người mẫu hàng đầu thế giới. Ngoại trừ một đôi mắt xanh lam toát ra không thể nhìn thấy ánh sáng hào quang sâu thẳm, không nói lời nào nhưng vô hình có thể gây áp lực cho người khác.

Khương Tuyết Nhu quả thực cảm thấy rất căng thẳng, trên lưng thậm chí còn có chút mồ hôi lạnh, “Thực xin lỗi, Thương tổng, đột nhiên lại quấy rầy mạo muội làm phiền ngài, để tôi tự giới thiệu trước, tôi tên là Khương Tuyết Nhu, hôm nay tôi đến đây là vì tập đoàn Hoắc Thị.”

“Khương Tuyết Nhu…”

Thương Dục Thiên Trong con ngươi sâu thẳm lóe lên một tia sáng đen.

Người phụ nữ trước mặt ông lại là người phụ nữ xấu xa độc ác mà Khương Kiều Nhân nhắc đến và là cháu gái xấu xa của Khương Tụng.

Thảo nào …dáng dấp  trông rất giống Khương Tụng.

Nghe nói cháu gái có thể giống với cô ruột, Khương Tuyết Nhu này giống hơn so với Khương Kiều Nhân.

Mà ông có thể thấy được rằng Khương Tuyết Nhu khác với Khương Kiều Nhân, khuôn mặt xinh đẹp kia là hoàn toàn tự nhiên, dung mạo trẻ trung xinh đẹp  như vậy, chẳng trách mấy ngày trước đứa con trai ngốc nghếch của ông lại nói tốt mấy câu cho cô ấy.

Chẳng những còn đưa cô ấy đến trước mặt ông.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK